Dream (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian ở cạnh cô gái nhỏ này thấm thoát cũng trôi qua mấy hồi, tâm can tôi cũng có chút mềm mỏng hơn ngày trước, nhớ lúc trước chỉ cần có người động nhẹ vào người tôi thì tôi đã cáu gắt lắm rồi. Ấy vậy mà bây giờ khi em ấy động vào thì tôi lại cảm thấy dễ chịu. Lạ kì, chắc là ở cạnh nhau quá lâu nên cảm giác thân thuộc mới nảy ra thôi. Tôi trấn tỉnh, an ủi bản thân, nghĩ ra vô số lý do thuyết phục mình không có tình cảm với em ấy, nhưng bất kì những lần "chiến đấu bản thân" nào cũng bị thua cuộc, bởi những lần em nắm tay, ôm, thậm chí là thơm vào má tôi, đã làm cho trái tim tôi có gì đó rạo rực. Như có thứ gì đó vỡ ra trong không gian kín, rồi cứ thế loang ra khắp mọi nơi, tôi cũng như vậy, tình yêu đã lan ra khắp cơ thể tôi rồi

Tôi hay gọi em ấy là mèo nhỏ, vì em ấy trông rất đáng yêu, em ấy cũng không phàn nàn cách mà tôi gọi em như vậy

Tiếp xúc em lâu như vậy, ở cạnh em vào những đêm mưa cũng đã trở thành thói quen của tôi rồi. Chắc do là tôi và em đều ở một mình, những người cô đơn ở cạnh nhau chắc cũng là lẽ thường. Tuy nhiên, nếu ở cạnh nhau lâu như vậy tôi sợ rằng mình sẽ không kiềm lòng nỗi mất

Tôi không phủ nhận mình đã mang lòng yêu em, yêu rất nhiều. Nhưng sợ khi ngỏ lời thì chúng tôi sẽ không còn như lúc trước nữa, có đôi lúc tôi nghĩ em ở cạnh tôi lâu như vậy, có chăng là trong lòng cũng sẽ có tình cảm với tôi? Nhưng rồi tôi lại mau chóng rụt lại cái suy nghĩ ấy khi em cũng đối xử tốt với những người đồng nghiệp như vậy

Hôm nay, mèo nhỏ của tôi đã đi cùng một cậu đồng nghiệp, họ vô cùng thân thiết, có lẽ do mèo nhỏ của tôi quá đỗi ngây thơ nên chẳng mảy may đến ánh mắt sói già của tên đồng nghiệp kia. Trong lòng tôi có chút nóng, lạ kì thật, trời hôm nay mát mẻ, không có nắng như những ngày hạ buồn, vậy mà sao ở trong lòng tôi như bị ai thiêu cháy vậy chứ

À, thì ra là tôi ghen. Nghĩ cũng nực cười, bản thân ghen nhưng lại không nhận ra thì có quá ngốc không chứ, thiết nghĩ nếu tôi không giữ em bên mình, chắc chắn tên đồng nghiệp xảo trá kia sẽ tranh giành em từ tôi

Hôm nay trời cũng mưa, nhưng có lẽ bão đã đến, bầu trời chưa gì đã tối mịt, tiếng gió thổi mạnh khiến cửa đóng vào một cái "rầm"

Chaeyoung lại chạy đến từ phía sau, ôm chặt lấy eo tôi khi tay tôi còn đang cắt dở củ hành, em dúi mặt vào lưng tôi. Có chút nhột, nhưng dễ chịu là nhiều

"Mèo nhỏ, em ngoan sang đây cho tôi nấu thức ăn, trời hôm nay bão, tiếng rầm là chuyện thường tình"

"Không muốn, không cho chị nấu ăn nữa, gió thổi rất lớn, lỡ như thổi chị đi mất, em ôm ai ngủ chứ?"

Trước những lời trẻ con đáng yêu của em, dù cho bên ngoài gió lạnh, nhưng trái tim tôi thật sự đang tan chảy. Tôi quay sang, nhéo cánh mũi nhỏ của em

"Em dạo này sụt cân rồi, nếu không ăn đúng bữa gió sẽ thổi em đi mất mới phải đó, có sợ tiếng rầm không?"

"Dạ, có"

"Ngoan, chỉ một chút nữa là xong rồi, em ngồi ngoan đợi nhé?"

"Vâng"

Hôm nay tiếng bão lớn, em ôm chặt tôi, đôi khi tôi muốn với tay lấy quyển sách ở đầu giường thôi mà em đã giữ tôi thật chặt, như thể sợ tôi sẽ đi đâu mất

Nghĩ cũng vui, nếu em sợ tôi rời xa em, thật là một vinh hạnh cho tôi

Rồi tiếng mưa dần nhỏ đi, không còn tiếng sấm sét nữa, tiếng mưa trở nên dễ chịu hơn một chút, không gian trong phòng cũng "lãng mạn" hơn một chút. Có chăng ông trời đang tạo cơ hội cho tôi nói ra lòng mình vào lúc này?

"Chaeyoung?"

"Nae"

"Em.. nghĩ sao về tôi?"

"Về Lisa?"

"Ừm"

"Lisa là người tốt, rất rất tốt"

"Không phải"

"Vậy thì là gì?"

"Nếu tôi bảo tôi yêu em, em có chấp nhận không?"

"Sao chứ..?"

"Tôi bảo là tôi yêu em"

"Lisa à thật ra em c..."

ring~ ring~

Tôi bật dậy

Nhìn những tia nắng len lỏi qua ô cửa sổ, chưa gì đã sáng rồi?

Nhưng chẳng phải mình đang tỏ tình Chaeyoung sao?

Đầu óc tôi lúc này mới tua lại những dòng thời gian trôi qua như một giấc mơ, từng kỉ niệm tôi cùng với em

Rồi tôi mở điện thoại của mình lên

Seoul, 29/3

Tôi như chết lặng, từng sự vật hiện lên rõ ràng trong đầu tôi chỉ gói gọn trong một giấc mơ mà thôi? Nghĩa là tôi đem lòng yêu một người không có thật. Ôi! Tim của tôi

Tôi thẫn thờ, trái tim như bị ai đó bóp nghẹn, ông trời mang em đến bên tôi, tiếc là không phải thực tại, mà là giấc mơ vô hình đó

Làm sao có thể được gặp lại em?

Từng dòng kí ức trong mơ tôi vẫn còn nhớ rất rõ, tôi ngồi trên giường không chút chuyển động, miệng cười một mình về "mơ hồ"

Người ta nói, nếu đối mặt với một điều quá đột ngột, con người ta sẽ trải qua ba bước : ngạc nhiên, đau lòng và chấp nhận. Tôi cũng vậy, tôi cũng sẽ trở về với cuộc sống vốn là của tôi, dù có chuyện gì, chúng ta cũng phải sống mà

Ring~

Tiếng chuông điện thoại phá tan cái nghĩ đan xen giữa tích cực và tiêu cực của tôi, thuận tay tôi nhấc máy

"Có chuyện gì vậy?"

"Lisa sao không mau đi làm, hôm nay có cuộc họp dài và quan trọng đó"

"Thôi chết, tôi đến ngay"

Tôi luống cuống cầm túi xách chạy trên con đường quen thuộc đến nơi làm việc, rồi vô ý thế nào, tôi đụng phải một cô gái

"Ách, xin lỗi nhé, tôi đang muộn tôi đi trước đây"

Cô gái ấy nhặt túi xách giúp tôi rồi chạy khuất đi trong những bóng người trên đường, tôi vô thức lẩm bẩm "Chaeyoung?"

Rồi tôi cũng nhanh chóng hoàn hồn mà chạy đến nơi làm việc, đến công ty, đồng nghiệp bảo rằng sếp có việc bận nên 1 tiếng nữa mới vào cuộc họp, lúc này tôi cảm thấy mọi thứ sao trở nên quá quen thuộc?

Ngồi vào bàn làm việc, tôi vừa biên soạn hồ sơ thì cảm nhận được có ai đó gọi mình

"Hình như lúc sáng chúng ta có gặp nhau nhỉ?"

"Khoan đã.."

Đây đích thị là em, chắc chắn là em rồi

"Em là Park Chaeyoung, nhân viên thực tập mới ạ"

Tôi tự nhéo mình mấy cái, rõ đau thật, vậy đây không phải là mơ, em đang ở trước mặt tôi bằng da bằng thịt

Tôi mừng rỡ, nắm lấy tay em

"Chaeyoung"

Em khó hiểu, rụt tay lại, cười ái ngại

Rồi cậu đồng nghiệp đi đến, đặt tay lên vai em

"Chaeyoung, người quen của em sao?"

"Không, lúc sáng vừa đụng phải nên giờ em làm quen nè"

"Lisa, đây là người yêu em - Park Chaeyoung"

"Chà.. cậu có người yêu xinh thật"

"Cảm ơn Lisa"

Cậu đồng nghiệp đó chẳng phải là người trong giấc mơ của tôi sao?

Trái tim tôi thật sự không thể chịu được nỗi đau này

Thà là em vô hữu vô hình, còn hơn là để tôi thấy em thân thiết cùng người con trai khác

Tôi đến trễ rồi, chỉ đến sớm trong giấc mơ thôi

Liệu tôi có nên nhìn em tay trong tay cùng người khác? Hay bản thân nên ích kỷ...chen chân vào mối quan hệ của em?

————————————————————————

Mới dính combo mất bóp + bị công an hốt nên giờ mới có hứng, nhưng kết phần này hơi buần một tí nhó 🧎🏻‍♂️

Cho mình xin 1 vote nhóoo 🥹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro