đoản Canh Ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói đúng hơn là khi hôm mình mới đăng để kỷ niệm 3 tháng để kỷ niệm, nhưng vì mệt quá nên  mình ngũ sớm, sáng nay bù lại nè.
Chúc đại gia đình Thượng Liên mình càng ngày càng lớn mạnh nhé

--------++++---------
Đoản văn.
Tác giả: Mạt Mạt

CANH BA

Hắn đã, và đang làm cái gì đây? Hắn đã tự tay giết đi người mà hắn yêu nhất bằng sự hạnh thù và ghen hay sao!! Hắn hận vì hắn quá yêu cậu, hay hận chuyện mà nàng ta đã giấu hắn bấy lâu nay.

Hận thù là con dao hai lưỡi, nó có thể làm tổn thương những xung quanh mà còn làm cho hắn chết tâm nữa. Nỗi day dứt này làm sao mà hắn có thể quên. Làm vua của một nước nắm trong tay bao quyền hành mà sao hắn không thể bảo vệ người hắn yêu.

"Không!!! Tại sao Ngươi bỏ trẫm mà đi."

"Ta xin lỗi!!! Ta không thể ở bên cạnh người được nữa. Cho dù kiếp này ta có hy sinh cả tính mạng ta cũng sẽ luôn bên Người yêu người bảo vệ người. Ta chết đi rồi cũng không thể nói với Người câu này, xin người hãy đừng quên ta, người nếu người không nhớ...không nhớ...ta biết làm sao!!"

Nói rồi cậu ngất lịm trong vòng tay của hắn, cậu mãi mãi rời xa hắn để lại cho hắn một nỗi đau dày xéo tâm can, nỗi ân hận muộn màng.

Aaaaaaa!!!

-------------------------------------

Vì ai mà
Canh ba vẫn sáng đèn
Vì ai mà
Chia xa lỡ ước hẹn
Tim vỡ rồi
Đâu thể hàn gắn lại
Em đi rồi
Mặc kệ ai trách than
Một người vô tâm một người khóc thầm
Bầu trời chia đôi ở một thế giới

Hắn vẫn thế , vẫn ngày ngày ôm cái xác không hồn của cậu mà khóc thầm, ngày cậu ra đi đã nói với hắn.

Ta chết đi rồi cũng không thể nói với Người câu này, xin người hãy đừng quên ta, người nếu người không nhớ...không nhớ...ta biết làm sao!!

Ta sẽ không bao giờ quên ngươi quên đi lời ước hẹn năm nào. Aaaaaa!!!

Hắn vẫn ôm hy vọng rằng sẽ có ngày cậu về với hắn, nửa đêm canh ba hắn cho người tụng kinh cầu siêu cho cậu nhưng hắn có biết đâu cậu không thể sống lại lần 2 được nữa.

Duyên hết rồi
Ngày vui hoa bay khắp trời
Kiệu hồng ai sang sông mưa rơi một đời ôm tiếc nuối
Người người vui bên nhau
Sầu giăng kín nơi này
Nhạt nhoà sau ánh đèn màn sương trắng mờ ai nhấp men say

Ngày hôm đó hắn đã tổ chức một hôn lễ, để thực hiện lời ước hẹn năm nào cùng cậu, pháo hoa tưng bừng cùng hàng người đi chúc mừng, ngày hôm đó mây đen giăng kính cả một vùng trời. Trời cũng biết sầu cho tình yêu của hắn với cậu.

Kiếp này, ngươi ở bờ bên đó, ta ở bờ bên đây
Ta ngóng nhìn gương mặt ngươi ngân ngấn nước
Cảm nhận được cả tiếng ngươi tan nát cõi lòng
Nhưng lại chẳng thể nào giúp người lau khô dòng lệ đắng.

Ngày hôm đó, trong vườn trúc cách kinh thành 200 dặm một tấm ngôi mộ bằng đá, trước ngôi mộ có một bia đá, bên cạnh có một cái trâm cài bằng hoa sen trên bia mộ có khắc dòng chữ " NAM PHI-BẠCH LIÊN HOA CHI MỘ" và một bài thơ.

          Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn
Hoa chờ một người, yêu tận tâm can
Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở
Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên.

#Thượng. #Liên
#CanhBa

#Mạtmạt
Đây là truyện của page tui nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro