Chương 1 (Thượng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quý Chu Hành ngồi trên ghế salon bằng da thật màu nâu, từ áo tắm lộ đôi chân dài đang duỗi, tùy ý gác lên bàn trà.

Ánh đèn vàng nhạt hắt xuống sàn, chiếu lên cần cổ thon dài cùng xương quai xanh gọn gàng ẩn hiện. Dưới ánh sáng mờ ảo, cơ ngực màu mật ong do quanh năm tập thể hình hiện ra vô cùng gợi cảm.

Tay trái nhàn tản đặt bên người, tay phải cầm điện thoại di động, ngón tay lướt vô định trên màn hình, khóe môi theo thói quen khẽ nhếch cười lạnh.

Độ sáng màn hình quanh năm luôn là 80% - y từ trước đến giờ luôn yêu thích đồ vật sáng ngời, cho dù là trong xung quanh tối thui, cũng không bao giờ giảm độ sáng.

Y đang đăng nhập weibo của mình, lướt qua mục bạn bè, ánh sáng màu xanh từ màn hình điện thoại rơi vào đáy mắt y, thâm thúy như một mảnh biển rộng giữa trời đêm.

*weibo = một dạng mạng xã hội của Trung Quốc.

Khóe mắt y hẹp dài, ánh mắt tựa như sóng nước mùa xuân, thời điểm mỉm cười liền là vô hạn câu dẫn người khác, xán lạn như hoa đào đầu xuân.

Mà tại phần lớn thời gian, đôi mắt này tràn ngập bạc tình, đẹp đến rung động long người, nhưng lại tựa như trời đông giá rét.

Cái tên Quý Chu Hành này, trong mắt một số người, chính là một tên kim chủ bạc tình.

*kim chủ = nhà giàu

Y thích chơi "cây non", cũng thích nuôi "thú nhỏ" khó thuần phục, ba năm qua tiểu tình nhân trên giường hết người này lại đỏi người khác.

Y ra tay hào phóng, ôn nhu phong độ, không có giới hạn, ai đến cũng nhận, ngủ với ai liền đối xử tốt với người đó, nói lời giữ lời, chưa bao giờ viết séc cho ai mà bị trả lại.

Tài nguyên, tiếng tăm, tiền tài... không có gì Quý thiếu y không thể cho được.

Y thường xuyên đồng thời nuôi 2, 3 bạn tình, nhưng lại hiếm khi giữ ai lâu bên người.

Hầu hạ y lâu nhất chính là thần tượng hàng đầu bấy giờ - Diêu Diệp.

Hai năm trước công ty giải trí Tinh Hoàn (cái này tên tác giả đặt thật á =))) có một nhóm nhạc nam không danh tiếng chuẩn bị giải tán, đội trưởng Diêu Diệp không cam lòng đem nỗ lực mấy năm này đổ sông đổ bể, liền quỳ trước mặt y cầu xin cơ hội lưu lại.

Y một thân âu phục thủ công đoan chính, hai chân bắt chéo lười nhác mà tựa vào ghế salon. Mỉm cười nhìn nam tử trẻ tuổi thấp thỏm bất an, trần như nhộng, sau một phút liền nắm lấy cằm đối phương, khẽ thở dài:

"Thật giống."

Diêu Diệp cho đến tận bây giờ vẫn không biết mình giống ai, ở nơi nào, mà cũng bởi vì một câu "thật giống" này, Quý Chu Hành liền ở trong vòng giải trí, cho cậu một bước lên mây.

Không tới hai năm, cậu liền từ đội trưởng nhóm nhạc hết thời, lắc minhg một cái liền biến hóa thành thần thượng thực lực cao, muôn người chú ý.

Cậu rất nghe lời, lúc trên giường không nói nhiều, âm thanh thiếu niên trong trẻo vang bên tai Quý Chu Hành rên trầm thấp, nhỏ giọng kêu đau, khóc lóc cầu xin thương tiếc, than thể lại triệt để mở ra lấy lòng, chịu đựng kim chủ ôn nhu mà tàn nhẫn xuyên xỏ.

Quý Chu Hành không giữ người qua đêm, nhưng cậu là ngoại lệ duy nhất.

Cậu không suy diễn nhiều, lại làm việc cực kỳ khiêm tốn, chỉ coi như Quý Chu Hành đặc biệt thích "cái miệng" của cậu, cần thiết cậu cung cấp dịch vụ "đánh thức" đặc biệt vào mỗi sáng thôi.

Chuyện cậu bị người bao dưỡng ở trong giới giải trí là chuyện bí mật công khai mà lại không có bất kỳ một tạo chí bát quái nào dám làm rõ.

Trên weibo, "kim chủ của Diêu Diệp" thậm chí là một cụm từ mẫn cảm mà không có cách nào tìm kiếm.

Là thiếu gia nhỏ tuổi nhất của Quý gia, lại là cháu ngoại đích tôn được yêu thích của Cố gia, vì vậy tổng giảm đốc của công ty giải trí Tinh Hoàn hiện này vốn không phải là nhân vật mà truyền thông có thể tùy tiện đắc tội.

Quý Chu Hành không có nhiều bạn bè thân thiết trên QQ, ngoài trừ người trong gia đình hai bên bố mẹ thân thích cùng một đám con ông cháu cha ở Trọng thành. Ở thương trường và trong vòng giải trí oanh oanh liệt liệt y dùng một tài khoản khác, chủ yêu là do thư kí quản lý.

Bấm tải lại trang chủ vài lần, lướt lướt cũng chỉ là mấy tin vô vị, không là mĩ nhân thì cũng là scandal người này người nọ.

Y không hứng thú lắm mà bỏ qua điện ngoại di động, nhắm mắt dưỡng thần trong chốc lát, sau lại liếc qua gian phòng đang ở, đôi mày thanh tú khẽ nheo lại.

Trợ lý Từ Phàm gõ cửa hai tiếng, một mực cung kính nói:

"Thiếu gia, Tiểu Diêu vừa mới ghi hình xong, đã lên xe đến đây, còn khoảng 20 phút nữa. Ngài muốn cậu ấy gặp ngài trước hay thay quần áo trước?"

Quý Chu Hành híp mắt lại, mất tập trung nói:

"Cho cậu ta tắm rửa sạch sẽ rồi hãy đến."

"Vâng"

Từ phàm lui ra, vừa muốn đóng cửa, lại bị Quý Chu Hành gọi lại.

"Lần trước Lam Húc nói bên Hàn Lư có một nhóm mới đến, có đứa nhỏ tên... Lâm Tân gì đó? Ngươi đi qua đó hỏi một chút, xem xem đứa nhỏ còn sạch sẽ không?"

Từ phàm sửng sốt một chút, có ý tốt mà nhắc nhở:

"Ngay bây giờ sao? Nhưng chẳng phải Tiểu Diêu liền lập tức sẽ..."

Quý Chu Hành giương lên một mạt cười yếu ớt:

"Phải, liền đi đi."

Tiểu Diêu mới từ thủ đô trở về, không ngừng nghỉ liền quay liên tục 3 cái hoạt động, đã hơn 20 tiếng không ngủ. Trên màn hình phát sóng trực tiếp vừa chiếu hình ảnh nam thần một bộ tinh thần dáng dấp đều là sáng chói mắt; ngay giây phút tiến vào xe riêng liền bị uể oải đánh rã cả người.

Trợ lý Trương càng nhìn càng cảm thấy đau long, dung giọng thương lượng nói:

"Diêu Diệp ca, không đi có được không?"

Cậu lắc đầu, ngữ khí suy yếu, "Không đi không được."

Quý Chu Hành muốn ai, cho dù người đó chỉ còn một hơi tàn, cũng phải nhanh chóng đến Hnà Lư, bò lên giường Quý thiếu.

Hàn Lư tuy là cái tên khó nghe, nhưng lại là hội quán giải trí cao cấp nhất Trọng thành, là sản nghiệp dưới danh nghĩa tập đoàn Cố gia, hiện nằm dưới sự quản lý của Quý Chu Hành.

Từ Phàm đứng chờ Diêu Diệp ở trước hội quán, chưa nói trong phòng có người, chỉ có chút nhắn nhở:

"Tiểu Diêu, quầng mắt thâm đen quá."

Diêu Diệp cảm kích gật đầu, nhờ trợ lý giúp đỡ tắm xong, liền đem một cái dương vật giả trong suốt nhét vào hậu huyệt đã qua bôi trơn mở rộng. Bên ngoài khoác áo choàng tắm màu trắng, liền đi chân trần đến trước cửa phòng Quý Chu Hành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro