1. Theo giõi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa tính cách trời sinh nhát gan, nguyên do một phần là vì được bố mẹ chăm sóc rất kỹ. Sinh ra trong một gia đình gia giáo, cha là một quản lý cao cấp, mẹ là giáo viên thể chất của trường Đại học, cả hai đều là phần tử tri thức, gia cảnh khá giả, chuyện cơm áo đều không cần lo lắng. Bởi vậy từ bé, Lisa đã sống trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của cha mẹ. Tất cả những gì liên quan đến nàng, cha mẹ đều dành những điều tốt đẹp nhất Lisa có tính cách nhát gán vì vậy cha mẹ từ bé đã phải bảo vệ tốt nàng, mặc kệ là nam hài hay nữ hài, nàng đều không dám tiếp xúc.

Nàng chưa bao giờ dám chơi đùa với người cùng tuổi, sợ người ta cười nhạo nàng là đứa mắc bệnh. Lisa cảm thấy bản thân mình thật nhút nhát, cho nên Lisa từ lúc còn nhỏ liền vô cùng ngoan ngoãn, là con nhà người ta trong miệng bao người. Lisa chưa bao giờ để ý điều đó, bởi vì nàng biết rõ những điều ấy chỉ là do nàng diễn mà thôi.

Tính cách khác người từ lâu đã tạo thành một bóng ma trong lòng nàng, khiến nàng thực tự ti. Lisa lớn lên thật xinh đẹp, da dẻ trắng trẻo, mịn màng giống như một thiên sứ, chỉ cần cười một cái là có thể đem người mê đến choáng váng. Tiếp xúc nhiều sẽ thấy nàng vô cùng yếu đuối, đáng thương, không có người sẽ không thích một con thỏ ngoan ngoãn đáng yêu như thế này.

Nhiều nữ sinh không thích chơi đùa cùng nàng, bởi vì nàng thoạt nhìn giống một búp bê sứ, chạm nhẹ một cái liền vỡ vụn, ngay cả nói chuyện cũng sẽ ấp úng, đỏ mặt. cho nên thời thơ ấu Lisa quả thực cô đơn.

Tính cách của nàng cứ như vậy đến năm 18 tuổi.

Lisa gần đây có chút nôn nóng, không phải bởi vì thi đại học, mà là một loại cảm giác kỳ lạ, không biết ở thời điểm nào, nàng cảm thấy có một đôi mắt luôn nhìn chằm chằm nàng trong bóng đêm, như là trong vực sâu ma quỷ, tùy thời tùy chỗ muốn đem nàng kéo vào vực sâu. Lisa rất sợ hãi, nàng thấy bản thân mình có vấn đề, sẽ không có người nào vô duyên vô cớ mà đi hại nàng, bởi vì nàng trước nay chưa từng đi kết thù, kết oán. Nàng cảm thấy chính mình có điểm bị hoang tưởng.

Lisa là người hiểu chuyện, có cái gì trước nay đều là chôn ở trong lòng. Nàng thấy bản thân bị theo dõi đã được một tháng nhưng chưa từng nói cho cha mẹ biết. Lúc nào nàng cũng cảm nhận được có một ánh luôn dõi theo mình. Mỗi ngày tan học nàng cũng không dám ở quá muộn, giống như là vừa tan học liền thu cặp sách rời đi. Cha mẹ vì để nàng thi đại học thật tốt, thuê cho nàng ở gần trường học một nơi có hai phòng, một phòng ở, làm cho nàng có thể về nhà, không cần ở trường học. Nơi nàng ở không xa, đi mười phút là có thể đến.

Trường học ở nội thành, trên đường về nhà có một hẻm nhỏ nhất định phải qua, hẻm nhỏ bình thường rất tối, chung quanh bị dọn trống không, người dân từng sống ở đây đã dời đi nơi khác, còn xung quanh từ lâu đã bị phá bỏ. Hôm nay Lisa ở lại trường khá lâu, bởi vì nàng nghe một nam sinh thông báo có giáo viên cần gặp nàng. Ở lại phòng giáo viên mất một tiếng rưỡi, dẫn tới nàng về nhà thì trời đã tối.

Nàng sợ hãi bước trong bóng đêm đi tới. Nơi này đèn đường có mấy cái hỏng rồi, ánh đèn cũng không sáng ngời.

Trong bóng đêm truyền đến thanh âm di chuyển của thùng rác, kẽo kẹt kẽo kẹt. Quang cảnh trong hẻm nhỏ thực không tốt, bị phá bỏ và từ lâu người đều dọn đi rồi, toàn đem rác rưởi ném vào nơi này, cũng không có người tới dọn dẹp. Trong không khí tràn ngập mùi nguy hiểm, bình thường bốn phút là đi xong hẻm nhỏ nhưng hôm nay có vẻ vô cùng lâu, Lisa nắm chặt tay nện bước thật nhanh.

Đột nhiên, sau lưng truyền đến một tiếng bước chân, "Tháp tháp --" là thanh âm giày da đạp lên trên mặt đất, trầm ổn hữu lực, không chút hoang mang. Ngõ nhỏ này rất ít có người đặt chân, đặc biệt là buổi tối, đương nhiên cũng có một ít kẻ lưu lạc tới nơi này tìm kiếm cái gì đó, Lisa không phải không có gặp qua, nhưng là nàng chưa từng có khẩn trương quá như hôm nay, tiếng bước chân này quá không tầm thường, ai sẽ tới nơi này tản bộ trong buổi tối thế này?

Lisa sợ hãi mà không dám quay đầu lại, nàng chỉ muốn chạy nhanh ra khỏi hẻm nhỏ này. Nàng càng khẩn trương thì càng sợ hãi, tiếng bước chân kia cách nàng càng ngày càng gần, đến khi nàng cảm thấy một hơi thở xa lạ đi theo sau lưng. Người sau lưng bắt lấy tay nàng. Lisa sợ tới mức muốn thét lên, người tới tựa hồ đoán trước được phản ứng kế tiếp, dùng sức mà che lại mũi nàng, lực đạo lớn tới mức như muốn đẩy nàng vào tử địa.

Lisa hoảng sợ trừng lớn hai mắt, cứ như vậy bị ấn ở trên tường. Đây là một người phụ nữ cao lớn, trên người mang theo thoang thoảng mùi khói thuốc. Lisa chỉ tới ngực cô, bị người phụ nữ bắt được giam cầm ở trong ngực, giống một con thú nhỏ không còn chỗ để trốn con mồi. Cơ thể người phụ nữ cao lớn che mất ánh sáng, ngõ nhỏ tối tăm, Lisa lại cận thị, khuôn mặt người phụ nữ nàng xem không quá rõ ràng.

"Em dám kêu, tôi sẽ gϊếŧ chết em ."

Lisa sợ hãi gật gật đầu, hai mắt thấm đầy nước mắt. Người phụ nữ buông bàn tay che miệng nàng, Lisa nhút nhát mà mở miệng, "Chị, chị là ai?"

Người phụ nữ không có trả lời nàng, một đôi tay khớp xương rõ ràng ở trên người nàng trên dưới sờ soạng, thậm chí vói vào trong áo đi học, mạnh mẽ mà xoa bóp.

Lisa cho rằng cô là kẻ cướp, sợ tới mức run rẩy, "Tôi, tôi có tiền, tôi đều cho chị, chị thả tôi ra."

Người phụ nữ cười nhạo một tiếng, ý xấu mà nhéo thịt mềm bên hông nàng một cái. Lisa ăn đau mà kêu ra tiếng, rớt xuống nước mắt, "Chị muốn bao nhiêu tiền tôi đều cho chị, không đủ có thể đi nhà tôi lấy."

"A, sau đó ba mẹ em liền báo nguy đem tôi bắt lại đưa đến cục cảnh sát?" Người phụ nữ nói.

"Không, tôi sẽ không báo nguy." Lisa lắc lắc đầu, nghe người phụ nữ đáp lại Lisa càng thêm kiên định cô là kẻ cướp. "Thật sự."

Người phụ nữ không nói, tay cô ở bên hông bắt đầu sờ soạng, hướng về trong váy Lisa, Lisa sợ tới mức bắt lấy tay người phụ nữ đang tiếp tục sờ xuống phía dưới, "Không, không cần, nơi này không có tiền, tiền ở trong túi tôi." Nơi đó cha có cho nàng phí sinh hoạt, 300 tiền mặt, trong thẻ còn có hai ngàn, ở phương diện vật chất, cha mẹ đối với nàng luôn dư dả

" Tôi không cần tiền của em, em cho tôi làm một chút, tôi sẽ tha cho em"

"Cái, cái gì." Lisa có điểm phản ứng không kịp.

"Tôi nói, em cho tôi làm một chút tôi sẽ tha cho em." Người phụ nữ sợ Lisa nghe không thấy, sát lại bên tai nàng cắn lỗ tai nói chuyện, cuối cùng còn ái muội mà liếm một chút vành tai mềm mại của Lisa.

" Tôi có tiền a, chị mau đi tìm nữ nhân khác, tìm nữ nhân khác." Lisa lớn lên thật xinh đẹp, từ nhỏ đến lớn không ít người đến thổ lộ với nàng, nhưng sinh ra tự ti nàng không dám chạm đến người bình thường có cảm tình với mình. Mà trước mắt người người phụ nữ này hiện tại quang minh chính đại đưa ra yêu cầu muốn làm nàng, Lisa sợ hãi mà dựa vào trên tường, đôi tay nàng mâu thuẫn mà căng ra trong lồng ngực mềm mại của người phụ nữ.

"Tôi chính là muốn làm em a." Người phụ nữ ác liệt mà cười thành tiếng, còn không ngại dùng tay cách váy vuốt nơi đó của nàng. Cách lớp váy mùa hè, trong tay người phụ nữ là tiểu huyệt mềm mại của Lisa.

Lisa bị hành động lớn mật của cô làm nhột, chỉ cần một chút xíu nữa sẽ vào trong mất

"Không cần, không cần." Lisa hoảng sợ mà lắc đầu, bắt lấy tay người phụ nữ đang xốc quần áo nàng lên, "Chị, chị không thể như vậy."

"Tôi không thể như thế nào? Hửm?"

"Tôi, tôi sẽ báo cảnh sát." Lisa cắn môi sợ hãi mà nói.

"Cảnh sát?" Người phụ nữ kéo dài thanh âm, đem cái tay của nàng đang chống lại hành động của cô bỏ ra, mạnh mẽ mà nắm lấy, phảng phất giây tiếp theo liền muốn đem tay nàng bẻ gãy. Người phụ nữ hôn khóe môi Lisa, liếm sạch sẽ nước mắt của nàng, "A, trước nay em chưa từng thấy qua cảnh giết người phải không"

⭐✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro