88

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HOME

ABOUT

SÁCH HAY

PHIM RUỘT

TRUYỆN HAY ĐÃ ĐỌC

TRUYỆN TRUNG QUỐC

KHÔNG PHẢI TRUYỆN TRUNG QUỐC :)

Ladybjrd's Blog

~ ain't no other man but handsome guys ^-^

Search: 

Album ảnh

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 88

26 Thứ Ba Th2 2019

Posted by ladybjrd in Chậm rãi tiên đồ

≈ 5 bình luận

Tám mươi bát: Bách Nhân bảng (nhị)

Tiếng gọi trong trẻo dễ nghe còn mang theo chút kinh ngạc và vui sướng. Tiêu Dao quay người, thấy phía sau có ba vị nữ tu xinh đẹp như hoa, một người trong đó chính là Triệu Khinh Yên gặp ở Tú Sơn phái năm mươi năm trước. Nàng mặc trang phục màu tím nhạt, mặt vẫn che khăn đúng dấu hiệu tiêu chuẩn của nữ tử Triệu gia, nàng đang cười nhìn mình.

“Hóa ra là Triệu đạo hữu, thật trùng hợp!” Tiêu Dao cũng mỉm cười đáp. Rất ít khi gặp được nữ tu không kiêu ngạo, nàng rất có hảo cảm với Triệu cô nương này dù lần trước mới chỉ vội vàng tán gẫu vài câu.

Nụ cười này của nàng cũng làm cho Triệu Khinh Yên vô cùng vui vẻ, tiến lên thân thiết giữ tay nàng: “Xem ra hai ta thật sự có duyên. Lần trước lúc ở Tú Sơn phái ta vốn muốn tìm ngươi tán gẫu, ai dè lại nghe một vị đạo hữu nói ngươi đã rời đi, sau năm mươi năm từ biệt mà vẫn có thể gặp lại, không phải là duyên phận thì là gì? Đúng rồi, Tiêu Dao tới đây là để theo dõi thử luyện Bách Nhân bảng à? Như vậy thì chúng ta có thể kết bạn cùng đi rồi.”

Cử chỉ thân mật này làm cho Tiêu Dao giật mình, có chút khó hiểu, năm mươi năm trước mới là lần đầu gặp mặt của các nàng, sau đó chưa từng gặp lại, cách cả năm mươi năm, sao đối phương lại có thể có hảo cảm với mình như thế? Nếu nàng đã từng gặp nhị sư tỷ của mình thì không thể nào lại chưa từng nghe nói chuyện đồn đại ở Tiên Vũ môn.

Sự thân thiết của cô gái làm Tiêu Dao thấy hơi kỳ lạ nhưng lại không bài xích. Nàng trước nay tu luyện đặc thù, độc lai độc vãng, không nói tới người cùng chí hướng, ngay cả đồng tu có thể nói hai câu cũng không có, bên người không phải trưởng bối thì là địch nhân, còn có một con thú không phải bạn không phải địch luôn tranh cãi với mình. Xét trên một phương diện nào đó thì Triệu Khinh Yên này có thể miễn cưỡng xem như một tri kỷ, vì thế nên lòng nàng có vài phần tùy ý, mặc kệ nàng giữ tay mình, trả lời: “Lần trước có chuyện nên tại hạ phải nhanh chóng về môn phái, đi vội quá nên quên chào Triệu đạo hữu, thất lễ, mong đạo hữu thứ lỗi. Lại nói, lần này tại hạ tới thật ra không phải thuần túy xem đấu mà cả tham gia thử luyện nữa.”

Thấy nàng khách sáo với mình, Triệu Khinh Yên cố ý nói giọng bất mãn: “Ai da, Triệu đạo hữu cái gì, Tiêu Dao cứ gọi ta là Khinh Yên là được, cũng đừng tại hạ này tại hạ nọ. Cho dù tham gia thử luyện cũng không ảnh hưởng gì tới chúng ta cả, Thanh Triệt cũng tham gia Bách Nhân bảng, lúc nhàn rỗi thì bốn chúng ta kết bạn du ngoạn, chúng ta lại còn có thể trợ trận cho ngươi, chẳng phải quá tiện sao?”

Nói xong không quên nháy mắt với nàng, bỗng nhiên truyền âm một câu: “Có phải cảm thấy ta hơi kỳ quái không? Ta sẽ giải thích với ngươi sau.”

“Khinh Yên, ngươi và vị Tiêu đạo hữu này đã bàn xong rồi chứ? Bỏ ta và Hiểu Hiểu đứng một bên, không giới thiệu chúng ta với nhau sao?”

Ngay lúc Triệu Khinh Yên cười khẽ, Tiêu Dao bật cười thì một vị nữ tu đồng hành cùng Triệu Khinh Yên bỗng nhiên nói. Dung mạo nàng vô cùng mỹ lệ, hai tay khoanh trước ngực, trông hơi có khí thế của người trong giang hồ nơi thế tục. Tuy nàng nói chuyện với Triệu Khinh Yên nhưng mắt lại tò mò nhìn Tiêu Dao.

“Xem ta, thấy người quen liền kích động.” Triệu Khinh Yên ngượng ngùng cười cười, chỉ vào nữ tu vừa nói, nói; “Vị này là đệ tử của lão quái Nghiêu Sơn Ma Môn tông, Hà Thanh Triệt, còn vị này…”

Nàng lại chỉ vào một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, khí như u lan, từ đầu tới cuối vẫn có chút ngượng ngùng nhìn ba người, “Đệ tử nhà Mộ Dung, Mộ Dung Hiểu Hiểu. Mà nàng…”

Triệu Khinh Yên cười cười kéo Tiêu Dao đến trước mặt hai người, “Đây là nữ tử làm ta vô cùng tán thưởng mà ta thường nói với các ngươi, Tiên Vũ môn, Tiêu Dao!”

Tán thưởng cái gì? Tiêu Dao có chút khó hiểu nhưng vẫn vô cùng hữu hảo chào hai vị cô nương: “Hà đạo hữu, Mộ Dung đạo hữu!”

Nữ tu tên Hà Thanh Triệt tự nhiên hào phóng đi một vòng quanh Tiêu Dao, cẩn thận đánh giá nàng một lwotj, sau đó một tay chống eo, một tay để dưới cằm, mỉm cười gật đầu nói: “Hóa ra người mà Khinh Yên của chúng ta nhớ mãi không quên chính là ngươi! Nhớ lần trước Khinh Yên nói ngươi mới Kim Đan sơ kỳ, nay qua năm mươi năm, với tư chất song linh căn cũng đã lên tới Kim Đan trung kỳ, đủ thấy tu hành khắc khổ. Ta thích nhất là những người cần cù tu luyện, cũng tin vào mắt của Khinh Yên, bằng hữu của nàng chính là bằng hữu của ta, ngươi cũng gọi ta là Thanh Triệt là được!”

“Ta, ta… cũng không ý kiến. Cô nương gọi ta là Hiểu Hiểu đi, hơn nữa…” Mộ Dung Hiểu Hiểu vốn luôn ngượng ngùng cũng tỏ thái độ, “Hương vị của vị cô nương Tiêu Dao này rất dễ ngửi…” nói xong nàng lại thẹn thùng cúi đầu.

Câu nói này khiến cho hai mắt Hà Thanh Triệt sáng ngời, nàng nâng tay, thập phần hào sảng vỗ vai Tiêu Dao, “Được, ngay cả khứu giác của Hiểu Hiểu cũng nói như vậy, Tiêu Dao, ta càng tán thành ngươi!”

“Thanh Triệt, ngươi có thể dịu dàng một chút không? Đừng làm cho Tiêu Dao sợ!” thấy nàng kia lại lộ ra bộ dáng như nam nhân, Khinh Yên không khỏi lắc đầu, “Tiêu Dao, đi thôi, chúng ta tìm một chỗ ngồi tán gẫu đi, cứ đứng ở trên đường thế này nhiều người nhìn lắm.”

Ba mỹ nhân đứng trên đường, thân phận đều là đệ tử của các gia tộc và môn phái cao nhất ở tu tiên giới, tự nhiên sẽ khiến cho một số tu sĩ đi ngang qua để ý, vì thế Tiêu Dao liền ngơ ngơ ngác ngác bị ba người kéo đến một tửu lâu.

Vì là thời điểm đặc thù nên trong tửu lâu cơ hồ đầy chật khách, bốn người phải rất vất vả mới tìm được một bàn trong góc trên tầng hai. Vừa ngồi xuống, Triệu Khinh Yên liền truyền âm cho Tiêu Dao, “Lần trước vị Túc sư tỷ gì kia của ngươi đã hàn huyên cùng ta rất nhiều điều.”

Quả thế! Tiêu Dao cười mà không nói, chờ đợi câu tiếp theo của nàng.

Thấy Tiêu Dao vẫn khí định thần nhàn, không hề tiếp lời mình, Triệu Khinh Yên có chút không cam tâm, “Ngươi không hiếu kỳ ta và nàng đã nói những gì sao?”

“Ta đại khái có thể đoán được nàng nói gì, tuy nhiên, không phải Khinh Yên không tin sao?” Tiêu Dao không biết phải nói gì, nếu nàng tin thì sao còn có thể nhiệt tình với mình như thế?

Một tiếng gọi Khinh Yên khiến Triệu Khinh Yên cười khanh khách, tâm tình rất tốt, “Tiêu Dao quả nhiên thông minh. Túc gì kia đúng là không ngại khổ, nói rất nhiều, vẻ hằn học trên mặt giống y như các tỷ muội trong tộc ta, tuy nhiên cũng chỉ là chút thủ đoạn chửi bới thấp kém thôi. Sau khi nghe xong nàng nói, ta thật ra lại vô cùng bội phục Tiêu Dao, sau khi toái đan còn có thể kết đan lại, loại gian khổ này thường nhân sao có thể chịu được? Quả thực có thể nói là nữ tử đứng đầu ở tu tiên giới.”

Nghe đối phương chân thành ca ngợi, Tiêu Dao có chút ngượng ngùng, xưa nay vốn bình thản nhìn mọi việc cũng phải đỏ mặt.

“Quá đáng nhất là nàng lại bịa đặt ngươi là lô đỉnh! Tu tiên giới ngày nay tệ thế đấy, luôn ác ý phỏng đoán, phá hoại người khác, không quản sự thực là thế nào. Chẳng lẽ không biết bị thải bổ xong thì hơi thở phù phiếm, làm sao có thể thành công kết đan lần nữa? Thật ra…”

Triệu Khinh Yên bỗng nhiên dùng ánh mắt vô cùng hâm mộ và sùng bái nhìn nàng: “Tiêu Dao có người trong lòng phải không? Cho nên… dù bị cản trở vẫn không oán không hối hận…”

Tiêu Dao sửng sốt, sau đó khóe mắt giật giật, không phải là cô nương này coi nàng là nữ nhân vật trong các vở kịch đó chứ?

“Uhm, cũng coi như vậy…” không thể giải thích tình hình thực tế, nàng chỉ phải hàm hồ một câu.

“Yên tâm! Thân là bằng hữu, ta luôn luôn ủng hộ ngươi, dù là trên phương diện hành động hay là tinh thần!” Triệu Khinh Yên đầu tiên là dùng ánh mắt thập phần bội phục và tiếc hận nhìn nàng một cái, lại lập tức như bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, hơi ngượng ngùng nói: “Vừa rồi ta tự ý kéo Tiêu Dao đến mà không hỏi ý kiến ngươi, không biết Tiêu Dao có nguyện ý kết bằng hữu với chúng ta không?”

Tiêu Dao nhìn nàng, lại nhìn sang Mộ Dung Hiểu Hiểu vẫn cúi đầu ngượng ngùng và Hà Thanh Triệt mang bộ dáng rất nam tính, hiển nhiên những nữ tử này không phải là những cô nương bình thường trong mắt người khác, nhưng bản thân nàng không phải cũng vậy sao? Người ta nói vật họp theo loài, cho nên trong mắt nàng, ba vị cô nương trước mặt thật sự là quá mức thuận mắt!

“Đại đạo cô độc, có thể có ba vị làm tri kỷ thì quả thực chính là chuyện may mắn cả đời của Tiêu Dao.”câu này Tiêu Dao không truyền âm mà nói ra lời, thành khẩn biểu lộ thái độ của mình.

Triệu Khinh Yên mừng rỡ, mặc dù lúc Tiêu Dao gọi tên nàng thì nàng đã biết nhưng vẫn hy vọng đối phương có thể chính miệng nói ra.

“Thanh Triệt! Nghe thấy không? Nàng đồng ý rồi!”

So với Triệu Khinh Yên mừng rỡ, Hà Thanh Triệt lại có vẻ bình tĩnh hơn nhiều: “Khinh Yên, ngươi xác định đã nói rõ với Tiêu Dao chứ? Có thể nói thật về ba người chúng ta cho nàng chưa? Chớ để cho người ta trước không rõ, về sau bị người khác chỉ trỏ còn không biết vì sao.”

“Chưa nói! Chuyện đó làm sao ta có thể nói ra miệng chứ, theo ý ta thì những lời đồn đó đều thúi lắm! Biết ngươi hào sảng, hay là ngươi nói đi?” Triệu Khinh Yên lắc đầu, dường như có vài lời không muốn nói ra làm cho Tiêu Dao tò mò nhìn sang Hà Thanh Triệt, hy vọng nàng có thể giải thích.

“Được rồi!” Hà Thanh Triệt tuy tính tình hào sảng nhưng vẫn thấy có chút khó xử với lời đồn đại, nàng đưa mắt nhìn tiểu lâu một vòng, chỉ vào một chiếc bàn trong đó, nói: “Không biết thần thức của Tiêu Dao thế nào? Nếu có thể nghe thấy năm người bàn bên kia nói chuyện thì cứ nghe một lúc là sẽ hiểu, nếu không nghe được thì ta nói cho ngươi.”

Tu vi của Hà Thanh Triệt giống Triệu Khinh Yên, đều là Kim Đan hậu kỳ, mà năm người ở bàn nàng chỉ tuy tu vi đều ở Kim Đan trung kỳ nhưng để nghe được bọn họ nói chuyện thì tu vi kiểu gì cũng phải tới Nguyên Anh kỳ, có thể thấy được thần thức của nàng này rất mạnh.

Tiêu Dao thoáng ngưng thần liền nghe được cuộc thảo luận trên bàn của đối phương. Đúng như những gì Hà Thanh Triệt nói, chưa đầy một khắc nàng đã hiểu được bảy, tám phần.

Hóa ra Hà Thanh Triệt và Mộ Dung Hiểu Hiểu cũng có chút thanh danh bên ngoài, đương nhiên không phải là thanh danh tốt. Bình thường, thân là đệ tử tứ phái tam gia, chỉ cần tu vi không kém thì khó tránh khỏi sẽ bị chúng tu ở tu tiên giới bát quái. Dù sao thì việc nhiều người hoặc tò mò hoặc ghen tỵ mà chỉ trỏ những người trong đại phái cũng coi như chuyện bình thường. Tiêu Dao năm đó hẳn cũng từng là nhân vật bị đồn đại, tuy nhiên sau khi nàng toái đan thì đã biến mất khỏi tu tiên giới hơn trăm năm, sau nữa lại ít khi ra ngoài, hẳn là đã sớm bị mọi người quên rồi.

Những lời đồn đại này có ca ngợi thành tiên, cũng có ác ý chửi bới, ví như Hà Thanh Triệt khuôn mặt xinh đẹp, thường bị người ta trông mặt bắt hình dong, lầm cho rằng đó là một nữ tử phong trần, thường gặp phải phiền toái, nhưng từ tông môn của nàng thì có thể nhìn ra nàng kỳ thật là một người tiêu sái không chịu bó buộc, tác phong làm việc giống như nam tử. Nàng ghét nhất là những nam tu thích đùa giỡn mình, cho nên phàm là nam tu chỉ cần đùa giỡn quá đáng thì không phải tu vi bị hủy thì bị nàng biến thành thái giám. Điều này khiến cho rất nhiều nam tu có ý định hái hoa phải biến sắc, bắt đầu đồn thổi, nói nàng thị huyết, thích giết chóc, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn. Nàng lại trời sinh tiêu sái hào sảng, cho rằng thanh giả tự thanh, không muốn giải thích nhiều, bởi thế mới có những chuyện nhảm đồn đại ngày nay.

Mà tin đồn về Mộ Dung Hiểu Hiểu thì còn quá đáng hơn, nói nàng tuy mặt ngoài có vẻ thanh thuần nhu thuận nhưng trên thực tế lại là một dâm phụ, thích tầm hoan với nam nhân, có thể ngửi được mùi của nam nhân, thế nhưng lại nói nam nhân không phải là thứ tốt… Nhưng trong mắt Tiêu Dao thì vị cô nương Mộ Dung Hiểu Hiểu này là một người hay thẹn, ngượng ngùng cả với nữ tử, sao có thể làm ra loại chuyện đó? Vừa rồi nàng cũng nghe thấy cô nương này nói mùi của mình dễ ngửi, thế nhưng trước kia các nàng chưa từng gặp mặt nha, đại khái là vị cô nương này có một dị năng gì đó thôi.

Về phần Triệu Khinh Yên thật ra không có lời đồn gì quá đáng, chỉ là nàng có quan hệ rất tốt với hai người này cho nên mọi người đều cảm thấy gần mực thì đen, nàng cũng sẽ không phải là nữ tử đàng hoàng gì.

“Nghe xong!” nghĩ thông suốt xong, thần sắc Tiêu Dao vẫn không có gì khác thường trả lời.

“Cảm thấy thế nào?” Hà Thanh Triệt hỏi nàng với biểu tình đứng đắn nhưng trong mắt vẫn không che giấu được ý cười.

“Hẳn là Thanh Triệt cô nương đã từng nghe Khinh Yên nói về chuyện của tại hạ, cô nương cảm thấy thế nào?” nàng hỏi lại.

Người hiểu chuyện làm rối, sự thật bẻ cong, thật giả lẫn lộn, thế nhân nghe nhầm đồn bậy cũng chỉ là náo nhiệt theo phong trào thôi, căn bản sẽ không để ý thật giả, sự tình lại không xảy ra với mình, có chuyện cười để xem thì cớ sao không làm?

Im lặng một chút, vị cô nương hào sảng này đứng lên chụp bả vai nàng, “Ta thích ngươi!”

Triệu Khinh Yên thấy thế thì bật cười, ngay cả Mộ Dung Hiểu Hiểu cũng cúi đầu che đi khóe môi đang cười, Tiêu Dao trên mặt tuy là bất đắc dĩ nhưng trong lòng đã có quyết định, “Ta cũng rất thích ngươi!”

“Tốt! Tiểu nhị! Mang mấy vò rượu ngon ra đây!” Hà Thanh Triệt cười vô cùng thoải mái, vỗ bàn gọi tiểu nhị mang rượu ra, “Để chúc mừng chúng ta có thêm một tỷ muội, hôm nay phải vui vẻ một chút, gọi vài hũ rượu, chúng ta không say không về, ta đãi!”

Hà Thanh Triệt dung nhan xinh đẹp, lời nói ra lại mang khí khái nam tử làm cho ba người cười rũ, đợi rượu mang lên liền vừa ăn vừa uống, tâm sự sôi nổi, vô cùng vui vẻ.

Bình thường, tu sĩ khi uống rượu có thể thông qua đan điền làm bốc hơi rượu ra khỏi cơ thể, trên cơ bản sẽ không say được. Không say không về cũng chỉ là một cách nói mà thôi, tu sĩ uống rượu chủ yếu là vì không khí, phần lớn là thói quen từ khi còn là phàm nhân, hương vị cay nồng kia khi tiến vào bụng thường làm cho người ta cảm thấy thư sướng.

Trước kia Tiêu Dao cơ hồ không uống rượu, nhưng dưới không khí như thế này cũng cảm thấy thích hương vị cay nồng này, tri kỷ cùng uống, thật sự rất tuyệt!

Trong lúc bốn người tán gẫu, Tiêu Dao cuối cùng cũng biết vị Hiểu Hiểu cô nương kia vì sao có thể “ngửi thấy” mùi của người khác. Đây là một năng lực đặc biệt của nàng, có thể phán đoán nhân phẩm của người khác qua mùi của họ, như lời của Thanh Triệt nói là có thể tìm ra người “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”. Thêm vào đó, tính cách nàng lại nhát gan thẹn thùng, không biết nói dối cho nên đã đắc tội không ít tu sĩ, may mà có Thanh Triệt đi cùng bảo vệ, thậm chí ngay cả lúc tu luyện cũng ở cùng một chỗ, quan hệ vô cùng tốt.

Nói chuyện phiếm đến tận nửa đêm bốn người mới tan tràng, lý do là vì ngay mai là ngày bắt đầu rút thăm quyết định trình tự xuất trướng và đối thủ cho những người dự thi, hơn nữa, Tiêu Dao mới tới Xích Thúy trấn, còn chưa đến khách sạn của môn phái gặp sư phụ.

Trước khi tan cuộc, bốn người còn hẹn nhau ngày mai bốc thăm xong sẽ lại đi du ngoạn, sau đó mới tự trở lại khách sạn.

Tiêu Dao đến khách sạn Phúc Lâu của Tiên Vũ môn liền trực tiếp đi bái kiến sư phụ, sau đó trở lại phòng nghỉ ngơi, chờ đến lúc bình minh lại từ khách sạn đi tới Công Chính đường của Xích Thúy phái để rút thăm.

Hôm sau, trời vừa sáng Tiêu Dao đã đi tới Công Chính đường, trong đó đã có rất đông tu sĩ từ các môn phái, gia tộc, ngoài Cơ Hạo ra thì còn thấy vài gương mặt quen thuộc khác. Đặc biệt là Vương Hi kia với ánh mắt ai oán trông cứ như sẽ tiến lên khóc lóc tố khổ vậy.

Da đầu Tiêu Dao run lên, làm bộ không nhìn thấy hắn mà quay đầu chào Thanh Triệt đang cười vẫy tay với mình.

Lúc này, lão giả Nguyên Anh kỳ lững thững đi từ ngoài vào, trên trang phục của hắn không có dấu hiệu gì, tựa hồ là từ liên minh tán tu, trên tay hắn cầm một ống thẻ rất lớn, bên trong cắm rất nhiều thẻ dài bằng gỗ, hẳn chính là thăm lần này. Hắn đi vào Công Chính đường, đứng phía trước mọi người, vung tay lên, bên cạnh liền xuất hiện một tấm bảng ánh vàng rực rỡ dài chừng hơn mười thước, trên bảng viết đầy số từ “một” cho tới “Hai nghìn linh hai”, tổng cộng hai nghìn linh hai con số, chứng tỏ đây chính là nhân số tham gia lần này.

“Bắt đầu rút thăm!” vị vô cùng này dường như là người không thích dài dòng, thậm chí còn bỏ luôn màn mở màn khách sáo, đi thẳng vào chủ đề.

Bài danh theo môn phái gia tộc, Tiên Vũ môn là môn phái đầu tiên lên rút thăm. Đệ tử đầu tiên lên rút thăm xong liền đưa thẻ gỗ và lệnh bài dự thi cho lão giả, lão giả thu lại thăm gỗ, sau đó liếc nhìn lệnh bài, đưa tay chỉ vào kim bảng, nhất thời dưới con số “tám mươi” hiện lên tên của người này.

Toàn bộ quá trình rút thăm, điền tên diễn ra suôn sẻ lưu loát như mây bay nước chảy, tiến triển cũng rất nhanh, chỉ chốc lát đã đến lượt Tiêu Dao, nàng tùy tiện rút một thăm, bên trên viết: một nghìn bốn trăm mười bốn.

Tuy đã biết số thứ tự của mình nhưng tạm thời vẫn chưa biết sắp sửa đối chiến với ai. Theo lệ thường thì vào ngày trước thử luyện mới có thể biết được là số đầu đối đầu với số cuối hay là hai số liền nhau đấu với nhau. Việc này là do các nguyên anh vô cùng của tứ phái tham gia phải cộng đồng thương nghị rồi ra quyết định.

Share this:

Twitter

Facebook

Đang tải...

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 27605/12/2022Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 12409/09/2019Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 7422/01/2019Trong "Chậm rãi tiên đồ"

Điều hướng bài viết

← Previous postNext post →

5THOUGHTS ON “{CHẬM RÃI TIÊN ĐỒ} CHƯƠNG 88”

littlesheep999said:

28/02/2019 lúc 05:48

Chào bạn. Cuối cùng mình cũng kiếm được bạn edit tiếp bộ truyện này. Mình rất thích truyện này, nhưng trước giờ toàn đọc convert không à. Lâu lâu mình vẫn đọc lại truyện này, nhưng đọc bản edit vẫn dễ hiểu hơn. Mình cũng đang đọc truyện Tiên Vốn Thuần Lương bạn edit. Mình rất thích văn phong edit của bạn. Cảm ơn và mong bạn cố gắng edit tiếp bộ CRTD rất dàiiiii… này 

TRẢ LỜI

ladybjrdsaid:

01/03/2019 lúc 07:04

Thank bạn đã ủn mông mình nha :*
Mình cũng hy vọng là sẽ làm được đến hết bộ ^^!

TRẢ LỜI

littlesheep999said:

26/03/2019 lúc 17:59

Ui, mình ủng hộ bạn hết mình. Lúc trước, vì editor drop, nên mình phải ráng đọc convert ngày đêm vì thích truyện quá, nhưng chỉ hiểu 60% thôi  Giờ có bạn edit thì sẵn sàng đọc lại ngay. Mình vừa đọc, vừa thống kê lại các nhân vật, địa điểm, pháp bảo, đạo tâm,… vì truyện dài quá, não cá vàng của mình ko nhớ hết :> Mình đọc nhiều truyện tu chân cổ điển : nhất tiên khó cầu, TLDP, Thiên mệnh vi hoàng, … và đang đọc TVTL, nhưng vẫn thích truyện này nhất. Lúc này, mình cũng bận thi, nên lâu lâu mới vô ủi mông bạn. Truyện rất dài, rất trân trọng công sức của bạn. Mong là bạn sẽ edit hết bộ.

TRẢ LỜI

ladybjrdsaid:

20/04/2019 lúc 10:36

mình sẽ cố gắng không drop. Chỉ có điều tiến độ chậm thui.

TRẢ LỜI

Linh linhsaid:

14/05/2020 lúc 13:00

Đến đoạn “ oán phụ vương hi” mà cứ thấy buồn cười. Truyện hay lắm luôn í. Cám ơn chủ nhà nhé

TRẢ LỜI

TRẢ LỜI

Email của bạn sẽ không hiển thị công khai. Các mục bắt buộc được đánh dấu *

BÌNH LUẬN * 

TÊN * 

EMAIL * 

TRANG WEB 

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÌNH LUẬN MỚI.

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÀI VIẾT MỚI.

LADYBJRD

Chào mừng đến với thế giới Bọ Rùa!

NEW ARRIVAL

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 288 22/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 287 15/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 286 08/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 285 10/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 284 07/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 283 03/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 282 30/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 281 26/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 280 21/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 279 17/12/2022

STORE

STORE  Thời gian   Tháng Sáu 2023  (3)   Tháng Một 2023  (3)   Tháng Mười Hai 2022  (8)   Tháng Mười Một 2022  (7)   Tháng Mười 2022  (8)   Tháng Chín 2022  (7)   Tháng Tám 2022  (8)   Tháng Bảy 2022  (7)   Tháng Sáu 2022  (8)   Tháng Năm 2022  (8)   Tháng Tư 2022  (7)   Tháng Ba 2022  (7)   Tháng Hai 2022  (6)   Tháng Một 2022  (7)   Tháng Mười Hai 2021  (5)   Tháng Mười Một 2021  (5)   Tháng Mười 2021  (6)   Tháng Chín 2021  (5)   Tháng Tám 2021  (6)   Tháng Bảy 2021  (2)   Tháng Sáu 2021  (1)   Tháng Năm 2021  (1)   Tháng Tư 2021  (3)   Tháng Một 2021  (3)   Tháng Mười Hai 2020  (1)   Tháng Mười Một 2020  (2)   Tháng Mười 2020  (3)   Tháng Chín 2020  (1)   Tháng Tám 2020  (4)   Tháng Bảy 2020  (3)   Tháng Sáu 2020  (3)   Tháng Năm 2020  (4)   Tháng Ba 2020  (1)   Tháng Hai 2020  (2)   Tháng Một 2020  (2)   Tháng Mười 2019  (3)   Tháng Chín 2019  (6)   Tháng Tám 2019  (5)   Tháng Bảy 2019  (6)   Tháng Sáu 2019  (3)   Tháng Năm 2019  (5)   Tháng Tư 2019  (6)   Tháng Ba 2019  (9)   Tháng Hai 2019  (11)   Tháng Một 2019  (10)   Tháng Mười Hai 2018  (10)   Tháng Mười Một 2018  (68)   Tháng Mười 2018  (16)   Tháng Chín 2018  (12)   Tháng Tám 2018  (15)   Tháng Bảy 2018  (13)   Tháng Sáu 2018  (14)   Tháng Năm 2018  (12)   Tháng Tư 2018  (15)   Tháng Ba 2018  (13)   Tháng Hai 2018  (14)   Tháng Một 2018  (14)   Tháng Mười Hai 2017  (12)   Tháng Mười Một 2017  (15)   Tháng Mười 2017  (14)   Tháng Chín 2017  (15)   Tháng Tám 2017  (12)   Tháng Bảy 2017  (14)   Tháng Sáu 2017  (11)   Tháng Năm 2017  (15)   Tháng Tư 2017  (12)   Tháng Ba 2017  (10)   Tháng Một 2017  (13)   Tháng Mười Hai 2016  (16)   Tháng Mười Một 2016  (15)   Tháng Mười 2016  (15)   Tháng Chín 2016  (15)   Tháng Tám 2016  (16)   Tháng Bảy 2016  (15)   Tháng Sáu 2016  (10)   Tháng Năm 2016  (15)   Tháng Tư 2016  (14)   Tháng Ba 2016  (16)   Tháng Hai 2016  (10)   Tháng Một 2016  (14)   Tháng Mười Hai 2015  (16)   Tháng Mười Một 2015  (11)   Tháng Mười 2015  (15)   Tháng Chín 2015  (9)   Tháng Tám 2015  (15)   Tháng Bảy 2015  (10)   Tháng Sáu 2015  (15)   Tháng Năm 2015  (11)   Tháng Tư 2015  (15)   Tháng Ba 2015  (16)   Tháng Hai 2015  (10)   Tháng Một 2015  (14)   Tháng Mười Hai 2014  (11)   Tháng Mười Một 2014  (12)   Tháng Mười 2014  (15)   Tháng Chín 2014  (14)   Tháng Tám 2014  (11)   Tháng Bảy 2014  (13)   Tháng Sáu 2014  (9)   Tháng Năm 2014  (11)   Tháng Tư 2014  (15)   Tháng Ba 2014  (14)   Tháng Hai 2014  (9)   Tháng Một 2014  (7)   Tháng Mười Hai 2013  (6)   Tháng Mười Một 2013  (7)   Tháng Mười 2013  (4)   Tháng Chín 2013  (4)   Tháng Tám 2013  (4)   Tháng Bảy 2013  (9)   Tháng Sáu 2013  (9)   Tháng Năm 2013  (13)   Tháng Tư 2013  (10)   Tháng Ba 2013  (5)   Tháng Hai 2013  (4)   Tháng Một 2013  (9)   Tháng Mười Hai 2012  (15)   Tháng Mười Một 2012  (10)   Tháng Mười 2012  (12)   Tháng Chín 2012  (16)   Tháng Tám 2012  (23)   Tháng Bảy 2012  (15)   Tháng Sáu 2012  (6)   Tháng Năm 2012  (6)   Tháng Tư 2012  (9)   Tháng Ba 2012  (8)   Tháng Mười 2011  (1)   Tháng Chín 2011  (11)   Tháng Tám 2011  (3)   Tháng Bảy 2011  (5)   Tháng Sáu 2011  (9)   Tháng Năm 2011  (6)   Tháng Tư 2011  (6)   Tháng Ba 2011  (12)   Tháng Hai 2011  (23)   Tháng Một 2011  (18)   Tháng Mười Hai 2010  (33)   Tháng Mười Một 2010  (30)   Tháng Mườ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hhhhh