Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa nằm trên giường không thể chợp mắt, một chút lại kiểm tra điện thoại. Tin nhắn Chaeyoung gửi lúc 10 giờ tối, nói hôm nay có thể sẽ về muộn hơn, nói cô nên đi ngủ sớm không cần chờ nàng. Nhưng bây giờ đã gần 1 giờ sáng, nàng vẫn chưa trở về nhà. 

Park Chaeyoung mỗi lần đi tiệc đều đặt điện thoại về chế độ rung, vì sợ đang nói chuyện với đối tác mà có người làm phiền. Lisa không muốn để nàng phân tâm, ở nhà không có chuyện gì sẽ không gọi điện làm phiền nàng. Nhưng chuyện ngày hôm nay mẹ Kang Dong kể khiến Lisa thấp thỏm lo lắng.

Không phải cô không tin nàng, nhưng những thông tin kia đưa ra đều muốn ám chỉ Chaeyoung. Công ty liệu có mấy người phó giám đốc bộ phận, yêu nữ đã lập gia đình như nàng? Ngoài nàng ra, sợ chẳng còn ai phù hợp với "tiêu chuẩn" kia.

Lisa bấy lâu nay ở nhà, rảnh rỗi không có chuyện gì làm ngoài việc trông con, có phải Chaeyoung cảm thấy chán rồi không? Trước kia Lisa đi làm, quần áo tươm tất, khuôn mặt trang điểm, thân người thon gọn, nói nàng không thể rời mắt. Bây giờ, đầu tóc luộm thuộm, người thỉnh thoảng còn có mùi hôi vì chăm con không có thời gian tắm sạch, thân hình phát tướng. Chaeyoung lúc đầu có thể nói là không sao, nàng vẫn yêu cô. Nhưng Chaeyoung ở bên ngoài, gặp nhiều người như vậy, xinh đẹp có, giỏi giang có, trẻ trung có, liệu có muốn thay lòng?

Lisa không chịu nổi suy nghĩ của bản thân, đầu mũi cay đỏ, tay quẹt ngang khóe mắt. Tin tức từ mẹ Kang Dong không mấy khi sai lầm. Người am hiểu giới giải trí ngoài cô ấy ra không còn ai khác. Trước kia Lisa không tin, nhưng chuyện mà mẹ Kang Dong nói vài ngày sau liền có tin trên mạng. Cũng chỉ vì chồng là luật sư trong giới giải trí, chuyện gì cũng có thể lấy được thông tin.

Lisa nhớ lại tên người diễn viên kia, lên mạng tìm kiếm thử. Có rất nhiều tin tức về người này, về bộ phim người này đóng, về các nhãn hàng hợp tác. Trong đó, Lisa tìm ra một trang mạng nói về tin đồn gần đây của diễn viên này. Lisa bấm vào xem thử. Người ta nói trang này luôn đồn chính xác tới 90% đời tư của diễn viên nổi tiếng.

Một dòng chữ đỏ in đậm, mới phát hành vài tiếng trước, sau đó kèm mấy bức ảnh chụp lén, tuy mờ nhưng không ai không nhận ra người trong bức ảnh là diễn viên kia đang thân mật cùng một người nữ giới khác. Lisa lúc đầu không nhận ra người còn lại, chỉ thấy người đó mặc đồ đen, tóc được búi cao, thân hình cao ráo. Lúc sau đọc tin, ghi người còn lại kia là phó giám đốc công ty mỹ phẩm K, Lisa mới nhìn lại. Người kia sao dáng người quen thuộc đến vậy!

Nóng! Lộ hình ảnh diễn viên hạng A tên S hẹn hò với nữ giới! Bằng chứng xác thực!

Hai người hẹn hò trong bữa tiệc do công ty giải trí Star tổ chức. Địa điểm, biệt thự lớn cạnh bãi biển riêng, thuộc tài sản của công ty giải trí Star. Nơi này là địa điểm kín đáo để các diên viên, ca sĩ của công ty hẹn hò. Chuyện này sẽ bóc sau!

Phó giám đốc kia tham gia nhưng chỉ đứng vào một góc vắng người, chờ diễn viên S kia tới. Hai người đứng nói chuyện, phó giám đốc vuốt tóc diễn viên S, sau đó ôm eo hôn má diễn viên S. Nói được một lúc thì hai người rời đi vào phòng riêng của biệt thự. Sau đó làm gì không rõ.

Gu của diễn viên S được tiết lộ sau khi trả lời phỏng vấn trên các chương trình giải trí, là người độc lập, ấm áp, giỏi giang và cao hơn cô ấy. Phó giám đốc hoàn toàn trùng khớp, đây coi như là một lời miêu tả về người "bạn gái" bí mật này! 

 Nếu bài viết này nổi lên đạt mười nghìn tương tác, sẽ công bố ảnh của phó giám đốc kia, vì phó giám đốc kia hôm nay có đứng chụp ảnh trước báo chí!

Lòng bàn tay đổ mồ hôi, run rẩy giữ chặt điện thoại. Lisa nhìn lượt tương tác, đã gần đạt đến con số mười nghìn. Lượt tương tác càng tăng, càng nhiều người biết đến tin đồn này. Lisa không tin, nói người này bịa đặt. Hình ảnh chụp lên không rõ, không thể nói hai người làm chuyện đó trong bữa tiệc!

Lisa cảm thấy không thở nổi. Phòng ngủ của hai người như cái tù giam cầm trái tim cô, ngột ngạt bức bối. Lisa đứng dậy, với tay lấy áo khoác mỏng, đi qua chiếc bàn nhỏ đặt trước giường, trên đó để ảnh cưới và ảnh gia đình chụp cùng nhau, đóng cửa và rời khỏi nhà.

***

Park Chaeyoung lái xe đưa thư ký về. Nàng không nghĩ lại có chuyện người đời như vậy. Nhưng Kim Jisoo nói nàng nên đưa đóa hoa nhỏ này về vì bây giờ tối muộn, không còn xe buýt, mà đi taxi thì nguy hiểm, nên bảo vệ tính mạng con người! Chaeyoung nhìn đồng hồ đã trễ giờ về, nhưng lại chạm phải cái ánh mắt cún con hoảng sợ kia của Ha Kyeong, thở dài đưa đóa hoa nhỏ của Kim Jisoo về.

Ha Kyeong về đến nhà, Chaeyoung phải chụp lại một bức ảnh làm bằng chứng gửi cho Jisoo, nếu không ngày mai người này lại tới phòng nàng kêu loạn. Ha Kyeong cúi đầu chào Chaeyoung.

"Phó giám đốc, cảm ơn chị đã đưa em về. Phó giám đốc về cẩn thận."

"Được rồi em vào nhà đi. Đứng cả ngày đau chân, tối nhớ ngâm chân với nước nóng."

"Dạ..?"

Chaeyoung lại bắt phải cái khuôn mặt đỏ hồng, bất lực ôm đầu. "Là Kim Jisoo dặn, không phải tôi. Chị ta không muốn em ngày đầu đi làm đã bị vắt kiệt sức, ngày hôm sau chán nản đem đơn nghỉ việc để trên bàn."

"Dạ!"

"Sao còn đứng đó? Vào nhà khóa cửa đi. Tôi cũng không muốn tôi rời đi thì em bị bắt cóc!"

Phó giám đốc Park này tại sao vừa lạnh lùng ngang tàn, vừa ngọt ngào ấm áp? Ha Kyeong vốn không định nhảy vào hố sâu này, rồi hình như không tự chủ, tự đưa chân sa vào nhóm người bất hạnh, yêu thầm phó giám đốc xinh đẹp cao ngạo. Club đến nay đã  có tới 26 thành viên, đợi Ha Kyeong nhấn tham gia sẽ lên thành 27. Những người ở nhóm này chỉ chờ cơ hội được thể hiện quan tâm, hoàn toàn không có cửa được phó giám đốc Park để mắt đến. Ha Kyeong tham gia sẽ làm người ta ghen tị, vì vị trí thư ký của cô ít nhiều gì cũng sẽ được hưởng ánh hào quang ấm áp quanh nàng!

Ha Kyeong vào nhà đóng cửa, đứng trước mắt mèo nhìn chiếc xe màu trắng của phó giám đốc rời đi, tay ôm ngực bắt đầu mơ mộng. Biết là không có cửa, nhưng vẫn muốn đứng ngoài bức tường lớn tự tưởng tượng viển vông.

Chaeyoung nhìn đồng hồ thấy đã quá muộn, đạp chân ga phóng về nhà. Đinh ninh là Lisa đã ngủ, nàng về còn muốn nhẹ chân bước vào, giống như ngày trước sợ Ji Eun bé bỏng của nàng tỉnh giấc. Vậy mà vừa mới bước ra khỏi bãi đỗ xe chưa bao xa, Chaeyoung đã thấy thân ảnh quen thuộc đứng một chỗ nhìn nàng. 

Chaeyoung bất ngờ vui sướng, ôm túi xách chạy đến ôm cô. "Lisa! Sao chị lại đứng đây! Đi lên nhà thôi, tối muộn sương lạnh sẽ làm chị bị cảm mất!"

Lisa nhìn thấy Chaeyoung bước tới, bộ trang phục khác hoàn toàn lúc nàng đi làm, đặc biệt đây là váy đen và tóc búi cao! Lisa lúc này không biết phải làm sao, cố làm lý trí tỉnh táo, mỉm cười với nàng.

"Em hôm nay tự lái xe về sao? Không uống rượu hả?"

Chaeyoung lắc đầu, cơ thể phải đứng lâu mệt mỏi ngả vào người Lisa. "Không uống. Hôm nay giám đốc Kim cũng đi nên chị ấy uống thay em."

"Bàn công việc lâu lắm hả? Em về muộn hơn mọi ngày."

Thang máy dừng lại ở tầng 10, hai người lại nắm tay nhau bước ra. 

"Hôm nay đúng là có muộn hơn. Tiệc tổ chức ở biển nên phải đi một tiếng mới về tới thành phố. Sau đó Jisoo còn muốn em đưa thư ký mới về, em lại phải đưa cô ấy về. Lòng vòng mới về được bên chị!"

Lisa cười nhạt trong họng, mở cửa cho nàng vào nhà. Cô đi lấy nước chanh pha sẵn để trong tủ lạnh đưa cho nàng uống. Chaeyoung biết Lisa sợ mình say nên chuẩn bị, dù ở bữa tiệc kia nàng uống nước tới no nhưng vẫn cố uống một hơi hết cốc nước lạnh.

"Nước của chị vẫn là ngon nhất!"

Chaeyoung đem cốc đi rửa, sau đó nhanh chân đi thay đồ tắm rửa. Lisa ở bên ngoài, nhìn đồ của nàng thay ra, đem lên nhìn lại một lần nữa. Không sai, chính là bộ này! Lisa trước giờ chưa từng làm việc này, cũng không nghĩ sẽ làm việc này, vậy mà... Cô cảm thấy bản thân đáng thương đến cùng cực. Ngỡ là người hạnh phúc, nhưng thật ra là con ngốc tự sống trong ảo tưởng. Tình cảm của cô đã che mờ đi sự thật nghiệt ngã. 

Park Chaeyoung gần đây thường xuyên đi về muộn, không phải tăng ca mà là đi gặp đối tác. Chaeyoung ở bên ngoài như nào, Lisa không còn biết rõ. Bốn năm ở nhà, loanh quanh với mấy bức tường và chăm con, Chaeyoung trở thành người xa lạ trong mắt Lisa lúc nào không hay.

Điện thoại Chaeyoung hiện lên tin nhắn. Sự riêng tư trước kia Lisa giữ cho nàng, bây giờ xem như không còn nữa. Cô nhập mã mở điện thoại. Tin của thư ký kia gửi đến.

Cảm ơn phó giám đốc hôm nay đã đưa em về nhà. - Ha Kyeong.

Thư ký là người này sao? Vì người này là con gái, đi tối muộn nguy hiểm nên nàng đưa về nhà cho an toàn, hay vì bản thân lăng nhăng muốn quan tâm hết người này đến người khác? Lisa mở thư mục ảnh, bức ảnh gần nhất là chụp thư ký về nhà. Tại sao phải chụp lại? Lisa bây giờ không biết nên tin Chaeyoung ở điểm nào! 

Một tin nhắn khác gửi đến, tên trên đó hiện là Suzy.

Phó giám đốc, ngày mai chị tới gặp em được không? Nếu chị không tiện, em có thể tới gặp chị! - Suzy.

Nước từ đâu rơi xuống làm ướt màn hình điện thoại. Đôi mắt từ khi nào đã bị bao phủ bởi màn sương mờ dày đặc. Cô ngồi sụp xuống sàn, ôm mặt khóc nấc.

Park Chaeyoung bây giờ có còn là người của cô nữa không?

-----

Hay là thay vì đuổi Ji Eun, mình đuổi Chaeyoung ra khỏi nhà được không Lisa? Thấy ghét quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#papa