Chải trăng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiêu thở hắt một hơi lên phiến đá nguội, thả đôi chân gầy guộc của mình hòa vào dòng nước mát lịm độ xuân thời. Em tháo chiếc kẹp, xõa mái tóc mình rơi đến đáy thắt lưng rồi lôi trong vạt áo ra một cây lược gỗ nhỏ xíu được cất kỹ, là món quà bà tặng năm em lên bảy.

Chiêu gài cây lược lên mái tóc mình, chải rơi từng đám đất cát lộ cộ xuống lòng suối.
Hứng chí, em lại hát lên đôi câu thơ...

"À ơi, sao em còn chưa ngủ?
Giặc đến làng, ai ôm ấp giấc mơ em,
Em ngoan, em ngoan, em đừng khóc,
Em đâu sợ chúng phá nát giấc bình yên..."

Lâu thiệt lâu rồi bà đâu còn chải tóc cho em với những câu hát ru dạt dào một màu cờ đỏ thẫm. Em thì cứ mải miết băng qua những cánh đồng khô, rồi lại đi hết những làng mạc cháy hừng hực trong biển lửa.
Nơi nào em đi, có khói bom lửa đạn.
Nơi nào em về, có máu xương và nước mắt.

"Giặc phá làng, ta đào hầm ta ở
Giặc bắt bớ, vác gậy gộc ta chờ.
Em còn nhỏ em chăm làm liên lạc
Sau lớn rồi, là thanh niên xung phong."

Bầu trời đêm nay bình yên đến lạ, chỉ còn nghe xa xa tiếng trực thăng Mỹ cứ lịm dần sau những rặng cây. Em vốc một ụm nước bằng lòng bàn tay lên rửa mặt, vừa hay thấy xon xót mới biết là bị gai mận dại cứa vào da. Ấy thế mà Chiêu khoái chí cười toét. Hai tay em lành vì em ôm khư khư bọc cơm bộ đội mang vào căn cứ.

Đường rừng hôm nay ít lính Mỹ hẳn đi. Giặc đương tan dần trong từng thôn xóm nhỏ, rồi đến mùa màng rồi đến làng quê em. Hòa bình sẽ trở lại, các chú bảo em thế. Thấy các chú vui, mà em thổn thức rạng nụ cười.

"Nơi sa trường quân ta chống địch,
Nơi hậu phương vững mẹ anh hùng
Em đừng sợ, em còn có Tổ Quốc...
Đất còn thiêng, ta sống mãi với ngàn năm."

Trong lòng suối, bóng trăng in đậm mà sáng soi một vầng gương mặt cô thiếu niên tuổi mười ba.

Em thận trọng chải rơi hết đất bẩn từ những trận bom đổ, chải những lá cây rừng lẩn trong mái tóc em. Chiêu chải đi những tiếng ù ù quay của cánh quạt, chải qua con đường đồng loang lổ những hố bom. Chải ngay ngắn lại những rặng dừa nghiêng ngả, chải mượt đi tiếng khóc trong một nỗi căm hờn.

Tóc em trĩu nặng chạm lên bóng nước, sóng sánh một màu trắng bạc dìu dịu từ ánh trăng.

Trăng là tương lai hay trăng là quá khứ, mà trăng mãi hòa bình với tự do?

Hết

Thân tặng doltsopa,
mừng sinh nhật em, một người bạn đặc biệt ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#trang