Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong giờ giải lao, Lộc Dữ Ninh cũng tới lớp.

Khác với Lộc Dư An, Lộc Dữ Ninh thường xuyên phải tham gia các cuộc thi, bởi vậy luôn vắng mặt.

Lộc Dữ Ninh hôm nay cùng ba đi bệnh viện kiểm tra thân thể, hôm qua cậu ta một mình từ bệnh viện trở về, cho nên sắc mặt có vẻ tái nhợt suy yếu, khiến người ta thương xót, nếu không phải cậu ta kiên trì như thế, Lộc Chính Thanh nhất định sẽ không để cho Ninh Ninh đi học.

Vừa đến lớp, bạn học liền vây thành một nhóm, hỏi han ân cần, thậm chí nữ sinh trong lớp còn đặc biệt đưa sữa nóng cho Lộc Dữ Ninh. Lớp của bọn họ tương đối đặc biệt, phần lớn mọi người đều học chung từ cấp hai, tình bạn nhiều năm bền vững không gì phá vỡ, ở bên ngoài cũng rất gắn kết, mà Lộc Dữ Ninh lại nhỏ tuổi nhất trong lớp nên hiển nhiên trở thành em trai nhỏ của mọi người.

Đặc biệt biết cậu ta ngày hôm qua được đưa đến bệnh viện cấp cứu, có mấy bạn nữ rưng rưng nước mắt, trong lời nói không ngừng châm chọc Lộc Dư An.

Lộc Dữ Ninh ngoan ngoãn uống sữa giải thích với mọi người: "Là tớ không cẩn thận, không liên quan đến Dư An." Cậu ta cẩn thận từng li từng tí giải thích, cả buổi sáng đều lo lắng chuyện trước đó ở nhà làm cho Lộc Dư An không vui, mái tóc xoăn nhu thuận cũng bởi vì tâm tình chủ nhân mà có vẻ ảm đạm, ánh mắt như nai con lo sợ bất an len lén nhìn Lộc Dư An, cậu ta tự cho là động tác của mình rất bí mật, nhưng một cái nhìn nho nhỏ đều rơi vào trong mắt người quan tâm.

Hành vi như vậy không thể nghi ngờ chứng thực một chuyện - bộ dáng vừa cẩn thận vừa thấp thỏm của Lộc Dữ Ninh, hiển nhiên là ở trong tay Lộc Dư An chịu rất nhiều khổ cực, mỗi giây mỗi phút đều sợ sệt nhìn ánh mắt Lộc Dư An.

Người quan tâm Lộc Dữ Ninh càng thêm đau lòng.

Bạn cùng bàn của Lộc Dư An ngồi xa xa nhìn cảnh này, Lộc Dữ Ninh tái nhợt vẫn miễn cưỡng cười vui, không thể nghi ngờ là rất đau đớn, cậu ta đỏ mắt nhìn Lộc Dư An.

Dựa vào cái gì mà Lộc Dư An lại có thể làm như không có chuyện gì xảy ra trong khi tình trạng của Lộc Dữ Ninh không tốt như vậy.

Cậu ta chân chính cảm kích Dữ Ninh, là vì có một lần em trai lạc đường, Dữ Ninh cùng cậu ta tìm cả đêm, nếu không có Dữ Ninh khẳng định tìm không thấy cậu bé đâu.

Dữ Ninh không chỉ là bạn bè mà còn là ân nhân, là ánh sáng của cậu ta. Cậu ta không cho phép ai làm hại ánh sáng này.

Nhắc tới cũng thật trùng hợp, ngày đó tan học cậu ta thấy Lộc Dư An lén lút đến phòng theo dõi của trường. Kết quả nhìn thấy rất nhiều chuyện, mà những chuyện này cũng đủ để Lộc Dư An phải trả giá đắt.

Cậu ta vốn đã quyết định quên đi, từ nhỏ đã ở cùng những hạng người không ra gì, cậu ta biết rất nhiều phương pháp để trả thù một người, thậm chí đã sớm nghĩ ra phương án trả thù, chỉ là không có hạ quyết tâm, sợ Lộc gia ghi thù cậu ta.

Nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy Lộc Dữ Ninh như chim sợ cành cong, khiến cậu ta rốt cục hạ quyết tâm, Lộc Dư An phải trả giá, cái giá đã trả còn chưa đủ nhiều đâu.

Ánh mắt âm trầm của cậu ta chợt lóe lên.

Mà Lộc Dư An không có để ý bọn họ, cậu chỉ lạnh lùng đứng ở một bên, đã thành thói quen, mỗi lần Lộc Dữ Ninh giải thích chỉ làm mọi người đối với cậu ta càng thêm trìu mến, tác dụng duy nhất chính là khiến người ta cảm động.

Không ai chú ý đến góc này của cậu, ủy viên học tập cắn môi, đi đến bên cạnh, cô gái xấu hổ gần như không ngước mắt lên được, nhỏ giọng ngập ngừng: "Xin lỗi cậu." Cô không có mặt mũi đến gặp Lộc Dư An, cô biết cô cùng những người coi thường Lộc Dư An kia không khác gì nhau. Lộc Dư An cứu cô, cô lại không có dũng khí đứng ra làm chứng cho cậu, khiến Lộc Dư An chịu đựng oan uổng.

Chỉ là cô thật sự không có cách nào nói ra, mỗi đêm trong mộng những người khác xì xào bàn tán, đã làm cho cô không cách nào ngủ được, càng không cách nào tưởng tượng, chuyện này một khi bị những người khác phát hiện.

Thiếu niên xưa nay không thích nói chuyện, giống như hoàn toàn sẽ không bị người khác coi thường, nhưng cô lại biết được, cậu vẫn thường xuyên không nhận được đối xử tốt ở trường học.

"Cậu không có lỗi với tôi. "Nhưng mà thiếu niên lại chỉ nâng lên lông mi như cánh bướm, ánh mắt màu hổ phách bình tĩnh nhìn cô: "Người cậu có lỗi là chính cậu."

Cho dù ủy viên học tập có ở đó hay không, cậu đều sẽ đi tìm thầy giáo thực tập gây phiền toái. Cậu không cảm thấy ủy viên học tập có lỗi với cậu nhưng cậu càng không cho rằng ủy viên học tập một mực làm như không có chuyện gì xảy ra là lựa chọn tốt nhất.

Cậu tôn trọng sự lựa chọn của cô, tuy rằng không đồng ý, nhưng bởi vì Vương Như, cậu biết phụ nữ trên thế giới này luôn bị yêu cầu khắt khe hơn.

Vương Như bị đánh thành như vậy, nhưng có hàng xóm miệng nát cảm thấy Vương Như đáng đời, nói là Vương Như không biết kiềm chế, cùng người đàn ông khác ở bên ngoài.

Mỗi người một câu nói Vương Như vô dụng, sinh không ra được một đứa nhỏ bình thường, không có cách nào nối dõi tông đường trong nhà.

Lộc Dư An lấy điện thoại di động ra, đem một video tập tin mã hóa gửi cho ủy viên học tập , chỉ đơn giản nói một câu: "Giữ cho tốt."

Ủy viên học tập ngờ vực nên mở video ra, sau khi thấy rõ nội dung video thì cứng đờ. Trong video là góc độ rất khó mà camera đã quay lại.

Toàn bộ quá trình tên cầm thú động tay động chân với cô, đoạn video này có thể chứng minh là hắn mạnh mẽ động thủ với cô, Lộc Dư An đã tới cứu còn cô hốt hoảng chạy đi.

Nhưng Lộc Dư An có video này, vì sao không sớm đưa ra, chứng minh sự trong sạch của mình. Mà phải quan tâm đến suy nghĩ của cô?

Cô mờ mịt ngẩng đầu nhìn về phía Lộc Dư An.

Thế nhưng Lộc Dư An hiển nhiên đã hiểu lầm cái gì, cậu giải thích: "Tôi chỉ gửi duy nhất bản sao cho cậu, cậu không cần lo lắng còn có người khác biết."

Ngày đó sau khi cậu giáo huấn xong họ Hoàng, trường học bởi vì hắn ta nhiều lần tỏ vẻ không truy cứu, cho nên cũng không thật sự đi điều tra chuyện này.

Mà cậu biết băn khoăn của ủy viên học tập, trước tiên đến phòng bảo vệ tìm được phần camera này, toàn bộ sao chép lại. Kiếp trước cậu cũng đem video cho ủy viên học tập, đời này cậu cũng giống vậy đem video cho cô, về sau bất kể gặp phải chỉ trích cũng có bằng chứng về sự vô tội của cô ấy.

Cậu giao quyền lựa chọn cho ủy viên học tập cũng không cảm thấy thứ chính mình hiện tại đang chịu đựng có gì to lớn, bảo vệ người khác đối với cậu mà nói đã là một loại bản năng.

Bởi vì cậu từ nhỏ đã được giáo dục như vậy. Mẹ nói muốn cậu bảo vệ anh trai và ba. Ba thì nói sẽ bảo vệ những người yếu đuối, anh trai nói họ sẽ cùng nhau bảo vệ mẹ.

Từ nhỏ cậu đã được giáo dục trở thành một người mạnh mẽ, cho dù thất lạc cha mẹ gần 10 năm, cậu cuối cùng cũng không quên, hơn nữa còn làm rất khá, lúc bị lừa bán, cậu bảo vệ những đứa nhỏ cũng bị bắt cóc như cậu, được Vương Như nhận nuôi, cậu bảo vệ Vương Như và Nhạc Nhạc, khi ở cùng một chỗ với ông Lý, cậu bảo vệ ông.

Bản năng làm cho cậu bảo vệ tất cả những người đã từng còn thiện ý đối với cậu, cho dù chỉ có một chút, cậu sẽ đem hết toàn lực bảo vệ những người vô tội yếu đuối, cho dù chính cậu vết thương chồng chất.

Không có lý do gì đặc biệt, chỉ vì cậu cảm thấy đây là việc cậu nên làm.

Nếu như nói ngoại lệ duy nhất vậy cũng chỉ có Lộc Dữ Ninh. Cậu không có cách nào bảo vệ Lộc Dữ Ninh, vĩnh viễn cũng không.

Chẳng qua thật không ngờ, cậu cố gắng liều mạng thành hình mẫu mà ba mẹ và tất cả mọi người hy vọng, nhưng bọn họ lại không cần cậu nữa.

Lộc Dư An nói xong liền đi, hôm nay là ngày cuối cùng cậu ở lại lớp này, kiếp trước cậu không có nhanh như vậy trở về, bởi vì chuyện chuyển lớp, cậu cùng Lộc Chính Thanh tranh cãi thật lâu, sau đó khi trở lại, họ Hoàng đã đứng đắn đi rất nhiều, cậu cũng giao video cho ủy viên học tập, ủy viên học tập không công khai.

Nhưng cô vẫn bị chuyện này lo lắng quấy nhiễu, ở trong lớp ngày càng trầm mặc, cậu nhớ rõ ủy viên học tập thi đại học cũng không tốt, cuối cùng lựa chọn trường đại học cách nơi này rất xa.

Mà sau khi tốt nghiệp, cậu đem những chuyện họ Hoàng làm viết thành tố cáo, gửi đến trường học mới của hắn, hơn nữa còn nặc danh gửi kết quả xử lý hắn ta cho Ủy ban học tập. Lúc này đây cậu cũng tôn trọng sự lựa chọn của ủy viên học tập.

Nhưng là, cậu lại không biết đời này, một bài viết ẩn danh tại diễn đàn trường nhanh chóng được chia sẻ trong khoảng thời gian ngắn lên vị trí thứ nhất.

Cả lớp cũng nổ tung. Nguyên nhân không có gì khác, nội dung bài post đại khái chính là phú nhị đại phẩm tính không đứng đắn, bị giáo viên thực tập phát hiện, phú nhị đại vì để cho giáo viên câm miệng, đem đánh một trận, thậm chí không lâu sau còn ác ý trả thù bạn học đã tố cáo cậu.
Trong bài post còn kèm theo rất nhiều ảnh chụp màn hình giám sát.

Có bạn học nữ quần áo xộc xệch từ trong camera chạy ra, lại có một học sinh vội vàng từ cùng một chỗ cũng chạy ra, sau đó dẫn theo một đám thầy trò từ bên ngoài chạy tới, phú nhị đại cùng giáo viên thực tập bị học sinh giáo viên từ sau núi đưa đi.

Nội dung rất chi tiết. Tất cả các video ngoại trừ bạn học dẫn các thầy trò chạy tới, những video khác đều không được mã hóa

Chuyện của Lộc Dư An trước đó đã ầm ĩ rất lớn ở trường trung học Tĩnh An, gần như mọi người đều biết chuyện này, mà Lộc Dư An cũng không có che mặt, lập tức có học sinh trung học Tĩnh An nhận ra thân phận nhân vật trong video, người gặp qua Lộc Dư An cũng chứng thực thân phận phú nhị đại của cậu.

Dù sao Lộc gia cũng coi như là gia tộc số một số hai ở Nam thành.

Phú nhị đại đánh giáo viên thực tập không có bối cảnh, gần như đốt lên lửa giận của quần chúng.
Đặc biệt là còn có rất nhiều bạn học Lộc Dư An nặc danh bình luận, bình luận like đứng đầu chính là của học sinh nặc danh kia
"Lộc Dư An làm ra loại chuyện này tôi tuyệt không kinh ngạc, hiểu được thì đều hiểu, hắn chính là một tên côn đồ. Ai, Dữ Ninh bị hắn bắt nạt rất thảm, thật đau lòng. Sợ bị trả thù, nặc danh chuồn đây."

Lộc Dư An xem xong bài post, không kịp quan tâm mình trong vòng xoáy này thành cái dạng gì, phản ứng đầu tiên là nhíu mày nhìn về phía ủy ban học tập.

Ảnh chụp màn hình theo dõi trong bài post đều là đến từ góc nhìn hẻo lánh của camera, ngày đó cậu đem điểm khuất của máy giám sát cẩn thận kiểm tra một lần rồi mới mang đi, nhưng cậu cũng không biết ủy viên học tập chạy đi từ hướng nào.

Cậu xuyên qua đám người xì xào bàn tán, quả nhiên thấy sắc mặt nữ sinh trắng bệch.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro