26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô quay người trở về phòng Tracy cũng cằm tài liệu theo cô . Cô xem hết một lượt tài liệu mặc dù cô nghỉ một tuần nhưng mà công việc tồn đọng không nhiều có thể thấy năng lực làm việc của Tracy vô cùng suất sắc chỉ quá kiêu căng , sợ rằng con mèo ngốc mình làm việc dưới cô ta bị doạ phát khóc cũng lên . Cô dặn dò cô ta vài câu chủ yếu là nhắc nhở cô ta không to tiếng trong phòng chú ý đến Tiểu Ni của cô ,giao công việc nhẹ nhàng cho nàng.  Khi Jennie mang trà vào cô mới cho cô ta lui ra
Nini mang trà đặt lên bàn làm việc của cô
-" Tiểu Ni , trưa em qua đây ăn cơm đừng xuống căng tin nữa "
-" như vậy không hợp nguyên tắc cho lắm "  quy định công ty đã nói rõ chỉ tổng giám đốc và giám đốc mời được dùng bữa tại văn phòng còn nhân viên khác đều phải đến căng tin công ty dùng bữa
-" nguyên tắc chồng em chính là nguyên tắc tôi nói thế nào thì thế ấy ai giám cãi lại " Cô kéo nàng ngồi trên đùi mình , rõ rằng là bá đạo mà .




——————————————-
Vào cuối năm công ty bận rất nhiều việc , mọi người đều hăng say làm việc để nhận tiền thưởng cuối năm ai cũng mong chờ . Cuối năm thời tiết thay đổi mỗi mời hôm qua còn nắng hôm nay đã lạnh ,Jennie cũng theo đó mà mà không tránh được ốm theo . Thời gian 7 ngày thì có 4 ngày nàng ở nhà vì bị cảm lạnh còn cô cuối năm nên không tránh được tiệc tùng về nhà khá muộn lại thấy cô nhóc đầu rán miếng hạ sốt ngồi bó gối trên ghế cảm thấy hạnh phúc .
Hôm nay là giáng sinh vốn chẳng phải ngày lễ đặc biệt gì chỉ là ngày du nhập tây âu về càng ngày càng được ưa chuộng nhưng đối với cô lại là ngày đặc biệt à không phải nói là ngày vô cùng đặc biệt , đặc biệt đến nỗi thay đổi cả số phận của cô .
Như một lẽ thường Park lão gọi điện cho cô về ăn cơm dù chả mấy vui vẻ cô vẫn phải nhận lời .
Chaeyoung nhìn đồng hồ đã 4 giờ chiều mới đừng dậy đến phòng thư kí mọi người đều đứng dậy cúi chào anh chỉ riêng mèo con của cô vẫn chú tâm đánh văn bản không thèm để ý đến cô , Chaeyoung ra hiệu mọi người im lặng đi đến chỗ nàng ngồi cúi xuống
-'' vợ à ,tối nay chùng ta đến nhà ông nội ăn cơm được không''
-''AHHH, chị vào đây lúc nào vậy " Jennie giật nhảy mình nhìn anh
-''Bà Park à chồng bà vào ây ai ai cũng thấy chỉ có mỗi bà không thấy thôi ''Cô  không để ý hình tượng búm nhẹ vào trán nàng
Jennie ôm chán chu miệng với cô tiếp tục đánh văn bản
-''còn đánh gì nữa mau chuẩn bị '' Cô cầm tài liệu nàng đang đánh vứt cho Nayeon
-'' cô làm thay cô ấy đi '' sau đó kéo nàng ra khỏi phòng thư ký

----------/-----------
6 giờ tối Cô cùng Nàng đến Park gia ,hôm nay Park gia vô cùng đông người nhiều xe sang trọng đậu trước biệt thư Park gia trong vườn người đông đúc qua lại . Jennie năm đầu tiên về Park gia nên không biết hôm nay là ngày đích tôn của của Park gia ra đời từ lúc sinh ra đếmn giờ 27 năm qua vào Park gia luôn mở tiệc 27 năm qua chỉ là ông đã mừng sai người để cháu mình chịu thiệt thòi .
Cô kéo cơ thể nàng vào lòng thở dài
-''Tiểu Ni chỉ một tiếng thui chúng ta sẽ âm thầm đi ăn mì có được không ''Cô dụ dỗ cơ thể run rẩy trong lòng
- ''có thể về nhà không lần sau hãy đi ăn '' nàng nhìn cô
-''em thấy trong người khó chịu ở đâu sao '' Cô lo lắng nhìn nàng
-'' không có , em chỉ muốn ngủ thôi'' Jennie mập mờ lắc đầu nhìn cô
-'' được ''
Cả bữa tiệc mọi người đều chúc tụm Park Jisoo không để ý đến Chaeyoung vì trong lòng họ hiểu rõ Park Jisoo dù không phải cháu ruột của ông nhưng được ông nuôi lớn từ bé đã từng tuyên bố chỉ cần hắn lấy vợ sẽ giao toàn quyền của Park gia cho hắn ,vậy nên nói ông không cần mặt mũi thì Park gia cũng cần mặt mũi nên 7 năm nay dù cháu ông đã về cũng không tuyên bố thân phận cô .
Nhưng họ đã nhầm hôm nay chính là ngày Park lão không cần mặt mũi ,Park gia càng không cần . Ông đứng trên khán đài tuyên bố bắt đầu tiệc tùng
-''Cám ơn mọi người đã nể mặt lão già này tham dự bữa tiệc nhỏ của lão ,hôm nay lão chính thức giời thiệu đích tôn của lão và giao toàn quyền của Park gia để lui về nghĩ dưỡng''
Nói đoạn này khuôn mặt ông cười hiền hòa nhìn một lượt các cháu mình ,trong khi đó mọi ánh mắt hướng về Jisoo ,Jisoo cũng chỉnh lại quần áo đến gần khán đài ,từ lúc hắn biết bản thân không phải cháu của ông đã luôn sống trong lo sợ ,chỉ cần nắm quyền hành của Park gia chuyện đầu tiên hắn làm nhất định diệt trừ mối họa trước mắt chỉ cần đuổi cô ra khỏi Park  gia thì lo gì đến sau này thu tóm tài sản to lớn này
-'' Park Chaeyoung  '' Park lão vừa nói xong khiến mọi người ngã ngửa trong khi đó kẻ vừa được gọi tên đang mải mê gắp thức ăn nhét vô miệng vợ mình rồi cũng tiện thể ăn không ít . Ai nói họ không để ý cô thì cô không quan tâm mình cơ chứ còn cả mèo con của cô nữa đâu thể vác mèo đói đi lại vác mèo đói về . Ánh chiếu vào hai người đang tham ăn nhất bữa tiệc . Park Chaeyoung không hiểu chuyện gì cũng ôm vợ mình lên khán đài
-''Chaeyoung ,sau này Park gia nhờ cả vào con ''Ông cầm con dấu gia tộc giao cho cô ,lần đầu tiên khuôn mặt đơ cứng có phải ông muốn đẩy gánh nặng này cho cô không
-''ông có phải ông chê con chưa đủ bận rộn không ạ ''Cô đương nhiên hiểu ông lo một ngày không may ông chất bước ra đi cô và Tiểu Ni sẽ bị người Park gia không thương tiếc đá ra ngoài mới giao quyền hành cho cô
Câu nói cô vừa nói xong mọi người liền phì cười xóa tan không khí căng thẳng , khuôn mặt của người Park gia cũng giãn ra vài phần , chuyện này coi như cô đã công khai từ chối nhận vụ này
-'' được rồi , vậy con dấu này ta thay con giữ lại ''

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro