Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba tiết học còn lại Đạt dành cả cho việc quan sát đối tượng. Châu quả là thần đồng, 2 tiết văn mệt lừ tiết cuối là môn sử thế mà cô nàng vẫn hăng say. Thật ra Châu rất xinh, dáng người khá cao, hầu như buổi học nào Châu cũng lên trả bài nhưng chẳng bao giờ Đạt chú ý đến Châu như thế.

Thầy giáo lắc đầu:

-Không có lỗi nào để sửa, các em chép bài vào vở đi - mỗi lần như thế miệng Châu chim chip cười, trông thật ngộ, thật trẻ con.

Châu ít nói chuyện riêng trong giờ học, có lẽ vì thế mà công nàng luôn chăm chú và học rất tốt. Càng nhìn Đạt là càng thấy những điểm tốt ở Châu, và như nhận ra 1 chân lí, Đạt cười:

-Thì ra là như thế!

Học về Đạt chạy ngay sang nhà Hoàng:

-Con chào gì! Hoàng đâu rồi ạ ?

-Nó vừa lên phòng đây! Con ăn cơm chưa ?

-Con chưa. Mẹ vẫn đang nấu. Con lên phòng đã. Đạt vào phòng Hoàng, vui ngay ra mặt :

-Tao biết tại sao Châu lại như thế rồi mày ơi!

-Mày muốn chết à? Mẹ tao nghe thấy bây giờ, đang ở trên lầu đó -Hoàng nhăn nhó.

-Lí do tại sao Mi nói xem nào? - Hoàng nói to đánh tiếng

Tại Châu học nhiều quá nên đầu óc không được minh mẫn cho lắm, đúng không ?

Đạt lườm, khe khẽ nói:

-Mày thôi đi. Mau hiến kế cho anh mày thoát thân.

-Có gì đâu. Nếu thế thật thì chỉ cần Châu học ít đi, giải trí nhiều hơn 1 chút là được

-Nhưng nói thế nào để...

-Mày! Người duy nhất làm được điều đó thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro