Chương 1: Ngọt ngào? Liệu có thật không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Paris, một buổi sáng trong lành

Nhi đang say giấc thì bị đánh thức bởi tiếng gọi quen thuộc của cô bạn thân, Marry

- Nhi, có thức dậy không thì bảo?_Marry giật tấm chăn.

- Cái gì vậy Marry! Mới sáng sớm mà!!!_Nhi giằng lại rồi trùm lên đầu.

- Dậy đi học mau lên!!!

- Ok, ok, 5 phút nữa thôi mà!_Nhi lè nhè.

- Dậy mau!_Marry la lớn, Nhi đành phải chịu thua, lồm cồm bò ra khỏi giường

- Rồi, tui dậy rồi, khổ ghê!

Nhi nhăn nhó đứng dậy để chuẩn bị đi học. 30 phút sau, Nhi xuất hiện với một hình ảnh hoàn toàn khác, khoác lên mình bộ quần áo năng động, tóc buộc cao lên, trông cô lúc này thật trẻ trung, tươi tắn.

- Đi học thôi Marry!!!

- Ok!

Nhi chở Marry đến trường như mọi ngày, một du học sinh mà có hẳn một chiếc xe riêng để di chuyển như Nhi cũng đủ biết gia đình cô không phải dạng tầm thường. Trước khi vào lớp, hai người cùng ghé vào thư viện để chọn sách tham khảo. Đang say sưa với những quyển sách thì Nhi nhận được một tin nhắn từ Alice

"Chào buổi sáng, công chúa của anh! Mới thức dậy mà đã thấy nhớ em rồi! Chiều nay em có rảnh không, chúng ta đi chơi nha? Yêu em!"

Từ khi đọc tin nhắn xong thì Nhi cứ tủm tỉm cười suốt, đến khi Marry gọi cô mới hoàn hồn

- Lên lớp thôi Nhi, tới giờ học rồi!

- Ok!

Hai người nắm tay nhau lên lớp, vừa đi vừa trò chuyện rất thân mật, ai cũng ngưỡng mộ tình bạn của họ vì Nhi là một cô gái rất nổi tiếng ở ngôi trường này, vừa xinh đẹp, tài giỏi, gia cảnh lại tốt, trong khi Marry lại không được như vậy, trước khi làm bạn của Nhi thì chẳng ai chú ý tới cô nàng cả, ngoại hình không nổi bật, sức học cũng bình thường. Tuy khác nhau là thế nhưng hai người rất thân thiết, luôn giúp đỡ, bảo vệ nhau mọi lúc. Nhưng hình như không phải cái gì cũng tốt đẹp như vẻ bề ngoài của nó!

Hai người vừa bước vào, trong lớp đã bắt đầu rộ lên tiếng ồn ào, bàn tàn về nào là kiểu tóc hôm nay của Nhi, hay là cách phối trang phục của cô... ngày nào cũng vậy, Nhi luôn là tâm điểm chú ý của mọi người. Marry cảm thấy rất khó chịu, cô lớn tiếng

- Mọi người có im đi được không? Làm cái gì mà ồn ào thế không biết! Ngày nào cũng nói không biết chán à!

Tiếng ồn nhanh chóng bị dập tắt, bề ngoài ai cũng nghĩ Marry muốn bớt sự phiền phức cho Nhi, nhưng thật lòng cô nghĩ gì thì chỉ có bản thân cô mới hiểu.

Buổi học kết thúc, Nhi và Marry vừa ra khỏi lớp thì đã gặp ngay Alice.

- Nhi đi thôi nào!

- Sao sớm vậy? Để em đưa Marry về đã!

- Thôi thôi, tui không muốn làm kì đà cản mũi hai người đâu! Đi chơi vui vẻ nhá, tui tự về được mà, không thôi ông Alice ổng ghét lây tui thì chết!

- Vậy cảm ơn nha, bye bye!_ Alice nói rồi nắm tay Nhi kéo đi.

Hai người đi ăn, đi chơi rồi cùng nhau mua sắm rất vui vẻ. Mỗi lần ở bên cạnh Alice, Nhi đều cảm thấy rất vui. Ở đất nước xa lạ này, nhờ có Marry và Alice mà cô cảm thấy đỡ cô đơn biết dường nào. Tính cách Nhi rất thân thiện, hòa đồng, cô cũng có rất nhiều bạn bè nhưng Marry và Alice là hai người mà cô cho là hiểu rõ mình nhất. Hai người bên nhau vui vẻ đến tối Alice mới đưa Nhi về nhà. Anh cẩn thận mở cửa xe cho Nhi, rồi tạm biệt nhau khá lâu, bởi ai cũng không muốn chia tay, dù chỉ cách xa nhau có một chút họ cũng không đành lòng.

Vừa vào nhà, Nhi đã bị Marry bắt ngay để tra hỏi

- Đi đâu giờ này mới về hả?

- Thì đi ăn thôi mà!

- Có thiệt là chỉ đi ăn không đó! Còn không khai ra mau sẽ được pháp luật khoan hồng!!!_Marry lém lỉnh

- Bà này kì quá, tụi tui chỉ đi ăn thôi mà!_Nhi bắt dầu đỏ mặt.

- Không tin!

- Thiệt mà!_Nhi làm măt tội nghiệp.

- Haha, giỡn thôi mà, coi cái mặt kìa! Mau đi soi gương đi, đỏ còn hơn cà chua nữa đó!

Nhi xấu hổ chạy nhanh vào phòng mà không hề hay biết sau lưng cô Marry đang nở một nụ cười khó hiểu.

Sáng hôm sau, Nhi thức dậy vui vẻ như mọi ngày, hôm nay là ngày cô nộp báo cáo tốt nghiệp cho giáo sư nên phải chỉnh trang kĩ càng một chút. Chợt điện thoại reo vang, là Alice

- Nhi hả, em dậy chưa? Đi ăn sáng với anh không?

- Xin lỗi nha Alice, hôm nay em phải lên trường nộp báo cáo cho giáo sư, sợ không kịp, chừng nào xong em gọi anh rồi mình đi ăn trưa ha!_Nhi ngọt ngào.

- Ok em, khi nào xong thì gọi anh qua đón!

Nhi nhìn quanh nhà không thấy Marry đâu, chắc cô ấy lên trường trước rồi. Nhi nghĩ rồi cũng vội đi, cô muốn hoàn thành sớm để đi gặp Alice.

Là một học sinh ưu tú nên báo cáo của Nhi nhanh chóng được duyệt, Nhi vui vẻ định gọi cho Alice bảo cô xong sớm nên hai người có thể gặp nhau. Chợt một ý nghĩ lóe lên trong đầu Nhi khiến cô nàng bật cười lém lỉnh rồi lại cất điện thoại vào túi, cô muốn dành cho Alice một sự bất ngờ.

�'��8D ��

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro