Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm phút trôi qua, Crowley hiếm khi có cảm giác như đã trải qua một năm vậy. Năm phút chỉ là một hạt cát vô tình trôi đi trong những năm tháng dài đằng đẵng của hắn, nhưng lúc này Crowley lại nghĩ về mọi thứ, từ sự tiến hóa của loài đến việc con người đặt chân lên mặt trăng, chỉ vì Aziraphale phớt lờ hắn.

Nói chính xác thì không phải vì mâu thuẫn mà y phớt lờ hắn, chỉ là gần đây Angel nghiện tiểu thuyết trinh thám và sẽ đọc một hoặc hai hoặc ba hoặc bốn chương trước khi đi ngủ. Mỗi ngày... Thật là một buổi tối tuyệt vời. Thời gian cứ vậy mà trôi qua. Crowley nhìn Aziraphale và sau đó đôi mắt cụp xuống gối, chỉ cần hai cái nhìn đó thôi cũng khiến mắt hắn nhức nhối và cơn buồn ngủ dồn lên trán, khiến hắn phun ra những tiếng rắn mà cười toét.

Khuôn mặt trắng trẻo của thiên thần được bao phủ trong ánh sáng ấm áp từ đầu giường phòng ngủ, tỏa ra một vệt sáng mềm mại. Vòng cung từ giữa lông mày đến chóp mũi tròn trịa, vui tươi, đặc biệt là cằm. Đôi mắt xanh xám phản chiếu những ngôi sao vàng ấm áp rải rác trong đó, y vô cùng tập trung và nghiêm túc, dùng cả tấm lòng để xem... cuốn tiểu thuyết thần bí trong tay.

Cổ họng Crowley tắc nghẽn, hắn sờ lên cổ nuốt xuống nút thắt đang trào ra trong cổ họng. Đôi mắt rắn của hắn nhìn chằm chằm vào trang sách được thiên thần vuốt ve ở góc cuốn sách. Trang giấy hơi cũ, hơi cong, dựng lên một chút.

Sau khi con quỷ đe dọa cuốn sách xong, hắn ngẩng đầu lên và rúc vào phần thịt mềm mại trên cánh tay thiên thần.

"Đã mười hai giờ rồi, thiên thần. Còn năm phút nữa thôi đó."

Ác quỷ bĩu môi, nhưng thiên thần thậm chí còn không thèm liếc nhìn hắn một cái. Y nheo mắt nhìn chằm chằm vào cuốn sách mà thiên thần không thể đặt xuống nữa, lướt qua nội dung giữa các dòng rồi lại nói.

"Tôi sẽ không thực sự phớt lờ anh nếu anh nói cho tôi biết kẻ sát nhân là ai, Crowley."

-Con quỷ bị đẩy lui, Crowley há hốc mồm, có chút buồn cười. Cuối cùng biến thành biểu cảm đau răng, hắn nhai một góc váy ngủ của thiên thần. -Tiết lộ trước nội dung là một thủ thuật hay do địa ngục phát minh ra và chúng luôn có tác dụng.

"Nhưng thiên thần à, tôi buồn ngủ quá! "

Anh lẩm bẩm một cách mơ hồ.

"Ồ..."

Aziraphale cuối cùng cũng sẵn lòng rời mắt khỏi cuốn sách và nhìn con quỷ đang nép người bên cạnh mình, ôm lấy chiếc gối giống như mình. Thiên thần có chút bối rối, nhìn cuốn sách trong tay, sau đó lại nhìn đôi mắt vàng kim của Crowley đang ngước lên. Crowley hơi nhướng mày, chờ đợi sự phán xét của thiên thần.

"Được rồi, tôi nghĩ anh có thể đi ngủ trước và tôi sẽ tắt đèn.

Lông mày của Crowley ngay lập tức nhíu xuống, "Ôi thiên thần à!" hắn ta hét lên khó chịu, cắt ngang lời nói còn dang dở của thiên thần. Hắn khoanh tay ấn vào bụng Aziraphale rồi kéo y về phía hắn, vùi mặt vào eo y. "Đã đến giờ đi ngủ rồi! Thế giới đã đi ngủ! Đàn vịt đã về tổ, đã đến lúc ác quỷ và thiên thần đi ngủ rồi." (Crowley - "Ban ngày em có thể xem tiếp mà! Không ai ngăn cản em đâu, kể cả đến tận thế!") "Nhưng mà Crowley..."
(Crowley-" Không có nhưng gì cả!... ")
"Cốt truyện sắp đạt đến cao trào rồi đó!" Aziraphale ngây thơ phòng ngự. "Nhân vật chính đã đến đường cùng rồi, bị cô lập và bất lực. Anh ta sẽ sớm phải đối mặt với kẻ thù mạnh mẽ của mình, kẻ đã đặt nền móng cho nửa cuốn sách này đó-"

Crowley quay đầu lại, và mái tóc đỏ rối bù của hắn cọ vào eo Aziraphale. Hắn nhìn Aziraphale, người đang nhìn lại với ánh mắt dịu dàng và mong đợi, khóe miệng hơi nhếch lên, mềm mại và chân thành.

" Năm phút thôi mà. Ôi Crowley..." Thiên sứ không khỏi bật cười, cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên má hắn, nụ cười vui tươi vô cùng ngọt ngào, khiến ác ma cảm thấy choáng váng. "Cảm ơn sự bao dung của anh rất nhiều. Anh thật tốt bụng, tôi sẽ không làm anh thất vọng đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro