CHƯƠNG 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

W chưa từng đọc qua nếu trong truyện có yếu tố gây khó chịu thì mong mọi người thông cảm!


Trong đêm mùa hạ, trong một căn phòng của tòa cư xá ẩn ẩn truyền đến tiếng thở dốc của thiếu nữ.

Trên giường thân thể mềm dẻo tràn đầy thanh xuân của thiếu nữ, Jennie giờ phút này cuộn mình trong chăn, khóe mắt xinh đẹp phiếm hồng ngấn nước, cắn môi nắm chặt gối đầu, hai chân trắng nõn thon dài gắt gao khép chặt lại.

Nhưng ngay cả như vậy, nhờ ánh trăng vẫn có thể phát hiện, giữa hai chân nàng vẫm chảy ra mấy đạo chất lỏng trong suốt, dọc theo bắp đùi trắng nõn trượt xuống mắt cá chân, làm ga giường ướt một mảng.

"Ngô... Ân a, thật ngứa..."

Jennie cảm thấy hoa huyệt mà đến mình ít khi chạm tới đang truyền đến một cảm giác ngứa ngáy, phảng phất như có vô số con trùng nhỏ đang gặm cắn liếʍ ɭáρ, âm thần nở nang khép chặt nhưng cũng không thể ngăn được chất lỏng sền sệt chảy từ trong khe nhỏ xuống.

Vô luận Jennie khép chân sao cũng không sao ngăn được dòng chất lỏng, thiếu nữ lại ngại ngùng không muốn lấy tay sờ chỗ kia để giảm ngứa nên chỉ một mực nhẫn nhịn.

" Nini, con sao vậy?"

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng hồ của gia gia, Jennie nháy mắt cứng ngắc một lúc, lập tức phản ứng, là gia gia như thường lệ xem mình có đắp chăn hay không.

Từ khi mẹ nghỉ việc, tính tình càng thêm cổ quái, chỉ có gia gia vẫn luôn tốt với mình.

"Không, không có việc gì.. Ô"

Jennie mở miệng cũng bị âm thanh mình phát ra làm giật mình, âm thanh nức nở làm hai bà cháu có hai ý nghĩ khác nhau. Chaeyoung nhìn tiểu tôn tử chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ trắng bằng bông, qυầи ɭóŧ ôm trọn bờ mông kiều đĩnh của nàng, chỉ mới nhìn như thế thôi vật kia trong quần cô đã nhất trụ kình thiên, nhưng bởi vì tối nên Jennie không nhìn thấy. Cô không chờ được liền kéo qυầи ɭóŧ của cháu gái xuống.
"Ừm hừ..."

Jennie hừ nhẹ một tiếng, qυầи ɭóŧ ướt nhẹp rốt cuộc cũng bị Chaeyoung triệt để kéo xuống, lộ khe hở đã sớm ướt. Cửa huyệt vì thiếu nữ trẩn trương cũng mấp máy theo, đồng thời phun ra một vệt nước dâʍ sền sệt trong suốt, qυầи ɭóŧ cũng không được cởi ra hết, vẫn còn treo trên chân nàng, lộ nồng đậm dâʍ dãng.

Chaeyoung dùng một ngón tay đẩy thịt môi, cắm thật sâu vào chỗ kia của thiếu nữ, tùy ý khuấy đảo, ngón tay vào thấy chỗ của chất lỏng, ép chất lỏng từ bên trong chảy ra.

"Gia gia! Ân a... Thật kỳ quái, không muốn bị sờ, thật bẩn..."

Jennie trong nháy mắt bối rối giãy giụa, dùng cả tay chân muốn bò về phía trước tránh dị vật đang cắm vào hoa huyệt của mình. Nhưng Chaeyoung đã nhanh tay chặn ngang, một tay ôm lấy vòng eo mềm dẻo của nàng, đem Jennie đặt dưới thân.
Jennie run rẩy giãy giụa thân thể muốn trốn tránh ngón tay của người phụ nữ tiến công, nhưng mà tiểu huyệt ngứa ngáy giữa hai chân bỗng truyền đến kɧoáı ©ảʍ kinh người, nàng không tự giác bắt đầu nghênh hợp sự đâm chọc của Chaeyoung, thanh âm càng thêm mê người.

"Không được, không muốn... Gia gia, rút ra, rút ra được không a?"

Jennie rất nhanh sắp cao trào, nhưng sự xấu hổ vì bị người phụ nữ đâm nơi đó đến cao trào khiến nàng không cho phép, đó là việc dâʍ ɭσạи cỡ nào, còn là gia gia luôn yêu thương nàng làm, nàng căng thẳng cơ thể kháng cự.

"Nini, bắn ra liền dễ chịu, gia gia giúp con làm cái huyệt phát tao này! Không nghe lời có phải muốn ta giáo huấn?"

Chaeyoung là cao thủ, lời nói thô tục đi với ngón tay hung ác trừu sáp, ngây ngô xử nữ Jennie không là đối thủ của cô, rất nhanh nàng bị chọc ghẹo tước vũ khí đầu hàng, thét chói tai, phun ra một đạo nước dâʍ, xong mềm mềm nằm trong lòng gia gia thở dốc.
" Gia gia... Như vậy, là chữa khỏi ạ?"

Jennie dừng nửa ngày, vẫn không thấy động tĩnh gì, lúc này mới lấy dũng khí hỏi một câu. Nhưng vẫn không nhận được câu trả lời, quay đầu lại đã thấy gia gia đã cởϊ qυầи từ lúc nào, một cây côn ŧᏂịŧ đen nhánh, xấu xí, tráng kiệt nhổng lên thật cao, nhắm ngay hoa huyệt ướt nhẹp của nàng.

" Không! Không muốn... Gia gia, không thể cắm vào! Quá lớn!"

Jennie thất kinh giằng co, muốn thoát khỏi cự vật dữ tợn này, nhưng nàng vừa mới cao trào, hai chân vẫn bủn rủn, bất lực, mới từ trên giường đứng dậy đã bị Chaeyoung dễ như trở bàn tay kéo lại, Chaeyoung không lưu tình đánh lên mông nàng.

" A a! Gia gia, ô, đau quá, không chịu nổi! Con sai rồi..."

Jennie bị Chaeyoung đánh đỏ cả mông, bắt đầu cầu xin tha thứ. Bị đánh hoa huyệt bắt đầu lại nóng lên, hai chân không còn sức mở rộng ra, mông run rẩy tiếp nhận trùng phạt.
"Gia gia cho con mượn côn ŧᏂịŧ giải ngứa, con còn không muốn? Cái đồ lẳиɠ ɭơ này lại phát tao!"

Chaeyoung nói xong liền đem tiểu tôn tử trong người đẩy nằm xuống giường, hai tay đem bắp đùi nàng kéo ra, Jennie xấu hổ hô lên, nàng bị gia gia dùng kê ba chậm rãi đẩy vào nhục huyệt. Hai mảnh âm thần sưng đỏ bị chống tách lật qua hai bên, côn ŧᏂịŧ đen nhánh kiên định tiến vào, rất nhanh đụng đến một màng mỏng, hung hăng đỉnh!

"A---"

Jennie mở to đôi mắt xinh đẹp, thân thể mềm dẻo giống như thiên nga cong lại, phát ra một tiếng kêu đau đớn, giữa hai chân chảy ra vệt máu tinh tế, tại cửa huyệt, côn ŧᏂịŧ tráng kiệt chậm rãi ma sát.

Bị kê ba to lớn phá thân, đau làm nàng chảy nước mắt không ngừng, cảm nhận được xâm phạm làm nàng xấu hổ không thôi. Jennie nhịn không được nghẹn ngào, tiếng thút thít nho nhỏ cứ phát ra, thân thể cũng run lên, nhục huyệt chăm chú ngậm thịt rễ đang cắm trong nhục huyệt, thân thể mẫn cảm của omega bắt đầu sinh ra kɧoáı ©ảʍ.

"Tiểu lãng hóa, bên trong cắn thật chặt, đem bảo bối của gia gia cắn muốn gãy."

Chaeyoung biết omega phá thân rất đau, nên động tác chậm lại, cùng với đó vì muốn cháu gái mau cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ, nhanh nhanh lộ được bản chất dâʍ đãиɠ của omega, liền thuần thục cuốn áo ngủ của nàng lên, hai tay nắm hai vú mập mạp, nõn nà của nàng, chậm rãi nắn bóp, thỉnh thoảng còn nắn kéo đầṳ ѵú ngây ngô, trêu Jennie nhịn không được run lên, rêи ɾỉ.

Hai vú của omega trước khi mang thai chỉ lớn bình thường một chút, một số ít sẽ lớn như mới phát dục, mà Jennie chính là thuộc số ít đó, hai vú trắng nõn nhô lên, hai viên núʍ ѵú ngây ngô màu hồng phấn, khó có thể đoán sau khi mang thai vú nàng sẽ to như thế nào nữa.

Hai vú của Jennie luôn rất mẫn cảm, dù chỉ ma sát nhẹ qua đã sinh ra kɧoáı ©ảʍ. Bình thường nàng sẽ quấn ngực, làm như vậy vừa ngừa nguời khác chú ý đến bầu ngực nhô cao của nàng, vừa tránh được xấu hổ khi đầṳ ѵú ma sát với áo. Mà lúc này đôi vú trắng nõn bị bàn tay có vết chai của gia gia nắm chặt, thậm chí hai núʍ ѵú cũng bị nắn bóp, chà sát. Làm kɧoáı ©ảʍ ập tới, Jennie chỉ biết lắc đầu xin tha, nhục huyệt lại càng cắn chặt hơn.

Thiếu nữ xinh đẹp đã triệt để bị chinh phục, từ bỏ giãy giụa, rung rưng suy yếu giựa vào lồng ngực quyến rũ của người phụ nữ, không ngừng thở dốc.

Thân trên áo đã bị cuốn lên tới cổ, trước ngực hai vú tùy ý người ta nắn bóp thành đủ hình dạng. Hạ thân cũng sớm bị lộ ra, hai chân thon dài bị tách ra hai bên, trên đùi dính đầy chất lỏng, nhục huyệt giữa hai chân cũng ướt nhẹp, còn có thể thấy rõ nó đang nuốt một cây côn ŧᏂịŧ dữ tợn.

Dần dẫn kɧoáı ©ảʍ lại xuất hiện, Jennie hừ nhẹ, nhịn không được vặn vẹo mông, muốn thịt rễ kia đâm càng sâu.

"Hừ, chỉ biết dễ chịu cho bản thân, gia gia ta còn đang khó chịu đây, mau tiếp tục xoay!"

Chaeyoung nhận ra Jennie bắt đầu động tình liền đắc ý, lên tiếng bảo tôn tử tiếp tục động.

"Ô ân... Thật thoải mái .. Gia gia..."
Jennie dần dần bị kɧoáı ©ảʍ bao quanh, lý trí dần biến mất, kɧoáı ©ảʍ bị gia gia ôm vào lòng thao huyệt, sờ vú khiến nàng càng thêm trầm luân, tiếng rêи ɾỉ ngày càng lớn.

Chaeyoung nhìn thiếu nữ xinh đẹp bị mình thao đến lộ ra vẻ dễ chịu, rêи ɾỉ càng thêm đắc ý, cô dù già vẫn có thể khiến tiểu lãng hóa này xoay mông cầu thao hay sao, nghĩ đến cháu gái ngày thường là một học sinh xuất sắc, giờ phút này lại bị mình cắm đến mê loạn, toàn thân trên dưới Chaeyoung sướng kinh người.

"Nini, ở trường có dạy việc gia gia cắm nhục huyệt con là có nghĩa gì hay không?"

" Ừm ha... Có, sách sinh lý có nói, nói cái động này của omega nhi là... Là để chồng tương lai cắm... Còn nói...A---"

Jennie đỏ mặt hồi tưởng lại tiết học sinh lý, lại thấy xấu hổ, nhưng kèm theo đó là kɧoáı ©ảʍ càng mãnh liệt, các bạn Omega khác đều mơ đến lão công trẻ tuổi đẹp gái, còn bản thân nàng lại bị gia gia lớn hơn gần hai giáp ôm vào ngực thao huyệt, lại còn lấy đi lần đầu tiên.
"Còn nói cái gì? Hả?" Chaeyoung thấy cháu gái ngẩn người, không nói tiếp, liền lên tiếng ép nàng nói.

"Còn nói là, là để mang thai sinh con cho lão công... Ân a, quá nhanh..."

Jennie đột nhiên bị cắm mạnh, kêu lên, nàng bị đâm đến hoa tâm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ kɧoáı ©ảʍ cường liệt, vừa muốn thoát khỏi vừa muốn cảm nhận kɧoáı ©ảʍ.

"Vậy Nini sinh cho gia gia một đứa được không a?"

Chaeyoung nhất thời thấy tiểu dâʍ oa trong ngực dâʍ đến không chịu được, lần đầu thao đã lãng đến vậy, phải để nàng biết được sự lợi hại của mình mới được, đồng thời cũng hỏi ra vấn đền xấu hổ.

"Ngô, tốt... Không, không thể... Cầu van gia gia...Con không muốn sinh con" Jennie mơ mơ màng màng đồng ý, lại giật mình gia gia hỏi mình cái gì, hoảng sợ phủ nhận, vừa mới bị khai phá lần đầu, nàng chưa chấp nhận được vấn đề này.
"Omega mang thai, sẽ phải nghỉ học a..."

"Hù, tiểu lãng hóa, gia gia là muốn làm lớn bụng con, để mọi người biết con là tiểu lãng hóa mới cao trung đã bị người phá thân đến mang thai, sau đó ngoan ngoãn tạm nghỉ học, cùng gia gia về quê, đời này chỉ sinh con cho ta!"

Jennie nghe gia gia nói, toàn thân run lên, nàng vừa nghĩ đến toàn bộ bạn học biết mình mang thai liền cực kì sợ hãi, còn việc mình không thể đi học nữa, không gặp bạn học cùng thầy cô, chỉ có thể giống trên sách viết về omega bị người giam lai, cả đời chi có thể sinh con cho nữ nhân. Jennie sợ hãi giãy giụa, Chaeyoung tiếp tục động, đem tinh dich bắn sâu vào nội thể nàng, rót đầy hυyệŧ chật hẹp, Jennie đồng thời cũng cao trào, lập tức đạt đến cực hạn kɧoáı ©ảʍ cùng xấu hổ, kiệt sức ngủ mê man.

Chaeyoung lúc này nhặt quần dưới đất, móc trong túi ra một lọ thuốc không nhãn, lại ôm cháu gái, tách hai chân nàng, nhét thuốc vào nhục huyệt nhầy nhụa của nàng, nhìn viên thuốc chậm rãi trượt vào nội thể nàng.
Jennie hoàn toàn không biết đến viên thuốc này, mệt mỏi ngậm một mông tinh thủy nặng nề ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro