joongdunk

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đổi danh xưng một chút ná

---

**Chương 1: Gặp gỡ định mệnh**

Trong ánh hoàng hôn buông dần, một buổi chiều tháng bảy, hắn và cậu lần đầu tiên gặp nhau tại một quán cà phê nhỏ nằm khuất sau những tán cây xanh rì. Hắn, với dáng vẻ thanh tao nhưng ánh mắt lạnh lùng, ngồi một mình nhâm nhi ly cà phê đen đắng. Cậu, chàng trai với nụ cười rạng rỡ và ánh mắt tràn đầy sự sống, bước vào quán với một cuốn sách trên tay.

Hắn nhìn lên và bắt gặp ánh mắt của cậu. Ánh mắt đó như một bức tranh sơn dầu, đầy màu sắc và cảm xúc, làm hắn không thể rời mắt. Nhưng hắn nhanh chóng quay đi, giữ nguyên vẻ thản nhiên, lạnh lùng. Cậu, dù có chút ngạc nhiên, nhưng lại mỉm cười, rồi ngồi xuống bàn cạnh hắn.

**Chương 2: Tiếng nhạc dịu dàng**

Những buổi gặp gỡ tại quán cà phê dần trở thành thói quen. Mỗi chiều thứ bảy, hắn và cậu đều đến đó, ngồi cạnh nhau nhưng không nói chuyện. Hắn luôn giữ vẻ ngoài lạnh lùng, nhưng bên trong, trái tim hắn bắt đầu rung động mỗi khi cậu cười hay chỉ đơn giản là nhìn hắn.

Một ngày nọ, khi tiếng nhạc dịu dàng vang lên trong quán, cậu bất ngờ lên tiếng: “Cậu thích bài hát này không?”

Hắn ngạc nhiên nhưng không biểu lộ ra ngoài. “Ừ,” hắn chỉ đáp một cách ngắn gọn.

“Đây là bài hát mà tôi rất thích. Nó làm tôi nhớ đến những kỷ niệm đẹp,” cậu nói, ánh mắt cậu sáng lên với những cảm xúc dịu dàng.

Hắn nhìn cậu, cảm thấy một luồng ấm áp lan tỏa trong lòng. “Tôi cũng có những kỷ niệm đẹp với bài hát này,” hắn nói, giọng nói nhẹ nhàng hơn.

**Chương 3: Những buổi hẹn hò lãng mạn**

Dù ngoài mặt vẫn giữ vẻ lạnh lùng, nhưng mỗi lần ở bên cậu, hắn cảm thấy mình trở nên mềm mại hơn. Họ bắt đầu hẹn hò, nhưng luôn giữ khoảng cách trước mọi người. Những buổi tối dạo bước dưới ánh trăng, những cái nắm tay nhẹ nhàng và những nụ hôn lén lút trở thành niềm vui thầm kín của hai người.

Một buổi tối, khi họ đứng dưới cây anh đào đang nở rộ, cậu nhìn hắn và nói: “Dù cậu có lạnh lùng thế nào, tôi vẫn luôn biết rằng cậu yêu tôi.”

Hắn không đáp, chỉ nhẹ nhàng kéo cậu vào lòng, cảm nhận sự ấm áp từ cậu. “Tôi yêu cậu hơn bất kỳ ai,” hắn thì thầm, giọng nói tràn đầy tình cảm.

**Chương 4: Sóng gió đầu tiên**

Nhưng tình yêu không phải lúc nào cũng êm đềm. Một ngày nọ, khi cậu vô tình gặp lại người yêu cũ, hắn cảm thấy lòng mình dậy sóng. Dù hắn không nói ra, nhưng sự lạnh lùng của hắn trở nên rõ rệt hơn.

Cậu nhận ra sự thay đổi của hắn, nhưng không biết phải làm sao để giải thích. “Cậu có tin tôi không?” cậu hỏi, giọng cậu đầy sự lo lắng.

Hắn nhìn cậu, ánh mắt hắn lạnh lùng nhưng trái tim hắn như bị bóp nghẹt. “Tôi tin cậu, nhưng tôi ghét cảm giác này,” hắn nói, rồi quay đi.

**Chương 5: Lời hứa dưới mưa**

Một buổi tối mưa, cậu chạy đến nhà hắn, toàn thân ướt đẫm. “Tôi chỉ yêu mình cậu. Đừng để quá khứ làm ảnh hưởng đến chúng ta,” cậu nói, nước mắt hòa lẫn với những giọt mưa.

Hắn nhìn cậu, lòng hắn tràn đầy sự xúc động. Hắn kéo cậu vào lòng, ôm chặt cậu như không muốn buông. “Tôi xin lỗi, cậu. Tôi quá yêu cậu đến nỗi sợ mất cậu,” hắn nói, giọng hắn trầm ấm.

“Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả,” cậu thì thầm, cảm nhận sự ấm áp từ vòng tay của hắn.

Dưới cơn mưa, họ trao nhau nụ hôn ngọt ngào, cảm nhận tình yêu thật sự đang tràn ngập trong lòng.

**Chương 6: Những dòng thư tình**

Để củng cố tình cảm của mình, hắn và cậu bắt đầu viết thư cho nhau mỗi ngày. Những dòng thư tràn đầy tình cảm, những lời yêu thương và những ước mơ về tương lai.

“Mỗi lần nhận được thư của cậu, tôi cảm thấy như có một luồng sáng ấm áp lan tỏa trong lòng,” cậu viết trong một bức thư.

“Cậu là ánh sáng trong cuộc đời tôi. Mỗi khi đọc thư cậu, tôi cảm thấy mình như được bao bọc bởi tình yêu của cậu,” hắn đáp lại.

**Chương 7: Hạnh phúc mong manh**

Nhưng cuộc sống không bao giờ thiếu thử thách. Một ngày nọ, cậu nhận được tin rằng cậu phải chuyển công tác đến một thành phố khác trong vòng một năm. Điều này khiến cả hắn và cậu đều lo lắng.

“Chúng ta đã khó khăn lắm mới tìm lại được nhau. Bây giờ cậu lại phải đi xa,” hắn nói, giọng hắn đầy lo lắng.

“Chỉ là một năm thôi. Chúng ta có thể vượt qua điều này. Tôi sẽ về thăm cậu thường xuyên,” cậu an ủi, nhưng lòng cậu cũng đầy lo âu.

“Đúng, chúng ta đã vượt qua nhiều thứ còn tồi tệ hơn. Một năm sẽ không là gì cả,” hắn nói, cố gắng tỏ ra lạc quan.

**Chương 8: Yêu xa**

Khoảng cách địa lý không làm giảm bớt tình cảm của họ. Họ thường xuyên gọi điện và nhắn tin cho nhau, chia sẻ mọi khoảnh khắc trong cuộc sống. Những lần hắn bay đến thăm cậu trở thành những kỷ niệm đẹp và đáng nhớ.

Tuy nhiên, cũng có những lúc họ cảm thấy nhớ nhung và cô đơn. Hắn thường ngồi một mình trong căn nhà trống trải, còn cậu thì cảm thấy buồn bã khi không có hắn bên cạnh.

“Cậu có nhớ lần cuối chúng ta có một buổi tối thư giãn cùng nhau không?” cậu hỏi, giọng cậu đầy nỗi buồn.

“Tôi xin lỗi. Công việc hiện tại rất căng thẳng và tôi không thể dành nhiều thời gian cho cậu,” hắn đáp, lòng hắn đầy lo lắng.

“Chúng ta đã hứa sẽ luôn bên nhau và chia sẻ mọi khó khăn mà. Đừng để công việc làm chúng ta xa cách,” cậu nói, cố gắng giữ bình tĩnh.

“Tôi biết. Tôi sẽ cố gắng sắp xếp thời gian tốt hơn. Cậu là người quan trọng nhất với tôi,” hắn nói, ôm chặt cậu.

****Chương 9: Chống lại sự cám dỗ**

Khi cậu đang cố gắng cân bằng giữa công việc và tình yêu, một người bạn cũ của hắn xuất hiện, cố gắng tiếp cận hắn qua công việc, gửi những tin nhắn gợi nhớ về quá khứ.

Cậu phát hiện ra những tin nhắn và cảm thấy bị phản bội. “Cậu đã hứa sẽ không để quá khứ làm ảnh hưởng đến chúng ta. Tại sao cậu lại để người đó quay lại cuộc sống của chúng ta?” cậu hỏi, giọng nói đầy tức giận và đau khổ.

“Không phải như cậu nghĩ đâu,” hắn cố gắng giải thích, nhưng từng lời của hắn lại như một mũi dao đâm vào trái tim cậu. “Cô ấy chỉ là một đồng nghiệp. Tôi không có ý định quay lại với cô ấy.”

“Đồng nghiệp?” Cậu cảm thấy không thể kiềm chế nổi cảm xúc. “Cậu có thấy những tin nhắn đó không? Cô ta gọi cậu là ‘anh yêu,’ và nói rằng ‘em nhớ anh.’ Làm sao cậu có thể chấp nhận điều đó?”

Hắn im lặng, cảm giác nghẹt thở dâng lên. Hắn biết rằng cậu có lý, nhưng hắn không thể để cậu hiểu lầm. “Tôi chỉ cố gắng không làm phức tạp mọi chuyện,” hắn nói, giọng nói đã yếu đi.

“Nhưng cậu đã làm phức tạp mọi thứ rồi!” Cậu nói, giọng run rẩy. “Tôi đã đặt niềm tin vào cậu, nhưng giờ tôi cảm thấy như mình đang đứng trên bờ vực của sự tan vỡ.”

Hắn tiến gần cậu, nhưng cậu lùi lại. “Cậu không thể chỉ đứng đó và nói rằng mọi chuyện sẽ ổn. Tôi cần cậu ở đây với tôi, không phải với những kẻ đã từng làm tổn thương cậu!”

Cảm giác tội lỗi bao trùm lấy hắn. Hắn không muốn làm tổn thương cậu, nhưng hắn cũng không thể cứ trốn tránh thực tế. “Cậu có muốn tôi cắt đứt liên lạc với cô ấy không?” hắn hỏi, ánh mắt chứa đầy lo lắng.

Cậu nhíu mày, rồi quay mặt đi, cảm thấy sự tổn thương càng lớn hơn. “Tôi không muốn điều đó. Tôi muốn cậu hiểu rằng tôi không thể chấp nhận sự phản bội này, dù chỉ là từ xa.”

Trong sự im lặng nặng nề, hắn cảm thấy như mình đang mất đi điều quý giá nhất. “Cậu biết rằng tôi yêu cậu, đúng không?” Hắn thì thầm, lòng hắn dâng lên nỗi hoảng sợ.

Cậu quay lại nhìn hắn, ánh mắt đầy nước mắt. “Yêu thôi chưa đủ. Cậu cần chứng minh điều đó. Nếu không, tôi không thể tiếp tục.”

Hắn cảm thấy sự tách biệt giữa họ ngày càng lớn. Cậu không chỉ đòi hỏi một lời hứa mà là cả trái tim và tâm hồn của hắn. “Tôi sẽ làm tất cả để cậu cảm thấy an toàn. Tôi hứa!” hắn nói, tay nắm chặt lại như muốn giữ lấy tình yêu của cậu.

Nhưng trong lòng, cậu vẫn cảm thấy những vết nứt đang xuất hiện. Hắn cố gắng thuyết phục cậu rằng tất cả chỉ là hiểu lầm, nhưng điều đó không thể xóa nhòa những gì cậu đã thấy. “Cậu có hiểu rằng chúng ta cần phải chống lại sự cám dỗ này không?” cậu hỏi, lòng đầy quyết tâm.

“Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua, phải không?” hắn hỏi, cảm giác lo âu đang len lỏi trong từng câu chữ.

“Phải, nhưng không chỉ bằng lời nói. Cậu cần chứng minh điều đó bằng hành động,” cậu đáp, ánh mắt cậu kiên định hơn bao giờ hết.

**Chương 10: Những lựa chọn khó khăn**

Hắn đã quyết định, ngay từ khoảnh khắc đó, rằng hắn sẽ chấm dứt mọi liên lạc với người bạn cũ. Hắn không muốn để bất kỳ điều gì làm tổn thương cậu thêm nữa. Hắn nhắn tin cho cô gái, yêu cầu cô ta dừng lại.

“Xin lỗi, nhưng tôi không thể tiếp tục trò chuyện với cậu. Tôi có một mối quan hệ quan trọng mà tôi cần phải bảo vệ,” hắn viết, và gửi đi với lòng đầy nặng nề.

Hắn cảm thấy một phần trong mình nhẹ nhõm, nhưng cũng đầy lo lắng về phản ứng của cậu. Khi hắn trở về nhà, cậu đã ngồi chờ sẵn, đôi mắt cậu ánh lên sự chờ mong.

“Tôi đã nghĩ về những gì đã xảy ra,” cậu nói, giọng nói tràn đầy nghi ngại. “Cậu đã quyết định chưa?”

“Tôi đã nói với cô ấy rằng tôi không thể tiếp tục.” Hắn hít một hơi sâu. “Tôi chỉ muốn có cậu bên cạnh, không có ai khác.”

Cậu nhìn hắn, sự hy vọng và nỗi nghi ngờ đan xen. “Cậu thật sự muốn như vậy chứ?”

“Đúng. Tôi muốn tập trung vào chúng ta,” hắn khẳng định, lòng tràn đầy quyết tâm.

Cậu gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn đầy nghi ngờ. “Nếu cậu thực sự muốn, thì hãy cho tôi thấy điều đó.”

Hắn bước lại gần, đặt tay lên mặt cậu, ánh mắt hắn tìm kiếm sự đồng điệu. “Tôi sẽ làm mọi thứ vì cậu. Tôi sẽ không để bất cứ ai cám dỗ tôi nữa,” hắn nói, đôi môi hắn gần kề môi cậu.

Cậu cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của hắn, nhưng lòng vẫn còn chút hoài nghi. “Tôi cần thời gian để tin tưởng lại. Tôi đã chịu đựng quá nhiều.”

“Cậu xứng đáng với tất cả,” hắn nói, rồi nhẹ nhàng hôn cậu. Họ đứng đó, giữa không gian tĩnh lặng, như thể mọi thứ xung quanh đã ngừng lại.

Mỗi người đều hiểu rằng họ đã vượt qua một thử thách lớn, nhưng con đường phía trước vẫn còn nhiều chông gai. Họ cần nỗ lực để bảo vệ tình yêu này, bởi sự cám dỗ luôn rình rập, nhưng cả hai đều biết rằng chỉ cần họ bên nhau, tình yêu của họ sẽ luôn chiến thắng.
“Ừ, từ giây phút đó, cuộc sống của tôi đã thay đổi,” cậu đáp, ánh mắt cậu lấp lánh như những ngôi sao trên bầu trời đêm.

Hắn kéo cậu vào lòng, cảm nhận nhịp tim của cậu hòa cùng nhịp đập của mình. “Cậu là ngôi sao sáng nhất trong cuộc đời tôi,” hắn thì thầm, giọng nói tràn đầy tình cảm. Cả hai đứng dưới ánh trăng, tận hưởng khoảnh khắc yên bình và ấm áp bên nhau.                                               **Chương 11: Ánh trăng dịu dàng**

Sau khi người bạn cũ rời đi, hắn và cậu quyết định dành nhiều thời gian hơn cho nhau. Những buổi tối dạo bước dưới ánh trăng, hắn và cậu thường tay trong tay đi dọc bờ sông, ánh trăng phản chiếu lấp lánh trên mặt nước như những hạt kim cương.

**Chương 12: Những bức tranh tình yêu**

Những ngày sau đó, cậu và hắn bắt đầu vẽ tranh cùng nhau. Họ quyết định biến những kỷ niệm đẹp thành những tác phẩm nghệ thuật. Hắn, với sự tài hoa và tinh tế, vẽ những bức tranh phong cảnh yên bình, trong khi cậu vẽ những bức chân dung đầy cảm xúc.

“Cậu thấy bức tranh này thế nào?” hắn hỏi, tay vẫn còn dính màu sơn, nhìn cậu với ánh mắt tràn đầy kỳ vọng.

Cậu nhìn bức tranh, trái tim cậu như đập loạn nhịp. “Nó thật đẹp, giống như những kỷ niệm của chúng ta,” cậu nói, cảm thấy lòng mình ngập tràn hạnh phúc.

Hắn mỉm cười, đặt cọ xuống và tiến đến gần cậu. “Cậu là nguồn cảm hứng lớn nhất của tôi. Mọi bức tranh đều không thể thiếu cậu,” hắn thì thầm, rồi nhẹ nhàng hôn lên trán cậu.

**Chương 13: Những đêm trăng mật**

Một buổi tối, hắn và cậu quyết định đi đến một nơi xa xôi, một ngôi nhà gỗ nhỏ nằm bên bờ biển, nơi chỉ có hai người. Ánh trăng soi sáng con đường họ đi, biển lấp lánh như một tấm gương khổng lồ phản chiếu ánh sáng dịu dàng.

Hắn và cậu ngồi bên nhau, tay nắm chặt tay, lắng nghe tiếng sóng vỗ và ngắm nhìn bầu trời đầy sao. “Tôi muốn mọi khoảnh khắc của chúng ta đều như thế này, yên bình và tràn đầy tình yêu,” cậu nói, ánh mắt cậu chứa đầy niềm tin và hy vọng.

“Tôi cũng vậy. Cậu là điều tuyệt vời nhất đã xảy ra trong cuộc đời tôi,” hắn đáp, rồi nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng, cảm nhận sự ấm áp và hạnh phúc từ trái tim cậu.

**Chương 14: Thử thách cuối cùng**

Một ngày nọ, hắn nhận được một lời mời công tác ở nước ngoài, một cơ hội lớn nhưng đồng nghĩa với việc hắn sẽ phải xa cậu một thời gian dài. Hắn và cậu đứng trước ngã rẽ khó khăn, cảm thấy nỗi lo lắng và bất an lan tỏa trong lòng.

“Cậu sẽ đi chứ?” cậu hỏi, giọng cậu đầy lo lắng và buồn bã.

Hắn nhìn vào mắt cậu, thấy những giọt nước mắt long lanh. “Tôi không biết. Tôi không muốn rời xa cậu,” hắn đáp, lòng hắn đầy mâu thuẫn.

Cậu bước đến gần hắn, đặt tay lên má hắn. “Chúng ta đã vượt qua rất nhiều khó khăn. Tôi tin rằng chúng ta sẽ vượt qua thử thách này. Hãy đi và theo đuổi ước mơ của cậu. Tôi sẽ luôn ở đây, chờ đợi cậu,” cậu nói, giọng cậu dịu dàng và kiên định.

Hắn cảm thấy lòng mình ấm áp, rồi kéo cậu vào lòng. “Cậu là nguồn sức mạnh của tôi. Tôi hứa sẽ quay về và mang theo tất cả tình yêu của mình,” hắn thì thầm, rồi trao cho cậu một nụ hôn ngọt ngào.

**Chương 15: Tình yêu vượt thời gian**

Thời gian trôi qua, hắn và cậu phải xa nhau, nhưng tình yêu của họ không bao giờ phai nhạt. Hắn gửi những lá thư từ nơi xa, kể về những trải nghiệm và nỗi nhớ nhung của mình. Cậu ở lại, vẽ những bức tranh về những kỷ niệm đẹp, chờ đợi ngày hắn trở về.

Mỗi lần nhận được thư của hắn, cậu cảm thấy như có một luồng sáng ấm áp lan tỏa trong lòng. “Cậu là ánh sáng trong cuộc đời tôi. Mỗi khi đọc thư cậu, tôi cảm thấy mình như được bao bọc bởi tình yêu của cậu,” hắn viết trong một bức thư.

Cuối cùng, ngày hắn trở về cũng đến. Hắn đứng trước cửa nhà cậu, cảm thấy trái tim mình đập loạn nhịp. Cậu mở cửa, và ngay giây phút đó, cả hai không cần nói lời nào, chỉ ôm chầm lấy nhau, cảm nhận sự ấm áp và hạnh phúc tràn ngập trong lòng.

“Chúng ta đã vượt qua tất cả, và tình yêu của chúng ta vẫn luôn mãi mãi,” hắn thì thầm.

“Ừ, chúng ta sẽ luôn bên nhau, mãi mãi,” cậu đáp, rồi nhẹ nhàng hôn lên môi hắn, biết rằng tình yêu của họ đã vượt qua mọi thử thách và sẽ luôn tồn tại như một bức tranh tuyệt đẹp trong trái tim họ.
**Chương 16: Những khoảng cách lấp đầy**

Sau những ngày tháng mệt mỏi, cuối cùng hắn và cậu đã trở về bên nhau, nhưng nỗi lo lắng vẫn như một bóng ma lởn vởn trong tâm trí. Hắn muốn chứng minh cho cậu thấy rằng những lời hứa của hắn không chỉ là lời nói suông. Hắn cần thời gian và sự kiên nhẫn từ cậu, nhưng cậu vẫn có những nỗi lo lắng riêng.

“Mỗi khi cậu không ở bên tôi, tôi lại cảm thấy bất an,” cậu thở dài, ngồi bên cạnh hắn trong căn phòng yên tĩnh, ánh sáng vàng dịu dàng chiếu vào hai người. “Tôi không muốn mình lại phải trải qua cảm giác bị bỏ rơi.”

Hắn nắm lấy tay cậu, ánh mắt kiên định. “Tôi sẽ không bao giờ rời xa cậu. Tôi hứa. Chúng ta đã vượt qua nhiều thử thách, và tôi tin rằng chúng ta sẽ còn mạnh mẽ hơn nữa.”

Cậu nhìn hắn, một chút nghi ngờ vẫn còn trong ánh mắt. “Nếu tôi không thể hoàn toàn tin tưởng vào cậu, thì chúng ta sẽ phải làm gì?”

“Chúng ta sẽ bắt đầu lại từ đầu,” hắn đáp, giọng nói nhẹ nhàng nhưng chắc chắn. “Từng bước một, tôi sẽ cho cậu thấy tình yêu này là chân thật.”

Cậu gật đầu, nhưng một phần trong cậu vẫn không yên lòng. “Tôi không muốn cảm thấy như mình phải cạnh tranh với quá khứ của cậu,” cậu thừa nhận.

Hắn kéo cậu lại gần hơn, ôm chặt cậu trong vòng tay. “Cậu không phải cạnh tranh với bất ai. Cậu là điều duy nhất mà tôi muốn. Tôi sẽ cho cậu thấy rằng quá khứ không thể thay thế được hiện tại và tương lai của chúng ta.”

Cậu cảm nhận được sự ấm áp từ hắn, nhưng vẫn có một phần trong lòng cậu lo lắng. Hắn quyết định tổ chức một buổi hẹn hò lãng mạn để tạo ra những kỷ niệm mới, để cậu có thể tin tưởng vào tình yêu của hắn.

***

Buổi tối đến, họ đi dạo bên bờ biển, ánh trăng lấp lánh trên mặt nước. Hắn đưa cậu đến một quán cà phê nhỏ bên bờ biển, nơi những ngọn đèn vàng sáng lên tạo ra không khí ấm áp.

“Đây là nơi tôi muốn cậu thấy,” hắn nói, nắm chặt tay cậu. “Một nơi bình yên, chỉ có chúng ta.”

Cậu cười, lòng nhẹ nhõm hơn khi nhìn thấy nụ cười của hắn. “Nơi này thật đẹp. Cảm ơn cậu đã đưa tôi đến đây.”

Hắn chọn một chỗ ngồi ở góc khuất, nơi họ có thể thoải mái trò chuyện. Họ gọi đồ uống và cùng nhau chia sẻ những câu chuyện cười, những kỷ niệm đáng nhớ trong quá khứ.

“Cậu nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?” hắn hỏi, đôi mắt sáng lên khi nhớ lại.

“Nhớ chứ! Khi đó cậu đã làm rơi cuốn sách và tôi đã nhặt lên giúp cậu. Cậu trông thật ngốc nghếch!” Cậu cười, ánh mắt sáng lên khi hồi tưởng lại khoảnh khắc ấy.

Hắn cười theo. “Thực ra tôi đã cố tình làm rơi để có cớ nói chuyện với cậu.”

Cậu ngạc nhiên, rồi bật cười. “Cậu thật sự đã nghĩ ra kế hoạch đó?”

“Đúng vậy, tôi đã cảm thấy điều gì đó đặc biệt ở cậu ngay từ lần đầu tiên,” hắn nói, giọng chân thành. “Và cho đến giờ, cảm giác đó vẫn không hề thay đổi.”

Cậu cảm nhận được sự chân thành trong từng lời hắn nói, nhưng vẫn không khỏi nghi ngờ. “Nhưng những gì xảy ra giữa chúng ta và những gì cậu đã trải qua, tôi không biết mình có thể chấp nhận nổi không.”

“Tôi hiểu. Nhưng hãy cho tôi một cơ hội. Tôi sẽ làm mọi thứ để chứng minh rằng tình yêu của chúng ta là mãi mãi,” hắn nói, tay hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu.

Cậu nhìn hắn, lòng cảm thấy ấm áp hơn. “Nếu cậu thực sự muốn, thì tôi sẽ cố gắng tin tưởng vào cậu,” cậu đáp, ánh mắt lấp lánh hy vọng.

Hắn mỉm cười, cảm giác như một gánh nặng đã được gỡ bỏ. Họ đã có thể tiếp tục, bước đi trên con đường mà họ đã chọn.

Tối hôm đó, họ cùng nhau ngắm nhìn biển, những cơn sóng vỗ về bờ cát trắng, như những lời hứa nhẹ nhàng vang lên giữa không gian yên tĩnh. Cả hai đều hiểu rằng dù có những cám dỗ và thử thách, tình yêu của họ vẫn sẽ tồn tại, bền vững và mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
**Chương 17: Những khoảng cách lấp đầy**

Thời gian trôi đi, tình yêu giữa hắn và cậu ngày càng mạnh mẽ. Nhưng trong sự êm đềm của cuộc sống thường nhật, những biến cố bất ngờ lại ập đến. Một ngày nọ, khi cậu đang ngồi ở quán cà phê yêu thích của mình, hắn bất ngờ xuất hiện cùng một cô gái lạ mặt.

Cậu nhìn thấy họ cười nói vui vẻ, lòng chợt chùn xuống. Cảm giác ghen tuông trỗi dậy, mặc dù cậu biết rằng hắn yêu mình. Hắn không để ý đến cậu, mà chỉ chăm chú vào cuộc trò chuyện với cô gái đó.

“Cậu làm gì ở đây?” Cậu không thể kìm nén nổi sự bức xúc, bước đến và hỏi.

Hắn giật mình khi thấy cậu, ánh mắt hiện rõ sự ngạc nhiên. “À, đây là Lisa, bạn học cũ của tôi. Chúng tôi chỉ đang ôn lại kỷ niệm,” hắn giải thích.

“Ôn lại kỷ niệm?” Cậu nhướn mày, không giấu nổi sự nghi ngờ trong giọng nói. “Tôi không nghĩ mình đã từng nghe về cô ấy trước đây.”

Lisa mỉm cười lịch sự nhưng có chút thách thức. “Chào cậu, tôi là Lisa. Joong đã kể cho tôi rất nhiều về cậu,” cô ta nói, ánh mắt dò xét.

“Thật sao?” Cậu cảm thấy không thoải mái, và sự ghen tuông lại dâng lên. “Có vẻ cậu khá thân thiết với hắn.”

Hắn nhìn cậu, cảm giác tội lỗi tràn ngập trong lòng. “Không phải như cậu nghĩ đâu. Chúng tôi chỉ nói chuyện một chút thôi,” hắn nói, cố gắng xoa dịu tình hình.

“Thật dễ dàng để một mối quan hệ biến thành sự hiểu lầm,” cậu nói, giọng điệu lạnh lùng. “Tôi không muốn trở thành kẻ ghen tuông, nhưng sự thật là tôi không thoải mái khi thấy cậu ở đây với cô ấy.”

Lisa nhận ra không khí căng thẳng, nên cô ta nhanh chóng đứng dậy. “Có lẽ tôi nên đi trước. Cảm ơn Joong vì cuộc trò chuyện,” cô ta nói, rồi rời đi.

Cậu nhìn theo, lòng đầy nghi ngờ. “Cậu biết rằng tôi không thích khi có người khác can thiệp vào mối quan hệ của chúng ta,” cậu thẳng thắn nói.

Hắn cảm thấy áp lực, nhưng cũng hiểu cậu đang lo lắng. “Tôi chỉ là bạn học cũ của cô ấy. Cậu phải tin tôi,” hắn nói, giọng đầy chân thành.

“Tin cậu không có nghĩa là tôi không cảm thấy bất an. Mỗi lần cậu bên người khác, tôi đều cảm thấy như có một bóng đen đang đe dọa,” cậu thừa nhận, ánh mắt đầy tổn thương.

Hắn bước lại gần, ôm chặt cậu vào lòng. “Tôi sẽ không bao giờ làm tổn thương cậu. Cậu là điều duy nhất quan trọng với tôi,” hắn thì thầm, lòng đầy quyết tâm.

Cậu cảm nhận được sự ấm áp từ hắn, nhưng trong lòng vẫn còn chút hoài nghi. “Nếu cậu thực sự yêu tôi, hãy chứng minh điều đó. Đừng để bất kỳ ai can thiệp vào mối quan hệ của chúng ta,” cậu yêu cầu.

Hắn gật đầu, tâm trí đầy quyết tâm. “Tôi hứa sẽ không để bất kỳ ai làm cậu cảm thấy không an toàn. Chúng ta sẽ vượt qua mọi thử thách cùng nhau.”

***

Vào một buổi chiều đẹp trời, hắn và cậu quyết định cùng nhau đi dạo trong công viên. Cảm giác căng thẳng từ buổi gặp gỡ với Lisa vẫn còn ám ảnh trong lòng cậu, nhưng hắn đã quyết tâm làm cho cậu cảm thấy thoải mái hơn.

“Cậu thích nơi này không?” Hắn hỏi, chỉ về phía những bông hoa nở rộ xung quanh.

“Tôi thích lắm. Nó thật sự đẹp,” cậu mỉm cười, ánh mắt trở nên tươi sáng hơn khi nhìn ngắm thiên nhiên.

Hắn kéo cậu lại gần, rồi ngồi xuống bãi cỏ. “Chúng ta có thể tạo ra những kỷ niệm đẹp hơn. Hãy để những ngày tháng tươi đẹp này lấp đầy những khoảng trống trong lòng chúng ta,” hắn nói, ánh mắt sáng ngời.

“Cậu nghĩ rằng chúng ta có thể vượt qua tất cả những cám dỗ và thử thách này không?” cậu hỏi, giọng nói chầm chậm.

“Tôi tin là có. Chỉ cần chúng ta giữ vững niềm tin và tình yêu của mình,” hắn đáp, tay nắm chặt tay cậu. “Mỗi khoảnh khắc bên nhau đều đáng giá, và tôi không muốn mất đi điều gì.”

Cậu cảm thấy những lo lắng dần tan biến khi nghe những lời chân thành từ hắn. “Tôi cũng vậy. Tôi sẽ cố gắng để tin tưởng vào cậu nhiều hơn.”

Hắn mỉm cười, kéo cậu vào một cái ôm thật chặt. “Chúng ta sẽ tạo ra những kỷ niệm đẹp nhất, và không có ai có thể xen vào tình yêu của chúng ta.”

Cậu nhắm mắt lại, cảm nhận được tình yêu và sự ấm áp từ hắn. Dù bên ngoài có nhiều thử thách, nhưng trong thế giới riêng của họ, tình yêu sẽ luôn chiến thắng mọi điều.

Và họ tiếp tục dạo bước trong công viên, tay nắm chặt tay, tâm hồn hòa quyện vào nhau như những bông hoa nở rộ dưới ánh nắng. Những khoảng cách giữa họ đã dần được lấp đầy bằng tình yêu chân thành và sự quyết tâm không ngừng nghỉ.
**Chương 17: Đánh thức tình yêu**

Thời gian trôi qua, và hắn cùng cậu đã xây dựng lại được những gì đã mất. Những kỷ niệm ngọt ngào đã lấp đầy những khoảng trống trong trái tim họ, và giờ đây, tình yêu của họ trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Nhưng có lẽ, để khẳng định lại điều đó, họ cần một bước đi táo bạo hơn.

Một buổi chiều, khi ánh hoàng hôn nhuộm vàng cả bầu trời, hắn quyết định tổ chức một buổi hẹn hò bất ngờ để làm mới mối quan hệ. Hắn đã chuẩn bị một buổi tiệc nhỏ tại một bãi biển gần nơi họ sống, nơi những con sóng vỗ về bờ cát trắng.

Khi cậu đến bãi biển, ánh mắt cậu sáng lên trước khung cảnh lãng mạn mà hắn đã tạo ra. Những ngọn nến lung linh, cùng một bàn ăn được bài trí tinh tế, và mùi hương của các món ăn khiến cậu không khỏi cảm động.

“Cậu làm tất cả điều này cho tôi sao?” Cậu hỏi, giọng nói tràn ngập sự ngạc nhiên và hạnh phúc.

“Đúng vậy. Tôi muốn tạo ra một khoảnh khắc đặc biệt cho chúng ta, để khẳng định rằng tình yêu của chúng ta là mãi mãi,” hắn đáp, ánh mắt đầy yêu thương.

Họ cùng nhau thưởng thức bữa tối, chia sẻ những câu chuyện, những giấc mơ mà họ đã ấp ủ. Mỗi câu nói đều trở nên ngọt ngào hơn trong ánh nến lung linh, và những tiếng sóng vỗ về bờ làm tăng thêm sự lãng mạn.

“Khi tôi nhìn thấy cậu, tôi luôn cảm thấy một nguồn năng lượng mới. Cậu như ánh sáng trong cuộc đời tôi,” hắn nói, ánh mắt ngập tràn tình cảm.

Cậu mỉm cười, nhưng cũng không kìm được chút hồi hộp. “Cậu đã cho tôi thấy một tình yêu đẹp, nhưng tôi cũng sợ mất đi điều đó.”

“Đừng sợ. Chúng ta đã vượt qua những thử thách, và tôi tin rằng điều tốt đẹp sẽ đến với chúng ta. Tình yêu là hành trình, và chúng ta sẽ cùng nhau đi hết con đường đó,” hắn khẳng định, tay nắm chặt tay cậu.

Khi màn đêm buông xuống, hắn đứng dậy và dẫn cậu ra bãi biển. Họ cùng nhau ngắm nhìn bầu trời đầy sao, nơi những vì sao lấp lánh như những giấc mơ. “Cậu có thấy không? Mỗi ngôi sao đều đại diện khi tôi nhìn thấy cậu, tôi luôn cảm thấy một nguồn năng lượng mới. Cậu như ánh sáng trong cuộc đời tôi,” hắn nói, ánh mắt ngập tràn tình cảm.

Cậu mỉm cười, nhưng cũng không kìm được chút hồi hộp. “Cậu đã cho tôi thấy một tình yêu đẹp, nhưng tôi cũng sợ mất đi điều đó.”

“Đừng sợ. Chúng ta đã vượt qua những thử thách, và tôi tin rằng điều tốt đẹp sẽ đến với chúng ta. Tình yêu là hành trình, và chúng ta sẽ cùng nhau đi hết con đường đó,” hắn khẳng định, tay nắm chặt tay cậu.

Khi màn đêm buông xuống, hắn đứng dậy và dẫn cậu ra bãi biển. Họ cùng nhau ngắm nhìn bầu trời đầy sao, nơi những vì sao lấp lánh như những giấc mơ. “Cậu có thấy không? Mỗi ngôi sao đều đại diện cho một kỷ niệm đẹp mà chúng ta đã có,” hắn nói.

Cậu gật đầu, lòng cảm thấy ấm áp. “Cảm ơn cậu đã luôn ở bên tôi, bất chấp mọi khó khăn.”

“Cậu là điều quý giá nhất trong cuộc sống của tôi,” hắn thì thầm, ánh mắt đầy chân thành. “Tôi sẽ không bao giờ để bất cứ điều gì hoặc ai làm tổn thương cậu nữa.”

Hắn cúi người xuống, hôn nhẹ lên trán cậu. Cậu cảm nhận được tình yêu sâu sắc từ hành động ấy, và mọi nỗi lo lắng dường như tan biến. Họ ngồi bên nhau, tay nắm chặt, trái tim hòa nhịp như những con sóng vỗ về bờ.

“Cậu có nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?” Hắn hỏi, giọng nói tràn đầy hoài niệm.

“Tôi nhớ như in. Cảm giác lúc ấy thật khó quên,” cậu đáp, nụ cười thoáng hiện trên môi. “Tôi không ngờ rằng từ đó, cậu sẽ trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời tôi.”

“Cũng như tôi vậy. Cậu đã thay đổi mọi thứ,” hắn nói, ánh mắt nhìn cậu đầy trìu mến. “Và giờ đây, tôi muốn tiếp tục hành trình này cùng cậu.”

Bầu không khí trở nên nặng nề với những cảm xúc mãnh liệt, và cả hai đều hiểu rằng tình yêu của họ đã được kiểm nghiệm qua thử thách. Hắn nắm tay cậu, cảm giác ấm áp lan tỏa giữa những ngón tay, như thể họ đang cùng nhau tạo nên một vũ điệu của tình yêu.

“Cậu có muốn hứa với tôi không?” cậu hỏi, giọng đầy chân thành.

“Hứa gì?” hắn ngẩng lên, ánh mắt kiên định.

“Hứa rằng chúng ta sẽ luôn bên nhau, bất kể những khó khăn và thử thách phía trước,” cậu nói, lòng tràn đầy hy vọng.

“Tôi hứa. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả. Tình yêu của chúng ta sẽ không bao giờ phai nhạt,” hắn khẳng định, tay siết chặt tay cậu hơn.

Khi ánh trăng sáng chiếu rọi xuống bãi biển, họ hôn nhau, cảm nhận được sự kết nối sâu sắc hơn bao giờ hết. Đó không chỉ là một cái hôn, mà còn là một lời hứa—một lời hứa sẽ không bao giờ rời xa nhau.

**Kết thúc:**

Từ đó, họ tiếp tục hành trình của mình, cùng nhau trải nghiệm những niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống. Họ hiểu rằng tình yêu không chỉ là những khoảnh khắc ngọt ngào, mà còn là sự đồng hành và kiên trì vượt qua mọi khó khăn.

Với những kỷ niệm đẹp và một tình yêu vững bền, hắn và cậu đã tạo nên một câu chuyện tình yêu không thể nào quên, nơi mà cả hai đều cùng nhau trưởng thành và phát triển, biến những cám dỗ thành sức mạnh để yêu thương nhau nhiều hơn.

Và như thế, cuộc sống của họ trở thành một bức tranh đầy sắc màu, nơi tình yêu luôn hiện hữu và ngọt ngào, như ánh sáng của những vì sao trên bầu trời đêm.
End rùi ahuhu
Các cậu thấy seo cho tui xin ý kiến ná

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro