6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

--

Sau khi dùng xong bữa sáng , Jihoon ra ngoài vườn chơi . Cậu mải mê nghịch những viên đá đầy màu sắc trong những bồn nước .

Có một mùi gì đó rất lạ , giống như mùi tanh của máu ...

" A... Người của anh ... máu "

Jihoon hốt hoảng khi nhìn thấy bộ dạng dính đầy máu tươi của Daniel . Anh ta đứng trước mặt cậu , nở một nụ cười lạnh ngắt .

" Phải , là máu . Máu của loài người "

" Anh mau rửa những thứ này đi .. Mọi người sẽ hoảng sợ khi nhìn thấy nó "

" Hừ , không cần cậu quan tâm "

  Jihoon lấy ra một chiếc khăn ướt , muốn lau sạch vết máu trên mặt anh thì bị chặn lại .

" A..đau quá .. bỏ tay tôi ra"

" Cậu nghĩ cậu đủ tư cách để chạm vào mặt tôi sao ?"

Nói xong , anh ta quay người bỏ đi .

Không đủ tư cách cái khỉ gì chứ ... Đúng là làm ơn mắc oán mà....

--

Dạo gần đây , cậu thường  cảm thấy buồn ngủ vô cùng . Chỉ cần đặt người xuống một nơi ấm áp nào đó cũng khiến cậu chìm vào giấc ngủ .

" Bảo bối ~ hôm nay thực sự mệt mỏi "

" Woojin , hôm nay em thấy người của anh Daniel dính đầy máu ."

" À tính khí của anh ấy có phần không tốt . Đừng quan tâm "

" Vậy à..!"

" Nói xem  hôm nay ở nhà em đã làm những gì "

" Chỉ là ra nghịch vài viên đá trước sân "

" Không tồi "

Nói xong , Woojin đặt một nụ hôn nhẹ vào cánh môi của cậu . Rất nhẹ và rất nhanh .

" Dạo này , anh thực sự rất bận sao ?"

" Ừm ... Có lẽ chỉ vài ngày nữa sẽ được ở bên em cả ngày . Nhìn em có vẻ buồn chán nên tôi đã mang đến cho em một món quà . Là một thú nuôi "

" Thật sao a~ Vậy là em đã có bạn . Cảm ơn anh "

" Vậy , mình làm đi !"

" Đừng hòng nghĩ đến điều đó "

Nửa đêm , khi còn đang say giấc , Jihoon có thể cảm nhận được có một tiếng động đang phát ra từ nhà tắm . Bất giác tò mò , cậu tiến tới cánh cửa và nhìn qua khe hở .

Cái quái gì vậy....

" Woojin ... Anh đang làm gì vậy "

" Jihoon...A...."

Máu , nhiều máu quá ...Bên cạnh là xác của một nữ nhân ...

" Tại sao ? Kia là sao chứ ?"

" Hồi nãy anh có ra ngoài làm vào việc . Cô ta đã lẻn vào phòng của chúng ta , ý định là tấn công em . May mắn anh trở về phòng kịp lúc "

" Tấn công em sao ? Tại sao chứ "

" Không biết nữa "

--

Sau khi dùng xong nước nóng , Woojin quấn một chiếc khăn mỏng quanh hông , tiến về phía giường ngủ , bàn tay hư hỏng bắt đầu trêu chọc Jihoon .

" Nào , nhột quá Woojin . Em muốn đi ngủ "

Bàn tay hư hỏng vẫn tiếp tục xoa nắn cánh mông . Jihoon thấy thế liền quay người lại , dùng tay bứt mạnh "đám rừng nguyên sinh " giữa chân anh . Không nói cũng đủ hiểu , cảm giác thốn đến nhường nào .

" Đúng là chiều em quá sinh hư !"

Nói xong liền ôm chặt cậu từ phía sau , vùi đầu vào hõm cổ mà hít . Mùi hương nhẹ nhàng quen thuộc khiến anh cảm thấy dễ chịu .

" Đừng rời bỏ tôi ! Hứa đi ,hãy ở bên tôi mãi mãi "

Nghe thấy câu nói này , Jihoon bất giác nở một nụ cười .

" Em sẽ ở bên cạnh anh mãi mãi ~"

--

Ngày hôm sau , mọi người đều tất bật trang trí lại lâu đài , nghe nói sẽ phải đón tiếp một người quan trọng . Ai ai cũng đều bận rộn .

Khi màn đêm buông xuống , cách cổng được mở ra . Một đoàn người di chuyển vào trong .

" Chào mừng công chúa trở về !"

Người kia bỏ mũ áo choàng xuống , bước về phía Woojin , đột nhiên ôm chầm lấy .

" Em rất nhớ anh ~"

" Ji Eun , cô làm gì vậy "

Cô ả nghe thấy liền cười lớn .

" Chẳng lẽ ôm cũng không được sao ?"

" Ừ , không được !"

" Tại sao ?"

" Phu nhân của ta sẽ ghen !"

Nói xong , anh quay người trở về phòng . Đương nhiên , trong lòng ả đang tức giận vô cùng . Vốn dĩ sau chuyến đi vừa rồi , trở về ả mong muốn sẽ có thể nối lại tình duyên đã lỡ . Nhưng thái độ của Woojin vẫn vậy , lạnh lùng , cố ý tránh mặt .

" Tôi sẽ khiến anh hối hận !"

--

Lễ săn bắt được tổ chức . Trong buổi tối này , tất cả các vampire đều được tự do ra ngoài săn bắt . Mục tiêu chính là con người .

Jihoon lúc này đang bày vẻ mặt khó chịu khi bị người kia bắt ngồi im trên lòng , tay ôm chặt eo cậu .

" Tại sao phải ngồi tư thế này !"

" Tôi thích tư thế này . Em mau ngoan ngoãn ngồi im đi "

" Không thoải mái a~"

Một lúc sau , các vampire bắt đầu mang con mồi trở về . Các tiếng hét trong vô vọng vang lên . Bọn họ đều biết sau đêm nay , chắc chắn họ sẽ bị chết , một cái chết đau đớn .

Jihoon hốt hoảng nhìn những người đang bị trói chặt phía dưới .

" Họ sẽ bị giết sao..."

" Phải , họ sẽ bị giết "

" Thật tàn nhẫn , làm ơn đừng làm hại họ "

" Nguồn thức ăn của vampire là họ . Và nơi này cũng cần vài vampire canh gác . Đợi đến khi họ biến đổi , cho họ làm việc đó cũng không sao "

Tiếng kêu cứu vang lên . Một tiếng nói quen thuộc . Jihoon quay lại nhìn phát hiện cậu bạn cùng lớp đang bị trói phía dưới .

" Taehee , là Taehee . Woojin , đó là Taehee , người học cùng lớp em . Hoàn cảnh thực sự đáng thương a~ "

" Em muốn cứu nó ? "

Jihoon khẽ gật .

Woojin ra lệnh cho bọn thuộc hạ đưa Jihoon xuống dưới .

" Taehee , đừng sợ . Là mình đây , Park Jihoon "

Người bạn kia sửng sốt nhìn .

" Jihoon , chỗ này thực sự nguy hiểm lắm . Mau đi đi "

" Mình đến cứu cậu mà !"

Phựt ...

Một mũi tên được bắn vào chính giữa bả vai của Taehee . Máu không ngừng chảy . Không nói cũng đủ hiểu lúc này Jihoon hốt hoảng đến nhường nào .

" Taehee , cố chịu đựng chút nữa , sắp tháo xong rồi "

" Đối với những con người lắm lời cần kết liễu luôn , không nên kéo dài thời gian "

Ji Eun giương cung lên lần thứ hai . Lần này , mục tiêu không phải là người ban nãy mà chính là vị nhân tình của hoàng tử . Lần này , cô ta sẽ nhắm thẳng vào phía tim mà bắn . Chỉ có như vậy mới có thể diệt sạch hoàn toàn .

" Cô đang làm gì vậy ?"

" Woojin , kia là con người , phải giết chúng "

" Đừng hòng động vào em ấy "

Anh tức giận mà tiến tới bóp chặt cổ cô ta .

" Anh...làm gì ..vậy...mau buông"

Ném ả sang một bên , Woojin buông lời cảnh báo .

" Đừng để ta thấy việc này lần nữa !"

Nói xong , anh đi xuống phía dưới , ôm lấy Jihoon mang về phòng .

" Taehee đang bị thương . Mau bỏ em ra đi "

" Yên tâm , ta đã ra lệnh chữa trị cho đứa bé đấy rồi "

" Tại sao lại bắn cậu ấy chứ..! Máu thực sự chảy rất nhiều ..."

" Tôi xin lỗi , đều là do tôi không cẩn thận . Em mau nghỉ ngơi đi "

Woojin khẽ đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cậu rồi dặn .

" Ở đây nghỉ ngơi , tôi xuống hoàn thành xong lễ săn bắn rồi quay trở về đây "

__

" Thật tức chết mà !!! Tại sao luôn luôn bảo vệ thằng nhóc đó chứ "

Ji Eun tức giận mà đập phá những đồ vật trong phòng của mình . Cứ tưởng sau khi về sẽ nối lại được tình cảm bị rạn nứt , nào ngờ lại bị cản đường .

Park Woojin , anh sẽ phải hối hận vì đã không chọn tôi ....








_END CHAP ^^

Ảnh này Au des đó >< nhìn có têu nghiệt không chứ

Vote cho mình để mình ra chap mới nhanh hơn nha <3 cảm ơn mọi người đã ủng hộ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro