Chương 1. Ngươi Muốn Làm Hoàng Quý Phi Hay Thái Tử Phi ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Hoàng hậu, nàng tới vừa đúng lúc, trẫm có việc muốn cùng nàng bàn bạc."

Hoàng đế Lee Yoongju nhìn hoàng hậu của mình. Lên ngôi hoàng hậu từ năm mười hai tuổi, trải qua hai mươi năm đến nay vẫn giữ được vẻ trẻ trung như trước. Thoạt nhìn nàng cao quý bất phàm, cai quản lục cung, quả thực là mẫu nghi thiên hạ. Hậu cung xử lí gọn gàng ngăn nắp, ai ai cũng tán thưởng, các vị đại thần cũng ngợi ca. Hiền danh của  hoàng hậu cũng vang xa trong lòng dân chúng, có hiền quân mới có hiền hậu. Nghĩ thế, Lee Yoongju không ngăn được bản thân có chút hài lòng.

"Hoàng thượng, thần thiếp cũng có việc muốn cùng người bàn bạc."

Park Chaeyoung cung kính hành lễ, ôn nhu nói với hoàng đế.

Park Chaeyoung toàn thân trang phục hoàng hậu đỏ thẫm, mũ miệng cao sang chói mắt phi thường, thần thái ôn nhã điềm tĩnh, ngũ quan vô cùng tú lệ. Park Chaeyoung tuyệt đối không phải mỹ nhân đẹp nhất trong ba ngàn giai lệ nơi hậu cung, nhưng bất luận là kẻ nào cũng đều không thể có khí chất bằng được nàng. Thứ khí chất này khiến cho người khác ở trước mặt nàng đều cảm thấy kém vài ba phần, nhưng không phải là loại khí thế bức nhân, mà lại khiến cho ai gặp tâm cũng sinh cảm giác đây là một hoàng hậu đoan trang. Thật không hổ danh là mẫu nghi thiên hạ.

"Hoàng hậu nói trước đi."

Lee Yoongju biết chuyện mình muốn nói khó mà có thể mở miệng, vậy tốt nhất cứ để cho hoàng hậu nói trước.

Hoàng thượng muốn làm cảm gì, Park Chaeyoung trong lòng biết rất rõ. Nhưng để mình nói trước tiên chính là hợp tâm ý nàng.

"Thái tử ban nãy tìm bản cung nói hắn muốn nạp tiểu quận chúa Lalisa Manoban làm thái tử phi, nghĩ đến thái tử cũng đã mười sáu nên nạp thái tử phi là vừa rồi. Trước đó Woo Young công chúa tiến cung, cũng nói tiểu quận chúa đã mười tám. Bản cung thay tiểu quận chúa xem xét ít thanh niên tài tuấn. Vừa lúc thái tử phi còn chưa lập, nếu có thể để tiểu quận chúa lên, khi đó thân càng thêm thân."

Park Chaeyoung vẻ mặt nhàn nhã nói. Trong mắt người ngoài, cuộc hôn sự này đúng là môn đăng hộ đối.

Lee Yoongju hối hận vì vừa rồi chính mình không nói trước, để lỡ mất tiên cơ. Hoàng hậu lại luôn thấu hiểu mình, như thế nào mà lại không biết tâm ý trẫm kia chứ ?

Vốn dĩ Lee Yoongju muốn lập Lalisa lên làm hoàng phi, nhưng Lalisa vốn là nữ nhi của trưởng công chúa, chính mình thân là cữu cữu lại muốn nạp nàng làm phi, rốt cuộc trong lòng có chút không yên. Lee Yoongju trong lòng đối với Lalisa Manoban tuyệt thế dung nhan tơ tưởng đã lâu, cũng là chuẩn bị rồi mới dám nói cùng hoàng hậu. Để cho hoàng hậu nói trước thế này, chính mình lại càng khó mở miệng.

"Hoàng thượng mới vừa rồi không phải có chuyện muốn nói sao ?"

Park Chaeyoung bộ dạng vạn phần săn sóc hỏi.

"Trẫm...muốn được nạp Lalisa làm phi..."

Lee Yoongju cũng không quản Park Chaeyoung nghĩ như thế nào, đem ý nguyện trong lòng mình nói ra. Làm cho Lee Yoongju luôn anh minh không tiếc thể diện mà đưa ra yêu cầu như vậy, cũng đủ biết Lalisa Manoban tuyệt thế dung mạo có bao nhiêu hấp dẫn.

Park Chaeyoung nguyên tưởng rằng Lee Yoongju biết khó mà lui, nhưng ngẫm lại Lalisa kia dung nhan họa thủy, nỗi lòng cũng tiêu tan. Hoàng thượng là nam nhân, mà nam nhân thì đều háo sắc, anh minh như Lee Yoongju cũng không ngoại lệ mà động tà tâm. Huống chi Lalisa dung nhan họa thủy vốn là trời sinh, nam nhân lf sao thoát khỏi nàng ?

"Hoàng thượng nói sao ?"

Park Chaeyoung không xác định hỏi lại, làm cho Lee Yoongju thiếu chút nữa không kiềm được mà đỏ mặt.

Kỳ thật Lee Yoongju bất quá mới có ba mươi tám tuổi, ở độ tráng niên, Lalisa cũng chỉ mới có mười tám tuổi. Có những người tuy nhỏ tuổi hơn Lalisa cũng phải làm thê thiếp, nhưng Lalisa thì không được, Park Chaeyoung trong lòng kiên quyết không đồng ý.

Một nữ nhân, nếu chỉ có mạo, không có tài trí, sẽ không gì quá nguy hại. Nhưng một mỹ nhân chẳng những có tuyệt thế dung nhan, còn có gia thế hùng hậu, đó thực sự là tai họa. Chỉ cần dung nhan của Lalisa Manoban cũng đủ làm cho hậu cung ba ngàn giai lệ ảm đạm thất sắc.

Mẫu thân Lalisa là Woo Young công chúa, cũng là trưởng công chúa, thân là tỷ tỷ của hoàng thượng. Phụ thân là Manoban đại tướng quân cầm trong tay trọng binh, lại được hoàng đế hết mực sủng ái. Nói ngàn vạn sủng ái tập trung quanh mình nàng cũng là không quá, hào quang thậm chí qua cả hoàng đế nữ nhi.

"Hoàng thượng sao không nói sớm ? Chuyện này thật khó..."

Park Chaeyoung vẻ mặt khó xử nói.

"Như thế nào ?"

Lee Yoongju thấy vẻ mặt hoàng hậu khó xử, biết đây hơn phân nửa là thật, nhưng hắn vẫn cố tình cứu vãn tình thế một chút, hậu cung nạp phi, hoàng hậu hơn phân nửa sẽ không ngăn trở, duy mỗi lần này hoàng hậu xem ra không thể nào đồng ý.

"Hoàng thượng, thái tử muốn nạp tiểu quận chúa làm vợ, ta ngày hôm trước đã muốn cùng Manoban tướng quân nói, hắn đã thật là vui sướng ứng đáp rồi, nói là trở về chuẩn bị đồ cưới, chắn chắn đem nữ nhi gả, đạt vô tận phong quang."

Lee Yoongju nghe xong, có chút phẫn nộ. Lee Yoongju không nghĩ thái tử tài xứng với Lalisa. Lee Yoongju tự phụ trong thiên hạ, không ai so với chính mình có thể xứng với quý nhân vàng ngọc, nhưng việc thái tử muốn nạp Lalisa làm thái tử phi đã truyền đi ra ngoài, nếu như chính mình cứ cứng rắn nạp Lalisa làm phi, chẳng phải mình là hôn quân đoạt thê của nhi tử sao ?  Lee Yoongju háo sắc nhưng không ngu ngốc, đành phải thôi, nhưng giờ phút này trong tâm đối với hoàng hậu không thể tránh khỏi vài phần oán ý. Hoàng hậu lần này sao không để ý một chút tâm ý của trẫm ?

"Hoàng hậu không đồng ý sớm cùng trẫm nói là được, tiền trảm hậu tấu thế này, trẫm cũng không làm gì được nàng !"

Lee Yoongju dù cho tu dưỡng cao cũng không nhịn được nói một câu oán giận. Park Chaeyoung biết hắn đã muốn thỏa hiệp, bất quá đối nàng có chút oán giận mà thôi. Thế nhưng nàng vẫn có biện pháp làm cho hoàng thượng không giận được mình.

"Hoàng thượng cũng thật là, oan uổng cho thần thiếp, thần thiếp thật sự không biết. Nếu không như vậy đi, chuyện này để cho tiểu quận chúa quyết định, nếu nàng chọn làm hoàng quý phi sẽ không xảy ra chuyện hoàng thượng đoạt thái tử chi thê. Nhưng nếu tiểu quận chúa chọn làm thái tử phi, hoàng thượng cũng không thể trách ta được ?"

Park Chaeyoung nói, chứng minh mình không phải cố ý làm hắn khó xử. Lee Yoongju vừa nghe còn có hy vọng, trong lòng cảm thấy vui vẻ. Xem ra hoàng hậu cũng không phải cố ý ngăn cản, này để cho Lalisa chọn, sẽ còn có một nửa hy vọng. Nhớ tới trước đó vài ngày, Lalisa bắt lấy tay mình, nói thích nhất hoàng đế cữu cữu. Dáng vẻ Lalisa sùng bái mình như thế, hẳn là sẽ không từ chối ?

"Hảo, hoàng hậu nàng đi nhanh thay trẫm hỏi một chút ý tứ Lalisa, trẫm cũng thật là, như thế nào liền quên mất đi mấu chốt. Lalisa nếu có cùng ý tứ với trẫm, cũng là lưỡng tình tương duyệt, nếu Lalisa coi trẫm như cữu cữu, trẫm từ nay về sau coi như cữu cữu, không hề còn ý gì khác. Hoàng hậu nàng cảm thấy lời trẫm nói được không ?"

Lee Yoongju cao hứng nói. Để cho Park Chaeyoung đến hỏi, xem ra cũng là Lee Yoongju nhất thời cao hứng.

Trên thực tế cũng là như thế. Nếu Lalisa Manoban không đáp ứng, cho dù Lee Yoongju thích bao nhiêu, Jang Manoban thương nữ nhi cũng sẽ không đáp ứng, Lee Yoongju cũng không dám cường nạp Lalisa. Woo Young trưởng công chúa đối với việc năm đó Lee Yoongju đăng cơ có công, Jang Manoban tay cầm trọng binh, Lee Yoongju cũng kiêng kị ba phần. Bao gồm Lee Yoongju ở bên trong, những người này đối với Lalisa quả thực là muốn gì được nấy, mới có thể dưỡng ra một Lalisa Manoban như vậy làm loạn thiên hạ, cho nên Lalisa nguyện ý mới có chút mấu chốt. 

"Hoàng thượng lời nói thật anh minh."

Park Chaeyoung cười gật đầu, hoàng thượng thích ai, nàng đều đã chiều theo ý tứ hoàng thượng nhưng duy độc không thể là Lalisa Manoban.

"Hoàng hậu mời ta tiến cung, Lalisa thực vui vẻ."

Lalisa Manoban cười đến vẻ mặt sáng lạn, kia dung mạo khuynh quốc khuynh thành, làm cho Park Chaeyoung thiếu chút nữa thất thần, quả nhiên là họa thủy yêu nghiệt, khó trách Lee Yoongju ngay cả lễ nghi liêm sỉ cũng không để ý muốn nạp nàng làm phi. Lalisa ra vẻ thân thiết ôm lấy cánh tay Park Chaeyoung, nhưng hoàng hậu liền nhẹ nhàng rút tay ra, nàng không chịu nổi Lalisa đối với nàng thân thiết. Cũng kỳ quái, Park Chaeyoung tự nhận đối với người khác ít khi nào có phản cảm mãnh liệt, duy độc đối với Lalisa lại không ưa nổi.

Lalisa nhìn thấy mình bị tránh né, hơi sụp mí mắt. Lalisa không phải với ai đều có thể thân thiết, nhưng hễ đã muốn thân thì không người nào chống đỡ được mị lực của mình. Duy chỉ có Park Chaeyoung là không thích mình.

"Mấy ngày không thấy tiểu quận chúa, thật càng ngày càng xinh đẹp !"

Những lời ca ngợi này Lalisa đã nghe nhiều, sớm nghe đã phát chán, nhưng đến lúc Park Chaeyoung nói lại thấy thích thú, bởi vì nàng biết Park Chaeyoung chưa bao giờ dùng tới nửa con mắt mà xem lấy mình. Người khác xem Park Chaeyoung, thật cao quý tao nhã, thật nhàn nhã đoan trang, thật bình dị gần gũi, duy độc Lalisa cảm thấy đó là biểu hiện giả dối. Park Chaeyoung hiền lương thục đức, sau lưng nhất định không muốn người biết một mặt khác. Lalisa nhìn Park Chaeyoung ngũ quan thanh nhã, nghĩ đến xuất thần, sau một hồi lâu mới hồi phục. 

"Nghe nhiều lời ca ngợi như thế, lại cảm thấy sao quá tầm thường."

Lalisa cười nói, hoàng hậu quả thực tốt tính, một chút cũng không giận.

Nói hoàng hậu ca ngợi nghe tầm thường, cũng chỉ có Lalisa Manoban mới dám như vậy. Vừa rồi còn ra vẻ thân thiết, Park Chaeyoung trong lòng cười lạnh. Nhưng nàng cũng không tức giận, ngược lại hướng Lalisa nở nụ cười, vô cùng đoan trang cùng ôn hòa, tựa hồ Lalisa là đứa nhỏ điêu ngoa bốc đồng, còn mình là trưởng bối khoan dung.

"Bản cung hôm nay đến là có một chuyện muốn nói cho tiểu quận chúa lựa chọn."

Park Chaeyoung nhất quán giữ ngữ khí ôn hòa, giữ vững vị thế của hoàng hậu.

"Chuyện gì thế ?" Lalisa biết rõ còn cố hỏi.

"Ngươi muốn làm quý phi hay là thái tử phi ?" Park Chaeyoung hỏi.

"Hoàng hậu nương nương là hy vọng ta làm hoàng quý phi hay thái tử phi ?"

Park Chaeyoung nhìn không rõ cảm xúc của Lalisa, Lalisa lại luôn đối với mình nhìn thẳng.

"Hoàng quý phi chỉ có thể là hoàng quý phi, thái tử phi nhưng là tương lai một quốc gia sau này, Lalisa là đứa nhỏ thông minh, hẳn là biết nên chọn như thế nào." Park Chaeyoung uyển chuyển cho thấy lập trường.

Nàng là lần đầu tiên kêu khuê danh mình, Lalisa có chút kinh ngạc.

"Nhưng là người ta thực thích hoàng đế cữu cữu, thái tử biểu đệ còn quá nhỏ." Lalisa cười nói.

"Vậy ngươi chọn làm hoàng quý phi ?" Park Chaeyoung nhẹ nhàng hỏi ngược lại, nàng không tin là một chức danh quý phi có thể thỏa mãn khẩu vị Lalisa Manoban.

"Hoàng quý phi, có thể nói là không chính xác, làm tốt ngày sau còn có thể ngồi vào vị trí của tỷ tỷ..."

Lalisa tới gần Park Chaeyoung, tiếng tỷ tỷ kêu rất thân thiết, ngữ khí làm càn làm cho Park Chaeyoung lông tơ dựng đứng, cố che dấu ánh mắt chợt lóe hơn giận.

Còn tuổi nhỏ vậy mà không biết liêm sỉ, còn chưa có lên làm hoàng quý phi, liền lấy tỷ tỷ xưng hô chính mình, thật là càn rỡ. Còn dám trước mặt mình tuyên bố muốn lấy chức danh này, nàng thật muốn nhìn Lalisa Manoban này rốt cuộc có bao nhiêu năng lực, nhưng Park Chaeyoung vẫn nhất quán ôn hòa tươi cười.

"Rất tốt !" Park Chaeyoung mỉm cười phun ra hai chữ, nhìn Lalisa tầm mắt có chút u lãnh, cai quản lục cung hai mươi năm, Park Chaeyoung tuyệt đối không thể chỉ nhờ bề ngoài như vậy mà cho nàng là hiền lương vô hại.

"Hoàng hậu nương nương như thế nào là đùa vui, ta không tiếp nổi đâu. Hoàng thượng rốt cuộc là cữu cữu của Lalisa, trưởng bối chính là trưởng bối, thái tử biểu đệ lớn lên giống hoàng hậu, tiếp qua vài năm sẽ không kém cữu cữu, ta tự nhiên là phải làm thái tử phi."

Lalisa một phen vừa rồi làm càn, giờ ngữ khí kính cẩn nghe theo, tựa hồ vừa rồi chính là nàng vui đùa bình thường.

Trên đời này có quyền chọn lựa giữa làm thái tử phi cùng làm quý phi chắc cũng chỉ có Lalisa Manoban, Park Chaeyoung lại xem nhẹ một câu nói đùa của Lalisa.

"Ngươi đã quyết định chưa ?" Park Chaeyoung nhíu mày hỏi, ngữ khí ôn hòa.

"Mẫu hậu, nhi thần quyết định rồi."

Lalisa lại thân thiết nắm lấy tay Park Chaeyoung, Park Chaeyoung cũng không biết Lalisa thân thiết như vậy hoàn toàn là xuất phát từ trong tâm nàng.

Park Chaeyoung lại nhẹ rút tay trở về, nàng biết vì cái gì chính bản thân nàng chán ghét Lalisa như thế, quá mức làm càn, còn chưa thành thân đã kêu mình là mẫu hậu, ai là mẫu hậu của nàng chứ. Nếu có thế, Park Chaeyoung cũng không hy vọng có Lalisa xuất hiện, làm cho chính mình có chút nhìn không thấu. Nhưng nàng biết Lalisa là quyết định đúng, thái tử tính tình khiếp nhược, không đủ để đảm đương đại nghiệp. Lalisa là quý phi, ngày sau nếu sinh hoàng tử, hơn nữa bối cảnh gia thế cường đại, so với Park gia càng hùng hậu hơn, ngày sau đối với vị trí của Deongju-ie sẽ sinh ra uy hiếp. Ngược lại nếu Lalisa là thái tử phi, vị trí thái tử của Deongju-ie liền vững chắc như núi. Mặc dù Park Chaeyoung trong lòng không thích Lalisa làm con dâu, nhưng vì Lalisa có bối cảnh cường đại, Park Chaeyoung đối với Lalisa đã muốn nhượng vài phần. Ít nhất còn có một điểm là thái tử quả thật rất thích Lalisa, thái tử thích, chính mình liền muốn thay hắn đạt được tuy rằng Lalisa tựa hồ sợ là thấy thái tử chướng mắt.

"Cũng tốt. Nếu quyết định như thế thì nên cho hoàng thượng biết quyết định của ngươi mới phải. Cho hoàng thượng biết để người hạ ý chỉ."

Park Chaeyoung ngữ khí như trước đều bình thường, nghe không ra vui sướng gì, cũng lại như trước tươi cười như trưởng bối hòa ái. U lãnh vừa rồi trong mắt, tựa hồ như chính là Lalisa Manoban tự cảm thấy thôi, nhưng Lalisa không cho rằng đó là ảo giác. Nếu chính mình cứng rắn chọn làm hoàng phi, Park Chaeyoung sợ là không dung tha cho mình, chính mình cũng không hy vọng chọc giận nàng.

"Đương nhiên." Lalisa cười gật đầu.

"Không có việc gì, tiểu quận chúa lui ra đi."

Park Chaeyoung ý bảo Lalisa có thể đi rồi.

"Ta hy vọng lần sau mẫu hậu có thể gọi ta là Lalisa, tiểu quận chúa nghe thật xa lạ, dù sao ngày sau chúng ta cũng là người một nhà."

Lalisa nhìn Park Chaeyoung nở rộ nụ cười, sau đó thi lễ lui xuống, hoàn toàn không còn làm càn như vừa rồi.

Park Chaeyoung khẽ thở dài một hơi, Lalisa là phượng hoàng hoang dã, thái tử sợ là khó có thể thuần phục.

Lalisa ra khỏi cung điện, xoay người nhìn về phía cung điện đỏ thẫm, lộ ra biểu tình cười như không cười. Park hoàng hậu, cao cao tại thượng làm cho người ta khó có thể tiếp cận, dùng sự tươi cười tối ôn hòa đem tất cả mọi người phòng bị ở ngoài một khoảng cách nhất định. Lalisa thu hồi tầm mắt, nhìn ngón tay thon dài như xanh miết của mình, đưa lên chóp mũi xinh đẹp nhẹ nhàng ngửi một chút, không có hương thơm nào lưu lại cả. Chỉ nắm lấy tay Park Chaeyoung có một lát thời gian, tự nhiên không thể lưu lại dư hương.

Lalisa giơ tay nhấc chân trong lúc đó, đều là thiên hạ mỹ nhất độc dược.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro