1.
Tận cùng của nỗi đau là nụ cười lạnh ngắt đến VÔ TÌNH.
~~~~~~~~
2.
Thà vứt mẹ niềm tin vào sọt rác.
Còn hơn,
Đem đi phân phát để nhận lấy đau thương.
~~~~~~
3.
Một khi đã ghét thì chỉ muốn giẫm nát bét cho xong.
Nhưng một khi đã khinh chỉ lặng thinh và coi nó như éo tồn tại
~~~~~~
4.
Đã là rác của xã hội,
Thì đừng có mà lên mặt ông nội với tao.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro