23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  4 giờ chiều , Cô ôm nàng nằm trên cát dưới mái ô che , một ngày lười biếng nữa của đôi vợ chồng mới cưới này chỉ mới bắt đầu .
-" Chaeng chúng ta đừng về thành phố nữa có được " Jennie nằm trên trước ngực cô thoải mái nói , chải qua việc vừa rồi nàng cảm thấy cuộc sống thành phố không hợp với nàng nơi này thật tốt tự do tự tại
Chaeyoung đang vuốt tóc nàng bỗng nhiên dừng lại
-" Tiểu Ni em có biết 1 ngày ở đây mất bao nhiêu tiền không ?"
Dương nhiên là nàng không thể biết được rồi nhưng một điều chắc chắn là giá trên trời
-" bằng tiền lương một năm của em cả tiền thưởng các loại mời đủ 1 ngày ở đây"
Nói đến chắc nàng đã hiểu muốn sống ở đây trọn đời chỉ sợ 10 kiếp sau nàng muốn làm trâu trả nợ cũng không đủ .Jennie biết là không thể nhưng vẫn thất vọng
-" đảo chủ nhất định giàu to "
-" nhưng mà tôi có thể chịu thiệt một chút , nhận một chút hối hộ đặc quyền không cho thuê căn biệt thự này nữa chỉ để dành cho em "Cô luồn tay vào áo vuốt ve cơ thể mềm mại của nàng . Jennie ngốc nghếch không hiểu hàm ý trong câu cô nói ,đến lúc người kia vuốt ve chán chê .
-" Chaeng là đảo chủ" Jennie hoảng hốt thốt lên
-" vợ à em thật đễ thương "
-" em chẳng biết gì về Chaeng"
Nhìn khuôn mặt thất vọng của nàng trái tim cô có chút đau nhẹ , không phải cô dấu nàng mà là cô không muốn nhắc đến nó nữa
-" khi tôi về Park gia lúc đó tôi 17 tuổi lần đầu tiên gặp cha mẹ mình tôi đã hồi hộp đến chết còn họ chỉ lạnh lùng nhìn tôi như kẻ xa lạ vứt một vali tiền lên bàn , họ nói chỉ cần tôi chịu rời đi xa số tiền đó là của tôi " Jennie biết bản thân mình hỏi sai vòng tay ôm chặt eo cô
-" Chaeng, em đói "
Cô đưa tay vuốt tóc nàng hôn nhẹ lên má nàng
-" Tiểu Ni ngoan đừng phá . Em biết không đó là số tiền rất lớn cho dù bố mẹ nuôi tôi có làm cả đời cũng không được một góc nhỏ . Tôi đã nhận chúng mang chúng cho họ nhưng em có biết không ngay cả nhìn họ cũng không , họ đã vứt chúng ra ngoài và nói với tôi ''bố mẹ có nghèo đói thế nào cùng không bán con mình'' lúc đó tôi mới hiểu từ lúc tôi cầm số tiền đó không chỉ bố mẹ ruột xỉ nhục tôi mà cả tôi cũng tự xỉ nhục chính mình ,nên họ có đối xử với tôi thế nào tôi cũng cũng trách họ được "
-''Chaeng ''
Cô nhìn nàng trong lòng mình đúng là không vẻ vang gì mà mang đi khoe hoang cả
-''sau đó tôi mang số tiền đó theo một đàn anh đầu tư chứng khoáng trời cho lãi đẻ lãi cho đến khi tôi du học đã có một số tiền lớn để mở công ty ,hòn đảo này chính là chiến lợi nhuận đầu tiên của tôi ,lúc đó ai cũng nói đây là hòn đảo chết mới rơi vào tay tôi dễ dành như vậy ,nhưng số vốn trong công ty đã bị tôi dùng hết vào hòn đảo này lúc đó tôi và Ban Kuma dựa vào quen biết của bố hắn ngày ngày tiếp rượu mấy tên ngân hàng để vay vốn mấy kẻ có chức có quyền đến nỗi chảy máu dạ dạy nhập viện...'' kể đến đoạn này cô cảm thấy bàn tay mềm mại đặt lên bụng mình liền nắm lấy bàn tay đó ''...lúc đó tôi mới hiểu bản thân vô dụng đến mức nào ,lúc đó ông anh xuất hiện không nói lời nào đã cho tôi mượn số tiền giúp công ty sau đó có tiền xây dựng hòn đảo này sau đó lợi dụng quan hệ của ông mời những kẻ máu mặt đến đây ăn chơi hưởng thụ cũng từ đó mà hòn đảo này từ đảo chết thành đảo vàng''
Cô kéo nàng gối lên ngực mình dịu dàng nâng mặt đặt nụ hôn lên môi nàng
-" Tiểu Ni dù có chuyện gì xảy ra nó cũng thuộc về quá khứ , với tôi bây giờ chỉ có em và tương lại hai ta "
-" Chaeng "
-" được rồi đừng có khóc không người ta lại nghĩ tôi bắt nạt em " Cô đưa tay lau những giọt nước mắt trên khuôn mặt nàng
- " đi thôi hôm nay chúng ta có hẹn với Min tổng ở nhà hàng nếu không chuẩn bị sẽ muộn mất "

——————
Tại nhà hàng , bốn người bắt đầu dùng bữa vui vẻ đến khi kết thúc trên bàn ăn chỉ có Park Chaeyoung cùng Min Luca liên tục nói chuyện còn hai người vợ lại cảm thấy chán việc trên thuơng trường của chồng
Alice thừa lúc hai người không để ý mang Jennie ra chỗ vắng người
-"  Tiểu Ni chị gọi em thế có được không"
Nàng nhìn chị gật đầu
-" lần trước gặp em chưa kịp làm quen chị bằng tuổi Chaeyoung cứ gọi chị là Alice unnie là được "
-" Alice unnie  "Jennie rất biết nghe lời gọi một tiếng
-" ấy ngoan quá , Tiểu Ni em thật đáng yêu "
Vời lời khen này Jennie liền đỏ mặt cúi xuống rất giống đừa trẻ đang mắc cỡ , khác với Jennie , Alice  là người hoà đồng , vui vẻ , sôi nổi ở cạnh chị ,người ta có giác chị là người vô cùng nổi bật có chút bất đồng quá mức . Thấy Nini cứ nhìn bụng mìng Alice nắm tay nàng đặt lên bụng mình
-" con bé này rất là nghịch cứ đạp chị suốt , Tiểu Ni à có phải em rất thích trẻ con không mau đẻ lấy một đứa đi em sẽ hết thích ngay nuôi trẻ con rất là mệt luôn đó "Alice thao bất tuyệt
-"Unnie thật hạnh phúc " Jennie chạm bụng chị cản nhận từng động tác nhỏ mặc dù mơ hồ thôi cũng thật hạnh phúc
-" Tiểu Ni , em thực sự qua trong sáng rồi , có chuyện mắt nhìn chưa chắc đã là sự thật đâu em ,có ngày hôm nay chị và Luca đã mất rất nhiều " Chị thở dài nhìn nàng" thôi đừng nhắc đến nữa Chaeyoung nhà em ấy mới là người tốt cố mà giữ lấy người ta , muốn giữa được chồng thì phải giữa được dạ dày của họ , chị thấy câu này vẫn thiếu muốn giữ được chồng còn phải giữ được thứ dưới rốn ba tấc nữa , phụ nữ ấy à ngoan bên ngoài , hiền thục trong nhà và nhất định hư trên giường em đó suy nghĩ cho kĩ , đúng là sắp sinh có khác cả người đau nhức chị về trước đây , em cũng mau về kiếm lấy một đứa đi"  Alice nói một tràng vứt nàng ở lại đi về phìa hai vị tổng tài đang nói chuyện kia dựa vào người chồng mình nói gì đó sau đó hai người họ ra về.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro