41.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

41.Hoa cúc là một lời tỏ tình đặc biệt_Cont

Bảy giờ tối, cả đám bạn gay đều có mặt đầy đủ, thật ra thì cũng là mấy gương mặt thân quen: Wu Yifan lúc nào cũng vô cùng khí phách, Zhang Yixing trông mệt mệt, Lu Han nhìn chằm chằm vào đủ loại thịt trên bàn thì hai mắt liền sáng lên, cùng với Oh Chaesim không ngừng dụ dỗ Oh Sehun và Do Kyungsoo thoạt nhìn thì tâm trạng cũng không tệ.

Một đám người vốn không hề quen biết nhau, sau khi được Park Chanyeol dốc sức làm cầu nối thì dần bồi dưỡng nên một tình bạn gay.

"Do Do, gần đây cậu sao rồi, có khỏe không?" Byun Baekhyun gắp một miếng thịt bỏ vào trong chén Do Kyungsoo, nhỏ giọng hỏi. Từ sau ngày đi khu vui chơi thì không có gặp Do Do nữa, cũng không biết cậu ta và Kim Jongin sao rồi...

"Ừm, cùng khá tốt. Rốt cuộc cũng tìm được môt công việc chính thức."

"Vậy cậu và Kim Jongin..."

Nghe thấy tên của Kim Jongin, Do Kyungsoo dừng một chút, sau đó thành thật gật gật đầu: "Tớ cũng không biết nữa. Có đôi khi thì cậu ta chân thành tha thiết đến nỗi tớ cảm thấy quả thật đã trách lầm cậu ta... Hôm ở sân chơi tớ đã nói chuyện hơi tuyệt tình, nhưng mà không nghĩ tới sau đó cậu ta như biến thành người khác vậy. Mỗi ngày đều đứng trước cửa công ty của tớ chờ tớ tan ca, lần nào cũng như thằng nhóc làm sai chuyện. Tớ không để ý tới cậu ta thì cậu ta không dám tiến lên, sau đó cùng tớ đi đến trạm xe điệm ngầm... Cứ như là tớ làm cho cậu ta chịu uất ức vậy..."

"Vậy cậu luôn mặc kệ cậu ta à?"

"Hả? ... Ưm, cũng không có..."

Đang nói, điện thoại của Do Kyungsoo đột nhiên reo lên.

Byun Baekhyun trông thấy chàng trai mắt to bên cạnh đỏ mặt.

"Cái kia... Baekhyun, Jongin gửi nhắn tin nói, chúc cậu sinh nhật vui vẻ."

"Phư~" Đúng là chịu hết nổi, Byun Baekhyun bật cười một tiếng: "Cám ơn nha~"

Cố lên nha chú Kyoongin, thắng lợi ở ngay phía trước đó~

Bên kia, không biết là Park Chanyeol đã đặt bánh kem lên bàn từ lúc nào... Được rồi, nếu như cái đống bùi nhùi trên bàn có thể được gọi là bánh kem...

"Baek Baek, cậu nhất định phải tin tưởng bánh kem mà tớ mua ngay từ đầu không phải như vậy! Là Tiểu Bạch Cửu không cẩn thận té lăn cù nên đụng rớt cái hộp mới làm nó biến thành như vậy.... Thật ra thì vẫn là có thể nhìn ra là một nhà ba người của chúng ta phải không! Cậu xem, đây là đầu của tớ, cái này là chân của cậu, cái balô này là của con trai nè..."

Zhang YiXing rùng mình một cái: "Sao nghe thấy khủng bố quá vậy..."

Gương mặt Wu Yifan vẫn lạnh nhạt như trước: "Anh biết ngay là cậu ấy nhất định gặp rắc rối mà."

"Không có sao, không có sao... Bánh kem thôi mà, dù sao cũng phải ăn vào trong bụng." Ngẩng đầu cho Park Chanyeol một nụ cười an ủi, Byun Baekhyun hướng về phía hiện trường tai nạn giao thông, a bậy, hướng về ngọn nến trên bánh sinh nhật nghiêm túc cầu nguyện.

Oh Sehun ở bên cạnh đã sớm đợi không kịp: "Tim tim! Daddy ăn tim tim đi!"

"Hả? Tim? Trên đó có tim..."

"... Ơ? Không có thật kìa~~ Vừa nãy còn thấy mà sao bây giờ tìm không được~ Vậy làm sao bây giờ..."

Dường như Park Chanyeol cảm nhận được vận may của mình đang từng bước từng bước nói tạm biệt mình.

Đại khái là lúc nãy cắm nến vào bánh đã cắm thẳng vào chỗ trái tim duy nhất còn sót lại, hiện giờ bánh kem hoàn toàn xứng với cái tên 'một mảnh hỗn độn'... Chiếc nhẫn của mình phải làm sao bậy giờ! Niềm vui bất ngờ siêu cấp vô địch của mình phải làm sao bây giờ!

〒▽〒 Mặc dù rất nhiều chuyện mình có thể tùy tiện nhưng chuyện này không thể tùy tiện được! !

Thấy bộ dạng Park Chanyeol như muốn khóc mà mở mắt to nhìn Byun Baekhyun nghiêm túc cắt bánh kem đưa cho mọi người, Do Kyungsoo là người duy nhất biết rõ nội tình nên cậu thật sự muốn thắp cho Park Chanyeol một cây nến.

Không, một cây sao đủ, ít nhất phải 24 cây...

Hai mươi giây sau đó, có thể nói là hai mươi giây thấp tha thấp nhỏm nhất trong đời của Park Chanyeol.

Xin cậu xin cậu mau ăn chiếc nhẫn a Baek Baek. Cậu nên ăn thật cẩn thận~ Nghìn vạn lần không nên nuốt chiếc nhẫn vào bụng! ĐM, sao vẫn chưa ăn vào~ Cứu mạng!

"A. Hình như trong bánh kem có gì đó..."

! ! ! A ! ! !

"Cắn trúng đau răng quá... Đây là cái gì vậy..."

! ! ! Không ! ! !

"Cái gì! Chiếc...chiếc nhẫn?"

Zhang Yixing tự nhiên như người điên mà nhìn nhìn chiếc nhẫn trong tay, theo bản năng quay đầu nhìn Wu Yifan.

Đối phương cũng trưng ra vẻ mặt kinh ngạc: "Anh đã cầu hôm với em rồi, sao phải cầu một... lần..."

Dường như đã hiểu ra gì đó, tổng biên tập Wu lập tức bắn một ánh mắt giết người về phía Park Chanyeol: "Park Chanyeol! Gan của cậu cũng lớn quá! Dám đụng đến người của anh!"

... Ai muốn cầu hôn với anh Xing Xing chứ tổng biên tập, anh tỉnh lại đi tổng biên tập...

Park công quân ủ rũ cuối đầu, ngay cả lời giải thích cũng đều lười nói...

"Đây là chuyện gì hả Chanyeol, quà tặng bất ngờ khi tham gia sinh nhật Baekhyun hả? Cho nên Yixing trúng thưởng rồi?" Sự thật chứng minh, một người não ngắn sẽ liên lụy cả đám người cũng não ngắn theo —— Chưa kể, người trúng đạn tiếp theo chính là Oh Chaesim.

Mình sai rồi, mình thật sự sai rồi! Ban đầu mình vốn không nên để chiếc nhẫn trong bánh kem, nếu không thì cũng không rớt hư, không rớt hư cũng sẽ không bị anh Yixing ăn, mình cũng không rơi vào tình cảnh đau lòng này...

Zhang YiXing cầm chiếc nhẫn, nhìn Park Chanyeol rồi lại nhìn Byun Baekhyun đang rơi vào trong sương mù, chọt chọt Wu Yifan ở bên cạnh, nhỏ giọng nói: "Chiếc nhẫn này là cho Baekhyun đó..."

"Có khả năng... Hừ, nếu cậu ấy dám cho em thì anh nhất định sẽ đánh tới mức cậu ấy không thể tự lo liệu cuộc sống, sau đó đem cho bệnh viện nuôi, xuất viện lại đánh tiếp."

... Tổng, tổng biên tập Wu uy vũ...

Do Kyungsoo thật sự là nhìn không được: "Baekhyun, chiếc nhẫn đó, là Chanyeol muốn tặng cho cậu."

"Hả? Cho tớ?"

Nói xong, Do Kyungsoo liền đứng dậy, kéo cái banner xuống giữa bầu không khí hoàn toàn yên tĩnh, mà đáng ra cái banner này nên chậm rãi rơi xuống giữa từng đợt hoa tươi và tiếng vỗ tay reo hò mới phải.

—— Bầu không khí làm ơn high lên một lần nữa đi!

...

...

Đợi một chút, trên cái banner này viết chữ gì vậy?

[Hoa cúc với tớ đi, ánh sáng của tớ.]

"Hoa cúc... với tớ đi? Phương thức này... rất... uyển chuyển a..." Oh Chaesim ngơ ngác nói ra.

Lu Han nín cười tiếp thêm một câu: "Đã ghi là hoa cúc rồi còn nói uyển chuyển..."

Thật ra trong lòng đã sớm cười rần lên: Ha ha ha ha ha ha ha cứu mạng a~ hoa cúc với tớ đi~ nhất định là đánh sai chữ à nha ha ha ha ha ha ha...! !

Mặc dù cả chuyện không có liên quan trực tiếp đến Do Kyungsoo, nhưng mà giờ phút này đây A Soo chính trực thật sự muốn lột giày phang thẳng vào cái đầu ngu xuẩn của Park Chanyeol một phát —— Có thể làm khung cảnh một buổi cầu hôn bình thướng biến thành như vậy quả thật không dễ dàng!!

Phản ứng của Byun Baekhyun vẫn là bình tĩnh như trước, kinh ngạc sững sờ mà đứng nhìn chằm chằm vào Park Chanyeol, dường như hoàn toàn không kịp phản ứng với những chuyện đã xảy ra, rồi lại giống như đã đoán được tên kia thật sự muốn làm cái gì.

Hoa cúc với tớ đi, là... kết hôn?

Lúc trước đã từng nhắn tin với Chanyeol nói về chuyện đồng nghiệp kết hôn, cậu ấy cũng thường xuyên nhắn sai thành hoa cúc. Cái tên lười này chỉ thích bấm chữ theo âm tiết, bình thường nhắn tin cũng đầy lỗi chính tả...

Thế nên, có phải là muốn nói...

[Kết hôn với tớ đi, ánh sáng của tớ]

"Chanyeol..."

"... A a a~ Hoảng bét rồi! Phải làm sao bây giờ! ! Baek Baek, tớ biết rõ là cậu sẽ không đồng ý với tớ. Tớ ngu như vậy nên sẽ không có ai muốn ở cùng một chỗ với tớ đâu. Không cần cự tuyệt tớ. Tớ biết rõ đáp án rồi. Tạm biệt!"

... Tạm biệt?

"Này, Chanyeol, cậu đừng đi... Nha Park Chanyeol!"

Thấy Park Chanyeol tông cửa ra ngoài, Byun Baekhyun cũng hoảng lên, giật lấy chiếc nhẫn trong tay Zhang Yixing liền vội vàng đuổi theo.

Loáng thoáng nghe được tiếng hò hét high-decibel của anh Byun: "Park Chanyeol, cậu quay lại đây cho tớ! Tớ kết hôn với cậu! Tớ kết hôn với cậu! Cậu quay lại đây cho tớ! !"

Oh Chaesim lại không hiểu rõ: "Làm sao Baekhyun có thể biết được... thật ra là Chanyeol muốn nói 'kết hôn với tớ đi'..."

Lu Han đã nín cười tới sắp phát run: "Có lẽ... hoa cúc là một lời tỏ tình đặc biệt đó..."

Xin lỗi nha cái cằm, anh vẫn không có cách nào giữ nguyên vị trí cho mày... Muah ha ha ha ha...

Baba và daddy đang làm cái gì nha...

Oh Sehun ngồi trên mặt bàn khoét bánh kem ăn đến y như một con mèo hoa.

Bánh kem ăn thật ngon nha 〒▽〒~~~ Daddy không mau trở lại thì Bạch Cửu sẽ ăn hết đó~

A... Xin lỗi, có lẽ là bọn họ lâu lắm mới trở về đó bạn nhỏ Bạch Cửu.

Con cũng biết đấy, bọn họ còn phải nghiên cứu chuyện 'hoa cúc' thật kỹ càng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#save