40.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

40.Angry kitchen

Hôm nay baba với daddy lạ lắm.

Đó là phản phản ứng đầu tiên của Oh Sehun lúc nó gặp Park Chanyeol và Byun Baekhyun sau khi tan học.

Hiện tại cũng thế, một nhà ba người ngồi ở trên ghế salon xem TV, Park Chanyeol yên lặng ngồi ở bên tay trái của Oh Sehun ăn táo, Byun Baekhyun yên lặng ngồi ở bên tay phải của Oh Sehun uống sữa tươi, không nói chuyện, cũng không rời ghế. Không giống như là hục hặc với nhau, nhưng bầu không khí rõ ràng là vô cùng lúng túng.

Tình trạng ngồi cách nhau không đến 30cm lại làm như người dưng qua đường thật khiến cho người khác phát điên.

Oh Sehun dẩu môi lên nghiêm túc suy nghĩ một chút.

"Daddy, daddy~ Con cũng muốn uống sữa~"

"Hả? Ừ, cho con uống nè~" đưa ly sữa trong tay cho Oh Sehun, đối với thằng bé, Byun Byun vẫn tỏ ra dịu dàng như trước.

"Daddy, con muốn uống sữa hơi nóng một chút. Daddy hâm nóng một ly cho Bạch Cửu được không~~"

"Được~ Chú mèo ham ăn, coi chừng một hồi ăn cơm không vô~"

Byun Baekhyun vừa đi, Oh Sehun liền nhanh chóng chui vào trong ngực của Park Chanyeol.

"Baba, baba! Có phải là daddy giận rồi không?"

"Hả?"

"Phải hay không a~~ Baba, là ba làm daddy không vui hả?"

"Sao con biết là baba..." Mau chóng gặm hết quả táo trong tay, nét mặt của Park Chanyeol có chút xấu hổ.

"Bởi vì nếu như là người khác làm daddy không vui, daddy nhất định sẽ nói với baba. Nhưng mà bây giờ daddy cũng không để ý tới baba, thì nhất định là vấn đề của baba~" Oh Sehun lắc lắc cái đầu nhỏ nói rõ ràng đâu ra đấy.

Quả nhiên, có rất nhiều chuyện mình cảm thấy là bí mật, nhưng thật ra thì đó là chuyện mà một thằng bé năm tuổi cũng có thể nhìn được rõ ràng.

"Baba, ba mau dỗ dành cho daddy vui lại đi~"

Bóp bóp gương mặt của thằng bé, Park Chanyeol trưng ra vẻ mặt nghiêm túc hiếm thấy, kiểu như 'Trẫm chính là đang suy tư nhân sinh': "Ừ, sẽ đi. Chỉ là... bây giờ còn chưa nghĩ kỹ."

"Vậy thì baba nghĩ nhanh lên đi, đừng có tức giận nữa, cũng không cần giả bộ như không biết gì hết..." Nhào vào trong ngực Park Chanyeol, Oh Sehun nói bằng chất giọng bập bẹ của mình, chân đạp lung tung lên đùi của Park Chanyeol vài cái, sau đó thì nhảy sang bên cạnh Park Chanyeol —— Thằng bé càng ngày càng lớn rồi.

Nhớ lại lúc vừa nhận nuôi nó, nó vẫn như một bọc sữa nhỏ, ngày nào cũng chỉ biết khóc, ăn không đủ no cũng khóc, ngủ không được cũng khóc, tè ra quần cũng khóc, té ngã cũng khóc.

Vừa bắt đầu Park Chanyeol cũng rất hoang mang, không dám để cho hàng xóm nhìn thấy Oh Sehun, sợ người khác nghĩ lung tung rằng cậu là một thằng đàn ông bạc tình + không đứng đắn. Nhưng mà hành động che giấu một thằng bé còn sống nhăn răng không tới một tuần đã lộ tẩy —— Tiếng khóc suốt đêm của Oh Sehun rốt cuộc cũng đánh thức bà thím ở đối diện, mà cũng nhớ bà thím ấy giúp đỡ thì Park Chanyeol mới học xong cách dỗ con ngủ và cách xử lý khi nó tè dầm...

Bất cứ là làm chuyện gì đều có một quá trình phát triển theo tuần tự.

Từ không tới có, từ bèo nước gặp nhau đến khắc cốt ghi tâm.

Thật ra thì vẫn cảm thấy tiết tấu của câu chuyện này tiến triển hơi nhanh một chút.

"Baba, ba nghĩ ra được chưa? Daddy vừa mới đi vào phòng của chú Xiao Lu~~ Bạch Cửu giúp ba theo dõi đấy!"

Hơi nhanh là vì, con của mình mới năm tuổi liền biến thân thành tay thiện nghệ chuyên giải quyết các đôi gay —— Đây rốt cuộc là tại ai a... =口=

"Anh Xiao Lu, anh có bận gì không?"

"Không có không có, vào đây ngồi đi~"

Lu Han đang chơi game, quay đầu trông thấy dáng vẻ của Byun Baekhyun tràn đầy tâm sự nặng nề liền vội vàng tắt máy xoay người lại, trưng ra vẻ mặt của một ông chú tri kỷ vô cùng hiền lạnh mà nhìn Baekhyun —— *Nghiêng đầu nói nhỏ* Baekie như vậy thật đáng yêu mà~

Cũng nhân tiện lửa cháy đổ thêm dầu mà nói một câu: "Park phu nhân bị sao vậy~"

Quả nhiên, gương mặt của chàng trai ngồi đối diện càng khó coi hơn: "Đừng cười em mà anh Lu Han..."

"Chanyeol lại chọc cậu nữa à?"

"Thì... thì hôm nay cùng cậu ấy đi đón Sehun tan học... gặp được bạn học đại học của Chanyeol chỗ xe điện ngầm. Bạn học của cậu ấy chỉ hỏi đùa một câu là có phải Chanyeol đang quen với em hay không. Không nghĩ tới cậu ấy lại nghiêm túc giải thích với bạn học, nói chúng em mới không phải quan hệ đó, chỉ là bạn bè mà thôi, là bạn bè 'bình thường'..."

"Như vậy..."

"Em vẫn cho là cậu ấy không ngại người khác biết quan hệ của chúng em! Chẳng phải trong bộ manga trên weibo đều thoải mái nói những chuyện này sao? Thực tế là, ở trước mặt người khác liền phủ sạch quan hệ với em... Cho nên, sau này ra ngoài em phải giả làm người qua đường với cậu ấy mới tốt hơn sao?"

Byun Baekhyun càng nói càng uất ức, cảm giác nếu như hiện tại Park Chanyeol có thể biến thân thành một con rối rơi xuống trước mặt cậu, thì kết cục nhất định là ngũ mã phanh thây! Lu Han cũng coi như đã hiểu, gật gật đầu hỏi tiếp: "Sau đó thì sao? Chanyeol có giải thích với cậu không?"

Dẫu môi lên, Byun Baekhyun vô cùng trẻ con mà lắc đầu: "Sau đó thì em không để ý đến cậu ấy nữa."

"Phư~ Baekie a~" Ngồi xếp bằng trên mặt ghế, Lu Han làm như có thật mà hắng giọng một cái —— Dường như ngày nào ông chú tri kỷ này cũng có công ăn chuyện làm hết, thật là vui quá đi~ Mời vị tiên sinh họ Park kia xuất hiện một chút để chúng ta cùng nhau nói chuyện có được không? Tuần nào anh cũng phải giúp cậu giải quyết vấn đề tình cảm, cậu có muốn nhìn xem để học hỏi một chút hay không!

"Baekie, anh biết rõ trong lòng cậu không thoải mái, đổi lại là ai thì trong lòng cũng không thể thoải mái... Nhưng mà có chút chuyện cậu không để ý, thật ra là cậu luôn xem nhẹ nó, chính là chuyện Chanyeol không có gay từ bé. Thậm chí có thể nói là, nếu như cậu ấy không gặp được cậu, e rằng cả đời này cũng không thành gay. Trong thế giới mà cậu ấy sống, thế giới quan mà cậu ấy đối mặt, có lẽ là sau khi ở cùng một chỗ với cậu thì đã thay đổi cực lớn. Mà với tất cả những thay đổi này, cậu phải cho cậu ấy thời gian thích ứng và điều tiết, cậu nói có đúng không?"

"Nhưng mà em vẫn cho là cậu ấy không quan tâm... Manga của cậu ấy cũng sắp xuất bản rồi, trong manga đều là chuyện của chúng em ngày trước..."

"Nhưng mà trong manga là A Chan với bác sĩ Baek, không có bất kỳ chỗ nào nói rõ là Park Chanyeol với Byun Baekhyun a..... Baekhyun, nghĩ lại lúc cậu vừa biết mình thích người cùng giới xem, ngay từ đầu là em có thể mở lòng đối mặt với thế giới này sao?... Chanyeol cũng không thể."

Cúi đầu, giọng của Byun Baekhyun càng nói càng nhỏ: "Em biết rõ em phải cho cậu ấy thời gian, nhưng mà trong lòng vẫn không thoải mái... Cảm thấy rất khó chịu..."

Lu Han vỗ nhẹ vào bả vai của Byun Baekhyun: "Cậu đừng phiền não nữa. Chanyeol thích cậu bao nhiêu cậu rõ hơn anh mà, cho nên đừng nghĩ lung tung, OK?"

"Anh Lu Han, anh nói xem trong lòng của Chanyeol có trách em hay không, em hại cậu ấy biến thành gay?"

... Hay lắm, mấy câu mà anh nói ở phía trên cũng coi như vô ích rồi.

"Chẳng phải đã nói với cậu là đừng suy nghĩ lung tung rồi sao Baekie? Chuyện này không có liên quan đến chuyện tình cảm giữa cậu và Chanyeol. Chỉ là cậu ấy chưa sẵn sàng công khai tình cảm của cả hai với người khác, chờ cậu ấy chuẩn bị sẵn sàng rồi thì sẽ không sao nữa..."

"Vậy có khi nào cậu ấy chuẩn bị không xong, sau đó dứt khoát quyết định là sẽ bỏ rơi em?"

=口= A~ Thật sự là không muốn tiếp tục nói đi nói lại từ đầu tới cuối cái chuyện không có ý nghĩa này nữa...

"Nếu như cậu không nó niềm tin vào chính mình, thì tình cảm của các cậu cũng chỉ có thể đi theo chiều hướng xấu dần mà thôi."

"... Hôm nay, lúc cậu ấy phủ nhận quan hệ của chúng em với bạn học thì lòng em hơi chùng xuống một chút, giống như là cậu ấy đang chia tay với em trước mặt người khác vậy..."

"Cậu xem, càng kéo càng xa, cái gì mà chia tay chứ! Cậu cảm thấy bây giờ hai ba con của Park Chanyeol mà thiếu cậu thì có thể sống quá ba giờ sao?"

"Cọc cọc~"

"Baek Baek, cậu ở đâu?"

Nói cái gì thì cái đó tới, Lu Han vừa dứt lời, ngoài cửa liền vang lên một giọng nói trầm thấp ồ ồ.

Park Chanyeol đẩy cửa ra, nhìn thấy Byun Baekhyun một mực cúi đầu, có chút lúng túng mà nói: "Baek Baek, Tiểu Bạch Cửu muốn ăn 'Song bì nãi', tớ không biết làm, cậu có thể giúp tớ một tay không..."

Byun Baekhyun bĩu môi: "Tìm tớ làm gì, tớ cũng sẽ không làm đâu..."

Lời còn chưa nói hết, đã bị Lu Han chọt vào đùi một phát: "Cậu thấy anh nói không sai chứ~ Cậu mới không để ý cậu ấy một lát thì cậu ấy đã gặp phiền toái~ Mau đi đi~~ Ngồi chỗ này đoán mò chẳng bằng đi nói chuyện rõ ràng với Chanyeol, hử?"

"Baek Baek?"

"... Được rồi, tớ ra ngay."

Mặc dù có chút không tình nguyện, nhưng Byun Baekhyun vẫn đứng lên, nhanh chóng liếc Park Chanyeol một cái rồi đi thằng vào nhà bếp. Park Chanyeol cũng cấp tốc hoàn hồn, dựng một ngón tay cái lên cho Lu Han: Anh Lu Han là nhất!

Lu Han bắt chéo hai chân, như đại gia mà phất phất tay: "Lần này tiền chữa bệnh là 100 đồng. Cám ơn, có thể quét thẻ, có thể trả tiền mặt, có thể trả bằng châu báu~ Nhưng nghĩ đến tình trạng nghèo rớt mồng tơi của cậu hiện nay, chú Lu tri kỷ có thể phá lệ mà chấp nhận cho cậu trả bằng một cái bánh rán trái cây. Làm ơn trả trước tám giờ sáng ngày mai~"

... Anh Lu Han, anh tỉnh lại đi anh Lu Han...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#save