Chương 1: Nhập bọn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giữa trưa, mặt trời lên trên đỉnh đầu, nắng to mà oi lắm tôi nằm lăn lóc hết chỗ nọ tới chỗ kia kêu nóng không chịu ngủ trong khi chị tôi và em tôi đã ngủ say từ lúc nào. Mẹ quát tôi đi ngủ nhưng tôi chỉ nhắm mắt chứ không ngủ. Cứ nghe tiếng ve kêu, tiếng lá cây đón gió xào xạc, xào xạc, tôi chỉ muốn chạy ra ngoài kia chiêm ngưỡng bầu trời quang mây, xanh rờn thi thoảng lại thấy có con bươm bướm bay qua nhìn thích lắm. Cái khung cảnh tĩnh mịch ban trưa, khi mà nhà nhà đi ngủ chỉ lác đác có bọn trẻ con trốn mẹ đi chơi trưa nắng làm dậy lên trong tôi cái cảm giác thích thú. Kỳ thực thì tôi cũng đã hẹn với con Trúc là trưa nay tôi sẽ rủ chị tôi trốn mẹ để đi chơi rồi, nhưng khổ nỗi mẹ quát cái chị tôi nằm một lúc là ngủ luôn rồi. Tôi nghe tiếng quạt nan mẹ quạt nhỏ dần, nhỏ dần rồi im phăng phắc, tôi khoái chí chồm người dậy khẽ lay chị tôi nhưng không được, tôi đành rón rén đi một mình. Mở cửa nhẹ nhàng rồi chạy ra tôi đã thấy con Trúc đứng đợi tôi ở tán cây lộc vừng rồi. Tôi nhảy chân sáo qua chỗ nó.

"Đợi lâu không? Mãi mẹ tao ngủ say rồi tao mới trốn ra đây được."

"Tao cũng mới ra thôi cu Toàn nhà tao cứ đòi đi theo nên tao phải dỗ nó mãi nó mới ngủ."

"Ờ đấy chị tao ngủ mất rồi thôi thì tao với mày hành động thôi. Chiều qua tao ngó vào vườn nhà bà Lan rồi, táo sai lắm."

"Vặt ở bờ rào thôi chứ? Tao sợ đi hẳn vào rồi lúc bà tỉnh ngủ bà ra đuổi thì có chạy bằng mắt."

"Yên tâm để tao vào cho, có đem theo túi bóng không đấy?"

Nói dứt câu, con Trúc móc túi bóng đen từ túi quần ra huơ huơ trước mặt tôi rồi hai đứa dắt díu nhau chạy ra vườn nhà bà Lan. Nắng thì to, thi thoảng có cơn gió thoáng qua cũng mát đi đôi chút, tiếng ve kêu râm ran, chốc chốc nước đái ve rơi xuống, con Trúc cứ dựng ngược lên, kêu tôi xé cái lá chuối cho nó che đầu. Mặt mày đứa nào đứa nấy đã lấm tấm mồ hôi, tôi xé mảnh lá chuối đưa cho nó

"Ôi dào! Có tí nước đái ve thôi mà."

"Không thích! Tao lười gội đầu lắm."

Tôi ngắm thấy cành táo ngay góc vườn, quả vừa to, lại sai nữa trông thích mắt cực. Ngó ngang ngó dọc cũng chẳng có ai quanh đây, tầm trưa nắng thế này có khỉ mà còn ai, thi thoảng mấy bà mấy mẹ còn dọa đi trưa nắng khéo mà ma bắt, nhưng tôi chưa thấy tôi chưa tin. Tôi chui tọt vào vườn nhà bà Lan cầm theo cái túi bóng đen của con Trúc, lúc vặt được nửa túi thì trông mặt con Trúc lấm la lấm lét. Rõ ràng người vặt trộm là tôi mà trông nó còn hoảng vía hơn cả tôi. Giọng nó run run, lắp ba lắp bắp

"Ê...ê mày ơi! Hình như có người kìa."

Nghe nó nói tôi cũng hơi sợ, này mà bị bắt người ta bêu về cho mẹ tôi thì cũng nhục. Thấy bà Lan đang lững thững tới gần, tôi chạy vội ra bờ rào, lẳng cho Trúc cái túi rồi tôi nhảy ra. Tôi với nó cứ cắm đầu cắm cổ chạy mặc cho bà Lan ở đằng sau chửi om sòm lên.

"Cái thứ quân ăn cắp ăn trộm! Cha thằng bố nhà mày! Tao mà bắt được, tao trói vào gốc cây cho chừa! Mất dạy!"

Tôi với Trúc cười như được mùa rủ nhau ra nhà văn hóa ngồi dưới tán cây mát rượi lôi táo ra ăn. Chao ôi nó ngọt mà mát, lắm nước nữa đứa nào cũng mê tít mắt. Đánh chén gần hết còn bốn quả nó với tôi chia đôi rồi ai về nhà nấy có gì tối lại đi chơi. Cách nhà tôi thấy có chiếc ô tô chở đồ đỗ gần đó chắc là có ai mới chuyển tới đây rồi, nhìn người ta khệ nệ lôi biết bao nhiêu thứ xuống mà tôi thấy nhọc thay lại còn đang nắng to thế này. Ngó qua tôi thấy có đứa con trai chạc tuổi tôi đang kéo cái bàn vào giúp mẹ nó xong tôi mới tá hỏa chạy về nhà xem mẹ dậy chưa khéo lại bị ăn vài cái roi vào mông. Và đúng là tôi đã bị ăn vài cái roi, vừa tội trốn mẹ không ngủ, vừa tội đi ăn trộm trưa nắng, mẹ còn bảo tôi nghịch vừa thôi không mai sau không ma nào nó rước. Hừ tôi còn xin mẹ ở giá ấy chứ.

Ăn cơm xong cái là tôi lại nhô nhào đi ngay kéo theo cả chị gái lẫn em trai đi nốt, chạy ra chỗ cây lộc vừng thì đã có một đám tụm năm tụm ba ở đó rồi. Con Trúc thấy tôi, nó nhảy ngay ra kéo tôi vào đám đó có cả em trai nó, thằng Tuấn cạnh nhà nó, cái Hoa, cái Diễm, thằng Hoàng, anh Quân, chị Linh hàng xóm nhà tôi. Cũng đông thế này chơi đi nú* thích phải biết chúng tôi tụm thành vòng tròn rồi chơi tay trắng đen chọn ra người đi tìm

"Nhiều nhiều ăn! Ít ít ăn! "

"Phi phà phây!"

"Á cái Hoa thua nhá đi nhắm mắt đi! Không sang xóm bên đâu nhá chả lại không tìm thấy đâu."

Cả lũ đồng ý rồi tản nhau ra đi trốn, mấy đứa ranh này nhiều chỗ trốn lắm, nay tôi chơi lớn đi hẳn vào nhà người ta luôn, nhà này mới chuyển tới khéo con Hoa không dám vào đâu. Tôi với thằng em tôi trốn chung, tôi chạy vào nhà mới chuyển đến, gặp cô chủ nhà tôi bảo cho tôi nú nhờ cô cũng cười tươi đồng ý. Tôi với thằng em cứ thậm thà thậm thụt ngó xem cái Hoa có ra tới đây không thì chợt thấy con trai cô chủ nhà đi ra đổ rác rồi nhìn bọn tôi với ánh mắt kỳ lạ. Cậu ta gãi đầu hỏi bọn tôi là ai thì tôi bảo tôi đang chơi đi nú trốn nhờ ở nhà cậu một chút rồi đi cậu ta cũng chẳng nói gì thêm chỉ gật đầu rồi đi vào trong. Tôi với thằng em đứng khá lâu rồi vẫn chưa thấy ai hỏi tới, hay Hoa nó tìm được hết mọi người rồi còn mỗi hai đứa tôi là nó chưa thấy, tôi vừa ngó đầu ra khỏi cửa thì bất thình lình thấy mặt cái Hoa tôi giật thót tim hét toáng lên làm cái Hoa cũng giật mình theo ngã ngược về phía sau. Hoa lồm chồm bò dậy xoa mông

"Chị Hương nhá làm em giật cả mình, chị với Việt bị bắt rồi đi ra đi."

"Mày thò mặt cứ như ma ấy! Mọi người bị bắt hết chưa?"

"Rồi! Còn hai chị em nhà chị thôi đấy."

Tôi khoái chí cười hề hề rồi kéo thằng em tôi chào cô đi về. Thấy thằng con trai cô chơi một mình tôi gọi

"Cậu gì ơi! Đi chơi với bọn này không?"

Thấy tôi rủ cô huých con trai bảo đi chơi với bạn đi thì cậu ta cũng cứ ậm ừ một lúc rồi mới đi. Kể ra mới tới không quen ai thì cũng ngại nhưng mà ngại ai chứ ngại bọn tôi thì đến bố hắn cũng không ngại nổi.

"Cậu tên gì?"

"Khiêm"

"Trưa nay tôi thấy nhà cậu chuyển tới nên nếu mà buồn thì cứ tới chơi với bọn tôi không phải ngại cái lũ này đâu nhá."

"..."

Thấy tôi dắt theo người mới cả bọn giọng lớn giọng bé hỏi ai đây rồi tôi dõng dạc giới thiệu đôi chút để cậu ta nhập bọn. Con Trúc chạy tới hỏi tôi sao không xưng mày tao thì tôi bảo nó chưa thấy thân mà xưng xuề xòa thế sợ người ta khó chịu nhưng cơ bản tôi thấy xưng hô thế lịch sự mà còn thấy người lớn nữa. Chỉ có mấy đứa chơi thân ở đây là mày mày, tao tao không phân tuổi tác. Lần này tôi là người nhắm mắt, buổi tối nên được cái gió mát lắm tiếng lá cây thì xào xạc, xào xạc đứa nào mà sợ ma thì thật không dám đi nú một mình luôn. Lát sau tôi cũng lần lượt tìm ra hết mọi người thấy Khiêm cũng vui lắm biết mỗi tên thôi chứ cũng có biết gì nữa đâu. Chơi chán chê một hồi thì lại ai về nhà nấy, đang nghỉ hè nên là cứ rong ruổi chơi bời với nhau suốt thôi, lúc ấy tôi chợt nghĩ sau này lớn lên rồi cũng chẳng còn cơ hội chơi với mọi người vui như lúc này nữa. Lát sau thấy giọng Khiêm lí nhí đằng sau

"Ngày mai có chơi nữa không Hương?"

"Haha tất nhiên là có rồi nhưng mà ngày mai chơi trò khác cơ."

"Ừ. Chơi gì thì cho tôi chơi chung với nha! Mới chuyển tới đây nên tôi lạ nước lạ cái."

"Vô tư đi chiều mai lên núi chơi, tới đây tôi dẫn đi."

"Được. Thôi tôi về đây."

Mấy chị em vừa vào nhà đã thấy mẹ lườm cả lũ rồi may mà không bị ăn đánh can cái tội chạy đi chơi luôn mà không rửa bát. Mẹ làu bàu bảo bọn tôi là ai đời nhà có mấy đứa con gái lớn tướng mà lại để mẹ phải rửa bát thế này còn mình thì nhong nhong đi chơi thế. Hai chị em cũng chẳng dám nói gì nữa, đi rửa tay chân rồi leo tót lên giường nằm. Bố tôi đi làm về mệt nên nay cũng ngủ sớm còn mẹ vẫn ngồi khâu lại vai áo mới sứt chỉ. Tôi lại chồm dậy đi ra ngồi tỉ tê với mẹ về chuyện cô hàng xóm mới, mẹ bảo là do nhà họ làm ăn thua lỗ nên chủ nợ siết hết nhà cửa trên phố rồi may sao có người quen ở đây kêu họ chuyển về đây sống, vừa rẻ lại vừa vui. Thôn xóm lúc nào cũng tình cảm chứ không như trên phố. Rồi tôi lại hỏi chứ còn họ hàng thân thích của nhà cô ý không giúp đỡ hay bố mẹ không cho ở nhờ à thì mẹ bảo chuyện người lớn trẻ con lại cứ thích tìm hiểu làm gì rồi mẹ nói con trai cô, Khiêm cũng chuẩn bị năm sau là học ở đây luôn bằng tuổi tôi nên mẹ cũng dặn có gì thì rủ bạn chơi cùng, sau đó còn dặn chơi vui chứ đừng có bắt nạt bạn. Tôi nào có bắt nạt được ai mà mẹ lại nói thế, tôi bực nhưng vẫn rót cốc nước mát cho mẹ, mẹ tôi cười bảo mẹ cũng ngủ luôn nên tôi lững thững đi vào giường gác chân lên người chị tôi ngủ ngon lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro