À, cũng chỉ có một vài câu mà thôi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có thế đêm nay cũng muộn vãi loz ra rồi, 2:56 AM

Ờ thì vì gì mà mình lại nức nở thế, vì gì mà mình lại trống rỗng thế? Hay vì gì mà mình chẳng còn thiết tha lê xác đến thế?

Đôi lúc, mình nghĩ mình.... địt mẹ nó, mình đéo biết nói gì nữa. Mình ghét cái cuộc sống này, mình ghét cái cách mà mình đối xử, ghét cái cách mà mọi người xử sự, ghét luôn cả cái cách ai đó bước ra khỏi cuộc sống mình khi mình chưa kịp định hình như thế là sao. 

Ngủ đi...

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.


.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

"Điều tuyệt vời nhất chính là thôi thích cậu vào một ngày thu êm ả.Ai biết đâu vào một ngày thu êm ả khác trên vùng đất hứa của chúng ta, trái tim tớ lại một lần nữa lạc nhịp vì cậu."

Cặc, lạc con cặc, bỏ bố mày cái con cặc, bố mày ở cái đất Hà Nội này đéo sống được, đéo chịu được, ở cái trường đó bố mày đéo muốn chơi. Mày đéo hiểu được tao coi mày là người như thế nào, quan trọng ra sao, mày cũng đéo hiểu được khi mày làm thế nghĩa là như thế nào. Địt mẹ mày, tao ghét cảm giác ai đó quen tao rồi lại quay đi, có cái đéo gì phải làm thế. Bố chỉ muốn chửi mày, bố chỉ muốn đấm muốn đá mày cho bõ ghét, con chó ạ. Bố hờn mày. Nhớ lấy, bố hờn mày. Mày có biết bố mày ngồi thụp xuống đường khóc nức nở như một thằng trẻ con đéo đâu. Chia tay bao nhiêu cuộc tình, bố còn chưa nức nở rơi nước mắt. Nên kệ mẹ mày, BỐ HỜN MÀY.


đcmm, nhé! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taohonmay