74

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HOME

ABOUT

SÁCH HAY

PHIM RUỘT

TRUYỆN HAY ĐÃ ĐỌC

TRUYỆN TRUNG QUỐC

KHÔNG PHẢI TRUYỆN TRUNG QUỐC :)

Ladybjrd's Blog

~ ain't no other man but handsome guys ^-^

Search: 

Album ảnh

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 74

22 Thứ Ba Th1 2019

Posted by ladybjrd in Chậm rãi tiên đồ

≈ 1 bình luận

Bảy mươi tứ: Đồng đạo

“Côn Luân phong, Hồng Trang các?”

Tiêu Dao cẩn thận đọc lại địa điểm trên thiếp mời, lại ngẩng đầu xác nhận tấm biển trước mắt, xác định không đi nhầm nơi liền thả lại thiếp mời vào ống tay áo.

Viện này nhìn qua tuy không lớn nhưng lại vô cùng lịch sự tao nhã, trồng rất nhiều linh hoa, linh thảo hiếm thấy ở ngoại giới. Trong hoa viên còn nuôi mấy con chim loan. Trong tu chân giới, chim loan là chi nhánh của bộ tộc phượng hoàng, xinh đẹp cao quý, rất được nữ tu yêu thích, thế nhưng số lượng lại rất thưa thớt, bình thường muốn nuôi dưỡng một con đã rất khó, nếu không có địa vị cực cao thì tuyệt đối không thể làm được. Bởi vậy có thể biết địa vị của vị phu nhân chưởng môn này cực cao.

Hồng Trang các nói lớn không lớn nói nhỏ lại không nhỏ. Tiêu Dao muốn tìm được vị phu nhân chưởng môn kia cũng không phải là chuyện dễ. Nàng vốn định tìm người để hỏi nhưng tìm nửa ngày cũng không gặp một ai. Nàng chỉ đành tiếp tục đi vào trong, vừa đi vừa nhìn.

Từ tiền viện đi thông qua một cây cầu chín khúc, lại xuyên qua một tòa đình giữa hồ, cuối cùng nàng cũng nhìn thấy hai nữ học đồ luyện khí kỳ đang bắt bướm chơi đùa.

Các nàng cùng mặc trang phục màu xanh biếc, bên hông treo lệnh bài, xem ra là nha hoàn phó dịch trong viện.

Tiêu Dao thấy hai nàng chỉ tầm mười lăm, mười sáu tuổi, búi hai búi tóc, mặt đỏ bừng, động tác bắt bướm thập phần đáng yêu liền bất giác mỉm cười, tiến lên cười hỏi; “Hai vị tiểu hữu, xin hỏi phu nhân chưởng môn có ở đây không? Tại hạ Tiêu Dao Tiên Vũ môn, theo lời mời tới bái phỏng.”

Hai cô gái nghe thấy tiếng nói thì ngừng động tác lại, liếc mắt nhìn đạo bào màu xanh trên người Tiêu Dao, nhíu đôi mày xinh đẹp, liếc nhìn nhau.

“Lam tỷ tỷ, ngươi không thấy hôm nay hơi nhiều sâu sao? Ong ong thật là phiền.”

Một người bỗng nhiên mở miệng, giọng nói hơi trào phúng.

Người còn lại nghe xong thì che miệng khẽ cười, cũng tỏ thái độ khinh miệt: “Aizz, muội muội chẳng lẽ không biết mùa hè trên Thanh Vân sơn sắp tới rồi? Lúc đó có rất nhiều rệp, phu nhân đã dặn dò không cần để ý tới, cảm thấy không thú vị thì tránh ra.”

Trong lúc đối thoại, hai người không thèm liếc nhìn Tiêu Dao một lần.

Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng là chuyện phát sinh trong thế tục, trong sách cũng có ghi lại: nha hoàn phó dịch trong nhà quan to hoặc quý nhân nếu được sủng ái, cậy thế cậy quyền có khi còn không thua nữ nhân trong nhà một vài quan lại địa vị thấp. Nhưng chuyện này trong giới tu hành lại không quá thông dụng, bởi vì muốn tung hoành trong tu chân giới thì điều kiện hàng đầu là tu vi mạnh mẽ.

Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh tán tiên đi giết đệ tử Kim Đan kỳ bình thường trong tứ phái tam gia thì đều không có người dám can đảm truy cứu. Huống chi là đám học đồ luyện khí kỳ còn chưa tính là tu sĩ này lại dám can đảm mạo phạm tu sĩ Kim Đan kỳ. Hai vị cô nương này chẳng lẽ không biết, nếu gặp phải tu giả tính tình không tốt thì đã sớm trừu hồn luyện phách bọn họ cả trăm lần rồi?

Đối phương ngay cả kiến thức cơ bản nhất của tu chân giới cũng không biết, có lẽ chưa từng ra khỏi Tú Sơn phái này, thậm chí còn chưa ra khỏi Hồng Trang các này, nếu không thì sao có thể ngay cả đạo bào Tiên Vũ môn trên người nàng mà cũng không nhận ra?

Không biết thì không sợ! Nghĩ lại nàng cũng từng một lần từ tầng dưới cùng ở tu tiên giới đi lên, lại nhìn sang hai cô nương này, thấy toát mồ hôi lạnh thay cho họ. Tuy nhiên, đồng tình thì đồng tình, nàng còn chưa rộng lượng tới mức tùy ý để tiểu bối thẳng mặt châm chọc khiêu khích, hẳn là nên dạy dỗ một chút.

Hai nàng kia đang định tiếp tục đuổi bắt bướm thì một luồng uy lực áp xuống, các nàng không kịp kêu một tiếng đã quỳ rạp xuống, toàn thân ứa mồ hôi lạnh, trong mắt tràn ngập cảm giác sợ hãi đối với tử vong và cường giả. Loại cảm giác này Tiêu Dao đã từng hưởng, chính là lúc ở trong huyệt Hư Không mãng, luồng uy áp kia mang tới nỗi sợ hãi còn lớn gấp trăm lần hai nha hoàn này phải thừa nhận bây giờ.

Dưới uy áp, hai nàng sợ hãi rơi nước mắt, lúc trước là do các nàng nghe bên trên ra lệnh nếu nhìn thấy một nữ tử mặc quần áo mộc mạc tới thì làm khó dễ một phen, ai ngờ người này lại lợi hại như thế, nay trong lòng đã hối tiếc không kịp, hơn nữa cho dù muốn hối cải cũng không kịp rồi, giờ phút này các nàng ngay cả mở miệng cầu xin tha thứ cũng không làm được.

“Tiền bối, xin bớt giận!”

Lúc này có một thanh âm vội vàng truyền đến, một nữ tử mặc quần áo màu hồng cánh sen vội vàng đi tới, dưới uy áp của Tiêu Dao cũng không chịu nổi mà quỳ sụp xuống, trán rịn mồ hôi lạnh, biểu tình thập phần cung kính.

Nàng này tu vi Trúc Cơ, mặc đạo bào Tú Sơn phái, nhìn ra được là một tu sĩ bình thường chứ không phải là chim chóc chưa từng ra khỏi lồng sắt tơ vàng.

Tiêu Dao thu lại khí thế, trên mặt vẫn cười ôn hòa, nếu liên hệ với uy áp vừa rồi thì thực sự khiến người ta sợ hãi.

“Chưởng môn phu nhân của các ngươi ở đâu?”

Nữ tử quỳ dưới đất, thỉnh thoảng ngước mắt phỏng đoán tâm tình Tiêu Dao, kinh sợ đáp: “Thưa tiền bối, phu nhân biết tiền bối sắp tới cho nên đặc biệt phái tiểu bối dẫn đường, mời tiền bối tới sương phòng đầu tiên ở phía tây chờ.

Nghe xong, Tiêu Dao không nói lời nào nữa, đi thẳng qua nữ tử, đi đến sương phòng phía tây. Trong lòng nàng hiểu, nếu không có ai ở sau lưng thì hai tiểu nha hoàn kia dù không biết cũng sẽ không làm ra việc ngu xuẩn như thế. Xem ra vị phu nhân này dường như không có ý tốt nha! Nhưng nàng rốt cuộc đã đắc tội vị phu nhân tôn quý này lúc nào chứ?

Thấy nàng bước đi, nữ tử kia không dám thở mạnh, vội vàng đứng lên ngoan ngoãn đi theo phía sau, thái độ cẩn thận. Nữ tử liếc mắt nhìn hai nha hoàn đã sợ tới mức không đứng dậy nổi, trong lòng nghĩ mà sợ, ở tu tiên giới ăn tươi nuốt sống này, phu nhân đúng là đã cho đám tu sĩ cảnh giới thấp bọn họ một nan đề sinh tử rồi!

Trước cửa sương phòng phía tây, nữ tử mở cửa cho Tiêu Dao, cung kính nói: “Tiền bối, chính là chỗ này, mời tiền bối trước nghỉ tạm, lát nữa phu nhân sẽ đến.”

Tiêu Dao tiến vào phòng, cửa sau lưng liền đóng lại, lúc này nàng mới phát hiện trong phòng không chỉ có một mình nàng mà còn có ba nữ tu khác.

Tu vi ba người cùng ở Kim Đan kỳ, cảnh giới cao nhất là một người Kim Đan hậu kỳ, thấp nhất cũng là Kim Đan trung kỳ, cao hơn Tiêu Dao. Không chỉ như vậy, dung mạo của bọn họ đều là thiên nhân chi tư, thân thể thướt tha, phục sức hoa lệ. So sánh với họ, bộ đạo bào Tiên Vũ môn của Tiêu Dao đúng là kém cỏi không ít, giống như một cọng cỏ dại lẫn vào bách hoa vậy.

Thấy lại có người tới, hai trong ba người thoáng liếc mắt nhìn Tiêu Dao rồi lập tức thu hồi ánh mắt, thần thái không khác, vừa không thân thiện lại không hèn mọn. Người cuối cùng cũng là người có tu vi cao nhất, trên mặt nàng che một tấm sa mỏng trong suốt, làm cho từ mũi trở xuống như bị vây trong một tầng mông lung, nhìn qua có một loại mỹ cảm không thực.

Miệng nàng cong lên, cười nói với Tiêu Dao: “Hóa ra còn một vị đạo hữu nữa, tiểu nữ tử Triệu thị, Triệu Khinh Yên. Không biết phải xưng hô với đạo hữu thế nào?”

“Tiên Vũ môn, Tiêu Dao.”

Người khác thân thiện, đương nhiên Tiêu Dao cũng thập phần hiền hòa báo tính danh.

Triệu Khinh Yên đánh giá Tiêu Dao một phen, gật đầu tán thưởng: “Tiên Vũ môn đứng đầu tứ phái tam gia, nghe nói đa số môn hạ đệ tử đều là người chăm chỉ khổ tu, hôm nay gặp quả nhiên đúng như lời đồn, loại khắc khổ tinh thần này làm tiểu nữ tử thập phần bội phục!”

Thái độ nói chuyện của nàng thành khẩn, mặt mày tươi tỉnh, không hề có ngụ ý khinh thường vẻ mộc mạc của Tiêu Dao, ngược lại vô cùng tán thưởng loại chất phác này. Tiêu Dao bị làm cho hơi ngượng ngùng, lại so sánh với hai nha hoàn kia, cái gọi là khác nhau một trời một vực hẳn chính là như thế. Đồng thời cũng làm đảo lộn quan niệm của nàng đối với đệ tử thế gia.

“Triệu đạo hữu khen trật rồi, tu hành khắc khổ chăm chỉ cũng không phải từ quần áo là có thể nhìn ra, tại hạ còn kém xa lắm.”

“Aiiii! Vì sao đạo hữu phải khiêm tốn như thế? Có thể tới được cảnh giới Kim Đan kỳ này đều là do cố gắng tu luyện, tuy rằng thiên phú cũng vô cùng quan trọng nhưng cần cù tu luyện chẳng lẽ không phải là chính đạo sao?”

Triệu Khinh Yên cười càng tươi, hơi nghiêng đầu nháy mắt với nàng. Tiêu Dao cũng nhịn không được mà cười nói theo: “Lời của Triệu đạo hữu rất đúng, phàm là người có thể đi tới cảnh giới này đều phải gian khổ cố gắng, đáng kiêu ngạo!”

Dứt lời, hai người nhìn nhau, hiểu ý cười, xem ra suy nghĩ của hai người trên phương diện tu đạo rất hợp nhau.

Đã lâu rồi không gặp được đồng đạo có chung cái nhìn, trong lòng Tiêu Dao cảm thán, phiền muộn trong lòng lúc trước tạm thời trở thành hư không, tùy ý nói chuyện với Triệu Khinh Yên.

“Như vậy là Triệu đạo hữu tới để gặp vị phu nhân chưởng môn kia?”

Triệu Khinh Yên khẽ gật đầu; “Đúng là do phu nhân gọi tới. Đừng thấy vị phu nhân kia trông ôn hòa dễ gần mà lầm, thực tế cũng là người rất nghiêm khắc, nhiều đạo hữu tới đây như vậy mà cũng chỉ có bốn người chúng ta được chọn.”

Trên mặt Tiêu Dao tuy vẫn mang nụ cười nhưng trong lòng lại càng thêm nghi hoặc, hiển nhiên những người này đều biết vì sao lại được gọi tới, chỉ có nàng là nửa điểm cũng không hiểu gì, chỉ đành phải dò hỏi: “Không biết lần này phu nhân chưởng môn gọi chúng ta tới là có chuyện gì quan trọng?”

“Tiêu đạo hữu thật hồ đồ.” Triệu Khinh Yên cười nhìn nàng, “Hay là đã quên mục đích chúng ta tới đây rồi? Phu nhân tất nhiên là muốn tự mình tới gặp, khảo sát các ứng viên “con dâu” tương lai là chúng ta xem rốt cuộc ai thích hợp là thiếu phu nhân rồi. Tuy nhiên, vị phu nhân nay thật không đơn giản, hôm qua lúc yến hội ta đã trốn ở mãi hoa viên mà cũng bị nàng tìm ra. Nếu biết trước có thể bị phát hiện thì ta đã không lảng tránh, như vậy đã có thể sớm gặp Tiêu đạo hữu.”

Nói xong câu cuối, Triệu Khinh Yên mím môi.

Xem ra Triệu Khinh Yên và hai nữ tu khá đều tới để tham gia tuyển thân, nhưng nàng không phải nha! Vậy Tiêu Dao nàng trà trộn vào đây làm gì? Tự hỏi một lúc lâu vẫn không bắt được trọng điểm, cuối cùng nàng lười phải phí công, dù sao cứ chờ gặp vị phu nhân chưởng môn kia là sẽ biết. Nhưng thật ra vị cô nương Triệu Khinh Yên này, nghe lời nàng thì dường như không muốn kết quan hệ thông gia với Tú Sơn phái, đã vậy vì sao còn tới đây?

“Như lời đạo hữu thì dường như cũng không giống như muốn tham gia lần tuyển thân này, tại hạ cũng thấy tu vi đạo hữu rất cao, bối cảnh không nhỏ, thật sự không cần dựa vào ngoại thế.”

“Còn không phải tại cha ta…” Triệu Khinh Yên bất đắc dĩ nói, còn hai câu sau lại truyền âm, xem ra không muốn bị hai người còn lại nghe được, “Nói đến cũng khéo, ta từng gặp vị thiếu chưởng môn này ở bên ngoài, cảm giác hắn có chút là lạ, khí thế quá yếu. Đối với ta mà nói, phải là nam tử như nhị thiếu chủ Cơ gia, Cơ Hạo, mới được cho là lương xứng.”

Share this:

Twitter

Facebook

Đang tải...

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 19815/01/2022Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 18007/10/2021Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 19711/01/2022Trong "Chậm rãi tiên đồ"

Điều hướng bài viết

← Previous postNext post →

1THOUGHT ON “{CHẬM RÃI TIÊN ĐỒ} CHƯƠNG 74”

Concuuvangsaid:

23/01/2019 lúc 20:02

Huhu, không cam tâm. Không cam tâm lại lọt hố lần nữa, mà lại là cái mấy ngàn chap thế này 

TRẢ LỜI

TRẢ LỜI

Email của bạn sẽ không hiển thị công khai. Các mục bắt buộc được đánh dấu *

BÌNH LUẬN * 

TÊN * 

EMAIL * 

TRANG WEB 

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÌNH LUẬN MỚI.

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÀI VIẾT MỚI.

LADYBJRD

Chào mừng đến với thế giới Bọ Rùa!

NEW ARRIVAL

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 288 22/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 287 15/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 286 08/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 285 10/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 284 07/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 283 03/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 282 30/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 281 26/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 280 21/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 279 17/12/2022

STORE

STORE  Thời gian   Tháng Sáu 2023  (3)   Tháng Một 2023  (3)   Tháng Mười Hai 2022  (8)   Tháng Mười Một 2022  (7)   Tháng Mười 2022  (8)   Tháng Chín 2022  (7)   Tháng Tám 2022  (8)   Tháng Bảy 2022  (7)   Tháng Sáu 2022  (8)   Tháng Năm 2022  (8)   Tháng Tư 2022  (7)   Tháng Ba 2022  (7)   Tháng Hai 2022  (6)   Tháng Một 2022  (7)   Tháng Mười Hai 2021  (5)   Tháng Mười Một 2021  (5)   Tháng Mười 2021  (6)   Tháng Chín 2021  (5)   Tháng Tám 2021  (6)   Tháng Bảy 2021  (2)   Tháng Sáu 2021  (1)   Tháng Năm 2021  (1)   Tháng Tư 2021  (3)   Tháng Một 2021  (3)   Tháng Mười Hai 2020  (1)   Tháng Mười Một 2020  (2)   Tháng Mười 2020  (3)   Tháng Chín 2020  (1)   Tháng Tám 2020  (4)   Tháng Bảy 2020  (3)   Tháng Sáu 2020  (3)   Tháng Năm 2020  (4)   Tháng Ba 2020  (1)   Tháng Hai 2020  (2)   Tháng Một 2020  (2)   Tháng Mười 2019  (3)   Tháng Chín 2019  (6)   Tháng Tám 2019  (5)   Tháng Bảy 2019  (6)   Tháng Sáu 2019  (3)   Tháng Năm 2019  (5)   Tháng Tư 2019  (6)   Tháng Ba 2019  (9)   Tháng Hai 2019  (11)   Tháng Một 2019  (10)   Tháng Mười Hai 2018  (10)   Tháng Mười Một 2018  (68)   Tháng Mười 2018  (16)   Tháng Chín 2018  (12)   Tháng Tám 2018  (15)   Tháng Bảy 2018  (13)   Tháng Sáu 2018  (14)   Tháng Năm 2018  (12)   Tháng Tư 2018  (15)   Tháng Ba 2018  (13)   Tháng Hai 2018  (14)   Tháng Một 2018  (14)   Tháng Mười Hai 2017  (12)   Tháng Mười Một 2017  (15)   Tháng Mười 2017  (14)   Tháng Chín 2017  (15)   Tháng Tám 2017  (12)   Tháng Bảy 2017  (14)   Tháng Sáu 2017  (11)   Tháng Năm 2017  (15)   Tháng Tư 2017  (12)   Tháng Ba 2017  (10)   Tháng Một 2017  (13)   Tháng Mười Hai 2016  (16)   Tháng Mười Một 2016  (15)   Tháng Mười 2016  (15)   Tháng Chín 2016  (15)   Tháng Tám 2016  (16)   Tháng Bảy 2016  (15)   Tháng Sáu 2016  (10)   Tháng Năm 2016  (15)   Tháng Tư 2016  (14)   Tháng Ba 2016  (16)   Tháng Hai 2016  (10)   Tháng Một 2016  (14)   Tháng Mười Hai 2015  (16)   Tháng Mười Một 2015  (11)   Tháng Mười 2015  (15)   Tháng Chín 2015  (9)   Tháng Tám 2015  (15)   Tháng Bảy 2015  (10)   Tháng Sáu 2015  (15)   Tháng Năm 2015  (11)   Tháng Tư 2015  (15)   Tháng Ba 2015  (16)   Tháng Hai 2015  (10)   Tháng Một 2015  (14)   Tháng Mười Hai 2014  (11)   Tháng Mười Một 2014  (12)   Tháng Mười 2014  (15)   Tháng Chín 2014  (14)   Tháng Tám 2014  (11)   Tháng Bảy 2014  (13)   Tháng Sáu 2014  (9)   Tháng Năm 2014  (11)   Tháng Tư 2014  (15)   Tháng Ba 2014  (14)   Tháng Hai 2014  (9)   Tháng Một 2014  (7)   Tháng Mười Hai 2013  (6)   Tháng Mười Một 2013  (7)   Tháng Mười 2013  (4)   Tháng Chín 2013  (4)   Tháng Tám 2013  (4)   Tháng Bảy 2013  (9)   Tháng Sáu 2013  (9)   Tháng Năm 2013  (13)   Tháng Tư 2013  (10)   Tháng Ba 2013  (5)   Tháng Hai 2013  (4)   Tháng Một 2013  (9)   Tháng Mười Hai 2012  (15)   Tháng Mười Một 2012  (10)   Tháng Mười 2012  (12)   Tháng Chín 2012  (16)   Tháng Tám 2012  (23)   Tháng Bảy 2012  (15)   Tháng Sáu 2012  (6)   Tháng Năm 2012  (6)   Tháng Tư 2012  (9)   Tháng Ba 2012  (8)   Tháng Mười 2011  (1)   Tháng Chín 2011  (11)   Tháng Tám 2011  (3)   Tháng Bảy 2011  (5)   Tháng Sáu 2011  (9)   Tháng Năm 2011  (6)   Tháng Tư 2011  (6)   Tháng Ba 2011  (12)   Tháng Hai 2011  (23)   Tháng Một 2011  (18)   Tháng Mười Hai 2010  (33)   Tháng Mười Một 2010  (30)   Tháng Mười 2010  (34)   Tháng Chín 2010  (70)   Tháng Tám 2010  (125)   Tháng Bảy 2010  (2) 

BÌNH LOẠN

Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Bách Lý Vu Hoan trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Giang Nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 287Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286cuc nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286

FAVOURITE

Convert world

Mỹ phẩm handmade

Rewiew truyện

Đan & Móc

BLOG STATS

3 137 863 hits

Blog tại WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hhhhh