Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kingsley Shacklebolt ngồi lo lắng trên chiếc ghế trước bàn làm việc của Albus Dumbledore tại Hogwarts. Anh ta đến đây để báo cho cụ một tin gây sốc.

"Hôm nay có chuyện gì khiến cậu đến đây vậy Kingsley? Tôi có thể mời cậu một tách trà hay một viên kẹo chanh không?" vị hiệu trưởng hỏi với đôi mắt lấp lánh.

" Không, cảm ơn, hiệu trưởng. Tôi e rằng tôi đến đây để mang theo một số tin khá đau buồn. Tin tốt, nhưng vẫn đau buồn và đau lòng"

Kingsley tiếp tục khi thấy mình được hiệu trưởng chú ý. "Tôi vừa rời khỏi văn phòng của bà Bones, nơi bà ấy vừa phỏng vấn xong Peter Pettigrew"

Khi nhắc đến tên Peter, Albus ngồi thẳng dậy. Cả Hội Phượng Hoàng và các thần sáng đã tìm kiếm tên hóa thú chuột kể từ khi hắn được phát hiện cách đây gần một năm trong nghĩa trang sau nhiệm vụ cuối cùng của Giải đấu Tam Pháp thuật. Mặc dù họ vẫn chưa bắt được kẻ phản bội, nhưng sự xuất hiện của hắn đã đủ để cuối cùng Sirius Black được xét xử công bằng. Sirius giờ đã là một phù thủy tự do, được xóa bỏ mọi cáo buộc sai trái.

"Thật sao, bọn họ đã bắt được Peter rồi sao?" Dumbledore hỏi trong sự kinh ngạc và phấn khích

"Vâng, chính tôi đã bắt giữ hắn vào sáng nay. Tôi thấy hắn đi ra khỏi Borgin và Burkes"

"Ồ, Sirius sẽ rất vui khi nghe tin người chịu trách nhiệm cho cái chết của James và Lilly sẽ bị đưa đến Azkaban. Tôi không thấy có gì đáng lo ngại về việc bắt giữ anh ta, Kingsley"

"Amelia và Rufus đã thẩm vấn anh ta...dưới tác dụng của thuốc gây tê. Anh ta sẽ phải ra tòa trong vài ngày nữa, nhưng chúng tôi đã phát hiện ra rằng.....Harry vô tội"

Dumbledore cảm thấy tim mình hẫng đi. "Xin lỗi, Kingsley?" ông thì thầm.

Kingsley đưa tay lên mặt. "Harry vô tội, cậu ấy không giết Cedric. Harry thực sự đã đánh bại Voldemort mới hồi sinh vào đêm đó" Kingsley nhắm mắt lại. Họ đã gửi một cậu bé 14 tuổi vô tội đến Azkaban.

"Tôi...tôi nghĩ là cậu cần phải bắt đầu từ đầu" Dumbledore kéo ngăn kéo bàn ra, nơi ông cất những viên kẹo chanh đặc biệt của mình, chúng được pha một loại thuốc an thần.

"Như cụ đã biết, Crouch Jr đã nhập tên Potter vào giải đấu. Khi chiếc khóa cảng được kích hoạt, nó thả Potter và Diggory xuống nghĩa địa. Chúng tôi nghĩ Potter đã giết Diggory để giành lấy chiếc cúp cho riêng mình, nhưng đó không phải là những gì đã xảy ra"

Kingsley hít một hơi thật sâu. "Trong phiên tòa, tất cả bạn bè của Harry đều bước ra và khẳng định rằng Harry đã hành động kỳ lạ suốt cả năm. Họ khẳng định rằng cậu ấy trở nên bí ẩn và biến mất vào mọi thời điểm trong ngày và đêm. Các giáo viên khẳng định rằng điểm số của Harry đã được cải thiện rất nhiều, cao hơn nhiều so với kỳ vọng của cậu Potter"

"Đúng vậy, họ đến gặp tôi và khẳng định rằng Harry hẳn đã sử dụng áo choàng để lẻn vào khu vực hạn chế, để học phép thuật nâng cao hơn" Dumbledore nói trong khi ngậm kẹo.

"Cậu Weasley trẻ tuổi cũng khẳng định rằng Harry đã từ chối đến Hang Sóc cùng cậu sau Vũ hội Giáng sinh, và sau khi cậu trở về, phép thuật của Harry đã khác, mạnh mẽ hơn"

"Đúng vậy, bản thân tôi đã nhận thấy sự thay đổi trong phép thuật của Harry, nhưng nó không hề đen tối"

"Mọi người cũng cho rằng vì Harry không hét lên rằng mình vô tội trong phiên tòa nên anh ấy có tội" Kingsley nói

"Ngoại trừ cặp song sinh nhà Weasley, họ vẫn xông vào văn phòng tôi hàng tuần và khóc lóc về sự vô tội của Harry, cầu xin được đến thăm cậu ấy. Molly sẽ lấy đầu tôi nếu tôi đưa các con trai của bà ấy đến hòn đảo đó" Dumbledore cố gắng nói đùa, nhưng ông biết đây là một tình huống nghiêm trọng. "Thật kỳ lạ, Severus luôn ủng hộ sự vô tội của Harry"

"Harry không lẻn vào khu vực hạn chế hoặc biến mất vì lý do bất chính. Harry đang yêu" Kingsley cố giấu bàn tay run rẩy của mình. Anh thấy buồn nôn khi nghĩ đến những gì họ đã làm với cậu bé đó.

Dumbledore gần như nghẹn vì viên kẹo chanh. "Yêu?"

"Đúng vậy, Harry đã lén lút đi gặp người yêu của mình, một chàng trai trẻ khác. Có vẻ như Harry sợ phải thừa nhận sở thích tình dục của mình với bạn bè, vì vậy cậu ấy đã lén lút đi. Chàng trai trẻ kia cũng sợ phải nói với cha mình rằng anh ấy là người đồng tính"

"Pettigrew biết được thông tin này bằng cách nào?" Dumbledore hỏi với vẻ sửng sốt.

"Dễ thôi, hắn lẻn vào trường và theo dõi Harry. Khi hắn không ở trường, Crouch sẽ thay thế theo dõi cậu ấy. Họ sẽ lấy lại ký ức về "thứ" đó là Voldemort"

"Ai, người yêu của cậu ấy?" Dumbledore chưa bao giờ nghi ngờ rằng Harry có bạn trai. Ông thực sự nghĩ rằng Harry và Ginny Weasley sẽ đến với nhau. Ginny luôn phải lòng Harry, và cô ấy có vẻ giống mẹ của cậu ấy. Những người đàn ông nhà Potter luôn thích mái tóc đỏ.

Kingsley bỏ qua câu hỏi "Lý do điểm số của Harry được cải thiện là vì cậu ấy đang hẹn hò với một học sinh năm thứ 7, và họ đã dành nhiều thời gian để học. Harry muốn trở thành một người chữa lành*, vì vậy cậu ấy đã học tập chăm chỉ hơn"

Dumbledore cúi đầu. Ông cũng không biết Harry có mong muốn trở thành một bác sĩ*. Trước năm ngoái, ông đã nghĩ Harry sẽ trở thành một bác sĩ* vời. Harry rất chu đáo và đồng cảm. Ông thường tự hỏi liệu Harry có đang trở thành một người đồng cảm không. Nhiều thế hệ trước đã có những Potters thể hiện khuynh hướng mạnh mẽ hướng đến việc trở thành một người đồng cảm. Điều đó cũng giải thích tại sao các Giám ngục lại ảnh hưởng đến cậu ấy mạnh mẽ như vậy.

(3 dấu ''*'' đều được dùng từ healer, healer có thể là bác sĩ, nhà trị liệu hoặc ai đó có kỹ năng chữa lành cả về thể chất lẫn tinh thần)

"Lý do tại sao Harry không đến Hang Sóc vào dịp Giáng sinh là vì cậu ấy bị ràng buộc" Kingsley phải dừng lại vì Dumbledore bị nghẹn kẹo chanh.

"Đã ràng buộc, cậu có chắc không?" Dumbledore hắng giọng hỏi.

"Vâng, chúng tôi đã đi đào bới và tìm thấy giấy tờ tại Bộ. Có vẻ như Harry đã lẻn ra khỏi Hogwarts vào kỳ nghỉ Giáng sinh và gặp người yêu của mình tại Gringotts. Lũ yêu tinh đã tiến hành lễ gắn kết...một mối liên kết tâm hồn!"

Dumbledore bị choáng váng. Liên kết linh hồn là liên kết mạnh nhất, hiếm nhất trong thế giới phù thủy và chỉ có thể được thực hiện ở những người bạn tâm giao thực sự. Việc tìm thấy người bạn tâm giao của bạn là điều gần như không thể. Liên kết linh hồn cuối cùng được thực hiện cách đây hơn 500 năm. Nếu một người bạn tâm giao chết, thì người kia cũng sẽ chết chỉ vài ngày sau đó.

"Điều đó giải thích sự thay đổi trong phép thuật của cậu ấy" Dumbledore thì thầm. "Sự gắn kết linh hồn sẽ hợp nhất phép thuật của họ và định hình lại nó"

"Kingsley làm ơn, ai là bạn tâm giao của cậu ấy? Đứa trẻ tội nghiệp đó hẳn đã phải chịu đựng rất nhiều trong năm ngoái khi Harry ở Azkaban" Những người bạn tâm giao sẽ phải chịu đựng nỗi đau lớn nếu họ không được tiếp xúc với nhau mỗi ngày, một số thậm chí còn hôn mê và chết.

Kingsley nhìn thẳng vào mắt Dumbledore, sẵn sàng làm ông sốc như chưa có điều gì có thể làm ông sốc trước đây.

"Cedric Diggory!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro