Chương 79

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Kim JiSoo đang khóc lóc kể lể với Park ChaeYoung thì nghe tiếng gõ cửa, mà trên cơ bản thì không có giọt nước mắt nào cả, nghĩ thầm nữa đêm rồi mà ai gõ cửa?

"Có người gõ cửa, mình cúp máy đây."

"Đêm khuya rồi, cậu chú ý an toàn."

"Mình biết rồi."

Cúp điện thoại, Kim JiSoo đi đến cửa nhìn qua mắt mèo xem bên ngoài, nhìn thấy người ở bên ngoài, Kim JiSoo sửng sốt.

Là Lalisa... nửa đêm rồi còn đến nhà cô gõ cửa làm gì?

Thật ra Kim JiSoo cũng không có say, tửu lượng của cô không tính là cao nhưng mà mấy cái chai bia này chỉ làm cô lâng lâng mà thôi, cũng do do uống nhanh cùng với tâm trạng không tốt.

Nhưng mà, lúc khóc lóc kể lể với Park ChaeYoung cũng chỉ muốn phát tiết chút ấm ức trong lòng mà thôi, cho nên lúc nhìn thấy Lalisa thì cơ bản cô cũng không còn say nữa, cho nên lúc nhìn thấy Lalisa, cô không có lập tức mở cửa, mà quay đầu đi vào nhà vệ sinh.

Bởi vì uống bia cho nên mặt cô và cổ có chút đỏ hồng, nhìn bên ngoài thì thấy như đang say, rửa mặt xong mới cảm thấy có tinh thần hơn được một chút, mà lúc này ngoài cửa đã không còn tiếng đập cửa.

Cô không biết gần nửa đêm rồi Lalisa còn đến đây một chuyến làm cái gì nữa, nhưng mà cô không muốn để Lalisa nhìn thấy dáng vẻ này của mình, cho nên sửa sang lại chút.

Nhưng mà không còn tiếng gõ cửa nữa.

Cô trở lại phòng khách, ngồi trên sô pha, cảm thấy bản thân không thể hiểu được, ngoài miệng thì nói Lalisa là tra nữ nhưng vẫn mong chờ Lalisa đến tìm cô.

Kim JiSoo thở dài một hơi, cầm lấy chai bia trên bàn định uống tiếp, lúc này tiếng gõ cửa lại vang lên, còn có giọng nói của Lalisa.

"JiSoo, là tôi."

Lalisa đứng ở cửa từ lúc nãy đến giờ, Kim JiSoo khi gọi điện thoại cho Park ChaeYoung, giọng nói có chút lớn, cô đều nghe được Kim JiSoo mắng cô là tra nữ, tay giơ lên định gõ cửa dừng lại, cuối cùng cô hạ quyết tâm gõ cửa.

Chuyện hôm nay là lỗi của cô, lúc đưa Hyun Ah về nhà bên kia, cô vẫn luôn nghĩ đến lời nói mà cô đã nói Kim JiSoo , không phải cô không muốn mà cô sợ Kim JiSoo sẽ thấy Hyun Ah phiền.

Sau cô suy nghĩ cẩn thận, có lẽ do cô quá mẫn cảm. Mà trên đường về nhà, Hyun Ah còn nói dì Kim đối với con bé rất tốt, con bé cũng thích dì Kim.

Cô biết mấy năm qua bản thân cô đối xử với Hyun Ah có nhiều chỗ không tốt, quá nghiêm khắc, lại không hiền hậu, cũng không hay cười với con bé. Nhưng không phải cô không yêu con gái mình, cô cũng biết mấy năm trước cô đi vào ngõ cụt không có đường đi ra, chuyện Bae Young Tak ngoại tình không hề liên quan đến Hyun Ah. Nhưng mà cô vẫn giận chó đánh mèo, đến cuối cùng khi cô nhận ra bản thân đã không cho Hyun Ah cảm nhận được tình yêu thương của người mẹ, thì cô lại không biết làm sao.

Trên đường về, cô luôn suy nghĩ, tại sao cô lại không lựa lời mà nói ra câu kia, làm cho đôi môi của Kim JiSoo thay vì cười toả nắng như ánh mặt trời, lại biến thành vẻ mặt không tin tưởng nhìn cô.

Cô hối hận, cô thật sự hối hận khi nói như vậy với Kim JiSoo.

Cho nên sau khi đưa Hyun Ah về nhà, cô vội vàng quay lại chung cư, muốn nói lời xin lỗi với Kim JiSoo.

Kim JiSoo còn chưa đồng ý kết bạn với cô bên IG, gọi điện thoại thì báo máy bận, cho đến khi cô đứng trước cửa nhà Kim JiSoo, nghe Kim JiSoo gọi điện thoại cho ai đó, còn nghe được cái câu Lalisa là tra nữ.

Cô do dự, đứng ở cửa một lúc, cô biết Kim JiSoo bị cô làm tổn thương rồi.

Cô đưa tay ra gõ cửa, ngoài miệng còn nói, "Kim JiSoo .... Tôi có lời muốn nói với em."

Lalisa lại đợi thêm một lát, Kim JiSoo mở cửa.

Cô không biết Kim JiSoo có phải đã khóc hay không, nhưng đôi mắt có chút đỏ, trong khoảng thời gian ngắn Lalisa áy náy không thôi, ngơ ngác nhìn Kim JiSoo.

Còn Kim JiSoo thì nhíu mày, nhìn Lalisa mà cô không thể hiểu được, Lalisa đi về nhanh như vậy, tóc còn rối loạn không giống như ngày thường, hơn nữa... vì sao Lalisa còn làm như muốn khóc đến nơi?

Cô khi dễ Lalisa sao?

Nhìn một lát, Kim JiSoo không để ý đến Lalisa nữa, cô quay về phòng khách ngồi xuống sô pha, tiếp tục uống bia.

Lalisa nhìn Kim JiSoo xoay người đi vào phòng khách, ngồi trên sô pha bắt chéo chân mà uống bia, trên bàn còn mấy chai bia trống rỗng, nước mắt cầm cự nãy giờ tự nhiên rơi xuống, cô cũng đi vào theo Kim JiSoo, đi đến cướp lấy chai bia.

"Em đừng uống nữa."

Bia bị cướp mất, Kim JiSoo lộ ra không vui, nhìn thấy đôi mắt đẫm lệ của Lalisa, cô sửng sốt sau đó chớp mắt nói, "Chị là ai? Làm gì mà quản tôi?"

Thật ra tửu lượng của Kim JiSoo khá tốt, nhưng đó là chuyện của trước kia.

Bây giờ thì không có thường xuyên uống, nhưng mỗi lần uống là bị nghiện, muốn uống tiếp nữa.

Nhưng mà cái này không có nhiều người biết, đương nhiên Lalisa càng không biết. Cô nhìn biểu cảm không vui của Kim JiSoo, lại lạnh nhạt, đột nhiên không biết mở lời sao.

Cô muốn nói, cô là bạn gái của Kim JiSoo, nhưng mà những lời nói của cô vào hôm nay....

Cô không còn mặt mũi để nói vậy.

Kim JiSoo nhìn Lalisa, đột nhiên cười lớn lên, sau đó lấy lại chai rượu trên tay Lalisa mà uống tiếp.

Thật ra, bây giờ cô rất phiền não.

Tính cách của cô rất thẳng thẳng, ngoại trừ ở trước mặt người cô thích có chút túng nhưng vào những thời điểm khác thì cô không phải là cái loại con gái yếu đuối, lúc dỗi Kim Jennie muốn dỗi là dỗi thôi.

Nhưng mà Lalisa thì làm cho cô có cảm giác bất lực.

Giống như là một cái bí mật được chôn giấu sâu ở bên trong, muốn lấy ra nhưng rồi lại thôi, mỗi thời khắc luôn bị chính bí mật của mình trói buộc.

"Em... đừng uống nữa có được không." Lúc Lalisa nói chuyện nhìn Kim JiSoo nhìn chằm chằm vào cô, sau đó lại lắc lắc chai bia một cái rồi uống một ngụm.

Thấy cô vẫn còn uống, Lalisa sốt ruột muốn đoạt chai bia lại, nhưng mà Kim JiSoo lại né làm cô không lấy được.

"Đừng giành a, trong tủ lạnh có đó, muốn uống thì lấy đi." Đôi mắt Kim JiSoo mơ hồ nhìn Lalisa nói, thật ra thì cô cũng đã tỉnh rồi, nhưng mà cô đang chờ xem Lalisa có làm chuyện gì khiến cô phải ngạc nhiên không... ví dụ như uống bia cùng cô.

Nhưng mà Lalisa lại bất động, đôi mắt cô vẫn nhìn chằm chằm vào chai bia trên tay Kim JiSoo , sau đó nói từng câu chữ, "Tôi muốn uống chai bia trên tay em."

Kim JiSoo sửng sốt, Lalisa thừa lúc cô không chú ý đã đoạt lấy chai bia của Lalisa, ngửa đầu uống hết.

Lalisa rất đẹp, hơn nữa làn da lại trắng nõn, lúc ngửa cổ lên uống bia, Kim JiSoo nhìn yết hầu nhấp nhô, đột nhiên cả người khô nóng.

Cô muốn có được... Lalisa.

Kim JiSoo bị chính suy nghĩ của mình mà hoảng sợ, đang giận Lalisa mà sao cô còn suy nghĩ chuyện không đâu vậy, cô ngượng ngùng quay đầu, không nhìn Lalisa nữa.

"Khụ khụ...." Lâu lắm rồi Lalisa không uống rượu, nhất thời uống một hơi, làm cô không thích ứng được mà bị sặc.

Kim JiSoo quay đầu nhìn Lalisa, định đưa tay ra lại rụt lại, cô muốn vỗ vỗ sau lưng Lalisa, nhưng lúc đưa tay ra mới nhớ cô còn đang giận.

Hành động này của Kim JiSoo đã bị Lalisa thấy được, cô cũng rõ, Kim JiSoo đang giận dỗi thôi, chứ không phải không để ý đến cô.

Cô làm nũng với Kim JiSoo, ngồi xuống bên cạnh Kim JiSoo, sau đó nắm lấy tay Kim JiSoo, Kim JiSoo muốn tránh rụt tay lại nhưng mà Lalisa đã nắm chặt lấy tay cô, muốn rút ra cũng không rút được.

Trong lòng Lalisa cười thầm, cô biết sức của Kim JiSoo có biết bao nhiêu lớn, nếu không muốn cô nắm tay dễ gì mà cho nắm chứ, cho nên... cô can đảm hơn nhích gần đến Kim JiSoo, tay Kim JiSoo bị nắm chặt, cô trầm mặc nhìn Lalisa, đợi Lalisa nói.

"Chuyện ngày hôm nay... xin lỗi em, tôi không nên nói như vậy."

"Tôi... thật ra, tôi thích em từ rất lâu rồi."

Kim JiSoo nghe được câu này thì ngạc nhiên, cô quay đầu lại nhìn Lalisa với vẻ mặt không thể tin được, Lalisa vừa nói cái gì? Thích cô lâu rồi sao?

Mặt Lalisa vốn dĩ đang nóng bừng bừng, bị Kim JiSoo nhìn chằm chằm như vậy càng nóng hơn, thật sự... quá nóng.

Ánh mắt Kim JiSoo cực kỳ nóng, mà mặt cô cũng vậy.

Một lát sau, Lalisa tiếp tục nói, "Thật ra, nhiều năm về trước tôi đã thích em."

Nghe cô nói vậy, Kim JiSoo buột miệng hỏi, "Vậy sao chị không nói sớm?" Nói xong thì hối hận, mấy năm trước cô và Lalisa có quen biết nhau đâu, làm sao mà nói?

Hả? Vậy là Lalisa đã biết cô từ lâu rồi sao?

Kim JiSoo chớp chớp mắt nhìn Lalisa, đôi mắt này làm cho Lalisa phát hoảng, cô quay mặt đi không muốn nhìn Kim JiSoo, nhưng Kim JiSoo lại ôm lấy mặt cô, bắt cô đối diện với Kim JiSoo.

"Chị nói tiếp đi." Lòng Kim JiSoo lâng lâng, cho nên cô cũng là tình nhân trong mộng của Lalisa sao?

Lalisa cố nén ngượng ngùng đem chuyện từ lúc thấy Kim JiSoo cho đến thích nói cho Kim JiSoo nghe, cuối cùng chuyện này hôm nay cũng nói ra được.... "Chuyện ngày hôm nay... trong lòng tôi không có nghĩ vậy, tôi sợ em không tiếp nhận được Hyun Ah, sợ em không tiếp nhận được một người phụ nữ đã ly hôn còn có một đứa con, cho nên... tôi nhất thời mất bình tĩnh.'

Giải thích xong, cô chờ Kim JiSoo trả lời nhưng mà Kim JiSoo lại trầm tư.

Lalisa nhịn không được muốn biết Kim JiSoo suy nghĩ cái gì? Chẳng lẽ, thật sự không tiếp thu cô sao.

Mặt Kim JiSoo không cảm xúc nhưng mà cảm xúc trong lòng Kim JiSoo đã phiêu dạt đến nơi nào rồi. Mặc cho ai nghe được người mình thích, cũng yêu thầm mình nhiều năm, làm sao mà không kích động cho được chứ?

Cho nên, bây giờ Kim JiSoo rất kích động, cô hận không thể ôm Lalisa hôn mấy cái cho thật đã.

Lalisa cư nhiên thích cô lâu như vậy.

Lalisa còn nhát gan hơn cả cô nữa, lo cái này rồi lo cái kia.

Quả nhiên, lo lắng sẽ bị cô ghét bỏ, nhưng mà đó là Lalisa nha, cô làm sao nghĩ vậy chứ? Bản thân Kim JiSoo đối với mấy chuyện này không có để ý, ở trong lòng cô, thích là đủ rồi.

Chuyện con cái mà nói thì mặc dù cô rất thích, nhưng cô thấy việc sinh con quá đáng sợ.

Nghĩ đến chuyện này, Kim JiSoo đột nhiên nhớ đến lần đó Lalisa say, buổi sáng hôm đó tỉnh dậy, Lalisa khoả thân, lúc mặc quần áo còn nói mấy lời kia, còn nhìn bụng của cô ấy, còn có ngày hôm qua... phản ứng của Lalisa mãnh liệt như vậy.

Lalisa nhìn Kim JiSoo không chớp mắt, cô đang chờ an Kim JiSoo nói gì đó, nhưng không ngờ Kim JiSoo bỗng nhiên đặt tay lên bụng cô.

Lalisa không chút suy nghĩ lập tức né tránh, nhìn phản ứng của Lalisa, Kim JiSoo nghĩ trong đầu "Quả nhiên."

Lalisa rất để ý chuyện này.

Cô cúi người ngồi xổm xuống, đem đầu đặt lên đùi Lalisa, tay tiếp tục sờ sờ người Lalisa.

"Lisa, chị không cần nghĩ nhiều như vậy, lúc thích chị em đã chuẩn bị tiếp nhận hết mọi thứ."

Kim JiSoo ngẩng đầu nhìn Lalisa nói tiếp, "Cho nên, chị đừng lo lắng. Em yêu chị."

Trước mắt có chút mơ hồ, Lalisa muốn khóc đến nơi, không biết tại sao lúc đối mặt với Kim JiSoo, cô như một đứa trẻ hay khóc nhè.

Lalisa đem hết chuyện mấy năm qua của cô nói cho Kim JiSoo nghe, trong lòng Kim JiSoo ngoài đau lòng thì chính là đau lòng, người phụ nữ này bên ngoài nhìn thật kiên cường nhưng tận sâu bên trong lại cực kỳ yếu đuối.

"Về sau, em với chị sẽ cùng nhau yêu thương Hyun Ah, Hyun Ah đáng yêu như vậy, chị đừng có hung dữ với con bé."

Lalisa gật đầu, cô biết rồi.

Nhìn Lalisa nhu mì, Kim JiSoo rất muốn hôn cô.

Nghĩ sao thì làm vậy, cô nhón mũi chân đủ để chạm đến môi Lalisa, nhân lúc Lalisa còn chưa kịp định thần, lập tức đem người đè trên sô pha, cho đến khi Lalisa thở gấp, Kim JiSoo mới chịu buông tha cô.

Kim JiSoo cắn vành tai Lalisa, nhẹ nhàng hỏi, "Khi nào thì chị tặng chị cho em đây?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro