Chương 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mắt Chaeyoung tương đối nhạy nên thấy Hyomin ở một bên, nàng nhanh lẹ đẩy Lisa ra, Lisa thấy Chaeyoung đột nhiên đẩy mình ra liền quay đầu nhìn về phía cửa, quả nhiên có một em gái xuất hiện rất không hợp thời điểm. 

"Có việc gì?" Lisa rất bình tĩnh, không có chút vẻ xấu hổ khi bị người thấy, trái lại giọng nói của cô có một tia không vui.

"Tôi quên tìm Park cố vấn làm gì rồi." Hyomin thành thực trả lời. 

"Nếu không nghĩ ra chuyện gì thì đi ra ngoài trước, chờ nghĩ ra rồi tiếp tục vào." Lisa cười cực dịu dàng nhắc nhở. 

"Được rồi..." Hyomin thấy có đạo lý, liền chuẩn bị rời khỏi phòng làm việc của Chaeyoung. 

"Lần sau không được lấy lí do này nữa." Chaeyoung nhíu mày nói, bị người khác thấy mình với Lisa hôn nhau, Chaeyoung vẫn không thích, kỳ thực Chaeyoung cực kỳ bảo thủ và thuần khiết. 

"Cậu có thể coi Hyomin thành đứa trẻ, cái gì cũng không hiểu." Lisa nghĩ Hyomin không hiểu, nhưng không biết Hyomin từng chứng kiến qua cảnh tượng còn kích thích kịch liệt hơn, từ lâu đã thoát li khỏi phạm trù trẻ con của Kim Jennie và Kim Jisoo. 

"Tóm lại ở phòng làm việc không được, lỡ người vừa tiến vào không phải là Hyomin mà là nhân viên khác thì sẽ bị mang tiếng." Chaeyoung nghĩ, nàng và Lisa cùng một công ty, tốt nhất là đừng bị người khác biết tình cảm của hai người, ảnh hưởng không tốt. 

"Ừ." Lisa đồng ý có lệ với Chaeyoung, cô thầm nghĩ, cùng lắm thì lần sau khóa cửa. Kỳ thực khóa cửa lại khả nghi, hai người cùng giới ở trong phòng làm việc không có gì kỳ lạ, nếu khóa cửa thì kỳ quái, muốn trách thì trách tại Hyomin cư nhiên không gõ cửa đã vào, đứa trẻ này cần được dạy dỗ. 

"Chaeng, bên cậu sắp đến kỳ hạn nộp tiền thuê nhà, có muốn đến chuyển đến chỗ mình ở không?" Lisa hỏi, cô rất chờ mong cùng Chaeng một nhà. 

"Đến lúc đó tính tiếp, hôn xong rồi, cậu nhanh chóng về phòng làm việc đi." Chaeyoung lại đuổi Lisa - người ở lỳ phòng làm việc của mình không đi. 

--------

Sau khi Hyomin rời khỏi phòng làm việc của Chaeyoung, thẳng thắn không thèm nghĩ tới mục đích bản thân tìm Chaeyoung nữa, trực tiếp xoay người tới phòng làm việc của Park Jiyeon. Tìm Park Jiyeon, bây giờ nàng sẽ không quên mục đích của mình. 

Hyomin thấy Park Jiyeon đang chăm chú làm việc, nàng nghĩ lúc Yeonie chăm chú luôn luôn đặc biệt đẹp, Hyomin mê gái một lúc lâu mới tới gần Park Jiyeon. 

"Yeonie." Hyomin nhẹ nhàng gọi. 

"Cậu không làm việc, lượn lờ tới chỗ này làm gì?" Park Jiyeon nhíu mày hỏi Hyomin, trước nay cô đều là cấp trên tương đối nghiêm khắc, cho nên khi thấy nhân viên không có việc gì đi lảng vảng như Hyomin thì rất ngứa mắt. 

"Jiyeon, mình thích cậu." Hyomin tới gần Park Jiyeon, Park Jiyeon lúc này mới buông văn kiện trong tay, cô nghĩ Hyomin hình như có chút bất thường. 
"Tôi nói rồi, tôi sẽ không thích loại phụ nữ ngốc như cậu." Đây cũng không biết là lần thứ bao nhiêu Park Jiyeon thôi miên và lừa dối bản thân. 

"Thế nhưng, mình vẫn thích cậu." Hyomin bên cạnh Park Jiyeon, sau đó trực tiếp ngồi lên đùi Park Jiyeon, đây là thứ Hyomin vừa học vừa làm thành công nhất. 

Park Jiyeon hiển nhiên cũng không ngờ Hyomin sẽ làm ra hành vi càn rỡ như vậy, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, khi Hyomin vòng tay qua cổ nàng thì nàng mới phản ứng lại, phản xạ có điều kiện đầu tiên của nàng chính là không biết Hyomin lại bị ai dạy hư.Chắc chắn là bà chị họ không biết giới hạn kia, Kim Jennie thực sự là nằm cũng trúng đạn. 

"Sau này cậu cách xa chị mình một chút." Từ nhỏ đến lớn không biết Park Jiyeon đã ra lệnh như vậy cho Hyomin bao nhiêu lần, tuy hiệu quả mệnh lệnh của nàng cực kỳ bé nhỏ, thế nhưng nàng luôn không nề phiền phức mà cảnh báo và ra lệnh với Hyomin , nàng chưa bao giờ biết bản thân cũng có mặt nhiều chuyện như vậy. 

"Vì sao?" Hyomin khó hiểu hỏi, cô cảm thấy gần đây chị đâu có ức hiếp mình, tuy cảm giác của cô bình thường không chính xác lắm. 

"Cậu đừng học mấy thứ lộn xộn gì đó của nàng." Park Jiyeon cũng không muốn Hyomin thuần khiết bị bà chị kia làm hư. 

"Cái gì lộn xộn?" Hyomin vẫn rất mờ mịt. 

"Giống như bây giờ, mấy lời yêu thương nhung nhớ và vân vân..." Park Jiyeon thật sự thuộc loại chính nhân quân tử, được mỹ nhân gợi cảm như vậy yêu thương nhung nhớ mà nàng lại chỉ lo dạy dỗ người ta. 

"Cái này không phải học từ chị, hồi này mình vừa mới nhìn thấy Manoban quản lí ngồi như vậy trên đùi Park cố vấn, nên người ta cũng muốn ngồi trên đùi Yeonie." Hyomin rất thành thật nói ra cảnh tượng bản thân đã thấy. 

Park Jiyeon chưa bao giờ nhiều chuyện, đột nhiên nghe được tin tức thì có chút kinh ngạc, Lisa và Jisoo nàng ít nhiều có nghe, không nghĩ tới Chaeyoung thoạt nhìn rất thẳng cư nhiên cũng... 

"Cái khác cậu không học, những thứ này thật ra lại học được rất nhanh." Park Jiyeon tức giận nói, vòng một đầy đặn của Hyomin áp vào người, mềm mại đến không thể tin nổi, ánh mắt nhìn mình mang theo cảm giác câu người, nếu như không liên tưởng tới chỉ số thông mình của Hyomin thì thật sự người này mang tư thế đầy yêu nghiệt, cảm xúc tốt đẹp thật ra vô cùng vừa tay. 

Hyomin thừa lúc Park Jiyeon thuyết giáo, nhìn miệng Yeonie há ra ngậm lại, Hyomin thuận theo khát vọng trong lòng hôn lên, Hyomin không có kinh nghiệm hôn môi, nàng chỉ dựa bằng vào ấn tượng của bản thân, muốn đưa đầu lưỡi vào trong miệng Yeonie, thế nhưng Yeonie đóng chặt khớp hàm, làm cho nàng không có cách. 

Hyomin thuần khiết đơn thuần tựa hồ chậm rãi biến mất, trong mắt Hyomin không hề trong suốt như quá khứ, hiện tại trong mắt có một loại là dục vọng, ngây thơ với dục vọng, nàng tựa hồ bắt đầu hiểu dục vọng, thế nhưng lại không hoàn toàn hiểu, dáng vẻ kiến thức nửa vời lại vội vàng tìm kiếm đáp án này làm cho Park Jiyeon có cảm giác bối rối. Nàng không thích thay đổi như vậy, không tiếp thu thay đổi như vậy, nhưng lại bất lực, lại phải tiếp thu, nàng còn chưa chuẩn bị tư tưởng tốt để thấy Hyomin trưởng thành. 

Hyomin cảm thấy rất sợ hãi, cô không biết bản thân rốt cuộc muốn gì. Bởi vì Yeonie không hề phản ứng, cô không thể làm gì khác ngoài thất vọng mà rời khỏi môi Yeonie, cô mong Yeonie lúc này sẽ có phản ứng, có thể chỉ có nàng mới biết bản thân muốn gì. 

Park Jiyeon hơi thở dài một hơi, sau đó đưa tay ôm lấy thắt lưng Hyomin, khẽ hôn một cái lên trán Hyomin, đây vẫn là Hyomin ngây thơ chất phác. 

"Vì sao Yeonie lại thở dài?" Nàng không thích Yeonie thở dài, bất quá Yeonie rất ít khi chủ động hôn người ta như vậy, tuy rằng chỉ là hôn trán. 

"Chỉ là có chút cảm thán, người ngốc cũng sẽ có ngày trưởng thành." Park Jiyeon đẩy Hyomin từ trên đùi mình xuống. 

"Người ta vốn đã trưởng thành rồi mà." Hyomin bĩu môi bất mãn, ngực người ta lớn hơn cả Yeonie, đương nhiên đã trưởng thành, nàng còn muốn ngồi trên đùi Yeonie, thích cảm giác ở gần gần Yeonie. 

"Tôi nói rồi, không nên cứ một chút lại xưng 'người ta', buồn nôn muốn chết." Sự ôn nhu của Park Jiyeon không duy trì lâu, lập tức lại khôi phục lời nói đầy ác độc. 

"Người ta chưa sửa được mà." Hyomin bĩu môi, biểu tình rất ủy khuất. 

"Nhanh đi làm việc, còn tiếp tục nhàn rỗi, tôi đuổi việc cậu." Park Jiyeon có tiếng máu lạnh vô tình, ít nhất thoạt nhìn là như vậy. 

"Được rồi." Hyomin nói, sau đó nghe lời ra ngoài tiếp tục công việc nhận điện thoại khô khan, khách hàng nữ nghe cô nói hai câu thì không nhịn được ngắt máy, trên cơ bản chỉ có khách hàng nam mới có thể nghe nàng nói hết lời. Nhưng khách hàng nam đa số đều rất hèn hạ, tuy cũng có vài người bình thường, nhưng dù sao thì cô rất không thích làm công việc này. Cô chợt nghĩ ra lý do vì sao vừa nãy mình tìm Park cố vấn, cô vốn đi tìm Manoban quản lí để hỏi có thể không cần nghe điện thoại hay không, sau đó thư kí riêng của Lisa nói nàng ở chỗ Park cố vấn, vì vậy thấy cảnh tượng không nên thấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro