21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một năm sau.

Hội sở giải trí ở thành phố G.

Trong phòng bao ồn ào náo nhiệt, một đám người đang thi uống rượu, ca hát, chơi xúc xắc, một đám chơi đến vui vẻ vô cùng.

Ngày hôm qua Lisa mới từ nước ngoài trở về, còn chưa thích ứng được với giờ giấc bị đảo lộn, hôm nay đã bị mấy người bạn kéo đến hội sở. Ngoài miệng nói là đón gió tẩy trần cho nàng, kỳ thật chính là tìm lý do để ăn nhậu chơi bời.

Lisa liều mạng uống mấy vòng rượu với mọi người, lúc này men say bắt đầu nổi lên, nàng có chút không chịu nổi, lười nhác dựa vào sô pha nghe Sunny hát.

Sunny bùng nổ vào mùa đông năm trước.

Mùa đông năm trước, sau khi bộ điện ảnh võ hiệp "Trường kiếm" của Jisoo công chiếu đã được đánh giá rất cao, Sunny đóng vai một nhân vật khá được khán giả yêu thích, cho nên sau khi công chiếu không bao lâu cô ta liền nổi tiếng.

Vì phòng ngừa cô ta bị mất fan, người đại diện canh phòng vô cùng nghiêm ngặt, cơ hồ là nhìn chằm chằm 24 giờ, còn nhận cho cô ta hai bộ điện ảnh mới, một tổng nghệ cùng với các loại đại ngôn.

Bận rộn công tác, đừng nói đến chuyện yêu đương, Sunny ngay cả thời gian thả lỏng cũng không có.

Lúc này vẫn là Lisa thấy cô ta đáng thương, nói hai câu với người đại diện, Sunny mới được phép đi ra ngoài xả stress.

Sunny giống như một chú chó vui vẻ khi được thả ra cửa, lôi kéo Lisa uống thêm vài ly rượu, sau đó nắm chặt micro bắt đầu tra tấn lỗ tai người nghe.

Lisa ngồi ở trên sô pha, nghe cô ta đứng ở một bên quỷ khóc sói gào, vì thế dũng cảm khui bình rượu thứ ba.

Chờ đến khi Sunny hát đến khàn giọng, Lisa cũng đã uống đến lâng lâng, cả người đều vô cùng phấn khởi, một phen đoạt lấy micro trong tay Sunny: "Tôi tới!"

Sunny mới vừa hát được một nửa, là bài hát kinh điển "Ốc sên".

Thấy Lisa muốn hát, cô tò mò hỏi: "Chị biết hát sao?"

Lisa nâng cằm: "Đương nhiên!"

Nói xong liền cất giọng.

"Tôi muốn từng bước từng bước tiến lên, đón ánh nắng lên rồi lặng lẽ ngắm nhìn.

Khoảng trời nho nhỏ có giấc mơ lớn lao, vỏ ốc nặng nề mang ước vọng mỏng manh.

Tôi muốn từng bước từng bước tiến lên, cưỡi lên phiến lá rồi bay về phía trước."

Vài câu này được hát ra, cả người Sunny đều ngây dại, phòng bao vốn đang cãi cọ ồn ào trong nháy mắt cũng yên tĩnh lại.

"Mẹ nó!" Một người vọt tới trước mặt Lisa, hoảng sợ bưng kín miệng nàng, "Mau lấy micro trong tay La tiểu thư cất đi!"

Sunny phản ứng lại, nhanh chóng đoạt lấy micro trên tay Lisa, hơn nữa còn ném vào thùng rác!

"A.....ưm ưm" Lisa bị mấy người bạn tốt ấn lên sô pha, "Tôi muốn ca hát!"

"Hát cái gì mà hát, uống rượu uống rượu nào." Bạn tốt kinh hồn chưa định, vội vàng rót cho nàng một ly rượu.

Sunny vẫn còn sợ hãi, trăm triệu lần không nghĩ tới ngũ âm của Lisa lại không được đầy đủ như vậy, vừa cất giọng quả thực là ma rên quỷ thét!

Nhóm người chơi đến hơn mười một giờ, Lisa say đến rối tinh rối mù, Sunny cũng uống rượu, không thể lái xe, tính toán gọi người tới đón.

Kêu ai mới được đây? Cô ta lướt lướt danh bạ, lướt tới tên Jisoo, vì thế hỏi Lisa: "Nếu không kêu Kim đạo diễn tới đón chị?"

Lisa mở to đôi mắt mê mang, phản ứng rất trì độn, sửng sốt trong chốc lát, đột nhiên hỏi: "Chị ta có thể gặp tôi sao?"

Sunny cũng không biết nguyên nhân chân chính Lisa và Jisoo chia tay, buồn bực nói: "Tại sao lại không thể? Chị về nước, Kim đạo diễn khẳng định rất muốn gặp chị."

"Ừm ừm ừm." Lisa gật gật đầu, biểu tình có hơi ngu ngốc, "Mau kêu chị ta đến đây đi."

Đại khái qua 40 phút, cửa phòng bao đột nhiên bị người đẩy ra, một thân ảnh mỹ lệ đĩnh đạt xuất hiện ở cửa.

Sunny hướng cô vẫy vẫy tay: "Kim đạo diễn, La tổng ở chỗ này."

Không cần cô ta nói, ánh mắt Jisoo đã chuẩn xác nhắm tới người đang ngồi trên sô pha, người mà cô tâm tâm niệm niệm suốt hai năm nay.

Cô đi đến trước mặt Lisa, thần sắc vốn đang lãnh đạm trong nháy mắt nhu hòa đi không ít: "Tiểu Lice."

Nghe thấy xưng hô vừa quen thuộc vừa sủng nịch kia, Lisa chậm rãi ngẩng đầu, ngây ngốc nhìn Jisoo.

Jisoo mặc áo khoác đen, bên trong là áo lông cổ cao màu xám, trên mũi cao thẳng là khung kính vàng nhạt, khuôn mặt như cũ văn nhã xinh đẹp, phảng phất như hai năm không có gì thay đổi.

Mà ở trong mắt Jisoo, Lisa cũng vẫn là gương mặt của một tiểu thư phong lưu như hai năm trước, đôi mắt hoa đào mê ly như mang theo điện, lập tức câu lấy tâm cô.

Hai năm không gặp, cả hai đều giữ nguyên bộ dáng chọc người động tâm như vậy.

Lisa uống đến choáng váng, hơi hơi híp mắt nhìn Jisoo, tựa hồ đang phân biệt cái gì.

Sau một lúc lâu, nàng mới mở miệng: "Họ Kim, chị tới làm gì?"

Jisoo ôn nhu nói: "Đón em."

Lisa hừ một tiếng, đắc ý dào dạt nói: "Tôi kêu Sunny tìm tài xế rồi."

Jisoo cười cười: "Chị là tài xế."

"A?" Lisa lộ ra biểu tình mờ mịt, đại não trì độn giống như một chiếc máy tính kiểu cũ, hoàn toàn không nhớ nổi chính mình đã gật đầu đồng ý để Sunny gọi người tới.

Một lát sau, nàng mới nhớ tới hình như có chuyện như vậy thật, vì thế lảo đảo lắc lư đứng lên: "Vậy đi thôi."

Nhưng mà đi không tới hai bước, nàng liền chân nam đá chân chiêu, thiếu chút nữa té xuống đất.

May mắn được Jisoo nhanh tay đỡ lấy.

Lisa lại cảm thấy mặt mũi đều bị ném sạch, vẻ mặt không vui nói: "Đừng đỡ tôi, tôi không có say, không tin tôi đi thẳng tắp cho chị xem!"

Jisoo vừa buồn cười lại bất đắc dĩ: "Về thôi."

"Không được!" Nói xong Lisa đẩy người bên cạnh ra, thẳng tắp đi về phía tường.

Jisoo túm chặt lấy nàng, đem người ôm đến trong ngực: "Rồi rồi, em không có say. Là chị đi đường không xong, em phải đỡ chị."

Lisa ha một tiếng, khinh thường nói: "Nói sớm hơn có phải tốt hơn không."

Jisoo: "......"

Trên đường trở về, Lisa thật sự rất ngoan, không hề nháo loạn, nằm ở ghế sau rầm rì, Jisoo nghe hơn nửa ngày mới nghe ra đó là bài hát "Ốc sên".

Lisa một đường hát đến lung tung rối loạn, tất cả đều không theo nhịp, Jisoo thật sự rất muốn lấp kín miệng nàng lại.

Từ hội sở đến chung cư Lisa có hơi xa, Jisoo dứt khoát đem người mang về chỗ của mình.

Lisa cũng không khách khí, vừa vào cửa liền phun, thiếu chút nữa phun hết lên trên người Jisoo.

Jisoo tưởng tượng không biết bao nhiêu lần tình cảnh hai người gặp lại, như thế nào cũng không nghĩ tới chính là cái dạng này.

Cố tình Lisa lại bắt đầu lên cơn điên, quấn lấy cổ cô giống như koala, liên tiếp kêu: "Dơ quá, tôi muốn đi tắm!"

Jisoo bất đắc dĩ nói: "Em còn biết bản thân dơ hả."

"Tắm rửa!" Lisa nắm lỗ tai cô không ngừng kêu, tinh thần rất phấn khởi, "Nhanh lên! Tôi muốn tắm rửa!"

Quả thực rất giống một nhóc con ầm ĩ, một hai phải bắt trưởng bối tắm cho nó.

Jisoo hít sâu một hơi, đem người ôm đến phòng tắm, trước tiên để Lisa ngồi ở một bên, cô đi xả nước vào bồn tắm.

Mới vừa thử nhiệt độ nước xong, một kiện quần áo từ trên không trung bay tới, rơi ở trên đầu cô.

Jisoo kéo quần áo xuống, xoay người nhìn qua, Lisa đã đem chính mình cởi sạch.

Ánh mắt Jisoo hơi ngưng lại, tầm mắt không chịu khống chế dừng lại ở trên người Lisa, như là bị dính chặt ở nơi đó, như thế nào cũng không dời mắt được.

Cô nghe được hô hấp có chút dồn dập của mình, cổ họng một trận khô nóng, máu huyết toàn thân cứ cuồn cuộn lên......

"Mau giúp tôi tắm rửa." Lisa không vui trừng mắt liếc Jisoo một cái.

Jisoo bình tĩnh lại một chút, chịu đựng dục vọng mãnh liệt đỡ nàng vào bồn tắm.

Lisa ngâm mình ở trong nước ấm, thoải mái thở dài một hơi, lại nhìn chằm chằm Jisoo, nhìn vài giây, đột nhiên bất mãn nói: "Tại sao chị không tắm?"

Jisoo nhẫn nhịn thật sự vất vả, gân xanh trên trán đều nổi lên, giọng khàn khàn: "Chờ em tắm xong đã."

"Không được, cùng nhau tắm." Lisa say rượu căn bản không nói lý, mạch não còn vô cùng kỳ lạ, "Chị không tắm với tôi, chính là ghét bỏ tôi."

"Ngoan, đừng nháo." Jisoo kiên nhẫn dỗ nàng.

Lisa ngồi ở trong bồn tắm, hừ một tiếng, đột nhiên duỗi tay nắm lấy cổ áo Jisoo kéo mạnh.

Ùm!

Jisoo đột nhiên không kịp phòng bị, vững vàng ngã vào bồn tắm, bắn ra một mảnh bọt nước, Lisa thấy vậy đắc ý cười to hai tiếng.

"Tiểu Lice!" Jisoo không thể nhịn được nữa, khuôn mặt trầm xuống thấp giọng kêu một tiếng, mắt đen lộ ra một tia nguy hiểm.

Lisa sửng sốt, rụt rụt bả vai, ngoan ngoãn không nhúc nhích, ánh mắt vô tội.

Jisoo cởi mắt kính xuống, xụ mặt, nhận mệnh tắm rửa cho Lisa.

Lisa được phục vụ đến thoải mái dễ chịu, mê mang ghé vào trong lòng Jisoo, cũng không biết chạm đến cọng dây thần kinh nào, bỗng nhiên nói: "Tôi là ốc sên."

Jisoo tắm phía sau lưng cho nàng, trong đầu tất cả đều là những thứ linh tinh không thể miêu tả, nghe được Lisa nói như vậy, liền có lệ ừ một tiếng.

Lisa được tán thành, cả người đều hưng phấn lên, cằm chống lên ngực Jisoo, không ngừng cọ tới cọ lui.

Nàng xem bản thân là ốc sên, còn Jisoo chính là một bức tường rất cao, nàng không ngừng bò lên trên.

Nhưng mà nàng uống quá nhiều, cả người vô lực, như thế nào cũng không bò lên nổi, vì thế càng thêm nỗ lực, dùng sức bò bò bò.

Jisoo nghiến răng nghiến lợi, lạnh giọng đánh gãy nàng: "Đừng bò nữa, tắm rửa."

Lisa mắt điếc tai ngơ, tiếp tục xem chính mình là ốc sên, dùng sức bò lên người Jisoo, nàng còn ngại quần áo Jisoo vướng víu, muốn kéo đồ của cô xuống.

Jisoo không thể nhịn được nữa, một tay đè bả vai Lisa, một tay khác nắm lấy cằm nàng.

Lisa không động đậy được, ngửa đầu, bất mãn nhìn cô, ánh mắt rất tức giận.

Jisoo cảnh cáo: "Còn bò nữa chị liền đập nát vỏ của em."

Lisa tức khắc héo.

Jisoo nhìn chằm chằm cánh môi hồng nhuận của Lisa, nhịn không được dùng tay xoa xoa, cảm giác mềm mại ướt át cơ hồ làm cô mất khống chế!

Lisa tựa hồ cũng bị Jisoo hấp dẫn, nhìn chằm chằm cô trong chốc lát, đột nhiên nảy sinh ác ý cắn một ngụm lên môi Jisoo.

Thật sự muốn điên rồi!

Jisoo không muốn nhẫn nữa, dùng sức nắm lấy gáy Lisa: "Tiểu Lice, đây là em tự tìm!"

Cô cúi đầu ngăn chặn miệng Lisa, đã lâu không thân thiết làm cô hận không thể đem người trong lòng ngực nuốt đến xương cũng không còn. Không bao lâu, trong phòng tắm vang lên thanh âm khiến người mặt đỏ tai hồng.

*******

Chạng vạng ngày hôm sau Lisa tỉnh lại.

Bức màn không có kéo lên toàn bộ, ánh hoàng hôn đỏ rực như lửa đang dần lặng xuống.

Đầu nàng đau như muốn nứt ra, nhìn đến gương mặt quen thuộc của Jisoo ở bên cạnh.

Hoảng sợ.

Mẹ nó!

Sao lại thế này?

Nàng ngẩn người, không chút nghĩ ngợi, một chân đá bay Jisoo xuống giường!

Jisoo bị nàng đánh thức, rất nhanh bình tĩnh nói: "Làm sao vậy, Tiểu Lice."

Lisa không để ý đến cô, ngồi ở trên giường hồi tưởng lại rốt cuộc tại sao nàng lại ở trên giường của cô, một màn này tựa hồ có chút giống tình cảnh hai năm trước.

Chẳng lẽ lại phải làm bạn tình?

Nghĩ đến đây, Lisa đột nhiên hung hăng trừng mắt nhìn Jisoo: "Chính là muốn đánh chị!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro