Cô ấy xinh đẹp như vậy pt. 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngoại truyện 5: Câu chuyện thời niên thiếu 5

Cửa hàng tiện lợi kêu lên tiếng " Leng keng" mở cửa, bên trong vang lên giọng nói máy móc: " Chào mừng đã tới."

Quầy thu ngân, chị gái làm ở cửa hàng tiện lợi ngẩng đầu, thấy tiến vào là một nam sinh mặc đồng phục, mi thanh mục tú, vừa nhìn đã biết là học sinh ngoan.

Cô nhiệt tình mà chỉ chỉ hướng đồ văn phòng phẩm: " Đồ văn phòng phẩm cùng sách vở đều ở bên kia."

Cố Tinh Trầm nhìn qua ngón tay xem kệ hàng " Cảm ơn".

" Không cần khách khí."

Sau đó vài phút sau, chị gái nhân viên cửa hàng tiện lợi buông di động ngẩng đầu, thấy nam sinh vẫn đang đảo quanh trong tiệm, trên mặt đầy vẻ nghi hoặc.

Thấy nhân viên cửa hàng nhìn ra chỗ mình, Cố Tinh Trầm rũ mắt tự phân vân.

Nhân viên cửa hàng chớp chớp mắt, cảm thấy nam sinh này dường như đang quyết định gì đó, sau đó hướng tới chỗ cô đi tới.

Mặt Cố Tinh Trầm hơi nóng, bình tĩnh kiên đinh nói: " Chào chị, tôi muốn hỏi..... Con gái tới kỳ kinh nguyệt, dùng đồ nào."

---

" Sao bây giờ cậu mới trở về!"

Cừa buồng vệ sinh, Hứa Anh tức giận mà dậm chân, từ trong tay Cố Tinh Trầm túm lấy đồ, sau đó mở ra: " Đây là cái gì....."

" Tớ hỏi người ở cửa hàng tiện lợi, nói chính là cái này."

" Thật sao." Hứa Anh nửa tin nửa ngờ.

Cố Tinh Trầm cao hơn cô, mí mắt hơi động, liền thấy đỉnh đầu của cô có một đoạn tóc mai thật dài, cảm giác như thú cưng lông xù xù.

Bên cạnh sợi tóc còn có lỗ tai, cũng rất trắng nõn. Ngón tay tiểu xảo mảnh khảnh đang cầm gói băng vệ sinh đóng gói màu hồng phấn đánh giá, trong miệng còn lẩm bẩm chửi thầm.

Giật mình một chút, Cố Tinh Trầm dường như thấy có nước ấm chảy trong lồng ngực.....

" Cái này dùng thế nào." Hứa Anh có chút bực, cô vẫn luôn không có kiên nhẫn, lăn lộn chuyến này quần cũng bị bẩn, tâm tình đang rất không vui.

Cô ngẩng đầu: " Cố Tinh Trầm! Cái này dùng thế nào, cậu cũng không hỏi xem, bây giờ tớ phải làm sao, cậu làm bạn trai thế à!"

Cô giận chó đánh mèo, Cố Tinh Trầm liếc nhìn cô một cái, cũng không tức giận, xem đóng gói, đưa cho Hứa Anh chỉ chỉ chỗ hướng dẫn sử dụng: " Cậu dựa theo cái này mà làm."

Hứa Anh bĩu môi, nhìn chằm chằm cậu: " Dù sao thì công việc của cậu vẫn chưa hoàn thành, cậu nếu hỏi người ở quầy, tớ còn phải phiền toái thế sao? Lại còn phải xem hướng dẫn...."

Cô bắt đầu không nói lý, Cố Tinh Trầm âm thầm thấy bất đắc dĩ: " Hứa Anh, tớ là con trai.... Cho dù hỏi, tớ cũng.... Nghe không hiểu."

Hứa Anh hơi sửng sốt, dường như xem nhẹ điểm này.

Cố Tinh Trầm tuy trắng nõn ôn hòa, nhưng cũng là nam.

Cố Tinh Trầm nhìn thấu tâm tư của cô, hơi giật mình, sau đó cảm thấy..... Ôi, cũng thật là vũ nhục.

Cậu nhíu mày.

Hứa Anh giống như quỷ nhỏ, nhìn Cố Tinh Trầm vẻ mặt đã hiểu, bỗng nhiên " Ha ha" cười rộ lên: " Cố Tinh Trầm, tớ thật sự sắp sửa quên mất cậu là con trai. Ha ha ha."

"......." Cậu muốn tức giận được không.

Hứa Anh đi vào buồng vệ sinh, Cố Tinh Trầm ngồi chờ trên hành lang.

Trong lòng có chút buồn bực, âm thầm mà nghĩ: Một lát lại khóc, lát nữa lại giận, lát nữa lại cười.

" Bạn gái" của cậu biến sắc mặt cũng thật nhanh.

Từ bệnh viện đi ra, mặt trời cũng đã xuống núi, bọn họ cùng nhau đi trên lối đi bộ, đi ra đường cái.

Hứa Anh mặc áo khoác dài rộng của Cố Tinh Trầm, vừa vặn bao lại chỗ bị bẩn của quần.

Cánh tay mảnh khảnh của cô bị bao trùm trong chiếc áo rộng thùng thình của nam, ngón tay lộ ra một chút.

Cố Tinh Trầm lặng lẽ đánh giá cô, gương mặt hơi hồng. Đây là lần đầu tiên, có con gái mặc quần áo của cậu....

" Đúng rồi, vừa rồi bác sĩ nói thế nào?"

" Nói thế nào à ~~"

Hứa Anh vung vẩy tay áo dài chơi đùa, hơi suy nghĩ trong chốc lát úp úp mở mở, qua một hồi lâu mới nói: " Cô ấy không nói gì hết. Chỉ nói....."

Cô dùng bàn tay hoạt bát đưa bên miệng, làm thành hình cái loa, cùng cậu nhanh chóng nói một câu: " Cô ấy nói hiện tại tớ có thể sinh em bé!"

Cố Tinh Trầm liếc nhìn cô một cái: " Nói nhanh quá, tớ nghe không rõ, cậu nói chậm một chút."

Sau đó Hứa Anh bỗng nhiên nhìn chằm chằm, nụ cười trở nên hơi hư hỏng, lần này nói rất chậm: " Cô ấy nói, tớ, cần, tránh, xa, cậu, một, chút."

" Vì sao?" Cố Tinh Trầm theo sau: " Hứa Anh, vì sao cần phải tránh xa tớ một chút."

Hứa Anh chắp tay sau lưng đi, mắt liếc cậu: " Sẽ không nói cho cậu đâu!"

Cố Tinh Trầm cũng không hiểu chuyện gì.

Hứa Anh chắp tay sau lưng đi được vài bước, bỗng nhiên quay đầu lại, nửa thật nửa giả cười nói:

" Cố Tinh Trầm, cậu về sau --- Không, được, nắm, tay tớ nữa!"

Quảng trường ban đêm rất an tĩnh.

Cửa sổ mở, các quán ăn đêm vọng ra thanh âm vung quyền của đàn ông, một tiếng rồi một tiếng lại truyền tới.

Cố Hinh Bình đi vệ sinh về, khoác chiếc áo ngoài trên vai, từ phòng vệ sinh đi ra, phát hiện thư phòng vậy mà vẫn sáng đèn.

" Tinh Trầm sao?"

Bà kéo kéo áo khoác trên vai, đến thư phòng dựa ở cửa nhìn vào.

Quả nhiên con trai đang đọc sách trên bàn học.

Cố Tinh Trầm từ trong ánh sáng bàn học quay đầu lại.

Thiếu niên mười bốn tuổi, ngũ quan trong sáng, mơ hồ nhưng đã thấy rõ được sự văn nhã cùng tuấn tú, có bóng dáng của người trưởng thành.

Cố Hinh Bình hơi sửng sốt, bóng người non nớt trước mặt, cùng người kia, càng ngày càng thêm trùng khớp.

Trong lòng bà hơi trùng xuống, ngữ khí cũng trầm: " Muộn như vậy đừng học nữa, đi ngủ sớm chút. Ngủ sớm dậy sớm mới có tinh thần."

" Vâng, con ngủ đây."

Cố Tinh Trầm nghe lời mà khép lại sách, thả vào kệ, đi ngang qua mẹ nói một câu: " Con đi ngủ đây, mẹ."

" Ừm, ngủ đi."

Cửa phòng con trai nhẹ nhàng đóng lại, Cố Hinh Bình cũng định về phòng ngủ, nhưng xoay người lại sửa lại ý nghĩ, đến trước kệ sách đem quyển sách con trai vừa nhét vào rút ra, lẩm bẩm đọc tên sách:

" Bách khoa y học?"

Cố Tinh Trầm nằm lại trên giường, đôi mắt mở to trong bóng tối, trong đầu tất cả đều là nội dung vừa đọc được trong sách.

Quyển sách kia chứa rất nhiều kiến thức về các bộ phận của con người bao gồm não, tim, phổi, tay chân.....

Chương cuối cùng là " Sinh dục".

Trên đó miêu tả rất nhiều đối với cấu tạo sinh lý của nam nữ, chỗ nào khác nhau, còn có một bức phác họa đơn giản trắng đen. Có của con trai, cũng có của con gái.

Sau đó là cả hai cái kết hợp, nguyên lý sinh ra đời sau.

Có âm thành người nói chuyện rất nhỏ rơi vào lỗ tai thiếu niên cùng vài tiếng côn trùng kêu vang trong đêm cô tịch.

Hóa ra, " Bạn gái" của cậu đang trưởng thành....

Cố Tinh Trầm chớp đôi mắt đen trắng rõ ràng, nằm thẳng trên giường, khẽ cười ra, nhớ tới gương mặt khi thì đanh đá, khi thì hoạt bát của Hứa Anh.

Còn có bộ dạng khi cô ngồi dưới đất khóc lóc kêu tên cậu....

Thật hung dữ, chữ cũng khó coi.

Nhưng mà.....

Cũng thật đáng yêu.

---

Thứ hai, Hứa Anh vẫn giống như thường ngày đi học, sáng sớm kết thúc tiết tự học mới đến trường.

Giáo viên cũng không còn biện pháp gì với cô nữa, dù sao bố mẹ đứa nhỏ này cũng cảm thấy chẳng sao, thời điểm thăm hỏi gia đình, giáo viên cũng đã biết được tình huống của Hứa gia, trong nhà có tiền, nuôi dưỡng con theo kiểu công chúa, không lo đến cuộc đời, cản không được, cũng chỉ có thể mắt mở mắt nhắm.

Hứa Anh đi vào phòng học, cặp sách tùy tiện ném trên bàn.

Mã tiểu béo cùng Gậy trúc lập tức nhiệt tình xum xoe.

" Chị Hứa Anh, này, cho chị trà sữa. Có thêm đá!"

" Còn có Coca Coca, là em mang."

Hứa Anh nghiêng đầu nhìn bọn họ một cái, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào trà sữa, bên ngoài có một tầng bọt nước, lười nhác mà " Ừm" một tiếng.

Thấy Hứa Anh không hứng thú, mấy người Mã tiểu béo đều hậm hực tự mình làm bài tập.

Triệu Hiểu Văn cùng Lý Nham Nham tới đây, Hứa Anh đem trà sữa cùng Coca đưa cho hai người: " Tiểu Anh, hôm nay cậu sao vậy? Không có tinh thần."

" Đúng vậy, Coca cũng không uống."

Hứa Anh ngó hai người một cái, ý vị thâm trường: " Hiện tại tớ không thể uống đồ lạnh."

Triệu Hiểu Văn: " Sao vậy, bị ốm sao?"

Mũi Hứa Anh hơi khịt lại cười một cái, ý vị thâm trường: " Các cậu còn quá thuần khiết, thế giới người trưởng thành các cậu không hiểu đâu."

" Cái gì mà thuần khiết?"

" Đúng vậy."

Hứa Anh chống cằm, quay đầu đi, hơi nhích lại gần bên tai Lý Nham Nham.

Thiếu nữ bật cười trên người có hương thơm: " Tớ, có thể cùng với con trai sinh em bé."

Hàng phía trước lớp học có mấy học sinh nhìn về dãy cuối cùng, mấy người con gái Hứa Anh đang ở đằng xa thần thần bí bí, ái ái muội muội, cũng không biết đang nói gì.

Có học sinh đang tranh thủ thời điểm chưa vào học làm bài tập, nhíu mi, cảm thấy quá ồn ào.

Lý Nham Nham đỏ mặt nói cô cũng có thể, chỉ là luôn không dám nói, quá ngại ngùng.

Còn có Triệu Hiểu Văn cũng vậy.

Các cô chỉ là giấu không nói.

Hứa Anh hơi kinh ngạc.

" Nói nửa ngày, tớ lại là người cuối cùng?"

" Tiểu Anh cậu đừng giận, tớ quá ngại, cậu không mở miệng trước tớ không có mặt mũi nào mà nói với cậu."

" Đúng vậy." Triệu Hiểu Vân nói: " Tớ tiểu học đã có rồi ~"

Hứa Anh lắp bắp kinh hãi: " Sớm vậy sao! Ha hả, các cậu cũng giấu thật kỹ...."

Sau đó Triệu Hiểu Vân thần thần bí bí, tiến lại gần lỗ tai Hứa Anh:

" Mẹ tớ nói, sau khi có kinh nguyệt ngàn vạn lần không được ngủ với con trai, ngủ sẽ có em bé!"

" Hứa Anh, cậu phải cẩn thận bạn trai cậu. Nam sinh bọn họ nội tâm đều cực kỳ đen tối!"

Lý Nham Nham nói: " Đúng vậy đúng vậy, tớ đã từng chính tai nghe được nam sinh lớp đối diện thảo luận với nhau, toàn là những thứ cực kỳ biến thái, thật sự, rất đáng ghét."

" Ồ đúng vậy, Cố Tinh Trầm nhà cậu cũng ở đó!"

---

Lý Nham Nham bị đại diện khoa thúc giục làm bài tập.

Bài tập của Hứa Anh, cuối tuần đã được Cố Tinh Trầm hỗ trợ " Dạy gia sư" xong, sớm đã hoàn thành, không cần lo lắng.

Cô liền ngồi ở bàn cuối cùng, nhai kẹo que, nhìn chằm chằm phòng học lớp đối diện.

Cố Tinh Trầm đang ở trên bục giảng đọc tên, phát bài thi giữa kỳ.

Cả kỳ nghỉ hè này vóc dáng cậu thật sự cao rất nhanh! Một đôi chân trở nên vừa thẳng vừa thon dài, nhìn bên cạnh vừa vặn thấy được tai cùng gáy, tóc đen ngắn ngủn, làn da trắng nõn, quần áo so với con gái còn sạch sẽ hơn.

Trên mặt bắt đầu xuất hiện cảm giác dựng đứng lông mao quen thuộc, Cố Tinh Trầm ghé mắt nhìn qua, vừa lúc đối diện với ánh mắt Hứa Anh.

Lập tức, trong lòng thiếu niên hơi ấm áp.

Cách hành lang, cùng hai cánh cửa lớp học, Cố Tinh Trầm hơi hơi mỉm cười với Hứa Anh.

Hứa Anh mày hơi nhăn lại, lại hơi khinh thường hừ lạnh một cái.

Cố Tinh Trầm: "........?"

Trong tay cậu máy móc là lặp lại tên học sinh lên nhận bài kiểm tra, âm thầm không hiểu chuyện gì.

--- " Bạn gái" thiên biến vạn hóa, lại làm sao vậy?

Kỳ thật từ khi học năm hai, các bạn học trong lớp đều lặng lẽ có sự chuyển biến.

Bỗng nhiên có rất nhiều người bị cận thị, đeo kính; Các nữ sinh ríu rít thảo luận ở góc lớp những bí mật nhỏ e lệ, học sinh nam trong lớp bỗng nhiên cao vọt lên, thanh âm cũng trở nên khàn khàn, các nữ sinh đều âm thành giễu cợt bọn họ có chất giọng vịt đực.

Toàn bộ lớp học đều tràn ngập sự nảy mầm của mùa xuân hoa nở.

Buổi sáng sau khi kết thúc tiết tự học, chủ nhiệm lớp thông báo với các bạn học rằng tiết sau đã bị hủy, phải học một tiết " Học sinh lý" đặc biệt.

Phòng học ngay lập tức liền nổ tung, đặc biệt là các nam sinh, hưng phấn như sắp được ăn Tết.

" Oa, tiết sinh lý!"

" Dạy cái gì?"

" Ha ha ha, quá hưng phấn. Hú hú."

" Dạy về cái kia đó."

" Ha ha ha. Tớ muốn nghe về nữ sinh."

Có nữ sinh lập tức gào to: " Các cậu ghê tởm chết mất!"

Sau đó lại là một trên cười vang.

Nam sinh trẻ con tuổi này, đại bộ phận đều rất thích ồn ào. Giống như Cố Tinh Trầm luôn an tĩnh tới mức quái thai thực sự rất ít. Hứa Anh chống cằm ngồi bàn cuối, nhìn chằm chằm đám người liếc mắt một cái.

Lớp học đại bộ phận nữ sinh đều đang thẹn thùng cười, Hứa Anh thì thản nhiên.

Ngẫu nhiên liền liếc mắt cửa phòng học đối diện, có chút ý vị thâm trường.

--- A, Cố Tinh Trầm, hắc hắc.

Tiếp theo, nam sinh cùng nữ sinh bị tách ra thành hai nhóm, nữ sinh học trước, cho nên nam sinh bị đẩy ra bên ngoài.

Chủ nhiệm lớp ba là giáo viên nam, giảng sinh lý cho nữ sinh là một giáo viên văn.

Cô giáo đang nói tới việc mang thai, nữ sinh trong lớp đều đỏ mặt, người nhìn ta xem, thẹn thùng tới mức không dám ngẩng đầu.

Cửa sau phòng học hơi kẽo kẹt, nằm bò một đống nam sinh, ầm ầm cười.

Bạn học nữ ngồi gần cửa sau bị quấy rầy tức giận thấp giọng mắng biến thái.

Nghe thấy động tĩnh, Hứa Anh trong miệng đang nhai kẹo cao su, chống cằm ngó nghiêng nhìn qua kẹt cửa, thấy mấy đôi mắt liền làm khẩu hình " CÚT", sau đó mấy nam sinh ở cửa sau thật sự biến mất.

Các bạn học nữ bên cạnh cửa sau mới nhẹ nhàng thở ra, cảm kích mà nhìn Hứa Anh.

Mọi người vốn dĩ có chút sợ Hứa Anh, nhưng hiện tại cảm thấy nữ sinh này thật sự rất ngầu!

Hứa Anh hướng mọi người hơi nhíu đôi mắt, những bạn học ngượng ngùng mà thấp đầu.

Nữ sinh học xong, đến lượt nam sinh tiến vào, các bạn học nữ liền ở hành lang chờ.

Kết quả, nữ sinh lớp bốn cũng từ trong phòng học đi ra.

" Oa, nam sinh lớp bốn cũng đang được học à!"

" Ha ha, tớ thật sự muốn đi nghe một chút."

" Oa cậu đừng làm vậy, biến thái quá ~~~"

Bên cạnh có nữ sinh lôi lôi kéo kéo mà cười. Hứa Anh nhai kẹo cao su khom lưng dựa vào tường, nghe được lời nói của mọi người.

Sau đó, bỗng nhiên hơi nhíu mắt.

Hứa Anh cười, nghĩ tới....... Những việc thú vị.

Phòng học lớp bốn dựa vào hoa viên, vóc dáng Cố Tinh Trầm thật sự cao lên rất nhiều, ngồi ở bàn thứ hai từ dưới lên, dựa vào cửa sổ.

Giáo viên toán học đang giảng dạy tri thức về mặt kia cho các nam sinh, khác với nữ sinh các nam sinh hưng phấn không chịu nổi! Không ngừng cười vang.

Cố Tinh Trầm an tĩnh mà ngồi, ngẫu nhiên cười cười theo mọi người.

Cửa kính nhẹ nhàng bị gõ vang, Cố Tinh Trầm ghé mắt, sau đó đôi mắt trừng to: " Hứa Anh!"

" Hư."

Hứa Anh quỳ gối, mai phục bên ngoài, lén lút.

Đôi tay cô với tới cửa sổ, đều lệch về một bên để ngó lên bục giảng, giáo viên lớp bốn không phát hiện ra cô.

Cố Tinh Trầm nhăn mày, nhỏ giọng: " Sao cậu lại ở đây!"

Hứa Anh nhướn mày, mắt to đều là sự bỡn cợt: " Tớ đến học chút tri thức!"

Mày thiếu niên nhăn càng sâu, quả thực không biết nên nói gì.

--- Cô cũng quá nghịch ngợm, quá là không biết xấu hổ!

Trên bục giáo viên đang giảng đến phần mộng tinh của nam sinh.

Cố Tinh Trầm căn bản không có cách nào để chuyên tâm nghe, vì bên ngoài cửa sổ có một cô bé vừa thở dốc vừa cười ha ha.

Hứa Anh nghe được vui cực kỳ, ở cửa sổ hiện ra nửa gương mặt dò xét, lộ ra đôi mắt long lanh như nước, nhìn chằm chằm Cố Tinh Trầm.

" Hứa Anh, cậu đừng cười!"

" Cậu bảo tớ không cười thì tớ sẽ không cười sao?"

" Thầy giáo sẽ thấy."

" Cậu không cho tớ cười thì tớ càng muốn cười. Ha ha ha."

"......."

Cố Tinh Trầm cảm thấy mặt cô sắp cười đến mức méo đi, cười vừa xán lạn hài hước lại vừa thoải mái.

Hứa Anh muốn cười to lại không dám, che miệng hà hơi không ngừng, yết hầu hơi đau, nước mắt cũng sắp chảy ra.

Cả một phòng đều là nam sinh, giáo viên nói rất trực tiếp, ở trên bục giảng giáo viên đang giảng hiện tượng mộng tinh là chuyện bình thường, nói rằng các nam sinh không cần cảm thấy ngại, không cần có gánh nặng tâm lý hay cảm giác phạm tội, cũng không nên thường xuyên dùng tay giải quyết, sẽ ảnh hưởng tới phát dục của thân thể.....

Hứa Anh nhìn thiếu niên như ngắm con khỉ trong sở thú, mắt to không nghe lời nhìn chằm chằm vào Cố Tinh Trầm, ngón tay còn chỉ chỉ trỏ trỏ.

" Cố Tinh Trầm!"

" Mỗi ngày buổi sáng cậu mặc quần thế nào? Có thể không mặc vào hay không?"

" Cậu cũng dùng tay đi!"

" Ha ha ha. Cố Tinh Trầm cậu thật hay ho ~~~"

Hứa Anh ở ngoài cửa sổ liên tiếp dùng giọng nhỏ cười cậu.

Cố Tinh Trầm đỏ mặt lấy sách trong ngăn bàn che lại mặt Hứa Anh, không cho cô nhìn mình nữa.

--- A!

--- Sắp bị cô ấy bức điên rồi! Làm sao bây giờ.....

---

Sau khi học xong tiết sinh lý, Cố Tinh Trầm trốn Hứa Anh cả ngày.

Buổi chiều vừa tan học, cậu đã bị Hứa Anh chặn đứng dưới lầu.

Cô nói hôm nay không về nhà ăn cơm, bảo mẫu xin nghỉ, bố mẹ lại không ở nhà, nhà bác cũng không có ai. Cho nên buộc cậu phải dẫn cô tới căn tin trường học để ăn.

Cố Tinh Trầm liếc nhìn cô một cái, biết luôn là lấy cớ!

Nhưng mà.....

Kỳ thật gần đây Hứa Anh đều không để ý tới cậu, không mặn không nhạt. Bọn họ rất ít khi cùng nhau đi dạo.

Cố Tinh Trầm có chút ý nghĩ muốn ở cùng Hứa Anh trong chốc lát, vẫn đành cắn răng đáp ứng.

Bọn họ cùng nhau đi tới nhà ăn trường học.

" Này Cố Tinh Trầm, ngày thường cậu hay mơ thấy gì?"

" Hả hả hả?"

" Mau nói đi, tớ không cười đâu."

" Cậu không cần ngại, tớ thề tớ không cười cậu. Thật sự!"

Cố Tinh Trầm ngó nhìn cô một cái, lãnh đạm nói: " Cậu đã cười cả một ngày rồi! Hứa Anh."

Cậu nói: " Tớ không ngốc như vậy!"

" Vậy cậu là không dám nói hay không muốn nói!"

" Không muốn." Cậu nói thẳng.

" Ha ha, ngữ khí cũng thật cứng rắn Cố Tinh Trầm ~"

"..........."

Hứa Anh năn nỉ ỉ ôi, không để ý tới lông mày nhíu lại của thiếu niên, một chữ cũng không nói.

Cố Tinh Trầm kéo dài bước chân, cậu rất cao, chân cũng rất dài, đi rất nhanh.

Hứa Anh có chút cố hết sức.

" Đi chậm lại một chút! Tớ theo không kịp. Này!"

Ánh mắt liếc về bóng dáng linh hoạt đằng sau. Cố Tinh Trầm thả chậm bước chân một chút.

Ngay lập tức Hứa Anh vây tới, giống như cún con đuổi mãi không đi.

Cô tủm tỉm nhìn chằm chằm cậu, đánh giá trên dưới, Cố Tinh Trầm bị nhìn tới mức nổi da gà!

" Hứa Anh, đừng quấn lấy tớ, tớ sẽ không nói đâu!"

Những nữ sinh khác đều thẹn thùng không dám nhắc đến những đề tài như thế này, nhưng..... Bạn gái của cậu thế nào mà một chút cũng không đi theo kịch bản?

" Cố Tinh Trầm. Gần đây cậu có chút mạnh mẽ hơn rồi nhỉ?"

" ........."

" Nhưng dù sao mạnh mẽ chút cũng tốt."

Cố Tinh Trầm có chút ngoài ý muốn, Hứa Anh vậy mà không tức giận.

Thiếu nữ ôm cánh tay, bình phẩm cậu từ đầu đến chân đưa ra kết luận: " Rốt cuộc cậu cũng đã có điểm giống đàn ông."

Cố Tinh Trầm dừng lại bước chân, sườn mặt quay lại nhìn Hứa Anh vài giây.

Hứa Anh chớp chớp mắt, có chút đỡ không được ánh mắt áp bức của đối phương.

Đôi mắt Cố Tinh Trầm vừa đen lại vừa lạnh, trong lồng ngực Hứa Anh vô cớ lạnh xuống, cảm thấy ánh mắt cậu có chút sắc bén.

Cậu nói: " Không phải là ' giống' đàn ông. Tớ vốn dĩ chính là đàn ông! Hứa Anh."

Ngoại truyện 6: Câu chuyện thời niên thiếu 6

Nam sinh vừa lên lớp tám, vóc dáng liền cao lên rất nhanh.

Tới học kỳ hai, thời điểm nắng xuân ấm áp, khối tổ chức khám sức khỏe học sinh. Địa điểm ở khu dạy học, bác sĩ tiến hành kiểm tra ở các phòng học trên tầng hai.

Bên ngoài hành lang học sinh rất loạn, ầm ĩ chen tới.

Hứa Anh để " Thuộc hạ" đi tới chỗ đó hỏi thăm --- Cố Tinh Trầm, cao 174cm!

Cô cảm thấy khủng hoảng. Trước kia chỉ mơ hồ cảm thấy được khí thế áp bách trên người Cố Tinh Trầm, hiện tại càng ngày càng thấy rõ ràng. Đôi khi Hứa Anh cảm thấy có chút.... Không trấn áp được cậu.

Như Cố Tinh Trầm nói, cậu thật sự là " Đàn ông". Hứa Anh mơ hồ cảm nhận được, quan hệ giữa hai người, mạnh, yếu, đã bắt đầu bước vào giai đoạn khảo nghiệm nghiêm túc chưa từng có trước kia!

Dù sao, cô tuyệt đối không thể đứng ở vị trí " Yếu".

" Là măng hay sao? Lớn nhanh như vậy, không biết mỗi ngày ăn cái gì...." Ở cửa hàng ăn vặt sau trường học, Hứa Anh nhìn chằm chằm thiếu niên đằng trước nói thầm.

Cố Tinh Trầm quay đầu lại, vừa lúc đối diện với ánh mắt đánh giá của Hứa Anh. Trời sinh thiếu niên có đôi môi đạm sắc, hàm răng rất trắng, miệng hơi cong, nụ cười có chút thuần tịnh: " Hứa Anh."

Hứa Anh chớp chớp mắt, trong lòng âm thầm mỉa mai: Ồ, giọng vịt đực.

" Làm sao vậy, nhìn chằm chằm tớ." Cố Tinh Trầm không rõ nguyên do, hai bên hẻm nhỏ bán các loại đồ ăn vặt, trong tay cậu cầm ly trà sữa uống thừa còn một nửa của Hứa Anh: " Trên mặt tớ có gì sao?"

" Không có." Hứa Anh ôm cánh tay, đi quanh cậu một vòng.

Cố Tinh Trầm nhìn xuống cô, cặp mắt to trợn trừng nhìn cậu, mang chút tươi cười, bên trong có sự công kích cùng hài hước không nói nên lời. Cố Tinh Trầm khẽ nhíu mày, cảm giác được ý xấu trong ánh mắt.

Quả nhiên, môi đỏ thiếu nữ mở ra: " Cố Tinh Trầm, sao cậu lại thụ như thế. Đã lớn thế này rồi mà còn trắng như vậy....."

Cố Tinh Trầm: "....."

Tay cậu cầm đồ uống thừa của Hứa Anh, trên người lại đeo cặp sách của cô cùng đủ loại đồ vật linh tinh, mày thanh tú nhăn lại: " Hứa Anh, tớ trắng, nhưng không có thụ."

" Phì!"

Hứa Anh khinh thường một tiếng, đi về phía trước, chắp tay sau lưng nói: " Ai tin chứ?"

Sau đó nhanh chóng quay đầu lại, lè lưỡi với cậu: " Cố Tinh Trầm, cậu chính là thụ!"

" Đã thế lại còn có giọng của vịt đực!"

" Trắng trắng mềm mềm giọng vịt đực! Lêu lêu lêu."

Cố Tinh Trầm bị Hứa Anh mắng ghét bỏ, nhìn chằm chằm cô bất mãn nhíu mày, nhưng vẫn không phát giận, chỉ an tĩnh đi theo tà váy tung bay của thiếu nữ. Một bên tự cảm thấy cô thật đáng giận, một bên lại cảm thấy..... Cô thật đáng yêu.

Sắc trời dần tối, đèn đường hai bên phố ăn vặt ngày càng sáng lên.

Cố Tinh Trầm câu được câu không mà nghĩ lung tung.

Trẻ con lớn lên trong gia đình đơn thân, không có bậc cha chú yêu thương chiếu cố, suy nghĩ khá nặng nề. Từ nhỏ Cố Tinh Trầm đã thông tuệ, trưởng thành sớm, càng là người xuất sắc nhất trong những người ấy.

Hứa Anh không thích cậu quá nhiều, cậu sớm đã nhìn ra.

Cô chỉ là tham lam sự chăm sóc, luyến tiếc cái máy " Làm bài tập" vạn năng của cậu.

Trường học cũng có những cặp tình nhân trộm yêu đương khác, nhưng Cố Tinh Trầm cảm thấy, cậu cùng Hứa Anh, dường như không giống những người ấy. Hứa Anh không quá dính lấy cậu, tách nhau ra rất nhiều ngày cũng sẽ không nhớ, cô một mình chơi vui vẻ, căn bản không nhớ nổi còn có người bạn trai như cậu.

Đặc biệt gần đây, cô tựa hồ..... Coi trọng một nam sinh tên Trần Chấn ở lớp 6.

Cố Tinh Trầm suy đoán, khả năng rằng Hứa Anh đang muốn thay bạn trai....

Nam sinh kia bị đúp hai năm, tuổi mười bảy, đỉnh đầu còn cao hơn cậu một chút, nghe nói cao 177cm. Làn da lúa mạch, mỗi ngày đều lăn lộn ở sân bóng, tóc luôn ướt sũng mồ hôi, lộ ra cẳng tay rắn chắc, bên người cậu ta luôn có rất nhiều học sinh vây quanh nghe lời, giống như Hứa Anh vậy, là thiếu niên đầy vấn đề nổi tiếng nhất khối.

Cũng như vậy, nữ sinh thích Trần Chấn cũng rất nhiều, bởi vì lớn lên đẹp trai, thoạt nhìn cũng rất khốc liệt.

Cậu vẫn còn nhớ rõ rằng, Hứa Anh đã từng nói qua, cô rất thích những nam sinh mang lại cảm giác Man như vậy.

Sau tiết học, Hứa Anh còn tới sân bóng rổ cổ vũ cho Trần Chấn kia. Nam sinh kia còn cười híp mắt cùng cô....

Hứa Anh chắp tay sau lưng, vừa đi vừa hát đằng trước, nhìn trái nhìn phải, cũng không biết rằng trong thời gian ngắn ngủi như vậy, thiếu niên an tĩnh văn nhã phía sau đã đem cô phân tích rõ ràng, hơn nữa còn bắt đầu tính ra được đối sách.

" Tặng cho cậu, Hứa Anh."

" Cái gì?"

Tính cách Hứa Anh nóng nảy, một bên quay đầu một bên hỏi, sau đó thấy thiếu niên cầm một món đồ chơi cá sấu kẹo đường đáng yêu ở trong tay: " Ha! Đáng yêu quá ~"

Hứa Anh lấy lại, mặt mày hớn hở: " Tớ đang muốn ăn đây!"

" Thấy cậu nhìn nó vài lần, tớ đã đoán được rằng cậu thích."

Món đồ chơi cá sấu trong tay là kẹo que, khi ấn chốt mở nó sẽ đem kẹo thò lên trên miệng, sau đó cậu một ngụm tôi một ngụm. Chơi khá vui. Hứa Anh rất thích chơi những đồ vật mới mẻ.

" Thích lắm, bé ngoan!"

Hứa Anh ôm eo thiếu niên tượng trưng một cái, sau đó dùng tay ấn chốt mở, chuyên tâm cướp kẹo cùng cá sấu, cười không ngừng.

Cố Tinh Trầm hơi cười, âm thầm đánh giá Hứa Anh.

--- A.

--- Ngây ngốc.

Hứa Anh muốn bỏ rơi cậu.

Vậy cậu liền đối với cô tốt gấp bội.

Bạn gái xinh đẹp của cậu, vừa ngốc lại còn tham lam, sẽ không bỏ được ngon ngọt cậu trao cho.

---

Sự thật chứng minh, viên đạn bọc đường có hiệu quả nhất định.

Mỗi ngày Cố Tinh Trầm đều mua cơm sáng cho Hứa Anh, cô tức giận sẽ để cho cô phát tiết, cô không vui cậu cũng sẽ kiên nhẫn mà dỗ dành. Bài tập không hoàn thành cậu hộ, trước khi thi cậu cũng sẽ phụ trách giúp cô, mỗi lần tham gia các cuộc " Tụ hội" bạn bè luôn biểu hiện thật tốt, để cô được căng mặt mũi....

Hai tháng kế tiếp, quả nhiên Hứa Anh có chút dính lấy cậu, ỷ lại nhiều hơn.

Nhưng, nam sinh tên Trần Chấn kia, trước sau luôn làm ra chút chuyện gì đó làm Cố Tinh Trầm cảm thấy cách ứng.

Cuối tháng năm, thời tiết thành phố N trở nên ấm áp.

Toàn bộ học sinh trong vườn trường đều thay áo ngắn tay mùa hạ, đồng phục áo váy ngắn.

Các nam sinh trải qua tuổi dậy thì bắt đầu có sự biến hóa.

Nam sinh thường xuyên trốn trong góc phòng, quan sát những nữ sinh phát dục rõ ràng trong lớp học, sơ mi trắng chiếu ra hình dáng cùng màu sắc nội y. Đây chính là phong cảnh mà mùa hè trước không hề có. Sau đó có một số người đáng khinh hơn, cùng ở bên nhau thảo luận xem ngực ai lớn.

Đặc biệt là tiết thể dục, tình huống ngày càng rõ ràng.

Buổi chiều thứ năm tiết thể dục thứ nhất lớp ba cùng lớp bốn học cùng nhau, chia hai đầu sân thể dục, sau khi tự do hoạt động các học sinh liền bắt đầu trộn lại với nhau.

Mặt trời lên cao, nam sinh lớp bốn sau khi đánh bóng rổ mệt mỏi bắt đầu vào bên sân thể dục ngồi nghỉ ngơi.

Cố Tinh Trầm ngồi bên cạnh, cậu hơi bị cúm, đầu có chút choáng, trong tay cầm một quyển sách khoa học viễn tưởng đọc. Bên cạnh có Trương Tiểu cùng với Lý Cường câu có câu không thảo luận về chuyện trong lớp học, khi các nữ sinh vận động ngẫu nhiên có thể thấy được chút nội y.

Bọn họ đều khá tò mò về thứ kia.

Lúc này trên sân bóng rổ đột nhiên có mấy nam sinh đến chào hỏi:

" Hi, Trần Chấn!"

" Cơn gió nào đưa đại ca tới đây vậy!"

" Ha, không phải là bởi vì bông hoa của lớp ba chứ?"

Trần Chấn lớp sáu đột nhiên xuất hiện ở trên sân bóng rổ.

Đại khái là cậu ta trốn học tới, còn mang theo mấy nam sinh, mang bóng rổ đập đập xuống đất nảy lên. Vài phút, bên sân bóng rổ liền vây quanh một vòng nữ sinh, hò hét trợ uy.

Dưới bóng cây, nam sinh lớp bốn nhìn Trần Chấn một cái.

" Oa, học sinh cá biệt kia thật sự rất được hoan nghênh."

" Đàn ông không xấu xa làm sao phụ nữ có thể thích."

" Mẹ nó ~ 'đàn ông', 'phụ nữ', tự nhiên cảm thấy miệng lưỡi cậu có chút ' bay xa'."

" Không phải ' đàn ông' ' phụ nữ' vậy là gì?"

" Ồ, kia không phải Hứa Anh sao?" Lý Cường dùng khuỷu tay chạm chạm Cố Tinh Trầm: " Tinh Trầm, bạn gái cậu lại vây xem người khác đánh bóng rổ. Cậu không quản sao?"

Cố Tinh Trầm ngẩng đầu, nhìn thấy Hứa Anh cao hứng phấn chấn mà cổ vũ người kia, rất nồng nhiệt, bộ dạng nhìn đã thấy hứng thú.

Cậu hơi nhíu mày.

" Chỉ là xem thôi, cũng không có gì."

Lãnh đạm ném ra một câu, thiếu niên lại gục đầu xuống. Cho tới tận khi, nghe thấy Hứa Anh kêu: " Cố lên nhé Trần Chấn. Cố lên!"

Sau đó Hứa Anh còn theo mọi người cùng nhau náo nhiệt, kêu kêu gào gào, hét lên hai tiếng.

Thanh âm kia giống như châm vào trong lỗ tai Cố Tinh Trầm.

" Sao vậy Cố Tinh Trầm?" Trương Tiểu vừa mới thấy Cố Tinh Trầm khép lại sách, còn cởi áo khoác đồng phục, chỉ mặc áo sơ mi ngắn tay. Cố Tinh Trầm ngồi xổm xuống cột dây giày, không ngẩng đầu, thanh âm rất đạm.

" Đi thôi."

Cố Tinh Trầm đứng lên, dưới bóng cây, đôi mắt đen nhánh của thiếu niên ánh lên ánh sáng của mặt trời nơi xa, động tác nhìn xuống càng có vẻ trầm tĩnh: " Đi chơi một chút."

Trương Tiểu cùng Lý Cường đều cảm thấy lắp bắp kinh hãi.

Bên sân bóng rổ đám người vây xem bỗng nhiên tản ra. Bất ngờ ầm rộ lên. Hứa Anh thích náo nhiệt, mắt to hưng phấn thăm dò nguyên nhân mọi người huýt gió. Triệu Hiểu Văn cùng Lý Nham Nham liền dùng sức kéo tay áo cô.

" Oa oa oa, kia không phải là bạn trai ngoan ngoãn của cậu sao?"

" Cậu ấy còn biết đánh bóng rổ à?"

" Nam sinh học tập tốt vận động chắc chắn chẳng ra gì."

" Đúng vậy."

Hứa Anh chớp chớp mắt, đôi tay trắng nõn đặt trên mắt che bớt ánh mặt trời, thấy mấy nam sinh bên lớp bốn cùng mấy người bên lớp sáu cùng nhau bàn bạc gì đó, dường như muốn tổ chức một trận đấu.

Cố Tinh Trầm đang nâng cánh tay xuống, để bạn bè buộc cho một dải lụa đội trưởng.

Hả?

Thật đúng là Cố Tinh Trầm!

" Không phải Cố Tinh Trầm bị cảm sao....." Hứa Anh lẩm bẩm lầu bầu, sau đó bỗng nhiên động phải ánh mắt thiếu niên nhìn qua.

--- Có một chút..... Âm trầm. Giống như khí lạnh do băng tản ra, ngay trong mùa hè cũng làm không khí lạnh xuống một chút.

Hứa Anh chớp chớp mắt: " Cố Tinh Trầm cậu làm gì vậy ~"

Triệu Hiểu Văn: " Hứa Anh, vậy hiện tại cậu sẽ cổ vũ cho ai?"

Lý Nham Nham: " Vô nghĩa, đương nhiên là bạn trai mình! Bạn trai có nghĩa là ' đàn ông' của mình. Đúng không tiểu Anh?"

Hứa Anh liếc mắt Lý Nham Nham, sờ sờ mặt: "...... A, đàn ông, đàn ông của tớ......"

Cô nhìn về phía sân, thiếu niên mảnh khảnh cao gầy, sơ mi trắng sạch sẽ, quần đen dài đơn giản, nhìn thế nào cũng thấy văn nhã thanh tú, cùng với loại Trần Chấn cả ngày chảy mồ hôi, vận động phơi nắng hoàn toàn không giống nhau.

Hứa Anh sờ sờ cằm, cô không phải nghĩ xem ai thua ai thắng, Cố Tinh Trầm có thể đánh bóng rổ hay không, mà là:

--- Cố Tinh Trầm còn đang bị bệnh.

--- Cậu đừng có gặp chuyện gì ngoài ý muốn đó.....

Không khí bên sân đột nhiên nhiệt liệt lên, ai cũng không nghĩ tới hạng một của khối Cố Tinh Trầm văn nhã, vậy mà đánh bóng rổ cũng cực kỳ lợi hại. Có lẽ là do thiên phú về vóc dáng cao? Tới Hứa Anh cũng lắp bắp kinh hãi.

" Đua đòi như vậy làm gì, cánh tay còn bị chảy máu rồi....." Hứa Anh nói thầm, có chút lo lắng: " Cậu bị ngốc sao? Cũng không phải là thi đấu chính thức."

Chờ thời điểm kết thúc, Cố Tinh Trầm lau mồ hôi trên trán, sau đó nhìn về phía sân, lộn xộn, ánh mắt truy đuổi bóng rổ cùng tiếng nữ sinh hò hét, Hứa Anh đang ôm cánh tay, cũng không có rửng mỡ mà lớn tiếng kêu ai hết như trước kia.

Cô lặng lẽ, nghiêng đầu nhìn chằm chằm cậu.

Đôi mắt thiếu nữ rất lớn, dường như tràn đầy sức sống, giương chiếc cằm nho nhỏ, bộ dạng có chút tùy hứng miệt thị, nhưng khóe miệng lại hơi giương lên, điềm mỹ cười, tiết lộ ra tâm tư nho nhỏ cô vẫn che giấu.

Mà về chút biểu tình cùng tâm tư này, Cố Tinh Trầm vừa nhìn đã hiểu.

Trong lòng thiếu niên hơi nóng lên, giống như có hoa đang nở. Môi răng nhợt nhạt hơi mỉm cười, nhiễm lấy ánh sáng trắng tinh của ngày xuân.

--- A.

--- Hứa Anh, thích cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#langman