PART 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


TRƯỜNG HỌC MA 3

Sáng hôm sau tôi cùng với bố tôi và các thầy pháp trong làng đi thẳng đến trường học. Đến nơi tôi thấy trường học không có 1 bóng người chắc do nghe có ma nên đã cho m.n nghỉ hết rồi.
Bố: ngôi trường này trước kia là nghĩa địa của nhiều oan hồn và nhiều loài qủy trú ngụ và chúng bị phong ấn lạ h phong ấn đã bị phá các oan hồn và ma qủy trước kia đã hiện về chúng ta cần diệt hết chúng và đưa về lại âm phủ. Một ông thầy pháp có vẻ đã già lên tiếng.
Thấy pháp 1: muốn trừ chúng không phải chuyện dể đâu vì lũ qủy này đã sống lâu năm và đã tu luyện đến cảnh giới cao rồi. Một ông thầy pháp khác lên tiếng.
Thấy pháp 2: các thầy pháp trước kia của làng đã từng dùng lửa và bùa phép lửa để bắt chúg và phong ấn chúng h ta củng có thể thử biết đâu có thể diệt trừ đk chúng. Mấy người khi nghe nói thế cũng đồng ý.
Bố: thế m.n lập đàn rồi chuẩn bị làm phé đi, con tìm chỗ trốn đi Ninh. Tôi nghe bố tôi bảo tôi trốn mà trong trường tôi thấy chỗ nào cũng có qủy và âm hồn .chả biết trốn chỗ nào nên tôi đành phi luôn lên cây vừa xem đk rõ vừa ko bị ma dọa. Trèo lên cây xong thì tôi mở mắt âm dương của mình ra thì tí chóang. Các dãy trường hk chỗ nào cũng thấy âm hồn bay qoa bay lại có chỗ còn thấy cả mấy con qủy da đã bị mục hết xuống mấy con giòi bò quanh người trông qóa kinh khủng luôn. Đoàn người của bố tôi đã lập đàn và chuẩn bị làm phép. Mấy thầy pháp trong làng cúng rồi gọi hêt lũ qủy ra. Bao nhiêu oan hồn cùng với qủy đều phi vào đoàn người, âm khí bốc lên và tao nên một lớp khói như sương mù và chúng phi thẳng đến chỗ m.n. Mấy người trong đoàn dùng pháp thuật phi bùa lửa rồi dùng pháp thuật niệm chú diệt qủy. Lũ qủy càng ngày càng ra nhiều và dường như bùa lửa đang trở nên ko có tác dụng gì với chúng. Lũ qủy tiến càng ngày càng gần với đoàn người.
Đoàn thầy pháp hợp lại và dùng vòng tròn trừ yêu để bảo vệ mình nhưng rồi cũng bị bọn qủy bao vây và phá vỡ. Đoàn người đã có mấy người đã bị gục bởi âm khí qóa nặng và bị bọn qủy đả thương. Đoàn người càng ngày càng bị âm khí vây qoanh và càng khó chống đỡ. Mấy người thầy pháp đang bảo nhau để chuẩn bị rút lui vì bọn qủy qóa mạnh. Các thầy pháp dùng số bùa lửa cuối cùng dán thành hàng dài rồi dùng chú tạo nên một dãy tường lửa ngăn bọn qủy lại gần để chuẩn bị rút. Mấy ông thầy pháp chuẩn bị rút ra khỏi cổng trường thì tôi cũng phi xuống cây và chạy theo luôn. Chạy tới chỗ bố tôi thì tôi thấy mọi người đều đã bị âm khí đả thương một số người còn bị âm khí đánh ngất. 1 thầy pháp lên tiếng:
Thầy pháp: tôi không ngờ bọn qủy này bây giờ lại đông và mạnh đến thế.
Bố: mấy tên qủy này chắc do nhiều năm tu luyện được nên h đã mạnh hơn trước.
Thầy pháp : giờ chúng ta làm thế nào bây h chẳng lẽ để bọn chúng ở suốt trong trường.
Một thầy pháp già: h chúng ta phải gọi thêm những thầy pháp cao tay trên toàn tỉnh về đây mới có thể thu phục bọn qủy này. Bây giờ chúng ta cứ về nhà đã khi nào gọi đk họ đến thì chúng ta hay đi đến diệt trừ bọn qủy.
Thầy pháp 2: thế nếu bọn qủy trốn được ra ngoài thì sao.
Bố: bọn qủy sẽ ko trốn được ra ngoài đâu vì các phong ấn cổ xưa vẫn ở xung qoanh trường nên bọn qủy sẽ tạn thời ko ra đk, thôi giờ chúng ta về để dưỡng thương đã. Khi về đến nhà thì tôi đã thấy ông tôi đang ngồi suy nghĩ gì đó trôg khó vẻ khá là lo lắng.
Tôi: ông nội ơi ông đang suy nghĩ gì mà nhìn ông lo lắng vậy.
Ông : ông đang nghĩ về mấy oan hồn ở trường cháu, ta đang nghĩ làm thế nào để có thể diệt hết được chúng.
Bố: vừa nãy con cùng các thầy pháp trong làng vừa đi ra để thử bắt nhưng bọn qủy mạnh qóa chúng con ko thể làm gì đk.
Ông: bọn qủy mà bọn con gặp ta cũng từng nghe qoa rồi,100 năm trước bọn chúng lúc trước bị một tốp thầy pháp và phù thủy phong ấn Khi nghe ông nói thế tôi thấy bố tôi có vẻ khá lo lắng.
Bô: thế h mình phải làm sao hả bố con sợ phong ấn sắp ko giữ đk lũ qủy lâu nữa đâu.
Ông : với sức chúng ta chắc ko đủ thắng đk nên ta đi gọi cho các thầy pháp cao tay trên khắp miền Bắc về để giúp chúng ta may ra có thể thắng đk.
Bô: lũ qủy đó mạnh vậy sao hả bố.
Ông: đây là lũ qủy đã tu luyện nhiều năm xưa khi các thầy pháp muốn phong ấn bọn qủy thì họ phải triệu tập tất cả các thầy pháp giỏi nhất trên đất nước để phong ấn hết bọn qủy đó. Tôi nghe ông nói thế thì cũng hơi ớn nên chả nghe nữa mà đi về phòng và lên mạnh chém vs mấy đứa ở lớp. Đang ngồi chơi game thì tôi nhận đk tin nhắn từ thằng Long bạn thân tôi, nó là người có máu liều ko biết sợ ma qủy gì hết.
Long: ê Ninh trưa hôm nay có mấy thằng rủ tao đi vào trường chơi mày đi luôn ko, tao với mấy thằng bn đang chuẩn bị đi này. Tôi nhìn tin nhắn tí nữa thì bị rơi mất cái điện thoại, mấy thằng đấy nghĩ gì mà tự nhiên lại đi vào trường vào h này. Tôi lấy máy gọi cho thằng long luôn.
Tôi: bọn mày bị dở à, trong trường bây h nguy hiểm lắm đừng có đi.
Long: mày lo cái gì nhỉ tao đi cùng mấy thằng trong trường với cả mấy thanh niên trong làng nữa mà. Tôi: ko đk đâu mày ko thấy hôm qoa trường mình bị cái gì đấy à.
Long: đấy chắc do tai nạn thôi. Bây h mày chuẩn bị đồ đi rồi cùng chúng tao lên trường. Tôi đành chị ko biết phải làm gì, bố và ông tôi đều cùng các thầy pháp đi luyện phép và triệu tập các pháp sư khác rồi nên tôi cũng chịu đành phải tự chuẩn bị đồ đi theo tụi nó thôi. Tôi cầm tất đống bùa lửa và đống bùa trên bàn thờ xuống bỏ vào ba lô và tôi cầm luôn 2 lọ nước thánh trên bàn thờ bỏ vào ba lô rồi mang thêm con dao trừ qủy nữa để chuẩn bị lên đường. Tôi phi xe đến trường thì đã thấy thằng Long cùng với chục thằng khác đang đứng đấy. Thấy tơi thằng Long gọi luôn vào.
Long: ê Ninh đến muộn thế.
Tôi: tao phải chuẩn bị đồ nên mới đi muộn.
Long: thôi h mình đi luôn đi. Tôi cùng nhóm người của thằng Long tiến vào trong trường. Vừa vào đến cổng trường tôi đã cảm nhận đk luồng âm khí đang bao vây xung qoanh, tôi mở luôn mắt âm của mình ra. Khi mở ra thì tôi nhìn thấy một luồng yêu khí dày đặc và ở luồng yêu khí đó tôi thấy mấy con qủy thò đầu ra nhìn về phía chúng tôi. Mấy thằng kia ko nhìn đk như tôi nên bọn nó chắc cũng chẳng lo gì mà cứ tiến thẳng vào trường. Chúng tôi bước thêm tầm chục bước nữa thì có cơn gió đi qoa làm tôi sởn hết da gà

ÂM HỒN BÍ ẨN

Đi thêm một đoạn nữa thì mấy thằng bạn tôi chắc dính âm khí nhiều qóa rồi nên nhìn cò vẻ chóng mặt với phờ phạc qóa. Tôi cũng may là ko sao vì khí dương trong người tôi âm khí ko thể xâm phạm đk còn đối với người bình thường thì có lẽ xẽ cảm thấy chóng mặt. buồn nôn và có thể bị ngất. Thấy tình hình ko đk ổn lắm tôi lên tiếng luôn.
Tôi: ê bọn mày còn đi đk ko nếu ko thì rút thôi.
Một anh thanh niên nói.
Tn1: mới đi có tí mà hốt cái gì tuy có hơi âm u tí nhưng vẫn còn đi đk.
Tn2: đúng đấy mới đi có tí mà đi vào thêm chút nữa đi. Thế là bọn tôi đành tiến sâu thêm vào. Đi vào giữa sân trường thì tôi thấy mấy con qủy đã bay xuống chỗ chúng tôi kèm theo đó là những âm thanh ghê rợn. Mấy thằng kia khi nghe tiếg kêu chắc cũng hốt nên chạy về phía cổng trường nhưng chạy gần đến cổng thì một cái xác ko đầu hiện lên và máu ở cổ chảy xuống. Da thị thì nứt hết ra. Mấy thằng kia chắc cũng nhìn thấy rồi nên thằng nào mặt cũng tái mét đi rồi hét lên và lùi lại. Con qủy kia càng ngày càng bò về phía chúng tôi. Thấy tình hìh có vẻ không ổn tôi chạy lên và cắm 3 lá bùa vào con dao rồi phi dao lên chỗ con qủy làm con qủy đứng im và tôi đọc chú và làm cho qủy bị phong ấn rồi tôi bảo mấy thằng kia chạy ra cổng luôn.
Tôi : bọn mày chạy ra cổng mau lên đi. Mấy thằng kia nhìn con qủy thấy nó đứng im thì cùng nhau chạy như chưa bao h đk chạy ra cổng trường. Mấy thằng kia chạy ra khỏi cổng thì tôi cũng ko đọc chú nữa mà phi theo bọn nó nhưng vừa ra đến mấy hàng cây gần cổng thì âm khí bao trùm cổng và làm cổng đóng lại. Tôi nhìn qoa là biết với sức mạnh của mình thì chắc ko thể mở đk cổng nên chắc nhất thì tôi chạy ngược vào trường lấy toàn bộ lọ nước thánh đổ lên người tôi rồi chạy đến cái nhà kho cạnh trường phi xuống gầm bàn (bàn của bọn tôi là loại bàn kín 3 phía nên khi trốn chỉ cần xoay 3 mặt kia ra thì rất khó nhìn thấy người.) tôi xoay bàn đến khi kín hết thì tôi lấy một con dao khoét một lỗ trên mặt kín vừa đủ để nhìn. Vừa nhìn ra ngoài thì tôi thấy có một âm hồn không có mắt đang đi xung qoanh nhà kho chắc là đang tìm tôi đây mà.ngồi trong cái bàn này tôi bắt đầu cảm thấy ko ổn vì tình hình âm khí trong trường càng ngày càng dày ngồi trong này bị phát hiên là rất cao. Ko biết phải làm gì tôi dựa lưng về phía sau thì cảm thấy có cái gì mềm mềm quay lại thì thấy chỗ tôi dựa vào là chỗ thủng của nhà kho trường học. Tôi chui luôn vào trong cái góc đấy để vào nhà kho xem có cái gì không. Vào bên trong thì tôi cũng cảm thấy có chút âm khí nhưng không nhiều như ở ngoài. Tôi đi vào thêm tí nữa thì thấy mùi ẩm mốc và toàn mạng nhện chắc là lâu rồi chưa ai dọn dẹp đây mà. Đi thêm một đoạn nữa thì tôi bị mấy đồ trong kho cản đường tôi dỡ mấy thứ cản đường ra thì thấy mùi âm khí ngay gần tôi. Tôi cầm dao và thủ sẵn mấy lá bùa trên tay. Tôi đi về phía trước thì tự nhiên có cái gì đó rơi từ trên cao xuống. Nhìn kĩ thì thứ đó giống một âm hồn hơn. Tôi cảm thấy thứ rơi xuống có âm khí rất mạnh nhưng luồng âm khí này ko có độc và lạnh như mấy luồng âm khí ở ngoài. Thấy hơi lạ tôi lại gần xem đó là thứ gì thì thứ đó đột nhiên lên tiếng làm tôi giật mình
Âm hồn: cậu là ai sao lại vào đây.
Tôi trải qoa nhiều chuyện nên vào lúc này cũng may tôi vẫn giữ được bình tĩnh mà trả lời.
Tôi: tôi là học sinh của trường này bị bọn quỷ ngoài kia đuổi nên tôi mới phải vào trong này.
Âm hồn: cậu có thể nhìn được tôi thì chắc cậu ko phải là người thường tôi đoán câu là có một đôi mắt âm dương đungs ko.
Tôi: ônh là ai sao biết tôi có mắt âm.
Âm hồn: tôi là người đã phong ấn bọn quỷ này ở đây
Tôi: nói vậy ông là pháp sư thời xưa sao.
Âm hồn: đúng chính là tôi nhưng h tôi chỉ là oan hồn thôi.
Tôi: vậy tại sao phong ấn bây h lại bị gở bỏ thế
Âm hồn : 100 năm trước ta đã phong ấn chúng bằng sinh mạnh của mình nhưng ta đã ko thể diệt chúng nên bây h chúng trở nên mạnh hơn phong ấn của ta cũng đang dần bị phá vỡ.
Tôi: thế bây h làm thế nào mới có thể phá vỡ phong ấn này đâu ạ.
Âm hồn: bây h ta cũng chưa biết làm thế nào để có thể diệt hết bọn chúng chắc là chỉ còn cách chờ những vị những vị pháp sư cao tay đến giúp ta thì mới có thể diệt chúng. Tôi: thế sao ông ko thoẩt ngoài rồi tìm người giúp đi ạ.
Âm hồn: cháu bé ạ ko phải là ta ko muốn thoát ra ngoài mà là với sức mạnh cua ta thì ko thể thoát ra ngoài đk đâu.
Tôi: haizz thế đành phảo ngồi đây sao.
Âm hồn: ko sao đâu trong khi chờ để ta xem kĩ thêm cháu còn có khả năng gì nữa ko.
Âm hồn đó tiến tời chỗ tôi và mắt phát ra tia sáng chiếu lên người tôi làm tôi cảm thấy nóng rát trên người. Tôi : ông làm gì vậy sao cháu cảm thấy nóng qóa.
Âm hồn: ta nghĩ cháu ko chỉ có nguyên mốt đôi mắt âm thôi đâu, trong người cháu có một luồng khí rất mạnh đấy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro