Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.....

- Vậy Lisa có phiền khi làm vệ sĩ cho tôi không?

Ờ, vệ sĩ à, cũng hay ha. Cô nghĩ vậy. Cô có thể đánh nhau tốt. Cũng đang cần một công việc nữa, vậy thì đây là ý kiến hay đó chứ.

- À ờ ờ

Đợi mãi mà không thấy Lisa lên tiếng, Chaeyoung lại lên tiếng hỏi, kèm theo cái nhíu mày nghi vấn rất dễ thương mà cũng đầy quyến rũ.

- Sao hả? Yên tâm là Lisa sẽ có chỗ ngủ, thế nào, đồng ý không?

Bây giờ thì chẳng còn gì phải băn khoăn nữa, Lisa gật đầu một cái chắc nịch thay cho lời đồng ý.

….

Lisa được bắt đầu một cuộc sống mới.
Một nơi ở mới.
Một công việc.
Sẽ khó khăn lắm.
Nhưng điều an ủi duy nhất của cô lại là...
Người đó…. Người lấy đi tim cô từ lúc nào không biết....

-----------

Ngày thứ hai kể từ khi xa gia đình...

- 6:00 am -

Đầu óc lờ mờ.

*bịch bịch*

Cái gì đập lên bụng cô vậy?

Khó chịu quá.

- Haizzzz tránh ra cho ta ngủ!

Vẫn quen thói cũ ở nhà, có người gọi cô liền mắng.

- Lisa Lisa yah ~~

Hai mi mắt mệt mỏi nhấc lên. Hình khối trước mặt từ nhòa nhòa đến rõ nét dần….

Chaeyoung liên tục dùng tay đánh nhẹ vào bụng Lisa.

- Dậy dậy! Ngày đầu tiên đi làm không được dậy trễ.

Lisa dần tỉnh hẳn, ngồi được dậy cơ mà vẫn mệt lắm, hôm qua tận nửa đêm mới được ngủ cơ mà.

Lúc này mới nhìn rõ người gọi mình dậy không phải mấy cô hầu cận ở nhà mà là một người khác, hôm qua còn bị người đó đánh tiếng sét ái tình nữa, hôm nay lại lỡ miệng lớn tiếng với người ta.

Trước mặt cô là một Chaeyoung hoàn toàn khác. Nếu đêm hôm qua cô thấy người con gái ăn mặc có chút "không kín" vô cùng quyến rũ, bắt mắt thì giờ cô lại thấy một nàng tiểu thư dễ thương với mái tóc nâu hạt sẻ đã được buông xõa xuống vai, thơm phức, óng mượt, thân người bao gọn trong bộ đồ học sinh trang nhã lịch sự của trường nổi tiếng nào đó, không quyến rũ nhưng cũng bắt mắt không kém.

Cô chẳng biết nói gì hơn, chỉ khẽ "Ừ" một tiếng, rồi cúi đầu đi tới chỗ vali lấy đồ.

Đi đến trước của nhà tắm còn quay đầu hỏi.

- Tôi vào được chứ?

Chaeyoung thật sự cảm thấy đó là một người rất lạnh luôn. Trong khi mình thì gọi người ta mỏi miệng thì Lisa chỉ ậm ừ vài tiếng, à không, phải nói là vài chữ cái.

Nó khiến cô cảm thấy lạnh hơn dù đã ở trong căn biệt thự có hệ thống sưởi bậc nhất Hàn Quốc. Cảm thấy mình chẳng nên nói thêm điều gì, cô chỉ gật nhẹ.

*cạch*

Cửa phòng tắm dịch chuyển, Lisa bước ra với bộ trang phục khá đơn giản quần vải thô màu đen bó ống, sơ mi trắng hai cánh tay được xoắn lên gọn ghẽ.

Tuy chẳng có gì là nổi bật nhưng Lisa trước mặt Chaeyoung giờ đây lại khác hòan toàn với người ăn mặc bụi bặm, thiếu chỉnh tề, lôi thôi tối qua mà Lisa hiện tại thật sạch sẽ, đơn giản, gọn gàng và cũng dễ khiến người ta say lòng.

Phải đến một lúc sau khi người nhìn người say đắm hoàn toàn và người nhìn người có chút ngại ngùng thì Chaeyoung mới có thể lên tiếng.

- Ờm à…. Cậu lấy đồ này mặc vào rồi đi học cùng mình, tiền học sẽ trừ vào lương của cậu và đương nhiên sẽ còn dư ra nhiều nên cậu không cần lo lắng.

Lisa nhận từ tay Chaeyoung một bộ đồ đồng phục mới, cũng áo sơ mi trắng, quần bó chất liệu tốt nhất trong số các loại chất liệu đồng phục các trường nhưng chắc chắn chất liệu không bằng bộ đồ cô đang mặc rồi, ngoài ra còn có một chiếc áo vest bạc cùng một áo gile len.

Lisa tạm bợ mặc vào người chiếc gile, khoác thêm áo khoác bên ngoài cũng không nói gì nhiều hơn.

Bản thân Lisa thì cô cảm thấy điều đó là không cần thiết mở lời chứ không phải cô kiêu kì lạnh lùng gì.

Nhưng đối với Chaeyoung thì Lisa dường như quá lãnh cảm. Biểu hiện của Lisa khiến cô phải xem lại bản thân mình có lạnh lùng với người ta hay không, nhưng cô thậm trí đã cười khi nói chuyện với cô ấy - điều mà cô hiếm khi làm với một ai khác từ trước đến giờ.

Hai người cùng đi xuống nhà. Lúc này Lisa mới để ý hai người ăn mặc như vậy thật quá khó để đi ra ngoài và chống chọi với cái rét dưới 0 độ của Đại Hàn sao?

- Bộ cô không cảm thấy lạnh sao?

Nghe vậy Chaeyoung tâm trạng bỗng trùn xuống. Cô rõ ràng là mở đường cho người ta xưng "cậu - mình" mà bây giờ lại bị nói "cô" này "cô" kia có phải quá phũ phàng hay không.

- Không sao, đi một đoạn từ cửa ra đến xe là trong xe có hệ thống sưởi, đi từ xe đến cổng trường một đoạn là có hệ thống sưởi, mặc nhiều áo chỉ tổ phí công mang đi cất vào tủ đồ ở trường thôi.

- Ừ đó, lại lạnh nữa rồi.

Trước khi đi học, Lisa có một bữa ăn sáng cùng với Chaeyoung, pama của cô ấy và chị gái của cô ấy nữa. Lisa không lạ gì gương mặt của appa của Chaeyoung, đó là người Tổng chủ tịch của tập đoàn lớn, cũng là người bạn quen thuộc với gia đình cô, chính xác là quen thuộc với pama cô.

Umma Chaeyoung cô cũng biết, đó là một quý bà nổi tiếng với tài năng thiết kế tuyệt vời được người người biết đến
Chị gái của Chaeyoung cũng là một vận động viên trẻ xuất sắc Alice Park.

Tự hỏi nhà này làm gì mà có phước thế nữa.

Và tuyệt nhiên không ai biết Lisa thật ra là con nhà giàu có, vì vốn dĩ, Lisa không bao giờ thể hiện mình, dù bao nhiều lần pama cô muốn đem cô đi khoe cho cả cái Đại Hàn Dân Quốc này biết mặt nhưng cô cũng một mực từ chối. Lí do một phần vì cô không thích bị mọi người nhòm ngó để ý, một phần cũng vì bản tính vốn lạnh lùng không sao tan chảy được của mình.

"Sáng này ngày XXX, Đại tướng bất ngờ tuyên bố nhận lại người con thất lạc nhiều năm Ji Eun Manoban. Theo chúng tôi được biết, con gái hiện tại của ông là Lalisa Manoban trước giờ chưa từng xuất hiện đột ngột mất tích kông rõ lí do. Chỉ qua một đêm, gia đình Đại tướng đột ngột xuất hiện liên tiếp một chuyện đáng mừng, một chuyện đáng tiếc…"

- Bác Manoban bên đó có chuyện rồi, vợ à, chúng ta hôm nay tới hỏi thăm bác ấy một chút đi.

- Haizz, tiếc là con bé Lisa, chúng ta còn chưa được coi mặt đã gặp chuyện, thật là…

- À đúng rồi! Lisa, cháu cũng là Lalisa Manoban đúng không?

- Dạ... vâng!

- A trùng hợp đến vậy sao, nhà bác Manoban mất tích Lalisa Manoban, nhà ta lại có thêm một Lalisa Manoban, thật là không biết nên vui hay buồn đây.

Đúng là không thể tin vào mắt thấy tai nghe, gia đình họ Park bên ngoài là một gia đình có máu mặt, không ngờ lại sôi nổi dễ tính và hài hòa như vậy. Họ cho cô cảm giác vui vẻ, bù lại cho sự nhức nhói trong tim khi nghe tin báo từ TV.

-----------

Tại ngôi trường mới, thật không biết nói sao nữa.
Thì nó cũng đúng chuẩn là ngôi trường cho nhà giàu, rất to, rất rộng.
Bao quanh bằng kính để cách nhiệt với bên ngoài.
Có sân cỏ đàng hoàng.
Bể bơi lớn.

Các khu cho những CLB đều đầy đủ. Đặc biệt là học sinh đúng là điên hết rồi
Không phải thuộc loại đầu gấu đầu mèo, không sợ trời không sợ đất. Mà lớn từng này tuổi đầu, lại là con nhà giàu có, thế mà trông kìa. Con gái thì nơ đầu nơ cổ tùm lum, không thì thắt caravat siêu chất và "cứng".

Con trai thì ẻo lả, thằng thì đeo kính nobita chốc chốc lại phồng mỏ lên làm điều cute, đứa thì xuề xòa chả ra thể thống cống rãnh gì cả.

Còn nữa, mấy đứa ẻo lả cả trai lẫn gái đều ái mộ thần tượng, phát cuồng vì thần tượng. Số còn lại thì luôn tự tại, coi mình là nhất. Hơn nữa, cách họ nói, hành động đều khiến Lisa mắc nghẹn. Đúng là cái kiểu đạo mạo của bọn nhà giàu.

--------

- Chaeyoung!

Hai người cùng bước trên sân, có tiếng gọi với đằng sau van lên.

Hai người cùng quay lại, Lisa thì không có biểu tình gì, Chaeyoung thì hớn hở.

- Jennie ~

- Đi học sớm vậy nàng?

Người tên Jennie hỏi.

- Hôm nay là một ngày đặc biệt!

Lisa cũng không để ý sau đó hai người nói gì, vì cô là một nhân vật không liên quan.

Đến một lúc sau, Jennie mới để ý tới người lạ mặt hôm nay đi cùng với Chaeyoung liền hỏi.

- Đây là người yêu mới của cậu sao?

Lisa đơ người vì câu nói đó. Sau một hồi hoàn tỉnh cũng không có ý định phản bác lại, đơn giản chỉ vì cô nghĩ Chaeyoung sẽ làm điều đó.

 - Uhm~ đây là Lisa, mình đang tán cậu ta đó!

- Ồ! Vậy còn Hong Jun!

- Chắc không quá. Hắn ta chảnh tró quá.

Đó là một câu nói khiến Lisa sửng sốt, cứ nghĩ con nhà giàu không nói mấy từ tầm thường đó đâu, nhưng mà về sau mới biết, câu "chảnh tró" rất phổ biến ở đây.

- Cơ mà xin thông báo một việc! Hôm qua lúc nàng về anh ta bảo thích nàng đó.

Nói vậy, nàng lại nghĩ đến hôm qua. Đánh liều lắm mới quyết định đi khuya như vậy. Đến khi về lại thế, đúng là nàng đã hi sinh nhiều rồi, bây giờ là lúc gặt thành quả.

Nghĩ về tối qua, nàng lại đưa mắt nhìn về người bên cạnh, ánh mắt mang tia cảm kích...

- Vậy nhờ cậu hẹn Hong Jun ra cho mình nha!

Nàng tự nhiên như vậy, đâu biết có người ngoài cuộc, trong lòng thoáng buồn.

------------

Lisa đến trường với tư cách là một học sinh mới, một người họ hàng của Park gia. Và nhanh chóng trở nên nổi bật một thần tượng mới của trường.

*Lớp học*

*cạch cạch*

Giáo viên chủ nhiệm gõ liên tục gõ xuống bàn nhằm trấn áp cái chợ vỡ trước mặt. May sao, cuối cùng các bạn ấy đã chịu yên được một chút.

- Hôm nay chúng ta có học sinh mới.

Bên dưới bắt đầu xì xào. Còn trong đầu giáo viên lại có suy nghĩ "từ trai đến gái, một lũ nhà giàu nhiều chuyện". Rồi liếc tới một gương mặt bình thản với mái tóc màu nâu hạt dẻ liền nghĩ "may ra có Chaeyoung là bình thường, mà nó biết trước rồi, bình thường cũng phải".

- Bạn ấy được giới thiệu là họ hàng của chủ tịch Park Jong Hwa.

"Aicha~ Một người giàu có thượng lưu đây mà"

- Lalisa Manoban, em có thể vào.

Lisa bước vào, bao con mắt lạc theo.

"Ui cha ui cha! LẠY CHÚA TÔI!" Một số nam sinh nữ sinh đã thốt lên câu này khiến Lisa phải cố gắng nén cười.

Một số người khác lại "Ui giời! Bình thường, còn lâu mới bằng tui".

Sau đó một số người đáp "Khiếp hồn con quỷ bà già". Tiếp theo đó là vài thủ tục cá nhân cần thiết giới thiệu, Lisa nói ngắn gọn và rõ ràng đã đốn tim bao người về độ "so cool" của mình, nhà giàu, lạnh lùng girl, lại thêm cái học giỏi đã như là cơn gió thổi cái vù tên tuổi của Lisa lên sau 1 đến 2 giờ đồng hồ, còn các tên tuổi khác lại bị thổi đi cái vèo tới chỉ số mờ nhạt.

Thật ra Lisa cũng không để ý mấy chuyện đó lắm, vì nhiệm vụ chính đi học chỉ là làm vệ sĩ cho Park Chaeyoung mà thôi.

------------

Việc Lisa trở nên nổi tiếng khiến Chaeyoung không mấy hài lòng, mặc dù cô cũng là một tên tuổi khá nổi bật ở đây.

Xong khi mọi người đồn thổi là hai người đang quen nhau thì Chaeyoung lại có tí xíu đắc ý.

Trong hoàn cảnh đó, có người biết Chaeyoung đang tán tỉnh Hong Jun khối trên liền kích đểu là nàng lẳng lơ nọ kia.

Thật sự nàng muốn kêu Lisa đi dán miệng mấy người đó lại quá nhưng như vậy hơi ác.

---------

*2 tiếng nghỉ trưa tại phòng ăn*

Chaeyoung và Hong Jun đã được sắp xếp một cuộc nói chuyện.

Lisa thì bị nàng hắt hủi ngồi ra cái bàn gần đó, từ đầu đến cuối chỉ chăm chú nhìn theo.

Ngồi cùng cô còn có Jennie, đang rất đắc trí trong vai trò một bà mối. Đến khi thấy hai người kia đều cười nói vui vẻ liền hài lòng vô cùng.

- Lisa! Tôi tưởng hai người đang tán tỉnh nhau chứ.

Jennie quay sang bắt chuyện với Lisa. Lisa cũng chẳng biết nến trả lời ra sao nữa, chỉ biết lặng im nhìn Hong Jun và Chaeyoung đang cười nói cui vẻ.

Jennnie nhăn mặt vì câu hỏi không được đáp lại.

- Lisa ~ có thể làm quen được không?

- ....

- Lisa, lấy đồ ăn dùm mình nhé

Jennie quyết định nói lời cuối, nếu không được đáp trả thì cô nàng sẽ liệt Lisa vào danh sách đen những người nàng ghét tiếp xúc luôn.

Chả hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, Lisa cũng suy nghĩ một chút, giật mình đứng lên lấy đồ ăn.

Jennie thì đắc ý khi biết nãy giờ cô cũng không tự kỉ một mình, người ta vẫn nghe đó, chỉ là không có đáp thôi.

….

Lisa đi được một lúc, mang về hai suất đồ ăn.

Jennie vui mừng định đón lấy, Lisa lại vô tình đi qua luôn, đi tới chỗ Chaeyoung, đặt một phần ăn trước mặt cô ấy. Chaeyoung vui vẻ nhận lấy, còn cười với Lisa và lần lần đầu tiên từ khi đến trường, Lisa cũng đã chịu cười dù chỉ là một nụ cười nhỏ nhưng độ ấm rất cao.

Hong Jun ngồi bên cạnh tháy vậy liền bực tức. Theo Chaeyoung cho biết, Lisa chỉ là vệ sĩ của cô ấy thôi, đáng lẽ đi lấy đồ cho Chaeyoung thì phải lấy luôn đồ cho mình mới phải.

- Lisa. Phiền cô lấy dùm tôi một phần nhé.

Hắn nghĩ mình là ai có thể ra lệnh cho Lisa chứ.

Lisa không thèm đáp, không thèm nhìn, đi thẳng tới chỗ Jennie đưa đồ ăn, Jennie liền cười. Trước nụ cười tuyệt đẹp ấy, Lisa cũng đã cười lại, nhưng dừng như chỉ là cười lấy lệ thôi.

- Lisa, có thể lấy một phần cho Hong Jun được không?

Sắp ngồi xuống ghế, Chaeyoung lại lên tiếng như vậy, Lisa cũng liền đứng dậy lấy đồ.

Còn Jennie ngồi gần đó, tinh ý thấy được một tia bực tức xuất hiện trên gương mặt Lisa.

Lisa cố tình chọn món rẻ nhất, toàn sau là rau, rồi lại xịt một đống tương ớt đến khi nó bốc mùi cay xè và đưa tới cho Hong Jun và mang một bụng tự đắc mặc dù không thể hiện ra ngoài.

Trở lại chỗ ngồi của mình, thay vì lấy một xuất ăn như mọi người, Lisa lại chỉ lấy một hộp cơm trứng cuộn vừa đủ ăn. Đơn giản vì cô nghĩ như vậy là đủ, cô cũng không ăn nhiều. Thế mà trước cảnh đó, nhiều người lại khen cô là chưa gì đã biết tiết kiệm, sau này chắc chắn là rất giàu có. Có người thầm đánh giá Lisa lại quá tầm thường khi ở ngôi trường như này, lại ăn những món ăn mà nhà bếp chuẩn bị cho những nhân viên lau dọn và bảo vệ.

Nhìn Hong Jun trước mặt có khay đồ ăn trợn tròn mắt mặt trắng bệch, Lisa cười như tự kỉ suýt sặc cơm.

Jennie thấy vậy liền hiểu được, có lẽ Lisa chính là thích Chaeyoung.

- Hong Jun ~ Nhường cho em phần đó đi, em thích ăn rau!…

......

---------
Ố la la:))
Chăm chỉ xỉu ta ơi🤭😚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro