100

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.

{Ch thấy cây thước vừa phân ra, Báo Nanh Kiếm càng tỏ ra coi thường.


“Đây là thước!” Tiêu Dao không ngại sửa lại, “Thật ra ta chỉ rèn một cái thôi, còn cái này…” nàng chỉ vào cây thước trong suốt, có chút suy nghĩ, “Hình như là kết quả thêm vào.”

Báo Nanh Kiếm cũng sửng sốt, rèn pháp bảo bản mạng lại một phân thành hai, đúng là văn sở vị văn. Xem ra không dùng phương pháp rèn chính thống như thiên kiếp nghiệp hỏa đúng là kiểu gì cũng sẽ có chút lệch lạc.

Nó đề nghị: “Dị biến thì dị biến, cứ nhìn không thì cũng không thể nhìn ra cái gì, không bằng thử xem sao, xem uy lực của vũ khí này thế nào.”

Tiêu Dao gật đầu, không hợp lẽ thường thật ra chỉ là thứ yếu, mấu chốt là phải dùng thuận tay cùng với độ mạnh yếu của pháp thuật.

Trên hư không có các loại vật chất từ các giới vị bị khe không gian mang tới, có khi phát sinh dị tượng không gian trên quy mô lớn còn có thể cắn nuốt một phần của giới vị, nhập vào hư không. Hai người đi dạo trên hư không, tìm được một mảnh lục địa bị cắn nuốt như vậy, mặt đất hoang vu chỉ có nham thạch và nham sơn. Tiêu Dao nhìn chung quanh một vòng, chỉ vào một ngọn nham sơn trụi lủi cao tới nghìn thước trước mắt, nói: “Chỗ này không tệ, mượn đại sơn này để thử tay nghề đi.” Nàng gọi chủ thước ra, cầm trong tay, rót linh khí vào. Thân thước lập tức sáng lên một quầng hào quang màu tím, sau đó nàng cầm chủ thước trong tư thế nắm đại đao, vung một đao về phía ngọn núi, động tác lưu loát liền mạch, nhưng nham sơn vẫn nguy nga đứng thẳng, không có động tĩnh.

“Oái, có phải là khoảng cách quá xa không? Ngươi thử tới gần chút nữa xem.” Báo Nanh Kiếm hết chỗ nói nổi, tài liệu nghịch thiên như vậy mà lại rèn ra rác rưởi.

Tiêu Dao mặt mang ý cười, lắc đầu nói: “Đừng vội, ngươi xem!”

Ầm vang, vừa dứt lời chưa tới một tức, một tiếng nổ vang truyền ra từ trong nham sơn, sau đó cả mảnh đại lục hoang vu này bắt đầu chấn động, sau khi tiếng vang không ngừng cùng với bụi đất cuồn cuộn qua đi, cảnh tượng trước mắt khiến người ta phải trợn mắt há mồm: ngọn nham sơn cao cả nghìn thước lại bị chém thành hai nửa!

“Làm sao ngươi lại làm được?”

Cho dù là Báo Nanh Kiếm với kiến thức rộng rãi cũng có chút khó tin. Đương nhiên không phải là do không có pháp bảo nào có thể làm được điều đó, phàm là pháp bảo công kích linh khí nhất phẩm trở lên thì đều có thể tạo ra công kích như vậy, mà nếu là tiên khí thì còn có thể sinh ra uy lực lớn hơn nữa. Nhưng pháp bảo trước mắt này chỉ là một pháp bảo bản mạng vừa mới rèn xong, còn chưa kích phát pháp thuật trong đó, chỉ thông qua linh khí kích phát linh lực liền có hiệu quả như thế, sao có thể không khiến người ta kinh ngạc?

“Ta chỉ nghĩ trong đầu là muốn phạt ngang nham sơn này, sau đó vung tay lên…” nàng khoa tay múa châm miêu tả, trên mặt cũng hiển lộ vẻ hài long, “Nó liền làm theo suy nghĩ của ta, dù là góc độ cắt hay là đường cong đều y như trong đầu ta nghĩ.”

Hơn nữa lại còn vô thanh vô tức giống như yêu quái quỷ quái trong đêm đen, tốc độ cực nhanh, không chờ thấy rõ chi tiết thì công kích đã chấm dứt. Nhìn thấy pháp bảo cường đại như thế, Báo Nanh Kiếm cũng không kiềm chế được hung phấn, nói: “Ngươi thử xem nó mang pháp thuật loại gì? Theo lẽ thường mà nói thì khi rèn dùng lôi long cốt, cái đòn gánh này hẳn là sẽ mang pháp thuật liên quan hoặc nhiều hoặc ít với pháp thuật của lão long kia. Ngươi phải biết rằng lão long kia tuy không lợi hại bằng lão tử nhưng so với a miêu a cẩu thì cường bạo hơn mấy vạn lần.”

Tiêu Dao vung thước lên hư không, thử rót linh khí vào để kích phát pháp thuật trong thước, nhưng mặc kệ nàng rót bao nhiêu linh khí vào, thước vẫn không hề phản ứng. Nàng cũng không nổi giận, linh khí không được thì dùng tiên khí thử, dù sao nàng đã quen chuyển hoán hai loại này rồi. Quả nhiên, sau khi rót tiên khí vào, thước giống như hiểu biết tâm ý của nàng, tử quang mãnh liệt, trong hư không hắc ám bắt đầu có điện thiểm lôi minh, vô số lôi điện không ngừng tụ tập quấn quanh hình thành một cơn lốc lôi điện. Cả khối đại lục bị lôi ti bao vây, chỉ cần thước chỉ đến đâu, ở đó liền hình thành lốc xoáy lôi điện, điên cuồng thổi quét, phá hủy hết thảy. Chỉ trong nháy mắt, cả mảnh đại lục giữa hư không đã trở nên bằng phẳng, đâu còn thấy bóng dáng nham sơn, nham thạch, toàn bộ đã bị lôi điện đánh cho thành bột phấn! Thậm chí ngay cả dưới mặt đất cũng sinh ra một vết rách sâu không thấy đáy.

“Tiêu Dao…” hai mắt Báo Nanh Kiếm lóng lánh cuồng nhiệt, “Pháp thuật này rất giống với thiên phú thần thông mạnh nhất của lão long kia là ‘Long Đình Vạn Quân’, nhưng còn mạnh hơn một bậc! Có lẽ cái đòn gánh này thật sự có thể trở thành khí vương!”

Khí vương? Tiêu Dao giật mình! Trước kia khi Báo Nanh Kiếm nói thì nàng vẫn không để trong lòng, nhưng nay uy lực của cái thước này bày ra làm cho nàng lại có chút chờ mong.

Pháp bảo bình thường cũng phân chia mạnh yếu. Ở nhân gian, pháp bảo bình thường từ thấp đến cao phân biệt là bảo khí, đạo khí, linh khí. Pháp bảo ở giai đoạn bảo khí và đạo khí lại chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm. Đến giai đoạn linh khí thì lại phân chia thành nhất phẩm tới cửu phẩm. Cửu phẩm thấp nhất, nhất phẩm cao nhất. Mà trong nhất phẩm, phẩm chất tốt nhất được xưng là cực phẩm linh khí; rồi sau đó từ miệng Báo Nanh Kiếm lại biết được ở Chân Tiên giới còn có pháp bảo cấp tiên khí, phương thức phân chia cũng giống như linh khí. Về phần pháp khí mạnh hơn hết thảy pháp bảo thì được xưng là khí vương, nó là pháp bảo cao nhất trong thiên địa, có thể nói là vật tồn tại trong truyền thuyết, nhân gian không có ai từng thấy. Tuy thế, truyền thuyết về khí vương vẫn truyền lưu, là vật đáng mơ ước trong lòng tất cả các tu sĩ. Loại tâm động này chỉ diễn ra một lát, nàng liền tỉnh táo lại, nhìn thước trên tay nói: “Nhưng… phải dùng tiên khí mới kích phát được pháp thuật này, như vậy có nghĩa là trước khi ta phi thăng Chân Tiên giới sẽ không thể sử dụng pháp này?”

Nhất ngữ bừng tỉnh người trong mộng, thần sắc cuồng nhiệt của Báo Nanh Kiếm mờ nhạt hẳn: “Uhm, hình như là…”

Hai người nhìn nhau, lặng im không nói gì.

Nửa ngày sau, Báo Nanh Kiếm mới ho khan hai tiếng, lần nữa đề nghị: “Vậy hay là chúng ta thử cái còn lại xem, có lẽ còn lợi hại hơn thì sao?”

Đúng nha! Vẫn còn một cây thước khác, không biết nó sẽ có uy lực gì. Tiêu Dao cầm lấy phân thước, chiếc thước trong suốt màu tím nhạt này cầm vào tay cảm giác rất mềm mại. Nàng rót linh khí vào, kết quả chỉ thấy ánh tím sáng hơn một chút chứ không có gì biến hóa. Nàng nhíu mày, thử vung lên, bốn phía im ắng không có gì thay đổi. Chưa từ bỏ ý định, nàng lại rót tiên khí vào, tử quang trên thước càng ngày càng sáng, sau khi đạt tới điểm tới hạn thì lại dần mờ đi.

Sau đó, dù nàng có làm thế nào thì cây phân thước này vẫn không hề có động tĩnh, cùng lắm chỉ là biến dài biến ngắn, thành lớn thành nhỏ, mà phàm đã là pháp bảo thì thứ gì cũng có thể làm được như thế. Thí nghiệm nhiều kiểu không có kết quả, Tiêu Dao cũng dần mất kiên nhẫn, lại thấy thân thước mềm mại gần giống với Băng Oánh Cẩm Tú của Tiêu Vũ Hà, nghĩ rằng trước khi tìm ra khác thường thì cứ cất đi, yên lặng xem xét đã. Vốn chỉ là một tặng phẩm ngoài ý muốn, đợi sau này có cơ hội sẽ lại tìm hiểu xem. Thấy cây phân thước này dường như không dùng được, Báo Nanh Kiếm thập phần thất vọng, giả vờ giả vịt lắc đầu nói: “Xem ra năng lực rèn của ngươi không đủ, tuy nhiên, coi như vẫn còn một cái đòn gánh có thể sử dụng. Đúng rồi, ngươi định gọi hai cái đòn gánh này là gì? Lão tử muốn gọi cái màu tím đậm kia là Đại Hải, cái trong suốt là Tiểu Hải, thế nào?”

“Ta nói lại lần nữa, đây là thước!” Tiêu Dao tức giận búng trán nó: “Hơn nữa… tên ngươi đặt thật khó nghe!”

Báo Nanh Kiếm nổi trận lôi đình, “Cái gì? Ngươi lại dám cốc trán lão tử? Còn chê khó nghe? Lão tử lại còn thật sự nghĩ giúp ngươi nữa chứ!”

“Đúng rồi, vừa rồi lão tử định hỏi vì sao ngươi lại muốn rèn đòn gánh… à, thước?” Báo Nanh Kiếm giống như vừa mới nhớ ra, nói ra nghi hoặc trong lòng. Nói thật vật ấy trông không có bộ dáng gì của vũ khí cả, nhìn bề ngoài mà nói thì không có chút khí thế nào.

Vì sao? Nàng cũng chỉ là sau ba ngày ba đêm tự vấn thì trong đầu nhất thời hiện lên, sau đó thì không thể nghĩ sang cái khác được nữa. “Ngày bé, mỗi khi ta làm sai việc gì thì nương sẽ dùng thước để phạt ta, từ đó trong lòng ta coi thước giống như một đường biên giới giữa đúng sai. Trên đại đạo, càng về sau đường sẽ càng khó đi, tu hành muốn tinh tiến thì đạo tâm cũng không thể buông bỏ, có lẽ là ta hy vọng trong lòng mang thước sẽ tùy thời nhắc nhở chính mình!”

Nhìn nhìn chủ thước, màu tím trên thân đậm đặc giống như sắc đêm, công kích vô thanh vô tức, coi như quỷ mị, nàng thuận miệng nói: “Cây thước này gọi là Yêu Quái, còn cái này…” lại cầm lấy phân thước, mặc dù không biết nó có năng lực gì nhưng đều là từ nhất thể phân ra, “Gọi là Quỷ Quái đi.”

Tiêu Dao nhanh chóng đặt tên, sau đó quăng Yêu Quái và Quỷ Quái vào đan điền. Báo Nanh Kiếm ở một bên nói thầm: “Lão tử cũng không thấy tên ngươi đặt có gì cao minh, còn không dễ gọi bằng Đại Hải, Tiểu Hải.”

Đáng tiếc đối phương điếc, không nghe thấy, giơ tay nhấc bổng nó lên, “Đi thôi! Pháp bảo đã xong, chúng ta cũng nên ra ngoài.”

Lần luyện khí này mất gần một năm, nàng cũng không nghĩ lại lâu như thế, trước kia nàng đã từng luyện pháp bảo bản mạng cho người khác nhưng lâu nhất cũng không quá một tháng, làm người ta không khỏi cảm thán luyện khí thật là kyd iệu.

Mở cửa động phủ, nàng đắm chìm trong ánh mặt trời đã lâu không thấy, lại thấy ở cửa động phủ có một tờ bùa truyền âm đang lẳng lặng phiêu phù. Chẳng lẽ có ai muốn tìm mình? Nàng nghi hoặc mở bùa ra, bất ngờ là bên trong lại truyền ra tiếng nói của chưởng môn Huyền Không đạo nhân, “Bổn môn đệ tử Tiêu Dao công tích hơn người trong Bách Nhân bảng, sau khi chúng trưởng lão thương thảo đã đặc biệt cho phép tiến vào tầng cao nhất của Tàng Thư các chọn lựa một khẩu quyết pháp thuật để ngợi khen.” Hóa ra là truyền âm về phần thưởng của Bách Nhân bảng. Hôm kết thúc thử luyện, phần thưởng mà tứ phái tam gia đưa cho là một viên Kết Anh đan có thể gia tăng xác xuất thành công khi Kết anh. Tuy rằng đối với người khác mà nói thì đây là vật khiến họ tranh nhau vỡ đầu nhưng đói với nàng lại là thực lãng phí, còn không thực tế bằng việc cho vào tầng cao nhất của Tàng Thư các, là nơi đặt công pháp và pháp thuật trung tâm của bổn môn, cho dù trước khi toái đan nàng cũng chưa từng được đặt chân tới. Phần thưởng này vô cùng hợp với ý nguyện của nàng, sư phụ lại là một trong tứ đại trưởng lão, phần thưởng này chắc chắn là do lão nhân gia đưa ra.

Trong lòng Tiêu Dao nhất thời này lên lo lắng, hiện nay pháp bảo bản mạng đã rèn xong, công pháp liền thành chướng ngại lớn nhất của nàng, sư phụ đã thay mình tạo ra cơ hội tốt như thế, nàng đương nhiên phải chọn một khẩu quyết thật mạnh phù hợp với mình mới được

Share this:

Twitter

Facebook

Đang tải...

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 9830/03/2019Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 9806/04/2019Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 3919/11/2018Trong "Chậm rãi tiên đồ"

Điều hướng bài viết

← Previous postNext post →

2THOUGHTS ON “{CHẬM RÃI TIÊN ĐỒ} CHƯƠNG 100”

cobekhongmonglonsaid:

11/04/2019 lúc 19:50

Chị dao châc cùng quỷ quái yêu quái tung hoành giang hồ quá. Cảm ơn chị nhiều

TRẢ LỜI

concuuvangsaid:

17/04/2019 lúc 17:25

huhu

TRẢ LỜI

TRẢ LỜI

Email của bạn sẽ không hiển thị công khai. Các mục bắt buộc được đánh dấu *

BÌNH LUẬN * 

TÊN * 

EMAIL * 

TRANG WEB 

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÌNH LUẬN MỚI.

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÀI VIẾT MỚI.

LADYBJRD

Chào mừng đến với thế giới Bọ Rùa!

NEW ARRIVAL

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 288 22/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 287 15/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 286 08/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 285 10/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 284 07/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 283 03/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 282 30/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 281 26/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 280 21/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 279 17/12/2022

STORE

STORE  Thời gian   Tháng Sáu 2023  (3)   Tháng Một 2023  (3)   Tháng Mười Hai 2022  (8)   Tháng Mười Một 2022  (7)   Tháng Mười 2022  (8)   Tháng Chín 2022  (7)   Tháng Tám 2022  (8)   Tháng Bảy 2022  (7)   Tháng Sáu 2022  (8)   Tháng Năm 2022  (8)   Tháng Tư 2022  (7)   Tháng Ba 2022  (7)   Tháng Hai 2022  (6)   Tháng Một 2022  (7)   Tháng Mười Hai 2021  (5)   Tháng Mười Một 2021  (5)   Tháng Mười 2021  (6)   Tháng Chín 2021  (5)   Tháng Tám 2021  (6)   Tháng Bảy 2021  (2)   Tháng Sáu 2021  (1)   Tháng Năm 2021  (1)   Tháng Tư 2021  (3)   Tháng Một 2021  (3)   Tháng Mười Hai 2020  (1)   Tháng Mười Một 2020  (2)   Tháng Mười 2020  (3)   Tháng Chín 2020  (1)   Tháng Tám 2020  (4)   Tháng Bảy 2020  (3)   Tháng Sáu 2020  (3)   Tháng Năm 2020  (4)   Tháng Ba 2020  (1)   Tháng Hai 2020  (2)   Tháng Một 2020  (2)   Tháng Mười 2019  (3)   Tháng Chín 2019  (6)   Tháng Tám 2019  (5)   Tháng Bảy 2019  (6)   Tháng Sáu 2019  (3)   Tháng Năm 2019  (5)   Tháng Tư 2019  (6)   Tháng Ba 2019  (9)   Tháng Hai 2019  (11)   Tháng Một 2019  (10)   Tháng Mười Hai 2018  (10)   Tháng Mười Một 2018  (68)   Tháng Mười 2018  (16)   Tháng Chín 2018  (12)   Tháng Tám 2018  (15)   Tháng Bảy 2018  (13)   Tháng Sáu 2018  (14)   Tháng Năm 2018  (12)   Tháng Tư 2018  (15)   Tháng Ba 2018  (13)   Tháng Hai 2018  (14)   Tháng Một 2018  (14)   Tháng Mười Hai 2017  (12)   Tháng Mười Một 2017  (15)   Tháng Mười 2017  (14)   Tháng Chín 2017  (15)   Tháng Tám 2017  (12)   Tháng Bảy 2017  (14)   Tháng Sáu 2017  (11)   Tháng Năm 2017  (15)   Tháng Tư 2017  (12)   Tháng Ba 2017  (10)   Tháng Một 2017  (13)   Tháng Mười Hai 2016  (16)   Tháng Mười Một 2016  (15)   Tháng Mười 2016  (15)   Tháng Chín 2016  (15)   Tháng Tám 2016  (16)   Tháng Bảy 2016  (15)   Tháng Sáu 2016  (10)   Tháng Năm 2016  (15)   Tháng Tư 2016  (14)   Tháng Ba 2016  (16)   Tháng Hai 2016  (10)   Tháng Một 2016  (14)   Tháng Mười Hai 2015  (16)   Tháng Mười Một 2015  (11)   Tháng Mười 2015  (15)   Tháng Chín 2015  (9)   Tháng Tám 2015  (15)   Tháng Bảy 2015  (10)   Tháng Sáu 2015  (15)   Tháng Năm 2015  (11)   Tháng Tư 2015  (15)   Tháng Ba 2015  (16)   Tháng Hai 2015  (10)   Tháng Một 2015  (14)   Tháng Mười Hai 2014  (11)   Tháng Mười Một 2014  (12)   Tháng Mười 2014  (15)   Tháng Chín 2014  (14)   Tháng Tám 2014  (11)   Tháng Bảy 2014  (13)   Tháng Sáu 2014  (9)   Tháng Năm 2014  (11)   Tháng Tư 2014  (15)   Tháng Ba 2014  (14)   Tháng Hai 2014  (9)   Tháng Một 2014  (7)   Tháng Mười Hai 2013  (6)   Tháng Mười Một 2013  (7)   Tháng Mười 2013  (4)   Tháng Chín 2013  (4)   Tháng Tám 2013  (4)   Tháng Bảy 2013  (9)   Tháng Sáu 2013  (9)   Tháng Năm 2013  (13)   Tháng Tư 2013  (10)   Tháng Ba 2013  (5)   Tháng Hai 2013  (4)   Tháng Một 2013  (9)   Tháng Mười Hai 2012  (15)   Tháng Mười Một 2012  (10)   Tháng Mười 2012  (12)   Tháng Chín 2012  (16)   Tháng Tám 2012  (23)   Tháng Bảy 2012  (15)   Tháng Sáu 2012  (6)   Tháng Năm 2012  (6)   Tháng Tư 2012  (9)   Tháng Ba 2012  (8)   Tháng Mười 2011  (1)   Tháng Chín 2011  (11)   Tháng Tám 2011  (3)   Tháng Bảy 2011  (5)   Tháng Sáu 2011  (9)   Tháng Năm 2011  (6)   Tháng Tư 2011  (6)   Tháng Ba 2011  (12)   Tháng Hai 2011  (23)   Tháng Một 2011  (18)   Tháng Mười Hai 2010  (33)   Tháng Mười Một 2010  (30)   Tháng Mười 2010  (34)   Tháng Chín 2010  (70)   Tháng Tám 2010  (125)   Tháng Bảy 2010  (2) 

BÌNH LOẠN

Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Bách Lý Vu Hoan trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Giang Nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 287Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286cuc nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286

FAVOURITE

Convert world

Mỹ phẩm handmade

Rewiew truyện

Đan & Móc

BLOG STATS

3 137 937 hits

Tạo một blog miễn phí với WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hhhhh