Chương 16: Tính sở hữu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tháng sau

Chaeyoung nhập học lại và dường như trông cô ấy tràn đầy sức sống hơn, cả tháng nay cô còng lưng ra làm osin không công kiêm luôn bải mẩu cho Jennie quả là mệt mỏi. Còn Jennie chỉ có mỗi việc ăn, ngủ và... cùng cô, nên dạo gần đây trong Jennie hưng phấn, mập mạp hẳn ra

Tình cảm của cô và Jennie cũng tiến triển tốt, dù cô ấy không hỏi cô có yêu cô ấy hay không mà chỉ cần biết dù thế nào đi nữa thì Park Chaeyoung cũng là của riêng Kim Jennie mà thôi.

Chaeyoung sau chuyện đó cũng không nói gì nữa, cô biết Jennie cần thời gian để bỏ đi vỏ bọc của mình. Cô tin thời gian cùng với sự cố gắng của bản thân mình, một ngày nào đó cô sẽ phá đi lớp vỏ bọc bên ngoài của cô ấy.

"Mọi người đánh dấu vào trang 33 nhé, tuần sau hãy nộp cho tôi bài luận văn về phần này. Hơi khó nên mọi người có thể đến thư viện để lấy vài cuốn kinh tế những năm 1999 - 2003 để nghiên cứu thêm" - Thầy đứng trên bục giảng của lớp rồi giao bài về nhà, sau đó cho tan lớp.

Chaeyoung sau khi mượn sách thì lấy xe ở cổng sau trường...

"Ya con khốn, tiền nợ đã quá hạn rồi, mày muốn trốn luôn hả?" - Bọn du côn nào đí đang bao vây lấy Yewon đánh cô đến té sóng xoài trên mặt đất.

"Cho tôi thêm vài ngày đi, tôi hứa sẽ trả mà" - Cô van xin.

"Khốn kiếp, nếu ai cũng xin như mày thì tụi tai cạp đất mà sống à?" - Thằng kia nắm lấy tóc cô giật mạnh ra sau rít vào mặt cô.

"Tôi hứa, một tuần nữa sẽ trả hết"

"Mày khôn hồn thì đừng giở trò, tao biết trường mày rồi đấy. Tao nghe nói dạo này mày qua lại với đám chú bác trong giới ngon lắm mà. Sao không nhờ trả hộ khoảng nhỏ này giúp"

"Mấy người nhiều lời quá, miễn sao tuần tới tôi trả đủ thôi, giờ thì cút đi" - Cô hét lớn.

"Nhớ nha con" - Hắn vả vào mặt cô vài cái rồi bỏ đi.

Yewon phủi tay chân rồi kéo quần áo, chỉnh đầu tóc lại. Hi vọng không ai thấy cảnh này.

"C...chị..."

Quán Coffee house

"Sao em vây nợ lãi cao vậy?"

"Cuộc sống mà chị, để chị nhìn thấy hết em cũng không còn gì để nói" - Cô cười buồn.

"Em thiếu họ bao nhiêu?"

"Không nhiều, em lo được"

"Có cần chị giúp gì không?"

"Không! Em lo được, cảm ơn chị đã quan tâm"

"Hay chị sẽ nói với Jennie nhờ cô ấy nói giúp em vài lời e để họ cho em thêm thời gian" - Chaeyoung muốn giúo cho Yewon chuyện gì đó, dù từ đầu cô ấy gạt cô rất nhiều lần. Với lại cô ấy cũng rất chịu học, Chaeyoung thật không muốn tương lai cô ấy bị phá hủy như vậy. Dù gì họ cũng là bạn bè trong lớp với nhau.

"E...em cám ơn chị nhiều lắm" - Giờ thì cô thấy hổ thẹn vô cùng. Chaeyoung quả là người nhân hậu.

"Vậy nhé, tối nay em làm ở đâu?" - Chaeyoung hỏi rồi chợt thấy mình xúc phạm cô vì lỡ lời -  "À... chị xin lỗi, chị không cố ý" - Chaeyoung cuối gầm mặt xuống tỏ vẻ biết lỗi.

"Không có gì, em làm nghề đó mà. Em sẽ đến club XX khoảng 11 giờ" - Cô cười nhẹ tỏ vẻ không sao.

Club XX

Jennie hôm nay không về nhà nên Chaeyoung đến thẳng club tìm cô ấy và nhà cô ấy nói giúp cho Yewon. Chaeyoung đến một mình và cô gọi cho Yewon.

"Chị chưa tìm được Jennie" - Cô cố nói lớn trong tiếng nhạc ầm ĩ.

"Không sao, chị chịu giúp em như vậy là quá nhiều rồi. Em không sao" - Yewon kéo sát Chaeyoung vài để nói vào tai cô.

"Chị sẽ cố giúp em, tối nay chắc Jennie sẽ về nhà. Chị sẽ nói chuyện vơia cô ấy"

"Được rồi, chị về đi. Em còn phải đi làm" - Cô nhón lên để nói vào tai Chaeyoung vì cô ấy cao hơn cô nhiều.

"Vậy chị về nha, tạm biệt em"

"Ok!" - Cô vẫy vẫy tay, người phục vụ bưng rượu gần đó đụng trúng cô vô tình lại đẩy cô ngã vào người Chaeyoung. Chaeyoung vì phản xạ nên mới ôm eo cô và môi họ trúng nhau.... ngoài ý muốn.

"C...chị hai. Là bạn chị hả? Em xin lỗi, em không thấy đường, đụng trúng bạn gái chị, em xin lỗi" - Tên bồi bàn vội cúi đầu xin cô tha thứ.

"Không phải bạ..." - Chaeyoung đơ lưỡi khi nhìn thấy Jennie đang đi ra khỏi khu phòng VIP cùng đàn em và nhìn thấy mọi thứ, tay cô còn quấn quanh eo Yewon.

"Tiểu thư" - Yeji khẽ gọi.

"Về!" - Chỉ nói gọn, giọng không cao cũng không trầm. Chỉ là Jennie xem cô như vô hình mà đi thẳng ra cửa, niềm tin mới đây đã sụp đổ sao?

...

Dinh thự Kim

*Cạch

Chaeyoung mở cửa phòng mình đi vào, Jennie cũng vừa lúc tắm xong. Cô ấy lau khô tóc vài cái rồi quăng cái khăn lên ghế gần đó.

"Jennie nghe em giải thích đã" - Chaeyoung tiến lại gần cô, giờ thì Chaeyoung sợ cô sẽ không nhìn mặt mình mãi mãi.

"..." - Jennie vẫn im lặng làm việc của cô ấy.

"Chỉ là sự cố thôi và... cô ta không phải là bạn gái của em, em không có qua lại với cô ta mà, chuyện là em muốn tìm chị nhờ chị nói giúp với bọn cho vay để họ cho cô ta thêm thời gian trả nợ thôi" - Chaeyoung rối rít giải thích.

"..." - Jennie quay sang lườm cô một cái sắc bén như dao.

"Không phải như chị nghĩ đâu. Phải! Lúc trước cô ta lừa gạt em nhưng suy cho cùng cô ta cũng là bạn học của em, em chỉ muốn cô ta không bỏ việc học và sau này có cái nghề khác tốt hơn. Chỉ là tình bạn ngoài ra không có gì cả"

"..." - Jennie vẫn im lặng leo lên giường, nằm xuống kéo mền lên.

"Jennie aa~~, em đã nghiêm túc đến với ai thì sẽ không nghĩ về ai khác. Chị không tin em sao?" - Chaeyoung nằm bên cạnh, nhìn vài mắt cô ấy say đắm.

"Chị có nên tin cưng không?" - Giọng cô nhẹ hẫng.

"Em tưởng chị sẽ không bao giờ nói chuyện với em nữa chứ" - Cô thở phào nhẹ nhõm - "Jennie aa~~. Em không có ý định qua lại với ai khác. Chị giữ riêng cho mình em thì em cũng sẽ giữ riêng cho mình chị thôi"

"Chị có nên tin cưng không?" - Cô lập lại câu hỏi, đôi mắt vẫn mở to nhìn thẳng vào mắt Chaeyoung.

"Jennie, em không biết chị sợ chuyện gì nhưng em hứa em sẽ không bao giờ phản bội niềm tin của chị. Tuần sau đến sinh nhật em rồi đó, chị không muốn chúng ta vui vẻ cùng nấu ăn sao?" - Chaeyoung vuốt nhẹ gò má cô.

"Em có phản bội lời hứa như mẹ không?" - Jennie bỗng nhắc đến bà, Chaeyoung rất sửng sốt. Dù ngày giỗ của mẹ, Jennie cũng không nhắc đến, tên của bà cứ tưởng theo dĩ vãn trôi qua rồi chứ, sao hôm nay cô lại nói đến.

"Em sẽ bên cạnh chị như mẹ chị đã hứa. Đừng nghĩ mấy chuyện đó nữa Đại tiểu thư à"

"Chị cũng tin mẹ và mẹ cũng hứa"

"Chị có muốn đến mộ mẹ không?" - Chaeyoung kéo cô ôm thật chặt vào lòng nhưng Jennie lại đẩy cô ấy ra.

"Không!"

"Chị còn giận em hả?" - Chaeyoung kéo cô ôm vào lòng lần nữa nhưng lần này cô ấy không đẩy cô ra.

"Chị không muốn chạm vào cưng nữa" - Jennie bỗng nói, Chaeyoung lại đẩy nhẹ cô ấy ra rồi nhìn vào mắt cô ấy.

"Cưng đã ôm người khác, hôn người khác. Đùng chạm vào chị" - Tính độc chiếm riêng Chaeyoung đối với Jennie càng ngày càng lớn. Lúc trước không phải nhẫn nhịn để có Chaeyoung mãi mãi thì Jennie sẽ không bao giờ để Chaeyoung và Yewon hôn nhau trong sân trường đâu, còn lần này hai người hôn nhau ngay chỗ của cô, hỏi sao cô không giận được. Với tính cách của Jennie mà để người khác qua mặt sao, cô la Chaeyoung không được, đánh cũng không xong.

"Jennie aa~~ em xin lỗi"

"Đi tắm đi"

- 20 phút sau -

Chaeyoung sạch sẽ quay ra vội quăng cái khăn qua một bên, phi thẳng lên giường nơi mà công chúa xinh đẹp trong lòng cô đang giận dỗi xoay lưng về phía cô. Khẽ vuốt nhẹ mái tóc mượt mà của Jennie.

"Em biết chị không vui, nếu là em chắc ek phát điên lên rồi. Jennie à, em sẽ không đến gần cô ta nữa, chị đừng giận em nha" - Chaeyoung ôm lấy Jennie từ phía sau liên tục cạ cạ cái mũi tinh nghịch vài gáy của Jennie, hít thật sâu hương thơm ngọt ngào đã bao phen làm cô điêu đứng, điên đảo, đờ đẫn, đần độn vì cô ấy... trong khi đó, Đại tiểu thư Chaeyoung kiêu kì mặc dù đang mê mệt gần chết với cảm giác mà Chaeyoung đem lại nhưng vì bản tính đại sư tỉ nên quyết không đầu hàng, vẫn tiếp tục quăng cục bơ cho cái con người đáng ghét đang lợi dụng mình, nhất quyết chỉ quay nhìn hướng khác.

"Nhìn em này Jennie" - Chaeyoung nhẹ xoay người Jennie lại, nâng cằm cô lên hôn nhẹ vào làn môi mềm mại đang cong lên giẫn dỗi vì cô.

"Lần cuối, chị không thích ai chạm vào đồ của chị và cưng là của chị. Nếu cô ấy không phải là bạn của cưng thì đã không sống đến giờ phút này đâu, chị cảnh cáo cưng lần nữa, nếu cưng hôn một người chị sẽ hôn mười người. Nếu cưng ngủ với một người chị sẽ ngủ với m..." - Chaeyoung bịt miệng cô lại bằng nụ hôn thật sâu, cô rất sợ cô ấy nói ra những lời làm cô đau lòng mất. Suốt một tháng qua, Chaeyoung không thể nào phủ nhận được tình cảm của mình đối với Jennie, nó mãnh liệt đến không ngờ. Sao cô lại có thể nhận ra lâu đến thế, không sao, từ giờ cô sẽ bù đắo nhiều hơn nữa cho cô ấy.

"Em sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu" - Chaeyoung dứt khỏi môi Jennie khi đã kiệt quệ hơi thở - "Đừng bao giờ nói những lời đó, nó như đang gϊếŧ dần gϊếŧ mòn trái tim em"

"Em biết chị không có tính hài hước mà vì thế đừng bao giờ làm những điều như thế một lần nữa" - Nụ cười của Jennie như một dấu chứng nhận rằng cô sẽ làm bất cứ điều gì nếu có ai dám cả gan đụng vài Chaeyoung của cô.

"Jennie" - Chaeyoung cúi xuống hôn cô lần nữa - "Để em nhắc cho chị nhớ, em là của ai"

---------

"Jennie đã nói với họ rồi, em sẽ có thêm thời gian" - Chaeyoung ngồi trên bàn học cười nhẹ với cô.

"Chuyện tối qua..." - Cô ngước mắt nhìn Chaeyoung lo lắng, dù có mê Chaeyoung giàu hay đẹp cũng không dám đụng vào. Cô biết Jennie là ai và là người như thế nào qua lời kể của ông chú mập Donghoon.

"Không sao, Jennie không hiểu lằm đâu" - Chaeyoung trấn an, Yewon cười nhẹ và chợt thấy Jennie đi đến từ phía sau lưng Chaeyoung. Nhìn khuôn mặt biến sắc của Yewon, Chaeyoung đưa sẵn vòng tay ra, chờ đón lấy bàn tay Đại tiểu thư.

"Ừm" - Cô đến bên cạnh Chaeyoung một cách kiêu hãnh.

"Xin chào chị Jennie, em còn chuyện em xin phép đi trước" - Cô vội gom sách vở trên bàn bỏ ra ngoài.

"Làm gì thấy chị như ma đuổi vậy?" - Jennie nhìn theo lưng cô ấy khó hiểu.

"Biết thân phận của chị mà không sợ mới là lạ" - Chaeyoung siết trọn vòng eo của cô - "Chị muốn ăn trưa ở đâu? Em chỉ có 30 phút thôi đấy"

"Vậy xuống cantin trường em ăn đi, chị chưa ăn ở đó bao giờ"

"Dở thì đừng có chê nhà Kim Đại tiểu thư" - Chaeyoung hôn nhẹ lên má cô rồi dẹp sách vở vào cặp đưa cô xuống dưới.

Jennie bước đi giữa sân trường không ai mà không nhìn, từ trai đến gái đều bàn tán về cô nàng lạ mặt xuất hiện trong trường họ. Chaeyoung hai tay ôm lấy chồng sách nên chỉ đi bên cạnh Jennie mà thôi.

"Woa ~ cô ấy đẹp quá, hình như lần trước có đến dự party của trường mình thì phải?" - Đám con trai tụm lại bàn tán.

"Ừ, đúng là cô ấy, nước da trắng còn hơn mấy tiên nữ ấy chứ"

"Lần trước, tao cũng thấy cô ta đến đây, sau đó đi chung với con Seojeong lớp mình đó"

"Nói vậy không lẽ con nhỏ Wonyoung tốt số cua được cô ta sao? Nhưng sao giờ lại đi chung với con nhỏ Chaeyoung lớp kinh tế?"

"Người đẹp thì thiếu gì người dành, thằng ngu. Nhỏ Chaeyoung không biết nó làm gì mà lên quá, mặc toàn hàng hiệu"

"Ê, kêu con Wonyoung uống. Có phim hay để xem" - Tụi nó lập tức bắn lên lầu tìm nhỏ bạn cùng lớp để báo tin.

Chaeyoung để chồng sách lên bàn sau khi họ tìm được bàn trống giữa cantin.

"Chị muốn ăn gì?"

"Cưng thường ăn gì ở đây?" - Jennie hơi nheo mắt vì trời nắng.

"Mì nước"

"Vậy chị cũng ăn mì nước"

"Chờ em ở đây" - Chaeyoung cười với cô rồi quay vào trong cantin.

Jennie ngồi đó chỉ phá những cuốn sách của Chaeyoung, toàn là sách chữ và số cô không có hứng thú, nếu là súng hay dao thì khác. Cô mở cặp Chaeyoung ra xem có gì chơi không, cũng chỉ là vài cây bút và vài cuốn tập.

À không, hình như có vài thứ thú vị khác, cô cầm lên một xấp thư đủ màu. Không cần biết nhiều cô mở ra xem ngay với lá thư sặc mùi nước hoa từ bên ngoài, đa số là thư tình của phái nữ có cả mùi nước hoa trong tờ giấy nữa.

Chaeyoung quay ra với hai bát mì lớn nóng hổi, cô vội đặt xuống và lắc lắc tay vì bê tô mì nóng ra bàn. Cô nhìn thấy Jennie đang say sưa đọc những lá thư tình kia, cô đẩy tô mì nóng đến trước mặt cô ấy.

"Không phải chị định hâm dọa em là sẽ viết 100 lá thư tình cho người khác chứ?" - Cô đùa.

"Giữ trong cặp làm gì?"

"Không phải giữ, em định lát sau sẽ đem bỏ"

"Vậy là rác" - Jennie vô tư cầm xấp thư trong tay quăng xuống đất.

"Thùng rác đằng kia kìa" - Giọng nói đằng sau lưng Jennie vang lên - "Lâu quá không gặp" - Wonyoung vẫy tay chào Jennie và bước đến bàn cả hai - "Sao lại xả rác ở đây?"

"Là của tôi" - Chaeyoung cúi xuống nhặt xấp thư đó lên và đi về phía thùng rác để bỏ. Chaeyoung quay lại bàn thì thấy Wonyoung ngồi cạnh Jennie của cô rồi.

"Lần trước có gặp mà chưa giới thiệu, tôi là Kim Wonyoung bên khoa mỹ thuật" - Wonyoung đưa tay ra bắt.

"Tôi là Park Chaeyoung, khoa kinh tế" - Chaeyoung bắt tay lại nhưng mặt không vui chút nào.

"Jennie à, tôi nhớ cô lắm, chúng ta trao đổi số điện thoại nhé" - Wonyoung lấy điện thoại mình ra, Jennie quay sang nhìn thẳng vào mặt cô ta.

"Đi chỗ khác" - Làm bộ mặt lạnh lùng đúng chất con nhà Mafia.

"Jennie không thích ai quấy rối trong khi ăn, phiền cô đi chỗ khác" - Chaeyoung liền nắm lấy tay cô trên bàn, cô biết Jennie sẽ động thủ bất cứ lúc nào. Cô ấy không hề thích ai đến gần hoặc chạm vào người nếu không có sự cho phép. Nhưng ở đây là trường học và giờ nghỉ trưa có rất nhiều sinh viên cũng như thầy cô ở đây, Chaeyoung không thể để Jennie làm lớn chuyện được.

"Ồ" - Wonyoung buồn rầu, gục mặt xuống - "Cô khó gần quá nhưng rất thu hút. Cô làm ở đâu, chúng ta có thể gặp lại nhau không?"

"Club XX, có tiền thì đến đó ủng hộ. Giờ thì đi - chỗ - khác!"

"Ok, tôi sẽ đến đó gặp cô, bye bye" - Wonyoung vui mừng chạy đi chỗ khác.

"Hẹn hò à?" - Mặt Chaeyoung xị ra, biết thương thì cũng biết ghen chứ bộ.

"Kiếm thêm người khách hàng không tốt sao? Chị cần tiền để shopping" - Jennie bắt đầu ăn tô mì đã hơi nở ra.

"Tối nay chị có đến đó không?" - Chaeyoung

Chaeyoung cũng bắt đầu ăn tô mì của mình.

"Có chứ, chị nghỉ cả tháng rồi. Phải đến kiểm tra sổ sách và xem bọn kia làm ăn ra sao?" - Cô ăn mì và mắt vẫn nhìn Chaeyoung.

"Tối nay, em đi với chị"

"Sao? Sợ rồi à? Sợ chị trả thù chuyện lần trước hả?" - Cô cười khẩy.

"Em chưa nói cho chị biết à?" - Chaeyoung ghé sát môi mình gần tai cô thì thầm - "Tính sở hữu của em cũng cao lắm đấy" - Đáp lại lời đe dọa của Chaeyoung, chỉ là nhếch môi cười thích thú của Đại tiểu thư Mafia.

-------------

Hôm nay nghe tin không tốt về Rosie, nên tui cũng không còn tâm trạng để ra chương mới nữa. Thôi thì tui sẽ off vài ngày nhé. Hy vọng mọi người thông cảm cho tui.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro