8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Người bạn tên Taehee được Jihoon cứu hồi ấy thấy vậy liền tiến về phía cậu mà bẽn lẽn chào .

 " Jihoon , chào cậu . Lần trước vẫn phải cảm ơn cậu nhiều " 

 Jihoon nghe thấy vậy cười đáp lại

 " Chúng ta là bạn mà . Vết thương lần trước khỏi hoàn toàn rồi chứ ?" 

 " Nó khỏi rồi . Cậu được đi học lại rồi sao ?" 

 " Phải . Mà chuyện lần trước cậu đừng nói cho ai nhé ? Nó khá nguy hiểm đấy "

 Taehee gật đầu 

.Trên văn phòng , giáo viên không khỏi ngạc nhiên khi thấy Park Jihoon ngồi trong lớp .

 " Jihoon ? Em đã đi đâu suốt mấy tháng qua ?" 

 " A.. Chuyện kể ra cũng dài lắm . Thực ra em đã bị bắt cóc . May mắn được cứu và trở về ... "

 Jihoon cố bịa ra một lý do nào đó vì sợ rằng nếu nói ra sự thật , mọi người sẽ bị cậu doạ cho chết khiếp . 

 " Cô sẽ đi nói chuyện với ban giám hiệu về trường hợp của em , cô nghĩ họ sẽ thông cảm và tiếp tục cho em học thôi . Em hãy tạm thời về lớp đi "

 Jihoon cúi chào rồi ra khỏi phòng .

 Vừa bước chân vào lớp , cậu đã bị ánh mắt của tất cả học sinh trong lớp nhìn chằm chằm . Vào chỗ ngồi , cậu phát hiện mặt bàn bị ghi chi chít dòng chữ " Chào mừng trở về đồ khốn !" , " Thật kinh tởm " "

 "Thế nào , là tôi cẩn thận chuẩn bị cho cậu đấy "

 Tiếng nói của một nữ sinh vang lên .

 Cô tiến về phía bàn mà cậu đang ngồi , hả hê cười lớn .

 " Nhất định phải làm vậy mới vui sao ? " Jihoon nhìn cô ta .

 " A.. mới mấy tháng mà đã dám trừng mắt nhìn tao . Muốn chết sao ?  " 

 Jihoon cười nhạt : " Tại sao tôi không được trừng mắt với cậu hả Kim Soyoung ? " 

Soyoung tức giận túm lấy tóc của Jihoon mà giật mạnh , miệng la hét . 

" Đồ khốn , sao dám ăn nói với tao như vậy ? " 

Cánh tay của cô ta mạnh bạo cào cấu lấy cơ thể cậu . Nếu như mọi lần , Jihoon sẽ nhẫn nhịn  chịu sự bắt nạt của cô ta . Tuy nhiên lần này cậu nhanh chóng hạ gục cô ả bằng một cú vật . 

 Kim Soyoung bị ngã đau , hai dòng nước mắt bắt đầu chảy ra . Mấy đứa bạn thân thấy thế đến nâng cô ả dậy . 

" Tiểu thư Kim , lần sau tôi sẽ không nhẹ tay như vậy đâu ! Nể tình cô là nữ nhi nên không chấp nhặt . Lần sau đừng có gây chuyện với tôi ! " 


__

 " Bảo bối , tay em sao lại có những vết xước này thế ? " 

 Park Woojin lo lắng lấy ít bông băng băng lại , tra thuốc rồi băng chúng vào . 

" Chỉ là nhiều người cần phải dạy dỗ thôi mà.."

" Từ khi nào thụ thụ của anh lại trở thành người như thế này..."

" Từ hôm nay ~"

 Jihoon hồn nhiên đáp . 

" Hoonie , anh muốn một đứa bé " 

 Woojin ôm chặt lấy eo Jihoon , ép sát người vào mà nói . Giọng nói trầm khàn phả vào tai khiến cậu có chút bối rối .

" Sao có thể chứ , em là nam mà... ? " 

" Nếu em muốn , anh có thể làm ~ "

" Bằng cách nào ? .." 

" Anh có rất nhiều cách ~ "

" Em chịu thôi ~ Sinh con đau lắm , với lại em còn chưa qua 20 tuổi , không thể lãng phí thời gian mà chăm con được "

" Vậy đợi đến lúc em muốn được chứ ? " 

 Jihoon bẽn lẽn gật đầu . 

 _____Thời gian trôi qua thật nhanh.... 

 Thoáng chốc đã đến ngày Jihoon tốt nghiệp đại học . 

 Hôm ấy , Park Woojin đích thân đến tận nơi mà rước bảo bối của mình về . Bữa tối hôm ấy là do chính tay Woojin làm . Trang trí phòng cũng là do chính Woojin làm . Điều này làm Jihoon cảm thấy xúc động vô cùng .

  Ở cùng nhau cũng lâu như vậy tất nhiên sẽ có vài lần cãi nhau nhưng cuối cùng người mở lời làm hòa vẫn là anh . Vì vậy tối nay Jihoon quyết định sẽ cho phép Woojin làm càn một hôm .

" Bảo bối , ăn nhiều một chút ! Tối nay em sẽ vất vả đấy  " 

" Không ăn nữa đâu ..." 

 __

 Park Woojin lên phòng , mở sẵn máy lạnh . Lúc sau Jihoon đi vào , đột ngột gặp khí lạnh mà run người , leo lên giường cuốn chăn bông mà than . 

" Sao lại để nhiệt độ thấp thế này ...? " 

" Bảo bối , không có lạnh đâu . Chỉ sợ lát nữa nhiệt độ này không đủ để làm em mát thôi " 

" ..." 

 Nói xong , hai cơ thể bắt đầu dính vào nhau . Từng nụ hôn vụn vặt dọc theo thái dương xuống tới phần cổ , đầu lưỡi hư hỏng bắt đầu liếm láp lấy phần xương quai xanh . Chiếc áo vướng víu bắt đầu được cởi bỏ . 

 Nhìn gương mặt đang đỏ bửng của Jihoon , Woojin cười thành tiếng , dùng hai tay mà vân vê nhũ hoa màu hồng trước ngực cậu . 

" Ah... Woojin , đừng làm thế khó chịu .." 

 Jihoon lấy tay đẩy anh ra nhưng Woojin đã kịp thời bắt lấy cổ tay cậu , dùng lưỡi mà "chiều chuộng " nó . Cơ thể cậu khẽ run lên trước những đòn tấn công mãnh liệt này . 

Vật phía dưới Woojin bắt đầu chướng đau , không chịu được mà cởi bỏ chiếc quần short ra , giải phóng cho người anh em của mình . 

" Bảo bối , giúp anh , ngậm lấy nó đi " 

 Jihoon có chút hốt hoảng khi nhìn thấy vật lớn này . Từ trước đến nay , cậu luôn có gắng tránh né nó . Nhưng vì trót hứa với Woojin rằng sẽ chiều anh hết đêm nay nên đành dùng khuôn miệng nhỏ của mình mà ngậm vào . 

" Di chuyển đi.. " 

 Miệng Jihoon lúc này đã mỏi nhừ , cậu bỏ vật kia ra mà thở dốc . 

" Mệt rồi đúng chứ ? " 

 Nói xong Woojin tiện tay bóp một ít gel bôi trơn mà bôi vào trong lỗ nhỏ của Jihoon rồi trực tiếp xâm nhập vào . Trong phòng bây giờ chỉ còn lại những tiếng rên đầy kích thích . 

 Một đêm thật dài ....

 Sáng hôm sau , Jihoon bị tiếng chim bên ngoài làm bừng tỉnh . Cậu muốn ngồi dậy nhưng lại bị người bên cạnh ôm chặt . 

" Woojin...bỏ em ra đi " 

 Cậu khẽ lay người anh . 

" Không bỏ !" 

" Vậy lần sau em sẽ ở phòng khác ! " 

Nghe thấy thế , Woojin liền bỏ cậu ra . Khẽ hôn lên má cậu , anh khẽ thì thầm " Anh yêu em ! " 

Jihoon nghe thấy vậy khẽ cười , quay lại mà hôn lên môi người ấy . 

   Một đêm hạnh phúc ...

__

 Sau khi dùng xong bữa sáng , quản gia Kim mang đến một đám hạt , đặt lên bàn kèm một cốc nước cho cậu . 

" Phu nhân , mời người " 

 Nói xong ông lui đi . Jihoon đang lúc chưa hiểu gì thì Woojin đã lên tiếng giải thích . 

" Đây là thứ giúp em có khả năng sinh con " 

Jihoon chần chừ nhìn nó , xong vẫn quyết định cầm chúng lên uống . 

__ 

 Sau khi uống loại hạt đó khoảng vài tuần , Jihoon cảm thấy cơ thể mình đang thay đổi . Cơ thể lúc nào cũng cảm thấy nặng nề , mệt mỏi , đặc biệt là thèm đồ chua rất nhiều . Woojin thấy vậy liền mời những vị bác sĩ riêng của mình đến khám . Thực sự cậu đã có thai !

__

 Ba tháng sau , bụng Jihoon bắt đầu to dần . Ngày nào cậu cũng chăm chỉ tập những bài thể dục nhẹ học được trên mạng , luôn mong con mình sẽ được khỏe mạnh . Mỗi bữa ăn cậu đều kết hợp với những thứ tốt cho thai nhi để đứa bé phát triển ổn định .

__ 

 Bốn tháng sau , bác sĩ nói với cậu rằng cậu sẽ sinh đôi . Hai đứa trẻ trong bụng cũng rất hiếu động , nhiều lúc "hành " cậu đau muốn chết . 

__ 

 Đến ngày sinh , Jihoon được đưa vào phòng kín để sinh con . Lúc này cậu thực sự đau vô cùng . Cả cơ thể như bị một chiếc xe lớn cán qua . Jihoon gồng mình chịu đựng cơn đau ập đến dữ dội này . Mồ hôi xuất ra thành dòng . Cậu cắn chặt môi đến mức bật máu , nhiều lúc muốn buông lỏng nhưng vì nghĩ đến đứa bé nên cố gắng hết sức . 

 Sau vài tiếng vật lộn trên giường , cuối cùng tiếng khóc của trẻ con cũng vang lên . Mấy vị bác sĩ nhẹ nhàng tách đứa bé ra khỏi người papa của nó , cuống rốn cũng được vệ sinh sạch sẽ . Là một trai một gái !

  Woojin ôm hai đứa trẻ lên ,nhìn ngắm chúng thật lâu sau đó nhờ nhũ mẫu chăm sóc , xong đi về phía Jihoon đang nằm . Khuôn mặt cậu lúc này xanh như cắt , hơi thở khó khăn . 

" Bảo bối , hai đứa hoàn toàn khỏe mạnh , đừng lo lắng hãy nghỉ ngơi đi " 

......


 

 Lần đầu viết cảnh sinh em bé nên có gì sai sót các chế hãy góp ý để tôi sửa nhé <3 Nhớ vote cho tôi để ra chap mới nhanh nhất có thể nha~ Chap sau sẽ có nhiều thứ thú zị lắm đây 










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro