Chương 9.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong nhà hàng Hân Hân.

Nhân viên phục vụ tò mò nhìn những khách hàng đang ngồi ở cạnh cửa sổ.

Năm nay màu trắng là mốt à?

Một cô gái mặc áo sơ mi trắng, nụ cười dịu dàng làm cho rất nhiều nữ phục vụ thần điêu phách lạc.

Đối diện cô là một cô gái tóc nâu ngắn, trên mũi có một cái khuyên kim cương nhỏ, đẹp chói mắt. cô gái tóc nâu cũng mặc áo sơ mi trắng, những đường thêu trên vải u nhã tinh xảo, tuy nhiên lúc đó cô ấy cắn chặt môi, khuôn mặt nhăn hằm hằm....

Bên cạnh cô gái tóc nâu lại là một cô gái, cô mặc váy trắng, cô dựa vào cửa kính, ánh nắng bao vây lấy cô, khuôn mặt nhìn không rõ, mái tóc ngắn mềm mại trong ánh nắng trông thật đáng yêu.

Từ khi họ đi vào, không hề nói với nhau câu nào.

Không khí yên lặng cổ quái.

"..."jisoo xoa xoa mũi, mỉm cười, định phá vỡ đi không khí làm người to do dự, "lisa, còn không giới thiệu đi."

lisa ngón tay cứng lại, đôi môi nhợt nhạt.

chị không quên được khung cảnh vừa nhìn thấy, chaeyoung đầy nước mắt ôm jisoo, cô dường như trông cực kỳ hạnh phúc, điều này trước đây chị chưa từng nhìn thấy.

"lisa! "

jisoo trông chị lạnh lùng im lặng, gượng cười, biết được là chị chắc chắn vẫn còn rất tức giận.chị quay mặt ra chaeyoung, mỉm cười nói:"

"Xin chào, cô là chaeyoung nhỉ?"

chaeyoung ngơ ngác nhìn chị.

Trong ánh mắt của cô hình như chỉ còn linh hồn, nhìn thẳng vào chị, hơi thở của cô rất nhẹ......

lisa trừng mắt nhìn chaeyoung , bàn tay đặt trên đùi nắm chặt lại.chị không biết tại sao cô lại như vậy, tại sao cô lại dùng một ánh mắt như vậy dành cho người bạn tốt nhất của chị ! chị giận không thể giật mạnh vai cô kéo ánh mặt của cô lại về phía mình.

Cô chỉ có thể nhìn một mình chị!

Nhưng mà, ánh mắt cô nhìn jisoo chăm chú như vậy.

Cơ thể lisa dần dần cứng lạnh.

Trái tim đang đau nhói, cơn đau như kim đâm chầm chậm lan khắp toàn thân.

jisoo cúi đầu, ho nhẹ một tiếng, cầm chiếc túi giấy bên người lên, rồi lại ngẩng đầu lên, nói:

"Nghe nói cô rất thích thiên sứ, cho nên tôi mua cái này tặng cô, hy vọng là cô thích nó."

chaeyoung mở túi giấy ra.

Thiên sứ vải trắng tinh, sau lưng là một đôi cánh trong suốt óng ánh.Ngón tay cô nhè nhẹ chạm vào đôi cánh đó, cảm giác lành lạnh, ngón tay run lên, hình như đột nhiên tỉnh giấc khỏi một giấc mộng.

"Cảm ơn."

Cô nhẹ nhàng nói với jisoo.

"Ha ha, cô là người con gái mà lisa thích, cũng chính là bạn của tôi."jisoo mỉm cười nhìn sang khuôn mặt lạnh lùng của lisa, "cậu ta đây là lần đầu tiên mang con gái đến gặp tôi.chaeyoung, mặc dù lisa rất nhiều lúc hay vô lý, nhưng mà, thực ra cậu ta là một người vừa dễ thương vừa đơn thuần. Nếu như cô giận cậu ta, để cậu ta đau khổ một chút là được rồi, không nên thực sự làm tổn thương cậu ta."

"Đủ rồi! Đừng nói nữa! "

lisa hét lên, đấm mạnh lên bàn, tiếng động làm cho các nhân viên phục vụ và khác hàng giật mình quay sang nhìn.

jisoo xoa xoa mũi, cười gượng.

chaeyoung bị tiếng giận dữ của lisa đánh thức, cô hoang mang quay sang nhìn chị .Đôi mắt chị đỏ rực, hai môi cắn chặt. Nhìn chị, cô đột nhiên có thể cảm nhận thấy cơn giận và nỗi đau của chị lúc đó.

........

"Tại sao muốn ở bên cạnh lisa?"bà La hỏi.

"Bởi vì cháu muốn mang lại hạnh phúc cho chị ấy."chaeyoung nhìn thẳng vào mắt bà, ánh mắt trong suốt như nước suối, "Cháu muốn mang lại rất nhiều rất nhiều hạnh phúc cho chị ấy, làm cho chị ấy trở thành người hạnh phúc nhất trên thế gian này."

.......

Điều này, hình như là không lâu trước đây cô từng nói, nhưng cái mà cô mang đến cho chị lại là đau đớn ư?

Nhưng mà------

Cô hỗn loạn nhìn cô gái mặc áo sơ mi trắng. chị ta là ai, chị ta rốt cuộc là ai, tại sao lại có thể giống nhau như vậy! Có phải là yeon sống lại không?Có phải là chị lại trở về bên cạnh cô không?Tuy nhiên, tại sao chị ấy không hề nhận ra cô, hình như có vẻ là lần đầu tiên gặp cô.

Cô ngơ ngác nhìn chị.

Không........

Không phải.......

Nụ cười đó, giọng nói đó, thần thái đó.......

Mặc dù rất giống, nhưng mà vẫn không phải là chị ấy.

chị ta không phải là yeon.

chaeyoung hít thở, để cho mình bình tĩnh lại, nói với jisoo: "Xin lỗi, vừa rồi tôi quá mạo phạm."Cô biết, vừa rồi những điều cô làm đã làm tổn thương đền lisa, cũng mang lại phiền phức cho bạn của chị.

"Cô nhận nhầm người rồi, đúng không?"

"......Vâng."

"Ha ha, trong rất giống nhau à?

".......Vâng."Cô ngơ ngác nói, "Dáng người, tướng mạo, giọng nói, thần thái....đều rất giống."Thậm chí kể cả dộng tác xoa xoa mũi cũng giống hệt.
jisoo cười nói:"Nói như vậy thật sự tôi rất muốn gặp chị ta, thật sự có người giống nhau như vậy à."

".......chị ấy......đã không còn nữa rồi....."

chaeyoung hít thở một hơi nhẹ, giọng nói rất nhỏ, rất nhỏ.

Không khí đột nhiên lại trở nên cổ quái.

Đôi môi lisa tím ngắt.

Thân thể chị lạnh cứng, dột nhiên nhận ra rằng mình không hiểu rõ về chaeyoung.Giọng nói cô nhỏ như vậy, nhỏ đến mức giống như một cái chùy đánh mạnh vào tìm chị, giọng nói của cô tiết lộ ra tình cảm làm chị đố kỵ đến mức muốn giết người!

Hôm nay, chị mặc chiếc áo sơ mi trắng đó, cô nói chị mặc vào là người mặc áo sơ mi trắng đẹp nhất thế giới, nhưng mà, cô lại không nhìn chị , đến một cái liếc nhìn cũng không dành cho chị.

Trái tim của chị càng lúc càng đau đớn dữ dội.

Nắm chặt tay, không quan tâm đến sự đau đớn đang xé nát thân thể chị, kể cả chết thì cũng đã sao, cô thậm chí còn không thèm quay đầu nhìn chị một lần.

"Xin lỗi."

jisoo xoa xoa mũi, cười gượng.

"Không sao."

chaeyoung yên lặng nhìn chị .yeon, chị có tin không, trên dời này lại có người giống hệt chị, có lẽ là chị biết rằng em qua nhớ chị nên mới để em có thể gặp lại chị nhỉ.

jisoo lại quay sang nhìn lisa, thở một hời, đưa tay ra với chaeyoung, mỉm cười nói:

"Thế thì để tôi tự giới thiệu một chút nhé, tôi là bạn của lisa."

chaeyoung nhẹ nhàng bắt lấy tay chị:

"Xin chào."

"Hy vọng sau này có thể thường xuyên gặp cô, tôi là kim jisoo."

Ngoài cửa kính, mặt trời đã chuyển sang màu đỏ.

Trên phố xe qua xe lại.

Trong nhà hàng tiếng người cười nói huyên náo.

Nhân viên phục vụ đi đi lại lại.

chaeyoung choáng váng, trước mặt là một lớp sương mù, đôi môi cô run lên:

"chị-----chị tên là------"

"Tôi là kim jisoo. "chị không hiểu lại xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy tay cô nắm chặt lấy tay chị, trong ánh mắt có sự ngạc nhiên tột độ.

"kim jisoo?! "

Cô kinh ngạc, không phải kim jisoo đã chết lúc nhỏ à?! Tại sao lại.....nhưng mà, trong giây lát, cô đột nhiên hiểu ra điều gì đó, đáng lẽ cô phải biết từ đầu mới phải, tại sao lại có thể giống nhau như vậy, tại sao cô có thể gặp chị , tại sao cô có thể ngồi trước mặt chị. yeon, yeon chị vẫn chưa chết phải không, chị vẫn luôn đi tìm chị ta, chị ở bên cạnh em, chị nhìn thấy chị ấy, chị cũng nhìn thấy chị ấy phải không!

"Là chị....."Nước mắt lại tuôn ra trong mắt cô, cô cười, rồi lại khóc, "là chị, lại là chị à?"

jisoo không hiểu gì:"Sao vậy?"

"jiyeon....."

"Ai vậy?"

"kim jiyeon....."Trong giây lát, đôi môi cô là hơi mặn của nước mắt, đáng lẽ phải cười mới phải, nhưng mà, tại sao trên mặt chỉ có nước mắt.".....chị biết kim jiyeon không?"

"kim jiyeon là ai?"Cái tên này rất giống chị

"chị không biết jiyeon à?! "chaeyoung ngơ ngác, trong người tự nhiên cảm thấy lạnh."chị chưa từng nghe thấy jiyeon à?"

"chị ta rốt cuộc là ai?Tôi có biết chị ta không nhỉ?"

Cô nhắm mắt lại.

Nước mắt lại lăn dài trên má.

yeon......

Người đó hình như trước đây chưa từng nghe nói về chị.

jisoo trong lòng có vẻ bất an, nhìn chăm chăm vào cô:"Cho tôi biết, kim jiyeon là ai, tại sao cô cảm thấy tôi biết chị ta?"

chị nắm lấy tay cô.

chị nhìn cô.

Cô nhìn chị.

Trên đời này, hình như như chỉ còn jisoo và chaeyoung, những người khác hoàn toàn không còn tồn tại.

lisa đứng phắt dậy, chị giơ chân đạp đổ ghế ngồi của mình.

Tiếng động mạnh làm cho tất cả mọi người quay mặt lại nhìn.

chị bước nhanh ra cửa, dáng đi kiêu ngạo....

Tuy nhiên......

Không ai nhìn thấy làn môi chị đã tím ngắt lại.Bởi vì cơn đau tim, chị không thể nhìn thêm nghe thêm nữa, chị không cho phép mình yếu đuối trước mặt cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro