Chap 29(End)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Will you mary me ? ”

Giữa đại sảnh của khu trung tâm mua sắm, có một anh chàng đang quỳ xuống cầu hôn đã thu hút không ít người đứng lại xem, dường như những người xung quanh cũng hồi hộp cùng anh ta khi chờ câu trả lời từ cô gái, một số người trong đó có cả ChaeYoung cảm thấy ganh tỵ với cô gái khi người yêu có thể làm tất cả để thể hiện tình cảm của mình mà không cảm thấy mặc cảm với những người xung quanh

“ Wow, cảm động quá” ChaeYoung cố gắng nhướn người cao hơn để nhìn đôi tình nhân hạnh phúc đang được vây quanh bởi rất nhiều người

“ Nếu như là mẹ, bất kể là ai, mẹ cũng đồng ý ” Vẻ mặt lúc này của ChaeYoung và mẹ nuôi giống nhau y hệt, đều tràn trề hạnh phúc, thật không hổ danh là hai mẹ con

“ Đi thôi, còn đứng đó nhìn ! ” Mẹ vừa nói cừa kéo mẹ nuôi ra khỏi đám đông, có vẻ đang rất tức giận

“ Gì chứ ! Làm như là đang đóng phim thần tượng vậy, bày đặt cầu hôn trước mặt nhiều người như thế, không cảm thấy xấu hổ sao ? không hiểu sao ChaeYoung lại thích đến như thế ” Tôi nghĩ trong lòng

“ Chúng mình cũng đi thôi ” Lúc tôi đang suy nghĩ mông lung thì ChaeYoung đã kéo tôi đi

“ Thích chứ, nhất định là rất thích, có lẽ cậu ấy cũng rất muốn mình làm những chuyện lãng mạn như thế ” ChaeYoung vừa đi vừa đung đưa tay, tuy vẻ mặt không có gì là hối tiếc cả nhưng tôi biết cậu ấy vẫn rất để ý

“ Hey, Chaeng” tôi đứng lại

“ Hả ? ” ChaeYoung cũng đứng lại, nhìn tôi với ánh mắt hoài nghi

“ Cậu cũng hy vọng mình sẽ làm những chuyện như thế, đúng không ” Tôi mạnh dạn hỏi

“ Hả ? ” Có lẽ đã bị tôi đoán trúng vì tôi có thể nhìn thấy ánh mắt cậu có chút ngạc nhiên

“ Thì chuyện tỏ tình trước tất cả mọi người như vậy ” Thấy những đôi tình nhân khác có thể bày tỏ tình cảm của mình một cách công khai như thế, cảm thấy ganh tỵ và thất vọng khi nghĩ đến tình cảm của mình không được mọi người chấp nhận

“ Thôi, những chuyện xấu hổ như thế, chẳng thích hợp với Lisa của mình chút nào, mặc dù tình yêu của cậu dành cho mình luôn âm thầm, lặng lẽ, nhưng lại khiến mình cảm thấy rất cảm động, không cần phải phô trương như họ ” ChaeYoung mỉm cười nói, không quên lắc lắc cái vòng tay trên tay phải của mình trước mặt tôi.

Thế sao, thế hồi nãy ai là người cảm thấy ganh tỵ với cô gái ấy, cậu thật không thành thật chút nào đấy

Nhưng lúc ấy tôi đã không hỏi, không vạch trần cậu, do không muốn, hay là không dám. Nếu hỏi rồi thì có thể làm gì chứ, ngay cả những cặp tình nhân khác giới cũng cần phải có rất nhiều dũng khí và sự động viên của mọi người mới dám thể hiện như thế, huống hồ gì chúng tôi là những cặp đôi đồng tính, không được nhiều người ủng hộ, thế cần phải bao nhiêu dũng khí, bao nhiêu sự động viên của người khác mới dám thổ lộ tình cảm của mình ngay giữa chốn đông người như vậy. Trước đêm hôm qua, chúng tôi vẫn chỉ là những người bạn thân của nhau, không cần phải lo lắng tương lai như thế nào, nhưng sau đêm ấy, chúng tôi trở thành một nửa của nhau, phải đối diện với biết bao khó khăn và thử thách. Tương lai của chúng tôi…rồi sẽ ra sao, tôi nhìn ba và mẹ đi phía trước, bất giác tay nắm chặt ChaeYoung hơn…

“ Lisa…đau… ” ChaeYoung nhăn nhó, nói

“ A ! xin lỗi, xin lỗi, làm cậu đau rồi ” tôi nhẹ nhàng xoa bàn tay trái đã ửng đỏ lên của ChaeYoung

“ Hai đứa ở đằng sau làm gì mà đi chậm quá vậy ” Mẹ đột nhiên la lên khiến tôi và ChaeYoung tách ra như đã làm gì hổ thẹn với lương tâm vậy, vội vàng chạy lên theo sau họ

“ ChaeYoung à, mẹ nuôi nghe mẹ con nói dạo này con không được vui lắm phải không? ” Mẹ ngang ngược chen vào giữa tôi và ChaeYoung, làm kì đà cản mũi

“ Mẹ nuôi không cần lo lắng cho con đâu, bây giờ con rất là vui ” ChaeYoung lén nhìn tôi, giống như là đang nói tôi nghe vậy

“ Mẹ nuôi biết những ngày qua cái cậu Lee Lee gì đó cứ làm phiền con hoài mới khiến con cảm thấy không vui, đúng không ” Mẹ tiếp tục nói

“ Không phải đâu mẹ nuôi, JunBin là một người rất tốt, chỉ là tính cách của hai con không hợp thôi ”

“ Mẹ nuôi thấy là do thằng nhóc đó không biết tự lượng sức mình thì có, chứ ChaeYoung nhà chúng ta vừa tốt vừa dễ thương như vậy, dễ gì mà theo đuổi được chứ ? ”

“ Đúng không, Lisa? ” đột nhiên mẹ quay sang hỏi tôi

“ Hả ? um đúng …vậy ” tôi bị mẹ làm cho giật cả mình

“ Từ lâu mẹ nuôi đã muốn giới thiệu cho con một người rất ưu tú, đẹp trai nhưng vẫn chưa có cơ hội nào, bây giờ con lại cô đơn một mình, có lẽ đây là thời điểm thích hợp để hai người làm quen với nhau ”

“ Mẹ nuôi à, không cần đâu ” nụ cười trên môi ChaeYoung không còn rạng rỡ như lúc này nửa mà nó trở nên gượng gạo

“ Con không cần phải lo, cứ yên tâm giao cho mẹ nuôi, người đó so với cái cậu Lee gì gì đó tốt gấp mấy trăm lần ” mẹ vổ ngực tự tin nói

“ Nhưng mà…. ”

“ Ơ, cửa hàng đó có mấy kiểu quần áo đẹp quá, chúng ta vào trong coi thử đi “ không đợi ChaeYoung trả lời, mẹ đã kéo cậu ấy vào cửa hàng hiệu ấy, tôi cũng vào theo với tâm sự chồng chất, nếu như không kể cho mẹ biết về mối quan hệ giữa tôi và ChaeYoung thì những chuyện này sớm muộn gì thì cũng xảy ra cho mà xem, cho dù ChaeYoung đều từ chối họ nhưng ít nhiều gì thì cũng đem lại không ít phiền phức cho cậu ấy.

Tại sao trong chuyện tình cảm, tôi luôn ở trong trạng thái bị động như thế chứ, giống như hôm qua vậy. nếu không phải do ChaeYoung cứ liên tục hỏi như thế thì chắc tôi cũng không thổ lộ tình cảm của mình. Đối với tương lai sau này của hai đứa, tôi có chút mông lung, trước giờ tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện gi sẽ xảy ra khi cả hai nhận ra tình cảm của mình, nhưng bắt đầu từ hôm nay chắc có lẽ cần phải kiên cường hơn để đối mặt với tất cả các vấn đề có thể xảy ra

Lúc còn đi học, chúng tôi cũng đã thấy qua rất nhiều trường hợp như vậy, nhưng kết quả thì sao chứ, họ đều đánh mất tình bạn vốn có của mình…đây cũng là lí do vì sao tôi luôn kiên quyết tôi và ChaeYoung chỉ là bạn thân của nhau, bởi vì trong lòng tôi hiểu rất rõ nếu vượt quá giới hạn, cả hai sẽ đau khổ, để ChaeYoung phải chịu đựng đau khổ, điều đó tôi không thể nào làm được. Nhưng cuối cùng tôi vẫn không muốn từ bỏ , đó có phải là do tôi đã sẵn sàng chấp nhận mọi thử thách không ?

“ Lisa, cậu khôn thật đấy, trốn ở đây nghỉ ngơi ” ChaeYoung lại nắm lấy tay tôi như lúc nảy, không biết ChaeYoung đã thoát khỏi mẹ từ hồi nào nữa, cứ mãi ngắm nhìn nụ cười của cậu ấy mà quên mất phải trả lời

“ Sao vậy ? Trên mặt mình có gì sao ? ” cậu ấy sờ sờ mặt mình rồi nói

Tôi lắc đầu, cố gắng nở nụ cười để ChaeYoung cảm thấy an tâm. Tôi không dám nghĩ đến cảnh trên khuôn mặt thiên thần ấy không còn là những nụ cười mà là những nỗi đau

“ Lisa, cậu xem cái áo này có được không ” không dám nghĩ đến cảnh người con gái thân thiện, trong sáng như ChaeYoung lại phải chịu những áp lực

“ Cái này thì sao, mình cảm thấy…cái này nhất định sẽ rất hợp với Lisa đấy ” vào năm 6 tuổi ấy thì tôi đã tin tưởng bản thân mình có khả năng bảo vệ ChaeYoung tránh xa mọi đau khổ, mọi tổn thương

“ Mình cảm thấy cái này cũng không tệ lắm này ” nhưng tại sao bây giờ lại cảm thấy thiếu tự tin chứ, cảm thấy mình thật vô dụng, không thể thay đổi cái nhìn của đời người, càng không thể thay đổi thế giới này. Tôi cứ tự trách mình mãi mà không phát hiện ra ChaeYoung đã không còn nói thuyên thuyên nữa mà nhìn chằm chằm vào tôi, biểu hiện có vẻ nghiêm trọng

“ Sao…sao vậy ” tôi lắp bắp hỏi

“ Cậu đi thử cái này xem ” ChaeYoung đưa tôi cái áo ren đính những bông hoa nhỏ, rất ư là nữ tính

“ Hả ! Cái…cái này sao ” tôi ngạc nhiên đến nỗi lùi về mấy bước

“ Lẹ lên đi ” ChaeYoung nhìn tôi với ánh mắt không có thương lượng gì cả

“ Đợi… ” không kịp từ chối thì đã bị ChaeYoung đẩy đến trước cửa phòng thử đồ

“ Được…được rồi ” tôi miễn cưỡng nhận cái áo từ tay ChaeYoung . Nhưng bất ngờ hơn nữa là, ChaeYoung cũng vào phòng thử đồ rồi khoá trái cửa lại

“ Sao cậu cũng vào đây chứ ”tôi ngạc nhiên hỏi

“ Cái áo này cần phải có người giúp mới mặc được ” cậu ấy nói một cách chậm rãi như chẳng có gì phải ngạc nhiên

“ Vòn một vấn đề nữa, cái áo này rõ ràng thích hợp với cậu hơn, tại sao lại bắt mình thử chứ ” tôi giận dỗi

“ Cậu nhiều chuyện quá đấy, mau cởi áo ra đi ” thấy tôi chẳng có ý muốn thử, cậu ấy tự cởi nút áo giúp tôi luôn

“ Ay ! Để mình….mình tự cởi được rồi ” làm cái quái gì vậy trời, từ khi nào mà trở nên hấp tấp dữ vậy

Đây là lần đầu tiên cùng ChaeYoung ở trong môt không gian nhỏ như vậy,  sao tự nhiên mình lại đỏ mặt, tim đập nhanh vậy chứ, như vậy thì có gì là ghê gớm đâu chứ, dù gì hôm qua cũng làm chuyện đó rồi, bây giờ cảm thấy xấu hổ cái quái gì nữa chứ. Mà cũng không biết ChaeYoung đang nghĩ gì mà cứ nhìn chằm chằm mình hoài

“ Lẹ lên đi ! Chậm như rùa a ! ” ChaeYoung hối thúc

“ Xong rồi nè, làm gì mà hối dữ vậy ” tôi quay lưng lại với cậu ấy, nhanh chóng mặc áo vào, ChaeYoung giúp tôi kéo cái khoá ở đằng sau

“ Xong rồi, đi ra thôi ” tôi định mở cửa thì bị ChaeYoung nắm lại

“ Sao vậy nè ” tôi quay lại hỏi

ChaeYoung kéo tôi lại gần, hai tay vòng qua eo, ôm chặt, đầu dựa vào vai, chỉ những động tác như thế thôi cũng khiến trái tim tôi một lần nữa lại đập loạn xạ cả lên

“ Không phải cậu muốn biết mình sẽ chọn loại người nào sao ” làn hơi nóng ấm của cậu cứ phả vào tai tôi mãi, thật sự không thể chịu đựng nỗi

“ Uhm, cậu vẫn còn nhớ sao ? mình chỉ giỡn thôi, cậu không cần phải quan tâm quá ” mặc dù cũng rất muốn biết câu trả lời của cậu là gì

“ Cậu hỏi lại đi ” ChaeYoung quả quyết nói

“ Hả ? Oh, có 4 chọn lựa : A chín chắn, trưởng thành ; B có tài ăn nói ngọt ngào ; C tao nhã, lịch sự ; D thô lỗ nhưng lại hào phóng ; cậu chọn cái nào ” lặp lại xong, tôi hiếu kì nhìn cậu ấy đợi câu trả lời

ChaeYoung nhìn tôi rồi nói ra 4 chữ mà tôi không thể nào quên được

“ MÌNH CHỈ CHỌN CẬU ” rồi áp môi mình vào môi tôi

“ Cấm cậu lại suy nghĩ lung tung đấy ” sau khi tách nhau ra vì cả hai cần không khí để thở, cậu ấy bĩu môi, trách móc

“ Mình…mình đâu có ”

“ Cấm nói dối ” xong rồi kéo tôi ra khỏi phòng thử đồ

Cậu ấy đã nhận ra sự bất an của tôi nên mới cố ý làm vậy để tôi cảm thấy tự tin hơn với quyết định của mình. Bao lâu nay cứ nghĩ rằng ChaeYoung là người cần được tôi bảo vệ, nhưng thật ra ChaeYoung cũng đang âm thầm che chở, bảo vệ tôi. Lúc tôi muốn đóng vai anh hùng cứu mỹ nhân, cậu ấy sẽ ngoan ngoãn để tôi thực hiện vai trò của mình, khi tôi thành kẻ chạy trốn, cậu ấy lại trở nên mạnh mẽ để bảo vệ tôi.

Sau một buổi trời shopping mệt mỏi, cuối cùng cũng đến buổi trưa, cả nhà đến một nhà hàng gần ở khu thương mại, trang trí theo phong cách cổ điển lại rất yên tĩnh, rất thích hợp cho những bữa ăn gia đình. Trong lúc đợi thức ăn lên, tôi đi vệ sinh, bước ra thì gặp mẹ nuôi, dường như mẹ nuôi đang có ý đợi tôi ở đây thì phải

“ Mẹ nuôi, có chuyện gì sao? ”

“ Lisa, sao hôm nay nhìn con không vui lắm ” mẹ nuôi cười rồi nói

“ Có đâu mẹ nuôi ”

“ Có phải cảm thấy không thoải mái khi đi chung với ba mẹ không ”

“ Làm gì có ! Con cảm thấy rất vui nữa là đằng khác ” đó đều là những lời nói thật lòng chứ không phải tôi khách sáo nên mới nói vậy

“ Lisa thật là giỏi, rốt cuộc mẹ cũng nhìn thấy nụ cười của Chaengie như ngày xưa rồi, mẹ nghĩ đây nhất định là nhờ vào công lao của Lisa ”

“ Dạ, không phải đâu ” tôi gãi đầu, ngượng ngùng trả lời

“ Từ nhỏ Chaengie đã thích Lisa rồi, chỉ cần có con bên cạnh thì nó sẽ rất ngoan ngoãn, cũng không khóc nhè nữa ” câu nói của mẹ nuôi khiến tôi cảm thấy rất vui và tự hào, đôi má cũng tự nhiên mà ửng hồng cả lên

“ Thật ra bấy lâu nay mẹ nuôi rất muốn hỏi con một chuyện ”

“ Dạ, chuyện gì vậy ” tôi tò mò, hỏi

“ Nếu như không xảy ra vụ tai nạn đó, con vẫn sẽ đối xử tốt với Chaengie như bây giờ không? ” mẹ nuôi nghiêm túc, hỏi

“Vậy nhất định mẹ nuôi cho rằng lúc còn nhỏ con rất ghét Chaeng phải không ?” có lẽ mọi người đều nghĩ tôi rất ghét ChaeYoung nên mới thường chọc ghẹo, ức hiếp cậu ấy

“ Tại lúc đó con cứ ăn hiếp, chọc cho nó khóc mãi ”

“ Haha, phải nói sao đây, lúc đó con cũng nghĩ như thế, Chaeng luôn nghe lời, luôn nhận được rất nhiều lời khen của người khác, đáng lẽ con nên cảm thấy ghét cậu ấy mới phải, nhưng không hiểu sao chỉ cần không có cậu ấy bên cạnh thì con lại muốn đi tìm cậu ấy, hoặc khi thấy cậu ấy ngồi đó ngoan ngoãn chơi trò chơi của mình, vì muốn để cậu ấy chú ý đến mình mà giật đồ chơi của cậu ấy. Rõ ràng là thích cậu ấy, vừa ngơ lại như một đứa con nít, muốn bảo vệ nhưng lại không muốn thừa nhận, nên chỉ còn cách là cứ chọc ghẹo cậu ấy mãi ” hàng loạt những hình ảnh lúc nhỏ hiện lên trong đầu khiến tôi cứ cười tủm tỉm như một đứa ngốc

“ Hahaha, không ngờ lúc nhỏ Lisa đã dễ thương như thế nay ” mẹ nuôi cũng bật cười khi nghe tôi kể lại

“ Đây là bí bật của con đó, ngay cả Chaeng không biết, mẹ nuôi phải giữ bí mật đấy nhé ” tôi nháy mắt tinh nghịch, ra hiệu với mẹ nuôi

“ Uhm, quân tử nhất ngôn, bí mật chỉ có hai ta biết ” mẹ nuôi cũng nháy mắt lại

“ Lisa phải yêu thương Chaengie cả đời đấy nhé ”

“ Dạ, con hứa ”

“ Nói ! Hai người nói xấu gì sau lưng chúng tôi đấy ” tôi và mẹ nuôi vừa mới đi đến bàn ăn thì đã bị mẹ chất vấn

Tôi không còn tâm trí đâu mà trả lời câu hỏi của mẹ vì tôi phát hiện ra tự nhiên ở đâu xuất hiện thêm một người, anh ta ngồi kế bên ChaeYoung, vốn dĩ chỗ đó là của tôi, ChaeYoung nhìn tôi với ánh mắt bất lực, tôi cảm thấy hoảng sợ, những điều cần đến cũng đã đến, khỏi hỏi cũng biết anh ta là người mà mẹ muốn giới thiệu cho ChaeYoung

“ Con gái mà cứ nhìn chằm chằm vào người khác như vậy mà được à ? Còn không mau ngồi xuống đi ” mẹ đột nhiên la lên khiến tôi cảm thấy lúng túng, tôi ngồi vào chỗ đối diện với anh ta

“ Hồi nãy hai người không ở đây nên chắc là chưa biết, đây là Kim thiếu gia Kim TaeHuyng. Nhà họ kinh doanh về nhà hàng, nhà hàng này cũng thuộc quyền sở hữu của họ ”

“ Đây chắc là cô Manoban đúng không, chào cô ” anh ta chủ động chào

“ chào anh ”

“ Ba mẹ TaeHuyng rất thân thiết với gia đình mình, nên cũng không phải là người ngoài gì cả không cần khách sáo như thế, được rồi, ăn cơm nào ” ba nuôi nói

Hức, thấy ghét, mới gặp ChaeYoung lần đầu mà làm như quen thân lắm, cứ gắp thức ăn rồi nói chuyện rôm rả như bạn thân lâu năm. Đã biết rõ là do mẹ cố ý sắp đặt buổi hẹn này vậy mà ChaeYoung vẫn cười nói vui vẻ với anh ta

“ TaeHuyng à, chiều nay nếu không có bận công việc gì thì đi đánh Tennis với bác nhé ” mẹ mời anh ta một cách nhiệt tình

Đương nhiên là anh ta đồng ý rồi, ngu sao mà từ chối, tôi thì thấy giống như đang diễn kịch vậy

Đúng như tôi dự đoán, tất cả đều là nằm trong kế hoạch của mẹ, nhưng tôi không nghĩ rằng nó sẽ khiến tôi khổ sở suốt buổi chiều như thế. Sau khi rời nhà hàng, đến sân Tennis, dưới sự sắp xếp của mẹ, TaeHuyng chở ChaeYoung, đương nhiên là tôi kịch liệt phản đối rồi nhưng nó chẳng có tác dụng gì đối với mẹ tôi cả.Nghĩ rằng dù gì cũng là đi chơi chung với gia đình chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra, nhưng tôi đã lầm, tất cả chỉ là mới bắt đầu mà thôi.

Sau khi đến sân vận động, mới phát ra hiện xe của TaeHuyng không biết từ khi nào đã không còn đi chung đường với chúng tôi nữa, mẹ nuôi nói là chắc họ theo không kịp đó mà, một lát nữa sẽ đến thôi, đừng lo lắng quá, chúng ta vừa đánh vừa đợi họ đi. Tôi còn tâm trí nào để đánh cầu nữa chứ, cứ ngồi ở khu nghỉ ngơi đợi họ đến, nửa tiếng sau rồi mà vẫn không thấy hai người họ đâu cả, tôi sốt ruột gọi điện cho ChaeYoung thì điện thoại của cậu ấy lại tắt máy, sao mà lâu thế, dù chạy chậm đến mấy thì bây giờ cũng phải đến rồi chứ, không thể cứ ngồi đây đợi mãi được tôi quơ lấy chìa khoá xe trên bàn định đi tìm họ thì…

“ Con đi đâu đấy ” mẹ đứng chắn trước mặt

“ Mẹ, cũng đã nửa tiếng rồi mà ChaeYoung vẫn chưa đến, điện thoại thì gọi không được, lỡ như xảy ra chuyện gì rồi sao, con phải ra ngoài tìm cậu ấy mới được ”

“ Khỏi đi nữa, họ không có đến đâu ” mẹ bình thản trả lời như chẳng có gì là to tát cả

“ KHÔNG ĐẾN NỮA ! VẬY LÀ SAO ! ” tôi la hét trong lòng

“ Khó khăn lắm mẹ mới kiếm được cho ChaeYoung một người bạn trai tốt như vậy, con đừng có đi theo mà phá đám họ, qua đây đánh cầu với mọi người đi ” mẹ vừa nói vừa kéo tôi ra sân

“ Gì ma bạn trai chứ ! Mới gặp có một lần mà đã là bạn trai, bình thường mẹ là người thương ChaeYoung nhất, sao lần này lại tuỳ tiện giới thiệu cho người khác chứ ! ” tôi trách mẹ

“ Mẹ quen TaeHuyng từ khi nó còn là con nít đấy, đạo đức tốt còn học giỏi nữa, gì mà tuỳ tiện chứ ”

“ Fù là như vậy cũng không được !!!!!!” tôi bị kích động đén mức nắm chặt hai tay mẹ, nói

“ Yaa, Lalisa, con nói thử xem chỗ nào không được chứ ” mẹ không giận vì hành vi vô lễ của tôi mà còn rất thích thú, từ từ gỡ tay tôi ra, nói

“ Con…. ” không biết có nên nói sự thật cho mẹ nghe không nữa nên nhất thời không biết phải nói gì

“ Con, con gì chứ, ChaeYoung quen được một người bạn trai tốt như thế, con là bạn thân của nó, đáng lẽ nên cảm thấy vui cho ChaeYoung chứ ”

Tôi và mẹ cứ thế đôi co mãi …

“ Thôi, được rồi, nói không chừng lát nữa họ sẽ đến, chúng ta qua đó vừa đánh vừa đợi họ đi ” mẹ nuôi đến giải vây

Tôi nghe lời mẹ nuôi, vừa đánh vừa đợi họ, nhưng trong lòng thì cứ thấp thỏm không yên, ChaeYoung rốt cuộc cậu bị hắn ta dắt đi đâu rồi chứ, tại sao lại tắt máy chứ, biết rõ mình sẽ rất cho lắng cậu mà, tại sao lại không gọi điện nói cho mình biết, là do TaeHuyng không cho cậu gọi, hay cậu quá vui vẻ khi bên anh ta nên đã quên gọi điện cho mình ?

“ LISA, CẨN THẬN ! ” do không tập trung nên đã không thấy trái banh bay đến trước mặt, chỉ nghe tiếng mẹ nuôi la lên rồi trước mặt tôi đều là một màu đen, ngã xuống, chẳng biết trời trăng mây sao gì cả

Khi tôi ý thức lại thì cảm thấy cái mũi của mình rất đau, và nghe thấy hình như có người đang nói chuyện

“ Con yêu à, mẹ biết lỗi rồi, con mau tỉnh lại đi, đừng có hù doạ mẹ mà ” thì ra là tiếng của mẹ, có vẻ rất quan tâm đến mình nhỉ, nhưng mẹ cảm thấy có lỗi về chuyện gì chứ, chẳng lẽ trái banh vừa rồi là do mẹ đánh sao ? như thế thì vô lí quá, mình và mẹ là một đội mà, chỉ có thể là do ba hoặc ba nuôi đánh trúng mình thôi, vì thế tôi cứ giả vờ nằm yên đấy, để nghe xem chuyện gì đã xảy ra

“ Bà đừng như vậy mà, bác sĩ cũng nói Lisa không có gì nghiêm trọng cả, một lát nữa sẽ tỉnh thôi ” ba an ủi mẹ

“ Đúng vậy đó, đảm bảo lát hồi nó không những tỉnh lại mà còn có thể nhảy nhót lung tung nữa đấy ” ba nuôi tiếp lời

“ Ông còn nói được nữa sao, họ Park kia, nếu không phải tại ông đánh mạnh như vậy, bây giờ Lisa đâu có như vậy ” thì ra là do ba nuôi

“ Sao có thể trách tôi chứ, Lisa là người đánh giỏi nhất trong 6 người chúng ta, ai biết được tại sao nó lại không đỡ được trái banh như thế chứ ”

“ Tóm lại là do lỗi của ông !! ” mẹ có vẻ rất tức giận

“ Nếu như bà nói vậy thì người có lỗi lớn nhất là bà đấy ! ” ba nuôi cũng không vừa mà đáp lại, câu nói của ba khiến tôi càng thêm tò mò tại sao mẹ là người có lỗi chứ trong khi ba nuôi là người đánh trúng tôi mà, vì thế tôi quyết định cứ nằm yên đấy

“ Nếu như không phải tại bà nghĩ ra cái kế hoạch vớ vẩn này thì Lisa cũng không trở nên như thế ” kế hoạch ? kế hoạch gì chứ ? kế hoạch đi đánh Tennis sao ?

“ Được rồi, hai người đừng có cãi nhau nữa, đều là do lỗi của con cả, mọi người ra ngoài trước đi, con muốn ở riêng với Lisa ” giọng nói này vừa vang lên thì xung quanh đều im lặng hết, mấy giây sau thì tôi đã nghe thấy tiếng đóng cửa

Có cảm giác tay mình bị một bàn tay ấm áp nắm chặt, rồi 1 giọt, 2 giọt, 3 giọt nước nóng ấm cứ thế mà rớt xuống tay tôi

“ Lisa, có phải cậu đang giận mình không ? nên mới không chịu tỉnh dậy, đều do mình không tốt, do mình nhất thời ham vui nên mới phối hợp với mẹ nuôi diễn vở kịch này, nếu biết sẽ khiến cậu bị thương như thế này, nhất định mình sẽ không đồng ý, cậu mau tỉnh lại đi có được không ” ChaeYoung vừa khóc vừa nói

“ Trừ phi cậu nói cho mình biết hồi nãy cậu đã đi đâu, nếu không thì mình sẽ không thèm mở mắt đâu ” tôi nhắm chặt mắt mình lại, chậm rãi nói

“ Hai đứa mình chỉ là đi…. Hở ?! ”

“ Lisa, cậu tỉnh rồi, thế tại sao lại không chịu mở mắt ra chứ, có biết mọi người rất lo lắng cho cậu không ” giọng ChaeYoung vừa vui vừa trách móc

“ Thật là lo lắng cho mình không ? Hay là sợ mình không tỉnh lại thì sẽ không có ai để mọi người quay vòng vòng như vậy ! ” tôi giận dỗi

“ Xin…xin lỗi mà, cậu mở mắt ra đi, có được không ? ” ChaeYoung năn nỉ

“ Không ! bây giờ mình đang rất rất giận ! Không muốn nhìn thấy mọi người nữa ! ” bệnh nhân là người có quyền lực lớn nhất, bây giờ không lợi dụng nó thì biết đến khi nào mới được như vậy nữa chứ

“ Vậy được rồi, cậu nói đi, làm thế nào thì cậu mới chịu mở mắt ra ” ChaeYoung quả nhiên ngoan ngoãn đầu hàng

“ Um…nói cho mình nghe mọi người đang giấu mình chuyện gì ? Kế hoạch gì ? Nói rõ ràng, nếu không mình sẽ không thèm mở mắt ra ” cảm giác này thích thật, tôi cứ cười thầm mãi

ChaeYoung ngoan ngoãn kể hết mọi chuyện xảy ra từ sáng đến giờ, thật ra tôi cũng từng nghĩ đến mối quan hệ giữa mẹ và mẹ nuôi, nhất là sau bữa sáng ngày hôm đó càng khiến tôi cảm thấy nghi ngờ, nhưng cho dù tôi đoán thế nào đi nữa, cũng không ngờ rằng họ có mối quan hệ như vậy

“ Nói xong rồi, bây giờ cậu mở mắt ra được rồi chứ ” ChaeYoung cũng không còn kiên nhẫn nữa rồi

“ Thế Kim TaeHuyng thì sao ?” xém chút nữa là tôi quên mất hắn ta

“ nghe bác sĩ nói cậu không bị gì hết, nên đã đi về trước rồi ”

“ cậu và anh ta đi đâu? ” tôi hỏi một câu mà đáng lẽ ra tôi nên hỏi từ đầu

“ Đồ ngốc ! trái tim mình đã thuộc về cậu rồi, còn đi đâu được nữa chứ ” ChaeYoung ngượng ngùng nói

“ Sau này người và trái tim cậu đều phải luôn ở bên cạnh mình ! Nghe rõ chưa ! ” đột nhiên phát hiện ra nhắm mắt lại nói chuyện sẽ bớt ngại ngùng hơn so với phải đối diện với họ

Không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng cười khúc khích

“ Cậu cười gì chứ ? Có nghe rõ chưa hả ? ”

“ Biết rồi, biết rồi mà ! Thế bây giờ mở mắt ra được chưa nào ! ”

“ Chưa ! bây giờ mình là người ra lệnh ! cậu hôn mình một cái trước đi ” tôi ăn vạ

Nhưng đợi cả buổi, cũng không có cảm giác gì

“ Ay ! mau hôn mình một cái đi mà ! nếu không mình sẽ nhắm mắt hoài luôn á ” một phút im lặng, sau đó….

“ Phụt ! hahahhahaha ! ” tiếng cười, nhưng không phải là của ChaeYoung, tôi vội vàng mở mắt ra, cảnh tượng trước mặt khiến mặt tôi đỏ lên như trái cà chua, chỉ muốn đào một cái hố mà nhảy xuống. Trong phòng xuất hiện một đống người, ba mẹ, ba nuôi và mẹ nuôi, nhưng quan trọng nhất là có cả bác sĩ và y tá nữa chứ, cuối cùng là người đứng bên cạnh giường, mặt đỏ chót không thua kém gì tôi….ChaeYoung

“ Mọi người !mọi người ! mọi người lại lừa con lần nữa !!!!!!!!!!!!!! ” tôi tức giận, la lên

“ Ay ! Lalisa, con đừng có mà nói oan cho ba mẹ nha ! ba mẹ lo lắng con nên mới kêu bác sĩ và y tá lại khám cho con lần nữa, nhưng ai biết rằng người ta đã tỉnh lại từ lâu rồi, lại còn nằm đó ăn vạ nữa chứ ”

“ Ahahahaha ” mẹ vừa dứt lời, mọi người lại không nhịn được mà cười phá lên, chỉ có tôi và ChaeYoung xấu hổ, cứ cúi đầu xuống không dám nhìn vào đối phương…

Buổi tối, tôi và ChaeYoung đi dạo quanh khuôn viên bệnh viện, tôi dừng lại đột ngột, nói

“ Mình có một chuyện, nhất định phải thực hiện” tôi hết sức nghiêm túc

“ Chuyện gì ”

“ Cậu đứng yên ở đây, cấm nhúc nhích đấy ” tôi ra lệnh

“ Hả ? ”

“ Cậu mà động đậy, mình sẽ không quan tâm cậu nữa ” không quên buông một câu đe doạ

Sau đó tôi bước từng bước to về phía trước. Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín, mười. Tôi vừa đi vừa đếm, sau đó quay lại đối diện với ChaeYoung….

“ …PARK…CHAE…YOUNG… ! ”

“ …GÌ… ? ”

“ …I….LOVE….YOU !! ”

“ …LA….LI....SA… ! ”

“ …GÌ…. ? ”

“…CẬU….SẾN….QUÁ…. !!!!!!!! ”

Sau đó cả hai lại nhìn nhau cười

Được rồi, tôi thú nhận mình đã làm một chuyện xấu hổ nhất trên đời, cho dù tôi biết sẽ có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào chúng tôi, cho dù sau này ChaeYoung sẽ đem chuyện này ra chọc tôi mãi, cho dù nó sẽ trở thành trò cười của mọi người, nhưng sao cũng được, chỉ cần trong giây phút này ChaeYoung cảm thấy hạnh phúc, như vậy là đủ rồi….

~~The End~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro