Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xương cốt Thái Anh đều đã có chút tê dại, phía dưới giống như vẫn còn đang giữ nguyên hình dạng như khi ngón tay em tiến vào, hơi hơi co rút.

"Cực kỳ thoải mái." Cô nhỏ giọng trả lời.

Lệ Sa cười cười: "Nhìn tôi nói."

Mặt Thái Anh bỗng nóng lên. Lệ Sa im lặng nhìn cô, trong mâu mắt dâng lên một đợt sóng ngầm.

Quần áo vẫn ngổn ngang, ngực vẫn trần truồng lộ ra hơn nửa, mơ hồ có thể nhìn thấy dấu tay nắn bóp của em. Bụng dưới em căng thẳng, giơ tay đụng chạm môi của cô.

"Muốn tôi liếm sao?" em cầm tay cô kéo khóa quần, Thái Anh không hiểu ý ngẩng đầu, ánh mắt vô cảm, nhìn đến chiếc boxer màu đen bị thứ thô cứng nhô ra, đỉnh đã có dấu vết ẩm ướt.

Trong lòng cô không lí do mà căng thẳng, mới chỉ đầu ngón tay chạm ở đỉnh mà bên trong gốc đã giât giật.

"Lấy ra." Lệ Sa cầm tay cô án lên mặt. lòng bàn tay Thái Anh như bị phỏng. Côn thịt thực cứng, bốn phía vẫn là bừng bừng gân xanh, Rõ ràng không phải lần đầu tiên thấy, nhưng vẫn lại là giống như trực tiếp lọt vào trong mắt.

Thân thể không khỏi không nhớ lại cảm giác bị nó cắm đi vào lần trước, cô để sát vào, dùng đầu lưỡi thăm dò chạm nhẹ.

Mềm mềm trơn bóng, Lệ Sa nhịn không được thở dài một tiếng. " Thật sướng..." em nắm lấy tóc cô: "Há miệng ngậm vào toàn bộ đi."

Lần thứ hai mà thôi, động tác của Thái Anh còn có chút không quen. Lệ Sa rất có kiên nhẫn dạy cho cô, giọng nói mất tiếng, mang theo ức chế không thở nổi.

Thái Anh cho rằng em còn có thể bắn trong miệng mình, nhưng đến chỗ sau cùng em lại kéo cô lại.

Lệ Sa đè cô ở trên giá sách, thân thủ hướng giữa hai chân sờ soạng một cái, cười: "Liếm dương vật cho tôi, chị ẩm ướt cái gì?"

"Không có." Thái Anh nói dối: "Đó là vừa rồi..."

Thân thể em nóng cháy, lưng cô kề sát ngực, cũng không vạch trần cô, vén váy lên, côn thịt từ phía sau lưng tiến vào giữa hai chân: "Bắn tới chỗ này của chị, được không?"

Thái Anh mơ hồ không đáp lại, dương vật nóng bỏng ở giữa đùi mạnh mẽ rút ra cắm vào rút ra cắm vào.

Mới vừa rồi Lệ Sa không dám ra sức lộng, lúc này sắp đến lúc xuất tinh thì động tác vừa nhanh vừa mạnh.

Tuy bị ngắn cách bởi một tầng quần lót ướt đẫm nhưng nơi âm vật non mềm ẩm ướt vẫn bị ma sát kịch liệt.

Thái Anh vốn mím môi mà bị em làm đến nhịn không được phát ra tiếng, Mơ mơ màng màng nhớ tới cái gì đó: "Cửa..."

"Là lừa chị thôi." Lệ Sa bên cạnh thở gấp, hôn lên vành tai cô: "Khóa rồi"

"Chân sao lại kẹp chặt một chỗ rồi."

Tay Thái Anh vịn ở giá sách, bên tai là tất cả âm thanh khàn khàn phóng đại của em, cô khép chặt hai chân, Lệ Sa xuyên vào càng nhanh, lúc bắn ra, em áp sát tai cô mà rên rỉ một tiếng.

Thái Anh bị âm thanh kích thích này làm cho nổi cả da gà,quyến rũ không nói nên lời. Hai người vẫn duy trì tư thế này một lát, hô hấp Lệ Sa liền trụ tại cổ cô. Em như có như không đặt một nụ hôn lên làn da của cô.

"Nghẹn chết." em thấp giọng: "Nếu chị không phải là lần đầu tiên thì tiết thể dục lúc sáng tôi đã thông suốt rồi."

Thái Anh nghĩ muốn xác nhận, hỏi "Anh không cùng người khác..."

"Hả?" Lệ Sa có chút không chút để ý, tay vẫn vuốt ve đôi ngực của cô.

Thái Anh đột nhiên không dám tiếp tục hỏi. Cô sợ là tự mình đa tình, sợ em sẽ nói là không tìm người khác, huống hồ nếu thật sự không tìm người khác thì sao chứ?

Chấm dứt chuyện này, chẳng lẽ sẽ thích cô sao? Vừa ngưng lại lời nói, không khí bỗng dưng cũng theo đó mà ngưng trệ.

Im lặng một lát, Lệ Sa nở nụ cười, em nắm lấy tay cô đang bám trên giá sách: "Không."

Thái Anh mấp máy môi, nhìn biểu tình lúc này của em: "Không?"

"Ừ." Lệ Sa lên tiếng, không giải thích gì thêm, em chuyển đề tài: "Thứ đồ chơi này, chị vẫn muốn sao?"

Thái Anh nhìn trong lòng bàn tay vẫn đang cầm lá thư của lớp trưởng, trải qua trận ý loạn tình mê đã sớm bị nhăn nhúm lại.

Thái Anh xấu hổ, tốt xấu thì cũng là tâm ý của người khác cho dù không thể nhận thì như thế này cũng có chút quá đáng rồi. Cô vuốt vuốt lại bỏ vào trong túi áo: "Muốn."

Cô không nghĩ là Lệ Sa biết trong này viết gì nên biểu hiện thực tự nhiên, cẩn thận cất kỹ, sửa sửa lại quần áo sau đó ngẩng đầu.

Đụng phải tầm mắt của Lệ Sa, em giơ tay, vuốt xuôi gương mặt cô: "Chị có thể tùy tiện nhận lấy như vậy?"

Thái Anh bị em hỏi, miệng theo bản năng phủ nhận: "Thật ra không phải..."

Cô không biết vì sao lại có chút cảm giác hổ thẹn. Lệ Sa cười cười. Có nam sinh đưa thư tỏ tình cho cô, chuyện này cũng không ngoài dự tính của em, bất kể là ngoại hình hay tính cách thì Thái Anh đều là kiểu con gái làm cho người ta thích mình.

Ít nhất thì theo em cảm thấy là như thế. Chính là... khó có chút tránh khỏi bực bội. Lòng ngón tay em trượt xuống trên da cô, dừng lại sau gáy. "Nhưng tôi... làm sao mà biết được."

Cúi đầu xuống, dán môi lên cổ cô. Lúc này, đa số mọi người đã vào phòng học chính để ngủ trưa. Thư viện cũng không có mấy tiéng bước chân qua lại, chỉ có vài tiếng cười đùa từ hướng sân bóng rổ.

Tiếng cười đùa này dần trở nên xa xôi mơ hồ trong đầu Thái Anh, cô nhanh nắm chặt lấy vạt áo của em, cảm thấy mảnh da trên đầu lưỡi em càng nóng bỏng.

"Sắp tới giờ học rồi..." Cô nói.

Hô hấp của Lệ Sa nóng rực "Ân." em đáp lời, liếm thêm chỗ này một chút.

Toàn bộ cổ cô đều bị em gặm mút thành tê dại.

Cô mềm nhũn: "Em... nhẹ chút.... sẽ để lại dấu hôn."

Đến lúc này Lệ Sa mới cười ra tiếng: "Sao thế, trên người chị tôi từng để lại dấu ấn sao?"

"Nhưng lần trước..." Thái Anh có chút xấu hổ nhớ lại: "Sau thứ sáu hôm đấy, chị tắm rửa hai ngày rồi mà trên ngực vẫn có."

Ngón tay em dùng lực, thân cũng dùng sức, cởi nội y của cô ra, tất cả đều có dấu tay cùng dấu hôn.

"Sao không nói với tôi?" bàn tay Lệ Sa đặt lên, nhẹ nhàng nhéo ngực cô một cái.

Thái Anh lúng ta lúng túng. "Bởi vì em không có liên lạc với chị mà" - lời này muốn nói ra, nhưng liền là nghẹn lại cổ họng rồi.

Kỳ thực từ đầu cô không dám chủ động tìm em, cảm thấy cái em muốn là thân thể nên mới có thể liên quan tới cô, nếu không phải lúc như vây thì cô không biết bản thân giữ vị trí gì trong lòng anh.

Lệ Sa nhìn vẻ mặt của cô, trầm thấp nói: "Lại nghĩ linh tinh gì rồi đúng không?"

"Không có." Thái Anh nhẹ giọng phản bác.

Cách quần áo của cô, Lệ Sa chạm vào nụ hoa cô: "Liền là chỉ có lúc làm thì chị mới thành thật được."

Thái Anh vừa thẹn vừa giận, mặt đỏ tai hồng nhỏ giọng phản bác: "Mới không có."

Khóe môi Lệ Sa hơi cong: "Cho chị nói lại."

"Mới không có." em nhìn cô cười: "Chị dám chắc không?"

Thái Anh giật mình, Lệ Sa rút tay lại đặt nơi ngực trái, thấp giọng cười: "Tôi phát hiện ở nơi này của tôi, lá gan chị càng lúc càng lớn rồi."

Đốt ngón tay khẽ vấn lấy lọn tóc của cô ra phía sau tai. Hai người đi xuống lầu, giờ tự học giữa trưa đã tan từ lâu rồi.    

Trên sân trường đều không có mấy bóng người, ánh mặt trời cũng bị những cành lá xum xuê che chắn tạo nên lốm đốm trên mặt đất.    

Thái Anh dẫm mũi chân trên những vết lốm đốm trên đất, tâm tư rối bời, không ngừng nghĩ tới câu nói của em.    

Không tìm tới bất kỳ cô gái nào khác ngoài cô. Em nói, cô cũng rất tin em.    

Cô lặng lẽ ngắm nhìn Lệ Sa. Mặc dù là quan hệ chỉ có vậy, nhưng một câu nói vô ý của em cũng đủ để làm cho cô thấy hạnh phúc.    

Lệ Sa nhận thấy được tầm mắt của cô, đang định nói gì đó thì phía sau có người kêu: "Thái Anh!"    

Thái Anh vừa quay đầu lại, là bạn học cùng bàn với cô, đang ngồi ở trong xe ô tô, nhanh chóng vọt qua chỗ cô.    

Phanh "kít" một tiếng, xe ngay bên cạnh cô.    

Nhìn nhìn cô, lại nhìn Lệ Sa một chút, bạn học cùng bàn rất ngạc nhiên: "Hai người đang hẹn hò?"

Bạn học vẫn nghĩ là giọng nói của mình rất nhỏ rồi. Chỉ là mặt Thái Anh vẫn đột nhiên nóng bừng lên, âm thanh cao lên vài phần: "Không phải. Không có. Làm sao có chuyện đó."

Ba lần phủ nhận liên tục. Thân thể cũng đồng thời cách xa một chút.

Ánh mắt Lệ Sa bị ánh mặt trời chiếu lên thoáng híp mắt, tấm lưng rộng rãi lười nhác đứng đó thong dong nhìn Thái Anh.

Thật đúng là chỉ lúc cởi hết quần áo thì cô mới có thể thành thật được. Bạn học cùng bàn có vẻ hơi nghi ngờ, nhưng ở trước mặt Lệ Sa cũng kìm chế lại, nhìn nhìn đồng hồ: "Có ngồi chung xe với tớ luôn không?"

"Được." Thái Anh mở cửa xe ngồi vào phía sau.

Đi ra khỏi, cô mới dám xoay đầu cẩn thận nhìn em. Em đứng dưới gốc cây xum xuê, chân dài, thắt lưng hẹp, ánh mắt thật thanh tịnh.

Em đi toilet rút một điếu thuốc rồi mới về lớp học.

Tiếng chuông vào học vang lên, xung quanh ầm ĩ âm thanh, mấy người đang nghịch điện thoại thấy em đi vào liền ngẩng đầu hỏi: "Đi đâu vậy, lúc nãy chơi bóng mà tìm cậu khắp nơi không thấy."

Lệ Sa đi đến vị trí cạnh cửa sổ, tùy ý trả lời: "Có chút việc."

"Cái gì--" Có cậu nam sinh hỏi được nửa câu thì tầm mắt chợt chạm tới bả vai em, chợt dừng một chút rồi sau đó cười đến có vài phần ý đồ: "Xem ra là đi làm chuyện tốt a."

Trên ngón tay trắng trẻo có một sợi tóc dài. Ánh mắt Lệ Sa nhìn đến, nâng lên cầm xuống, không yên lòng lại dùng ngón trỏ vẽ vòng tròn.

Sợi tóc đen nhánh, dài mà mềm mại, quấn chặt lấy ngón tay, nhẹ nhàng lấy đi một chút ái muội cùng sủng nịnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro