Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Park ChaeYoung lấy lại tinh thần, đi tới trước cửa phòng mẹ Park nhẹ nhàng gõ gõ, kêu vài tiếng mẹ, thế nhưng mẹ Park cũng không đáp lại, bĩu môi, Park ChaeYoung đi vào nhà bếp, nhìn bàn cơm trống trơn, suy tư một chút, mở tủ lạnh lấy ra vài loại rau, bắt đầu làm cơm.

Lúc ba Park trở về thì thấy Park ChaeYoung đang làm cơm, sửng sốt: "Oh my god, mặt trời mọc ở đằng tây rồi sao, con gái tôi nấu cơm"

"Ba, đừng chọc con, chờ một chút con có việc muốn nói với ba" Park ChaeYoung như đầu bếp chuyên nghiệp, vừa nói chuyện, một bên đem món ăn để lên trên bàn cơm.

"Vô công bất thụ lộc, có việc xin tôi nên mới tích cực làm cơm như thế đi" ba Park tiếp tục trêu ghẹo.

(Vô công bất thụ lộc: không làm gì mà được nhận thưởng)

Park ChaeYoung trợn trắng mắt, mình nhịn, một lát nữa còn phải tìm đồng minh, hiện tại thái độ không thể ác liệt. Vì vậy đem khóe miệng kéo ra thành một vòng cung, "Ba, chúc mừng ba hoài nghi chính xác, mời ba di giá đến thư phòng, chúng ta cùng nhau nói chuyện"

(Di giá: cách nói mời đi dành cho vua chúa)

"Tốt, con gái tôi cũng có lúc cầu người" nói xong, ba Park giản dị dễ thương cầm cặp tài liệu đi đến thư phòng.

Park ChaeYoung làm xong món ăn cuối cùng, rửa sạch tay, tháo tạp dề xuống, vuốt vuốt tóc, hít sâu một hơi, đẩy cửa đi vào thư phòng.

Bên này, ba Park đã ngâm xong nước trà đợi đã lâu.

Park ChaeYoung ngồi đối diện ba Park, uống một ngụm trà, biểu tình nghiêm túc chăm chú. Thấy Park ChaeYoung nghiêm túc như thế, ba Park cũng không khỏi ngồi nghiêm chỉnh lại.

"Ba, con có hai việc muốn nói, đối với ba mà nói có thể có khả năng khó tiếp thu, thế nhưng đây là hai việc quan trọng nhất trong cuộc đời con"

"Con nói đi"

"Thứ nhất, con yêu một người, thế nhưng người đó là một cô gái" Park ChaeYoung nhìn thẳng vào mắt ba Park, thế nhưng ba Park đôn hậu thành thật lúc này không hề biểu hiện gì cả, một bộ dáng cáo già nắm rõ mọi chuyện, giấu diếm tâm tình. "Cô ấy có một đứa con gái, mà ba cũng biết con bé, chính là Chaennie lần trước tới nhà SoYeon, con bé lớn lên rất giống con"

Vẫn không phản ứng, tiếp tục nói: "Trên thực tế, Chaennie bé con là con của con"

"Cái gì? Con của con"

"Thật không có gì thật hơn, ba cho rằng không thể tưởng tượng nổi, hoang đường buồn cười. Thế nhưng cô gái con yêu là đàn chị đại học của con, thời đại học chúng con đã từng cùng một chỗ, cô ấy mang thai Chaennie, bởi vì hiểu lầm mà chúng con xa nhau 4 năm, hiện tại hiểu lầm được làm rõ, chúng con yêu nhau một lần nữa, dự định dùng thân phận người yêu bảo vệ và sống bên người đó cả đời. Tuy rằng khoa học không có cách nào giải thích, thế nhưng Chaennie đúng là con gái của con"

...

Ba Park nghe xong trầm mặc, việc này vượt ra khỏi sự hiểu biết của ông, đứa con gái vô tư của ông rõ ràng yêu thích một cô gái, cô gái kia còn vì con bé sinh một đứa con gái! Như vậy mấy ngày hôm trước, tâm tình con gái tốt hơn nhiều khả năng là đã nối lại quan hệ với cô gái kia.

"Làm sao chứng minh Chaennie là con gái của con, ba không thể nghe các con nói mà không có gì làm chứng, trên thế giới người lớn lên giống nhau rất nhiều, không có khả năng đều là quan hệ huyết thống"

"Đàn chị nói muốn làm giám định thân nhân, dùng khoa học chứng minh chuyện không khoa học"

"Con cùng đàn chị kia nói thật chứ?"

"Dạ, so với vàng còn thật hơn. Con chưa từng yêu một người như thế, cũng sẽ không yêu một người nào khác, cô ấy là người con nhận định cả đời. Đàn chị đối với con cũng như nhau, thử hỏi chưa một cô gái tài năng nào vì một cô gái nhát gan nhu nhược không dám biểu lộ ở nước ngoài tha hương chịu khổ sở và chê trách mà sinh hạ con gái của người đó, cô ấy cũng từng như ba hoài nghi con gái với con gái làm sao có thể sinh con, thế nhưng cô ấy vẫn không chùn bước mà sinh hạ Chaennie, không hề quên mà vẫn yêu con, muốn chúng con sau này lại cùng một chỗ, cô ấy cũng không dám nói với con thân phận của Chaennie, bởi vì cô ấy cũng sợ con không tin. Ba, trên đời bây giờ không còn cô gái như vậy đâu ... hơn nữa cô ấy vẫn còn yêu con!"

Ba Park nghe Park ChaeYoung nói hết, nhất thời trầm mặc.

"Thái độ của mẹ con thì sao?"

"Mẹ con không đồng ý cho chúng con cùng một chỗ, cũng không tin Chaennie là cháu của mẹ"

"Ừm, ba đã biết, ăn cơm trước đi"

"Ba!" con nói cả nửa ngày nhưng bac ho con một câu trả lời thật trớt quớt nha!

"Ngày mai là cuối tuần, vừa lúc nghỉ ngơi, mang cô ấy cùng con gái tới nhà một chuyến đi"

"Thế còn mẹ con?"

"Mẹ con thì để ba nói"

"Thật tốt quá! Nhưng mà sẽ không phải là có âm mưu chứ?"

"Nói cái gì đâu không, ba con là người hay bắt nạt phụ nữ và trẻ em sao?"

"Ba không phải, không có nghĩa là mẹ con sẽ không"

"Mẹ con con còn không biết, nói năng chua ngoa nhưng tâm đậu hũ, làm tất cả không phải vì muốn mọi thứ đều tốt sao"

"Thế nhưng cũng không thể đánh cờ với con, chia rẽ gia đình của con"

"Con đã có chứng nhận kết hôn chưa mà đã nói là gia đình" ba Park lé mắt liếc Park ChaeYoung.

"Có vợ có con chính là gia đình! Sau đó chúng con còn muốn ra nước ngoài đăng ký kết hôn" Park ChaeYoung rất có khí phách trả lời.

Ba Park trở mình liếc mắt không để ý cô, ra khỏi phòng gọi vợ già đi ăn cơm, con gái nhà mình thuộc loại chỉ cần cho một chút màu là nó có thể mở phường nhuộm, dạng con gái gì yêu phải nó đây, ba Park thể hiện rất chờ mong, đương nhiên càng chờ mong vẫn là Chaennie bé con, có người nói con bé rất giống ChaeYoung.

Trên bàn cơm, Park ChaeYoung thể hiện phong phạm rất nịnh hót lấy lòng mẹ già, thế nhưng người người ta còn chưa hết giận, chưa từng để ý cô, ăn cong lại trở về phòng nằm.

Về phần sắp xếp ngày mai thì xem phải ba làm sao thuyết phục mẹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro