Chương 3: Có qua có lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại Hàn Quốc,

Trong một căn hộ nọ, có hai người phụ nữ đang dính lấy nhau.

Nói đúng hơn là một người thì ôm chặt tay người kia không buông, còn người kia thì dùng tay của mình đẩy người phụ nữ ôm cánh tay của mình không chịu buông.

"Chaeyoung đừng vậy mà người ta làm bạn thân của cậu từ nhỏ tới giờ không lẽ cậu trơ mắt nhìn người ta không lấy được vợ sao. Chỉ ở hai tháng thôi mà!!"

Người phụ nữ ôm cánh tay không chịu buông đó là LaLisa Monobal, là con một của Monobal gia và là người thừa kế Monobal thị. Chị cao khoảng mét 67, đôi mắt nâu đen được thừa hưởng từ người mẹ của mình.

Đôi mắt tuy giống mẹ nhưng mắt lại một mí giống cha mình. Tính cách chị khá nổi loạn và thích nơi ồn ào nhưng chị lại là người chưa có kinh nghiệm yêu bao giờ mà lại thích làm quân sư tình yêu cho người khác.

Park Chaeyoung vẫn lạnh lùng im lặng chẳng ngó gì tới tên ồn ào kia đẩy tay tên đó ra rồi tiếp tục đọc sách.

Lisa thấy vậy thì giao kèo nói: "Nếu như cậu hứa giúp mình thì mình sẽ giúp cậu nói với mẹ Park tạm thời không ép cậu kết hôn thế nào?"

Park Chaeyoung định nói không cần nhưng nghĩ lại thì cách hai ngày bà Park lại tới kêu cô kết hôn thật sự vừa ồn mà còn khiến cô không có thời gian đọc sách.

Thấy Chaeyoung im lặng không trả lời Lisa cũng quen với cảnh này nhiều lần rồi chị nghĩ nếu dụ không được thì phải kiếm cách khác dù sao người bạn này của chị có bao giờ chịu nghe lời ai đâu.

Chị đang suy nghĩ tìm cách thuyết phục thì nghe Chaeyoung đồng ý hại suýt chút nữa muốn rớt cằm xuống luôn.

Chị sợ mình nghe lầm nên hỏi lại: "Cậu... cậu đồng ý"

"Uhm nhưng với điều kiện"

Biết ngay tên lạnh lùng này không bao giờ giúp người ta không công mà.

Lisa thầm nghĩ trong lòng như vậy.

"Được rồi cậu nói đi"

Park Chaeyoung nói với giọng lạnh như băng không nhanh không chậm: "Thứ nhất mình không thích ồn ào. Thứ hai khi ở chung phải sạch sẽ. Thứ ba...".

Lisa thấy cô ra điều kiện không ngưng liền nói: "Sao cậu lắm điều thế? Cậu đang cho người ở hay thuê osin thế?"

"Được rồi trước mắt cứ như vậy đi" Chaeyoung nói với giọng không lạnh không nóng rồi đi vào phòng.

Lisa ngồi dựa lưng vào sofa thở dài nhớ lại người con gái hung hăng nhưng làm chị nhớ mãi mãi không quên.

2 Tháng trước,

Khi LaLisa Monobal qua New Zealand công tác, chị đã gặp người con gái ấy.

Người có đôi mắt to tròn với đôi má ửng hồng, đôi chân tuy không dài cùng mái tóc ngắn ngang vai.

Lần đó chị đang trên đường đi ăn tối thì thấy cô đang đứng xếp hàng mua đồ ăn thì có tên ăn trộm đang móc túi cô. Chị lập tức xuống xe bắt lấy tên trộm. Nhưng cô từ đầu tới cuối không hề biết chuyện gì xảy ra, lúc xoay qua đã thấy người phụ nữ lạ cầm ví tiền của mình cô liền kêu lên ăn trộm rồi chạy tới cắn người đó.

Lisa định đưa ví tiền lại thì nghe cô la lên như vậy chị liền nhìn xung quanh ai cũng nhìn mình rồi thấy một bóng đen chạy tới mình, Lisa cảm thấy hơi nhói ở cổ tay thì phát hiện ra cô gái mình vừa giúp bây giờ đang cắn mạnh lên cổ tay của đến mức máu chảy ra.

Lúc này chị mới phản ứng: "AAA... AAAAA..." Lisa liền đẩy cô ra nói: "Sao cô lại cạp tôi?"

Cô gái nghe tên kia nói mình cạp hắn lập tức nổi giận: "Bà đây không phải thú nghe chưa, bà đây là cắn cô cho chừa cái tật ăn trộm vậy mà dám nói là cạp à?! Được lắm!"

Cô nói xong không đợi đối phương trả lời cô liền tung nấm đấm vào mắt chị cô hừ lạnh rồi bỏ đi.

Lisa không hiểu rõ cô ta đang nói gì nhưng cũng biết được cô đang chửi mình còn chưa kịp giải thích đã bị bụp một phát vô mắt.

Chị đơ luôn, không biết đấm có mạnh hay không mà trên mắt Lisa có một cục tròn tròn đen đen tím tím nhìn rất khó coi chẳng hề phù hợp với khuôn mặt đẹp gái của chị một chút nào.

Định thần lại chị đã không thấy cô đâu, Lisa nói với lòng mình nhất định sẽ nhớ mặt cô hãy đợi đấy.

Qua 2 tuần sau mắt bớt bằm chị mới đến công ty được, vừa bước vào thang máy đã thấy được khuôn mặt mình không thể nào quên được suốt hai tuần qua.

Còn cô thì thấy mặt chị nhưng không có biểu hiện gì bên ngoài.

Có trời mới biết cô đang nhục tới cỡ nào, hồi hai tuần trước sau khi đánh người ta xong thì có đứa bé chạy lại nói tên ăn trộm kia đã bị chị xinh đẹp mới nảy đánh, cô liền xoay qua đúng là tên kia xinh đẹp thiệt nhưng mà bây giờ qua xin lỗi thì quê quá nên cô coi như chị xui xẻo ai ngờ bây giờ lại ở công ty gặp mặt tên đó chứ.

Cô đang hồi họp thì thấy chị bấm tầng cao nhất, cô chết lặng.

Lisa thấy tới tầng của cô mà cô vẫn đứng yên liền tốt bụng cười nói: "Cô không định ra sao hay cô muốn lên tầng với tôi".

Nói tới đây chị cúi thấp người thì thầm bên tai cô: "Hay cô muốn cắn hay đánh tôi nữa?"

Giọng nói chị làm phá vỡ suy nghĩ của cô, mặt cô lập tức đỏ lên liền co chân chạy ra thang máy. Lisa phì cười với biểu hiện của cô, đã biết mình là ai còn giả vờ như không biết.

Ngồi vào chỗ làm của mình thì có một cô gái trẻ lại bắt chuyện với mình: "Jisoo cô biết gì chưa hôm nay tổng giám đốc đến công ty đó, cô không biết đâu tôi nghe mấy chị làm việc ở đây nói tuy gặp tổng giám đốc có một lần nhưng phải công nhận chị ấy rất xinh đẹp, đã trẻ tuổi lại còn...".

Cô gái này là Wendy là thực tập sinh giống Jisoo. Wendy thì nói không ngừng còn Jisoo nghe tai này lọt tai kia, trong đầu em chỉ còn khuôn mặt người bị em đánh hiện đang là cấp trên của em.

Bỗng có thư kí của tổng giám đốc xuống mời Jisoo lên phòng tổng giám đốc. Mọi người đồng loạt nhìn về phía Jisoo còn em thì sợ muốn hú vía sợ mình bị đuổi việc thì thảm rồi nhất định ba mẹ sẽ bắt em kết hôn cho coi.

Bước vào phòng tổng giám đốc em thật muốn chui xuống hố mà, người phụ nữ đang ngồi ghế tổng giám đốc là người em không muốn gặp nhất bây giờ. Thấy em nhìn mình với ánh sợ hãi như một con thỏ chị liền thầm nghĩ sao em lại đáng yêu vậy.

Chị nói: "Sao cô lại đứng yên đó, sợ tôi CẮN cô sao?"

Em nghe lập tức đỏ mặt "Tổng giám tôi thật sự xin lỗi về chuyện hai tuần trước xin cô đừng đuổi việc tôi có được không? Tôi hứa lúc nào cũng làm việc thật chăm nếu không cô nói đi cô muốn gì tôi đều làm".

Ý định của chị chỉ là chọc em chút thôi nhưng thấy em nói vậy lập tức cười nói "Được thôi vậy khoảng một tuần nữa cô chuẩn bị theo tôi gặp ba mẹ". Em nghe xong lập tức nói: "Tổng giám đốc tôi chỉ cắn cô một cái với bụp cô một lần mà phải gặp ba mẹ cô để họ chém tôi sao?"

Lisa nửa đùa nửa thật nói "Ba mẹ tôi đang ép tôi kết hôn nên cô làm bạn gái tôi đến gặp họ cho họ đừng ép tôi nữa".

Jisoo nghe xong chỉ trả lời "Vâng, không còn gì thì tôi ra đây".

Sau khi bước ra cửa mặt em đỏ như cà chua, tim thì đập liên hồi em nói nhỏ: "May mà ra kịp nếu không mình bị hút hồn rồi, đúng là chị ấy xinh đẹp thiệt nhưng mới nảy tổng giám đốc kêu mình gặp ba mẹ chị ta sao...?"

Còn Lisa trong hai tuần qua chị đã tìm hiểu về em, chắc có lẽ chị thích bị ngược thân nên bị em cắn mạnh đến mức máu chảy ra vậy mà chị lại không giận ngược lại còn có hứng thú với em. Lisa nhếch mép cười, người chị đã định thì sẽ không trốn thoát khỏi chị được đâu.

2 tháng sau tại New Zealand,

"A chị nói chị có bạn gái rồi sao?"

"Jennie em có thể nhỏ tiếng lại hay không?" Jisoo nếu biết Jennie phản ứng như vậy chị nhất định sẽ bịt lỗ tai lại trước.

"Là tên tổng giám đốc bị chị ngược đến chết đó hả?" Jennie nói đùa.

"Kim Jennie em muốn chết à?" Jisoo cốc đầu nàng.

"Không em còn muốn đợi soái tỷ của em nữa chưa muốn chết đâu" nàng ôm hai tay trước ngực giả bộ sợ.

"Vào chuyện chính thôi, tuần sau chị với Lisa qua Hàn Quốc, tiện thể chị thấy em thích đi du lịch vậy em muốn đi không?"

"Muốn muốn muốn" Jennie cười híp mắt nói.

"Nhưng mà do sợ em ở khách sạn không tiện lỡ gặp chuyện gì thì không tốt nên chị ấy nhờ một người bạn cho em ở nhờ" Jisoo nói xong còn thể hiện sự lo lắng.

Jennie cười nham hiểm nói "Chứ không phải chị Lisa sợ em phá không khí hai người à?"

Jisoo đỏ mặt nói "em nói linh tính gì thế?" Jennie bĩu môi nghĩ trong bụng làm như mình không biết gì vậy.

Tại sân bay Incheon, Hàn Quốc,

Có hai người con gái xách vali đang đi ra cửa sân bay. Người phụ đang dựa vào chiếc xe hơi màu đen thì thấy hai người đó bước ra liền nở một nụ cười tươi sáng chạy lại xách vali dùm sau đó nói: "Chào mừng hai em tới đây, em yêu có mệt không?"

Chị còn định hôn thì người phụ nữ cao đó đánh vào lồng ngực chị nói " Lisa chị muốn chết hả, Jennie còn đang...".

Jisoo xoay qua thì đã thấy Jennie đã ở yên trên xe đọc sách rồi.

Cả 3 người ngồi trên xe một người đọc sách một người nhìn ngắm cảnh chẳng ai lên tiếng mà Lisa lại là người thích náo nhiệt nên đã lên tiếng nói "Bây giờ chúng ta đi ăn trước nha".

Cả hai người kia đồng thanh "Uhm".

"Nè em gái nhỏ sao em lại im lặng tới đáng sợ như vậy chứ? Không phải em hay nói nhiều lắm mà?"

Jennie khinh thường Lisa nói: "Không phải chị muốn em không phá không gian của hai người sao?! Em đang im lặng như chị mong muốn đó!"

"...." Nói trúng tim đen, Lisa đành im luôn. Em gái nhỏ này của chị chắc còn đang giận chuyện không cho nó ở chung đây.

Trên xe lại bắt đầu im lặng.

Sau khi ăn xong cũng gần tới chiều, Lisa đưa Jennie lên nhà Park Chaeyoung xong rồi chạy như bay xuống lầu. Jennie chẳng thèm để tâm đến hành động lạ của Lisa nên bấm chuông cửa.

Chaeyoung đang tắm thì nghe chuông cửa cô nghĩ là mẹ mình tới nên chỉ quấn khăn tắm ngang hông rồi ra ngoài mở cửa. Ai ngờ mở cửa ra thì thấy cô gái nhỏ đang xách vali ngước cổ nhìn mình không chớp mắt cô chẳng thèm nói gì liền đóng cửa.

Jennie không ngờ đằng sau cánh cửa lại là một mỹ nhân mới vừa tắm xong lộ ra cơ bụng sáu múi, phía dưới đang quấn khăn tắm làm nàng phải nhìn không chớp mắt, thấy người ta định đóng cửa nàng liền chặn cửa nói bằng tiếng Hàn nàng học được "Nè nè chị thấy khách mà không cho người ta vào còn định đóng cửa nữa hả?"

Park Chaeyoung lạnh nhạt nói "Cô là ai?"

Jennie nói "Tất nhiên là bạn chị mời tôi đến ở rồi!"

Chaeyoung hừ lạnh: "Ồ thì ra cô đến ở nhờ"

"..."

"Nhưng mà tôi không muốn ở chung với cô nhóc như cô". Nói xong cô lập tức đóng cửa nhưng ngoài dự tính của Chaeyoung, cô thấy có cái bóng nhỏ phóng nhanh vào mình, không kịp né liền bị xô ngã.

Jennie thấy chủ nhà sắp đóng cửa liền buông vali xuống phóng vô nhà nhưng do nàng phóng chứ không phải chạy vào thế là gây ra cảnh người nằm trên người nằm dưới.

Có điều Jennie do cao có 1m63 còn Chaeyoung cao 1m68 cho nên khi té thì mặt nàng úp dô ngực cô. Điều đáng nói là khi nàng té theo phản xạ thì nàng la lên "AAA.... ummm"

Trước mắt Jennie là một lòng ngực săn chắc nhưng trong miệng của nàng thì đang ngậm... nhũ... hoa... trước ngực cô. Jennie đỏ mặt lập tức đứng dậy lấp bấp nói "Tôi...tôi... không phải... muốn ngặm... nhũ hoa của chị đâu".

Mặt Park Chaeyoung đằng đằng sát khí, Jennie thấy không ổn lập tức chạy ra ngoài xách vali theo.

Nàng thầm nghĩ thà ngủ khách sạn cũng không ở chung được với người đằng đằng sát khí như vậy nhưng mà nghĩ tới cảnh vừa rồi nàng liền ớn da gà.

Park Chaeyoung mắc bệnh sạch sẽ thấy có người đụng mình mà còn là một cô nhóc nữa.

Từ trước tới giờ cô không hề đụng vào con gái mà hôm nay cô còn bị một cô nhóc đè lên còn bị chiếm tiện nghi... nghĩ tới đó mặt cô liền lạnh lên.

-----------------

"Ha... haha..." giọng cười đùa giỡn của Lisa vang khắp nhà.

Park Chaeyoung mặt hết đỏ rồi lại trắng, cô không ngờ chuyện xấu hổ như vậy cô nhóc hôm qua dám kể cho Lisa nghe.

Lisa vỗ vai Park Chaeyoung nói: "Chaeyoung à không ngờ người có thân thủ nhanh như cậu lại không bằng một cô nhóc haha. Cậu bị người ta ngậm nhũ hoa nữa chứ haha, mình nói cho cậu biết tốt nhất cậu nên cho nó vào ở nhờ đi nếu không nó nhất định sẽ phá không cho cậu không gian riêng đó. Mình quen con bé lúc đó nó còn rất nhỏ, lúc đó mình và con bé học chung một trường taekwondo, nhìn lùn vậy thôi chứ con bé không như bên ngoài đâu có lần mình bị nó đánh tới bằm mặt luôn".

"Được thôi nếu cô nhóc có thể im lặng mình sẽ cho ở"

"Cậu nói phải giữ lời nha, để mình đi nói với con bé, cậu còn muốn nói gì nữa không?"

"Đi không tiễn" Chaeyoung đưa tay mời ra hướng cửa.

"...." Tên vô tâm này.

Sau khi Lisa ra về thì Chaeyoung dựa lưng vào sofa cười lạnh "Cô về đây sẽ chết với tôi".

"Ắt... xì... không biết ai đang nhắc mình nữa" Jennie đang đọc ngôn tình trong khách sạn.

"Tiểu sư muội à, mở cửa đi"

"Tới đây, xin hỏi tam sư tỷ chị muốn gì?"

"Sư muội à, bạn chị cho em ở nhờ rồi em mau chuẩn bị đi đồ đi".

Jennie ngạc nhiên nói - "Hả thiệt sao? Chị ta cho ở thiệt?"

"Ùm đúng vậy em dọn đồ đi" Lisa nói xong đi xuống bãi đậu xe.

Còn Jennie lại cảm giác không lành lắm nhưng vẫn nghe lời dọn đồ. Nàng nào đâu biết "Nguy hiểm" đang tới.

Lisa dẫn Jennie lên lầu đưa chìa khóa nhà rồi về.

Nàng vô nhà xách đồ mới đi siêu thị về không thấy Park Chaeyoung ở nhà tự nhiên nàng thấy nhẹ nhõm ghê.

Jennie nghĩ dù sao mình đã làm chuyện như vậy với người ta cũng nên tạ lỗi.

Nàng nghe nói Park Chaeyoung rất thích ăn cá nàng liền kêu tam sư tỷ mua liền, khi nàng mở bịch cá ra thì mặt Jennie đầy hắc tuyến "LALISA chị là tên thối tha!!!!!!!!!"

Nàng bực mình nhìn 2 con cá đang sống trơ trơ mà mình thì không dám đụng vào, trước giờ nàng chỉ làm cá chết bây giờ phải làm cá sống sao mà được cảm giác trơn trơn nhớt nhớt ghê cực kì.

Nhưng vì nơi ở nàng đành ngậm ngùi bắt con cá, bắt tới bắt lui mà vẫn không được tới lúc bắt được con cá thì Park Chaeyoung về.

Con cá còn lại trong bịch nó nhảy ra rơi dưới chân Chaeyoung, cô bước vào cửa đã nghe tiếng động ở bếp, Chaeyoung sơ ý không thấy con cá dưới chân thế là trượt chân ngã xuống người Kim Jennie.

Thế là cảnh tượng hôm qua lại xảy ra nhưng có chút thay đổi lần này là Jennie nằm dưới Chaeyoung và... môi nàng cũng dưới môi cô.

Người Chaeyoung đè lên người nàng và cả hai bàn tay... đặt trước ngực nàng.

Chaeyoung cảm giác có gì đó mềm mềm liền bóp thử lúc này cô mới nhận ra cô gái nằm dưới người cô đang trợn mắt nhìn mình.

Cô lập tức đứng dậy tính nói là tại nàng thì Jennie đã ngân ngấn nước mắt "Chị là tên lưu manh, vô sỉ nhỏ mọn tôi chỉ lỡ ngậm nhũ hoa của chị thôi vậy mà chị lại trả thù tôi huhu".

Park Chaeyoung nào biết Kim Jennie đang ráng gặng nước mắt ra để cho cô rơi vào bẫy.

Như mong đợi Chaeyoung rất ghét tiếng ồn lại thấy nàng sắp khóc liền nhẹ giọng nói: "Tôi xin lỗi, không phải tôi cố ý".

Jennie cười thầm trong bụng nghĩ cuối cùng cũng rơi vào bẫy nếu không nhất định cô sẽ đuổi nàng ra khỏi nhà.

Thấy Jennie không thèm nhìn mình rồi đi vô phòng cô tưởng nàng còn giận nên nói: "Vậy để tôi làm đồ ăn cho cô được không?"

Jennie xoay qua nở một nụ cười ngọt ngào với cô như chưa từng có chuyện gì: "Vậy thật cảm ơn chị CHỦ nhà" rồi đi vào phòng.

Chaeyoung tự nhiên thấy có gì đó sai sai liền biết ngay mình bị dụ, cô nhìn cửa phòng đang đóng lại của Jennie cười nham hiểu nói: "Kim Jennie là cô nổ pháo trước đấy nhé!" rồi đi làm đồ ăn.

Vote ⭐️ giúp mình 🙇‍♀️🫶🙇‍♂️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro