Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Nếu cậu thích, chiều nay có thể cùng tớ đi chơi, nhưng không phải là tớ thích cậu đâu đấy.

-Thật à ? - Châu vui sướng.

-Tớ sẽ gọi cho câu

Buổi trưa, Đạt và Hoàng lại mở "hội nghị". Đạt nghiêm mặt:

-Lúc sáng chú làm tao 1 phen bẽ mặt.

-Hi. Cái này ngoài dự tính, là phát sinh làm sao tao điều khiển được.

-Nhưng mà,...

-Mà sao.

-Tao lỡ phóng lao rồi nên giờ phải làm thế thôi. Tao hẹn Châu chiều nay đi chơi rồi. Chú mày đi cùng anh không ?

-Hả? nói thật à?

-Ai rãnh mà đùa

-Thôi chiều tao bận rồi, không đi được đâu. Mi đừng có nói thêm. Tao không đi đâu.

-Gì mà chối đây đẩy ra thế. Không đi thôi. Ghê. Nhưng mà đưa Châu đi chơi ở đâu bây giờ?

-Đi ăn kem, đi công viên hoặc vào nhà sách ý...

Chiều 3h. Đạt đưa Châu đi ăn kem. Một cái quán lạ hoắc, trang trí khá đẹp với những hình quả dâu ngộ nghĩnh, những chiếc chuông gió tí tách, quán khá thưa khách.

Khác với vẻ lanh lợi thường ngày ở lớp, hay cứng đầu mỗi khi tỏ tình với Đạt, lần này Châu khá nhút nhát. Đẩy gọng kính ngước mắt nhìn xung quanh,Châu lúc này như 1 chú thỏ con lạc vào rừng. Đạt cũng thế, không tinh nghịch, nhanh nhẹn như mỗi lần chơi bóng. Đạt trở nên dịu dàng khác lạ. Dường như cả 2 đều nhận thấy điều này, không ai nói gì với nhau câu nào cho đến lúc ra về.

-Cậu đang hẹn hò với tớ phải không ?

-Đã bào là không phải vì thích cậu mà tớ đưa đi chơi còn gì.

-Thế con bài hát lúc sáng?

-Tớ cũng nói rồi đó đấy thôi. Cậu còn nhắc nữa là không có lần sau đâu đấy.

-Tớ biết rồi - Châu cười, vẽ mặt rạng ngời như một đứa trẻ. Đạt cảm thấy bối rối, như có cái gì đó đang thay đổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro