chan gre ma gioi 776 778

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 766: QUYẾT TÂM CỦA RAIZEN

Hôm nay là ngày được đông đảo mọi người chú ý, bởi vì hòa đàm của ba đại đế quốc tại Âm Ảnh đế quốc rốt cuộc 

cũng đã cử hành đúng hạn.

Lúc chiến đấu trước đó tại Locker yếu tắc, hai đại đế Đọa Thiên Sứ và Huyết Sát quốc giằng co ngang cơ, cho đến 

khi Âm Ảnh đế quốc tham dự mới có một hồi ba đại đế quốc ngưng chiến hòa đàm nhưng mà đang hòa đàm nửa 

chừng thì ba đại đế vương ngoài ý muốn lọt vào tập kích của thế lực ngầm “Huyết Yên”, khiến tiểu hoàng tử Huyết 

Sát Tirisfal mất mạng. Ba đại đế quốc cũng đồng thời phát sinh nội loạn. Ba vị đế vương tạm dừng hòa đàm, toàn lực 

ra tay dẹp tan nội loạn, hôm nay ba nước về cơ bản đã khôi phục ổn định, hòa đàm lại một lần nữa được mở ra. 

Giống với “hội nghị bàn tròn” bố trí tại Hắc Vân trấn lần trước, lấy ba vị đế vương làm trung tâm, đại sảnh hội nghị 

đàm phán tổ chức tại hoàng cung Âm Ảnh.

Theo lý thuyết, đàm phán lúc này tiến hành chắc là thuận lợi hơn lần thứ nhất nhiều lắm, bởi vì tại Hắc Vân trấn, ba 

bên đã đạt thành rất nhiều nhận thức chung nhưng mà ngoài dự kiến là, lúc này lại xuất hiện bất đồng ý kiến tại vấn 

đề mấu chốt nhất.

Vấn đề này chính là: Hiệp nghị ngưng chiến hay là minh ước hòa bình?

Với hình thức đàm phán này, ý nghĩa hai cái hoàn toàn khác nhau. Hiệp nghị ngưng chiến đại biểu việc nghỉ ngơi 

lấy sức để sau một khoảng thời gian chiến tranh rất có thể sẽ tiếp tục bắt đầu, mà minh ước hòa bình là thực sự đình 

chiến, giống như ba nước đã ký ở 300 năm trước vậy, ngăn chặn hết thảy chiến tranh phát sinh, nếu có một quốc gia 

khai chiến sẽ bị hai quốc gia còn lại liên hợp công kích.

Mấu chốt vấn đề này là ở Raizen. Raizen chỉ đồng ý ký kết hiệp định ngưng chiến không muốn ký minh ước hòa 

bình.

Katherine cảm thán một câu: “Raizen bệ hạ, đến tình trạng này rồi mà ngươi vẫn muốn chiến tranh như cũ sao?”

“Không phải ta muốn chiến tranh, mà là các ngươi muốn.” Raizen lắc đầu: “Sự phát triển của Đọa Thiên Sứ đế quốc rõ 

như ban ngày, Âm Ảnh đế quốc là bạn hợp tác cũng như thế. Cứ theo tình thế này, chắc chắn sau này, Huyết Sát đế 

quốc sẽ trở thành quốc gia yếu nhất, đến lúc đó chỉ cần phát động chiến tranh, như vậy Huyết Sát sẽ là nước đầu tiên 

bị diệt vong.”

“Sự phát triển của Đọa Thiên Sứ đế quốc được bệ hạ khẳng định quả là vinh hạnh của ta.” Mejia mở miệng: “Nhưng 

mà, bệ hạ đã lo lắng quá mức rồi, tương lai ma giới sẽ là ba đại đế quốc cùng phát triển cùng phồn vinh, nhân dân 

hưởng thụ hòa bình, rời xa chiến tranh.”

“Hãy nhìn lại lịch sử ma giới đi, căn bản không có hòa bình chân chính, chỉ cần có hơn một đế quốc tồn tại sẽ 

không có cách nào lẩn tránh được phân tranh và chiến tranh. Làm một đế vương, dã tâm và lợi ích quốc gia là hai tố 

chất cơ bản nhất. Kỳ thật trong lòng chúng ta đều hiểu rõ, một khi dã tâm vượt qua trói buộc hoặc là có đủ ích lợi để 

phát động chiến tranh, như vậy cái minh ước hòa bình kia cũng chỉ là một tờ giấy, xé là rách. Hiện tại các ngươi nói 

muốn hòa bình chẳng qua chỉ vì chuẩn bị chiến tranh trong tương lai mà thôi.”

“Raizen bệ hạ!” Mejia cau mày nói: “Ta nghĩ ngươi đã có chỗ hiểu lầm.”

“Ta không hiểu lầm, những lời ngươi nói trước kia, không thể nào thuyết phục được ta. Dứt khoát nói rõ đi, Lanka 

và Edmond chết, Tirisfal cũng vậy…” Nói ra những cái tên này, ngữ khí Raizen trở nên trầm xuống: “Ta tuy vẫn còn 

có thể có nhi tử nhưng… Huyết Sát đế quốc đã không còn người kế tục. Sự tồn tại và phát triển của các ngươi khiến 

cho ta cảm thấy bị uy hiếp rất lớn, nếu ta lui về thoái ẩn hoặc vẫn lạc, tương lai Huyết Sát đế quốc rất có thể mất đi 

năng lực chống lại hai nước các ngươi, ta chỉ có thể chọn cách chiến một trận thật lớn vào lúc này.”

Nghe Raizen nói như vậy, Katherine và Mejia liếc mắt nhìn nhau, nhất thời trầm mặc.

Trần Duệ đang ở bên cạnh Mejia chợt đứng lên nói: “Ba vị bệ hạ, xin thứ cho ta thất lễ, ta có mấy câu, không biết có 

thể nói ra hay không?”

Mejia và Katherine tự nhiên không có ý kiến, Raizen liếc nhìn Trần Duệ, gật đầu.

Vài tên thư ký quan phụ trách ghi chép lộ ra vẻ kinh ngạc, “Guile” chẳng qua chỉ là hôn phu của Đọa Thiên Sứ nữ 

hoàng mà thôi, ở loại đàm phán này trên cơ bản không có quyền lên tiếng, không thể tin được lại được đến ba đại đế 

vương tán thành.

Mấy tên thư ký quan này đương nhiên không biết, ở trong trận chiến tại Hắc Vân trấn nếu không nhờ vị “chuẩn 

Vương phu này” ba vị đại đế vương đã xong phim rồi, cả ma giới rất có thể cũng đã đổi chủ.

“Vì sao ba vị bệ hạ không thử suy nghĩ, đem ba đại đế quốc xác nhập thành một quốc gia liên minh?” Trần Duệ rốt 

cuộc cũng đề xuất lý tưởng trước nay ấp ủ của mình.

Ba vị đế vương đồng thời lộ vẻ kinh dị, xác nhập ba đại đế quốc?

Phản ứng đầu tiên của Mejia là bất ngờ vì sáng hôm nay Trần Duệ mới vội vàng đuổi tới Âm Ảnh đế quốc, nhanh 

như vậy, nên cũng chưa bàn qua cái đề xuất này với nàng.

Katherine cũng cảm thấy bất ngờ nhưng ánh mắt sau khăn che mặt vẻ lạnh lùng càng đậm.

Raizen càng trực tiếp hơn, khinh miệt nói: “Chuyện đùa này một điểm cũng không buồn cười, nếu như ngươi không 

phải nghĩ đến việc lừa gạt chúng ta, như vậy ta chỉ có thể đánh giá đề nghị này bốn chữ, ngu dại vô tri.”

“Bất kể chuyện phức tạp như thế nào khởi đầu cũng chỉ là một mà thôi, về phần vô tri… có lẽ vậy nên ta không sợ, 

nên ta mới có thể đánh vỡ lề thói cũ.” Trần Duệ bình tĩnh nói: “Giống như Raizen bệ hạ từng nói, chỉ cần có hơn một 

đế quốc tồn tại thì sẽ không có cách nào tránh khỏi chiến tranh, nếu thay đổi cách nhìn một chút, biến hết thảy thành 

một cái? Điều này có lẽ sẽ trở thành một chế độ trước nay chưa từng có, có khả năng thay đổi thời đại. Mỗi quốc gia 

tham dự liên minh vẫn sẽ có quyền độc lập về luật pháp, hành pháp, quân sự, tài chính và phương diện quyền lực, 

vẫn là nước có chủ quyền độc lập như cũ. Các quốc gia sẽ đem kỹ thuật, kinh tế, tài nguyên toàn bộ các phương 

diện thực hiện hợp tác cùng hưởng chung, cùng vinh nhục, cùng chung lợi ích. Nghị quyết của liên minh có thể 

thông qua hội nghị lãnh chủ tán thành có hiệu lực. Đây mặc dù chỉ là một ý nghĩ sơ bộ, áp dụng thực tế sẽ đụng 

phải vô vàn khó khăn nhưng chỉ cần chúng ta đồng nhất quan điểm, kiên trì nỗ lực đi theo phương hướng này, ta 

tin tưởng liên minh sẽ từng bước thực hiện hợp nhất lực lượng, kinh tế rồi từ từ thống nhất thành một thể. Nhân dân 

các nước sẽ vứt bỏ cừu hận, rời bỏ chiến tranh, đón đợi hòa bình chân chính…”

Sắc mặt của ba vị đế vương rốt cuộc phát sinh biến hóa, theo kịp những vấn đề mấu chốt mà Trần Duệ kỹ càng nói rõ 

nhưng cái chế độ “Liên minh đế quốc” này thật là trước nay chưa từng nghe thấy, dù là Katherine cũng không khỏi 

lộ vẻ nghi hoặc, nhíu mày không nói.

“Hừ!” Raizen cười lạnh nói: “Ngươi có chắc tộc Beelzebub của ngươi tình nguyện tiếp nhận cái gọi là liên minh này? 

Nếu như loại liên minh này thực sự được thành lập, thì Phệ Thần đế quốc sẽ vĩnh viễn không cách nào phục quốc.”

“Beelzebub nhất tộc kỳ thật không có quan hệ gì với ta.” Trần Duệ lắc đầu. “Mà cho dù ta là thủ lĩnh Beelzebub nhất 

tộc, chỉ cần tộc nhân vứt bỏ cừu hận và chiến tranh, dùng hòa bình lấy lại vinh quang, quang minh chính đại mà 

sống, như vậy ta sẽ nghiêm túc cân nhắc đề nghị này chứ không cho nó là một chuyện buồn cười”.

Raizen trầm mặc một lát, nói: “Ngươi xác định có thể giải trừ quang ám nguyền rủa trên người ta?”

“Nếu như quang hệ và ám hệ có thể tách ra thì ta có mười phần nắm chắc.” Trần Duệ cũng không chém gió, quang hệ 

nguyền rủa có thể dùng tuyết đạt lai hoa, mà trớ chú ám hệ… có Ám nguyên tố quân vương thì chỉ là tiện tay mà 

thôi. Theo lời Tirisfal lúc trước, ám hệ nguyền rủa này vốn là do Ám nguyên tố quân vương tại Hắc ám hồng lô gây 

nên chứ ai.

“Có thể.” Raizen đột nhiên lại hỏi một câu ngoài lề: “Pháp tắc thần khí cầm cố của ngươi, mất bao lâu mới có thể cởi 

bỏ?”

Loại ánh mắt này khiến cho Trần Duệ nhíu mày, nội tâm mơ hồ đoán được cái gì: “Ta không rõ, chuyện này có quan 

hệ gì với buổi đàm phán hôm nay?”

“Ngươi… hiểu rõ!” Raizen nhìn thẳng Trần Duệ, giống như trong mắt chỉ có hắn. “Ta trước giờ một mực theo đuổi 

mục tiêu đánh bại hắn, bắt đầu từ bây giờ mục tiêu của ta chuyển thành ngươi, vì vậy ta cần đáp án.”

Trần Duệ nhìn qua Katherine: "Hai năm."

Bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù, kỳ hạn của Chân Viêm gia tỏa từ hai năm bị rút ngắn rất nhiều, thêm vào lúc đánh 

bại Tirisfal lâm vào ngủ say, dường như có lĩnh ngộ một tia lực lượng hủy diệt. Trần Duệ dự tính trong vòng một 

năm sẽ có thể triệt để thu nạp lực lượng của Chân Viêm gia tỏa nhưng hắn không nói thật, bởi vì trong nội tâm hắn 

đã có một quyết định, một quyết định rất trọng yếu.

“Như vậy…” Raizen gật đầu. “Hiện tại xác định thời gian ngưng chiến là hai năm. Huyết Sát đế quốc mỗi mười năm 

có một lần vũ đấu. Hai năm sau, ta sẽ lần nữa tổ chức vũ đấu, lần này là mở rộng tới toàn bộ ma giới. Nếu như ngươi 

có thể thắng ta, hoặc đoạt được giải nhất trong vũ đấu, ta sẽ nghiêm túc cân nhắc lời nói của ngươi về liên minh và 

hòa bình. Ta nói được thì sẽ làm được!”

Trần Duệ không trả lời, chỉ nhìn về phía Katherine và Mejia.

“Raizen, có lẽ giống như lời người kia nói, ngươi thích hợp làm một võ giả chứ không phải là một đế vương.” 

Katherine cảm thán một câu: “Làm thế này để quyết định vận mệnh của một đế quốc, có qua loa quá không?”

“Ngươi cũng có thể hiểu là, ta cần thời gian hai năm nghỉ ngơi lấy sức, đồng thời quan sát thế cục ma giới, cũng có 

thể hiểu là ta hành động theo cảm tính mà thôi, dùng phương thức của Raizen ta giải quyết chuyện này… Katherine, 

nếu như ngươi muốn thuyết phục ta, cũng chỉ có thể chọn phương thức như vậy. Cái này thực ra cũng chính là 

phương thức của ma giới chúng ta, người mạnh làm vua. Chỉ cần nắm tay ngươi lớn, ngươi chính là đạo lý. Guile, 

ngươi nói đi?”

Trần Duệ đã hạ quyết tâm, ánh mắt không lộ chút do dự, toát ra niềm tin mãnh liệt: “Raizen bệ hạ, lần đầu tiên ta sinh 

ra cảm giác đồng cảm đối với ngài. Ta chỉ hy vọng, bệ hạ đến lúc đó sẽ không hối hận về quyết định hôm nay”.

“Rất tốt!” Raizen bỗng nở nụ cười hiếm thấy: “Nhưng mà, mặc dù là hai năm ngưng chiến, điều khoản tưng ứng 

cũng tuyệt đối không thể thiếu. Trong hai năm này, xác định lại một chút, Đọa Thiên Sứ đế quốc có phát minh ra sự 

vật hay kỹ thuật mới phải để Huyết Sát đế quốc cùng hưởng.”

Mejia liếc nhìn ánh mắt Trần Duệ, hít sâu một hơi, nói: "Nếu như Katherine bệ hạ không có ý kiến, như vậy chúng ta 

hiện tại có thể thương nghị điều khoản ngưng chiến."

Ánh mắt Katherine xẹt qua Mejia và Raizen, cuối cùng nhìn vào Trần Duệ, đôi mắt trầm tĩnh như nước lóe lên, rốt 

cuộc gật đầu.

Đạt thành quan điểm chung cái này, các điều khoản thương nghị kế tiếp hoàn hảo thuận lợi.

Trong hai năm, ba nước đình chỉ toàn bộ chiến tranh.

Đọa Thiên Sứ đế quốc chia sẻ TV ma pháp, đá bóng, và kỹ thuật nhưỡng hoàng tửu cho hai đại đế quốc.

Trong vòng hai năm, Đọa Thiên Sứ đế quốc xuất hiện bất cứ kỹ thuật mới gì, đều phải chia sẻ với hai đại đế quốc 

còn lại.

Sang đầu năm sau, Dược tề sư đại tái cải biến thành luyện kim sư đại tái, được cử hành tại Đọa Thiên Sứ đế đô, ba 

nước hợp tác cử hành, kể cả chế khí sư đại tái và Dược tề sư đại tái cũng chia làm hai tổ luyện kim sư và luyện kim 

đại sư, phân biệt danh tự tiến hành.

Nửa năm sau, ba đại đế quốc cử hành trận bóng đá đặc sắc, để mỗi đế quốc đưa ra ba đội, phân ra chủ khách tiến 

hành thi đấu, kết thúc trận đấu mùa giải đội cao điểm nhất sẽ chiến thắng, tất cả trận đấu sẽ được lên sóng trực tiếp ở 

TV ma pháp.

CHƯƠNG 767: TƯƠNG LAI CỦA CHÚNG TA

Trần Duệ ngồi trên một chiếc xe ngựa có không gian ma pháp. Chiếc xe ngựa này là lễ vật Katherine tặng cho Mejia, 

bên trong là một gian phòng tinh xảo, không có cảm giác xóc nảy tí nào. Loại đạo cụ không gian này, Trần Duệ 

cũng không xa lạ gì, lần đầu lúc hắn gặp mặt Katherine cũng đã được làm tù binh trong chiếc xe ngựa này rồi.

Trần Duệ ngồi ở ghế sa lon trên đại sảnh, trong đầu xuất hiện tình cảnh cùng với Katherine trước khi rời đi Âm Ảnh 

hoàng cung.

"Ta cảm thấy vô cùng hoang mang." Ánh mắt Katherine lộ ra vẻ hoài nghi không hề che giấu. "Không thể phủ nhận, 

nếu như kiên trì theo đuổi như lời ngươi nói, cái gọi là quốc gia liên minh cũng không phải là không thể thực hiện 

được. Có lẽ… Ta nói là có lẽ nó có thể trở thành chế độ khiến ma giới chân chính có được hòa bình. Nhưng mà, ta 

không thể nghĩ thông suốt được, tại sao một nhân loại lại muốn để cho tử địch ma giới trở nên đoàn kết cường đại. 

Âm mưu chân chính của ngươi là gì? Trước tiên thống nhất sau đó khống chế?"

"Nàng nghĩ nhiều quá rồi." Trần Duệ cười khổ nói: "Ta chẳng muốn khống chế ma giới gì cả, ta chỉ muốn là một tên 

lười an an ổn ổn ôm nữ nhân của mình ngủ ngon thôi."

"Ngươi không thể không biết, ma giới càng mạnh thì có uy hiếp càng lớn đối với thế giới nhân loại, nhất là hình 

thức quốc gia liên minh này, đã chuyển mâu thuẫn bên trong ra ngoài. Ma giới đã không còn địch nhân tương ứng, 

như vậy kẻ thù bên ngoài chỉ có thể là nhân loại. Chẳng lẽ ngươi là một quý tộc nhân loại bị nhân giới vứt bỏ, 

muốn hơn trăm năm sau suất lĩnh ma giới đại quân hủy diệt thế giới loài người để trả thù?"

"Sức tưởng tượng của nàng quả thật vô cùng phong phú." Trần Duệ lắc đầu: "Nàng có từng nghĩ qua, tại sao nhân 

giới và ma giới nhất định phải có chiến tranh? Coi như là trong truyền thuyết, ma giới thèm muốn ánh sáng mặt trời ở 

nhân giới, như vậy nếu như ma giới đã phồn vinh tới mức ngang ngửa hoặc vượt trội hơn nhân giới, loại chiến tranh 

không ngừng nghỉ này có cần tiếp tục nữa hay không? Về phần ánh mặt trời… ta không cho là ma tộc sống lâu năm 

dưới song nguyệt có thể thích ứng với ánh mặt trời nhưng mà có một việc cần lưu ý, theo một ít tin tức lúc trước 

Bạch Dạ để lộ, chiến tranh nhân giới và ma giới có vẻ không đơn giản như vậy. Có điều còn có mấy trăm năm, 

chúng ta có đầy đủ thời gian để điều tra chuyện này, và quy hoạch rất nhiều chuyện, như là tương lai của chúng ta."

"Là tương lai của ngươi!" Ánh mắt sau chiếc khăn che mặt của Katherine ủ rũ xuống: "Không phải của chúng ta."

"Là chúng ta, nhất định!" Trần Duệ lộ ra vẻ kiên quyết.

"Trần Duệ, chàng đang suy nghĩ điều gì?"

Âm thanh Mejia bên cạnh cắt đứt hồi tưởng của Trần Duệ. Trần Duệ hồi phục tinh thần lại, mỉm cười: "Không có gì… 

nàng có cảm thấy ta có chút tự tung tự tác? Nhất là cùng Raizen đề ra hiệp định ngưng chiến hai năm, còn có những 

điều khoản kia khiến cho Đọa Thiên Sứ đế quốc bị động quá không."

"Chúng ta hiện tại cần nhất là thời gian tĩnh dưỡng và phát triển, hơn nữa ta có thể cảm giác được, dụng ý của chàng 

không chỉ như thế, có lẽ còn có tính toán của chàng… ta chưa bao giờ hoài nghi trình độ giảo hoạt, gian trá của 

người nào đó." Mejia nở nụ cười tươi, mang theo vẻ gian xảo hiếm thấy, rực rỡ mà xinh đẹp, hoàn toàn không có nét 

uy nghiêm lạnh lùng thường ngày.

"Không thể không nói, từ ngữ xấu xa này còn vượt hơn cả lời ca ngợi." Trần Duệ cười hắc hắc, cầm tay nàng, "Hai 

năm… chỉ cần cho ta hai năm thời gian, mọi thứ đều sẽ thay đổi, về phần những điều khoản kia sẽ có hiệu quả 

không thể tưởng tượng được, đến lúc đó bất kì phương diện nào, quyền chủ động cũng sẽ nằm trong tay chúng ta."

Mejia có chút kinh ngạc, đáp án này còn vượt xa mong muốn của nàng, nhưng mà nàng cũng không hoài nghi lời 

nói của Trần Duệ chút nào, bởi vì đúng là dưới sự trù tính của nam nhân này, đã thay đổi cả lãnh địa rách nát Ám 

Nguyệt, thay đổi cả Đọa Thiên Sứ đế quốc. Lúc này đây, có lẽ là thay đổi toàn bộ ma giới.

"Như vậy. . . ta mỏi mắt mong chờ."

"Nếu có một lựa chọn…" Trần Duệ nghĩ đến đôi mắt tĩnh mịch như nước kia, buột miệng.

"Cái gì?"

"Không có gì…" Trần Duệ sờ sờ mũi. "Chỉ là lòng hư vinh của nam nhân đáng chết tác quái mà thôi."

"Như vậy, chàng đánh giá thấp lòng hiếu kỳ của nữ nhân rồi đó." Mejia mỉm cười. "Em muốn nghe chàng đưa ra 

chọn lựa gì."

"Được rồi chỉ là một vấn đề hư tâm nhàm chán mà thôi." Trần Duệ nhìn sâu vào mắt Mejia: "Nếu có một ngày, giữa đế 

quốc cùng ta chỉ có thể chọn lựa một thứ, nàng sẽ chọn điều gì?"

Nụ cười của Mejia cứng lại trên mặt, ánh mắt nhanh chóng ảm đạm xuống: "Nếu như có thể, em hy vọng vĩnh viễn sẽ 

không phải đối mặt với sự lựa chọn như vậy."

"Thực xin lỗi, ta không nên hỏi vấn đề chết tiệt này." Trần Duệ cảm nhận được tâm tình bị đè nén của Mejia, hung 

hăng gõ đầu mình một cái. "Vấn đề này kỳ thật giống như hỏi hai bên bị rơi vào sông thì phải cứu ai, tên khốn hỏi 

cái này phải bị đạp xuống sông mới phải, vừa rồi ta bị ma xui quỷ khiến, nàng chớ để chuyện này trong lòng."

"Không, đây là vấn đề không có cách nào lảng tránh, nói xin lỗi phải là em mới đúng. Chuyện giữa em và chàng... 

em quá ích kỷ. Cũng không phải em tham luyến quyền lực, mà là một đế vương em phải có trách nhiệm gánh lấy tất 

cả hy vọng của mọi người dân đế quốc, em không cách nào bỏ qua trách nhiệm của chính mình, em…"

"Ta hiểu rồi." Trần Duệ hôn lên trán của nàng. "Nàng chưa bao giờ bỏ qua trách nhiệm, thật giống như… lúc trước đã 

bỏ qua quá khứ trở thành một vị lãnh chủ lạnh lùng vậy."

Thật giống, nàng ấy cũng như vậy.

Mejia khẽ tựa vào vai hắn: "Em có thể làm được, chỉ là em không thể đáp ứng được sự tín nhiệm của chàng, dù là…"

"Sẽ không có 'dù là'! Mejia, tin tưởng ta, chúng ta vĩnh viễn sẽ không gặp phải lựa chọn như thế đâu, ta sẽ luôn ở 

bên cạnh nàng."

Hai người ôm lấy nhau, không có lời nói dư thừa, chỉ có ấm áp tĩnh mịch.

Mejia đột nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt ngượng ngùng ửng đỏ: "Có lẽ còn có một cách, như là người thừa kế..."

Hai mắt Trần Duệ sáng lên: "Không sai, nên để quy hoạch một chút cho tương lai của chúng ta, nếu muốn thực hiện 

loại phương pháp này, chúng ta còn có một việc rất trọng yếu chưa có hoàn thành, ai ui…"

Quá hiển nhiên, đôi tay tác quái lọt vào sự trừng phạt của nữ hoàng bệ hạ.

Trên cổng thành Âm Ảnh hoàng cung, một vị nữ hoàng bệ hạ khác nhìn chăm chú vào đoàn xe ngựa sứ giả của Đọa 

Thiên Sứ đế quốc đang đi xa, thật lâu trầm mặc không nói gì.

Nửa ngày sau, mới thở dài cảm thán một câu: "Lilith, nếu như có một người, tình nguyện phá vỡ cả…"

Những lời này còn chưa nói xong, Lilith đứng bên cạnh đang cảm giác có chút kỳ quái, liền chứng kiến nữ hoàng 

bệ hạ đột nhiên che lại chiếc khen che mặt, trong cổ như có tiếng nôn khan truyền đến, vội vàng hỏi: "Bệ hạ?" 

(Dịch:Chết chửa, dính cmnr. Biên: Không có kế hoạch nó là thế đấy.)

Tay Katherine run rẩy nhè nhẹ, hít sâu mấy hơi rốt cuộc khôi phục được sự tỉnh táo thường ngày, giống như đang 

chuyển đề tài mà hỏi: "Lilith, tiến độ điều chỉnh kinh tế và quân sự như thế nào?"

"Bệ hạ, theo chỉ thị của người đã gần hoàn thành."

Katherine gật gật đầu: "Lập tức tập hợp tất cả đại thần mời dự họp hội nghị, ta có sự tình trọng yếu muốn tuyên bố. 

Phải rồi, Lilith, ngươi nhanh chóng bàn giao toàn bộ sự vụ của ngươi cho Chairlu. Thật xin lỗi vì ngươi còn chưa 

thể nghỉ ngơi, ta có nhiệm vụ rất trọng yếu giao cho ngươi thực hiện."

"Tuân mệnh." Lilith cúi người, lui xuống dưới.

Sau khi Lilith rời đi, Katherine nhè nhẹ vuốt vuốt bụng, ánh mắt tĩnh mịch nhiều hơn một tia tình cảm kỳ dị, thấp 

giọng tự nói một câu: "Tương lai? Chúng ta…"

Kết quả hòa đàm của ba nước rất nhanh truyền khắp ma giới, các tướng sĩ biên cảnh đều thở ra một hơi, nhất là Đọa 

Thiên Sứ đế quốc, tuy nói thời gian hai năm cũng không dài nhưng ít ra có thể đạt được thời gian quý giá thở dốc 

một hơi.

So sánh với những điều khoản kỹ thuật kia, tổ chức bóng đá liên hợp và luyện kim sư đại tái sang năm càng làm cho 

nhiều người chú ý, nhất là bóng đá liên hợp, khiến cho nhiều người ham mê bóng đá dậy sóng.

Đương nhiên, sự kiện hấp dẫn đông đảo mọi người nhất là hai năm sau đệ nhất cường giả Raizen đại đế cử hành vũ 

đấu đại tái ma giới, nghe nói Raizen đại đế đã công khai khiêu chiến vương phu Đọa Thiên Sứ đế quốc Guile. Guile 

đã ứng chiến, đây sẽ là sự việc trọng đại nhất của cả ma giới.

Vài ngày sau, lại có hai tin tức trọng đại truyền đến.

Tháng sau, nữ hoàng Đọa Thiên Sứ Mejia và Guile tại Đọa Thiên Sứ đế đô cử hành hôn lễ long trọng, trước đó có vô 

số lời đồn đãi về thân phận Guile, nhiều nhất là bản "Guile là vương tộc Beelzebub". Nhưng mà đây cũng chỉ là tin 

đồn, Guile từ lúc ở Ám Nguyệt bắt đầu trợ giúp Mejia, giúp nàng đánh chết Hắc Diệu trèo lên đế vị, tại Locker yếu tắc 

liều chết địch lại Raizen lại là công tích có thật. Khách quan mà nói thì địa vị vương phu điện hạ chỉ tương đương 

thân phận một kẻ phụ thuộc mà thôi, cũng giống như hoàng hậu ở kiếp trước vậy. Nếu như nữ hoàng bệ hạ nghĩ lại, 

còn có thể nạp thêm vô số "hoàng phi". Trong lịch sử ma giới, thí dụ như vậy nhiều vô số kể.

Bất kể như thế nào, lấy uy vọng cùng trình độ khống chế tại Đọa Thiên Sứ đế quốc của Mejia, đại hôn xác định đã 

không có bất kỳ thanh âm phản đối nào.

Một tin tức quan trọng khác là Katherine nữ hoàng của Âm Ảnh đế quốc sẽ bế quan tìm hiểu bí bảo bất tử khôi lỗi 

của Aspen Maude vương tộc, thời gian ước chừng là một năm. Trong khoảng thời gian đó, chính vụ tạm thời do hai 

vị tể tướng phụ trách, quân đội thì thỉnh hoàng thúc Fo Luncy đã thoái ẩn một lần nữa rời núi tọa trấn. Mọi người 

đều suy đoán, Katherine rất có thể cũng sẽ tham gia vũ đấu đại tái hai năm sau, điều này khiến sự chú ý của mọi 

người đối với vũ đấu đại tái một lần nữa nóng bỏng hẳn lên.

Bất kể như thế nào, tương lai hai năm sau sẽ là thời điểm rất được mong chờ.

Trước kia Mejia đã có danh xưng "băng sơn công chúa" ở Ám Nguyệt, sau đó lên đế vị, một loạt thủ đoạn thiết huyết 

khiến cho lòng người kinh hãi lạnh người nhưng dung mạo nữ hoàng bệ hạ đúng là kinh tâm động phách, cũng 

không khác biệt lắm so với vị mỹ nữ đệ nhất Âm Ảnh đế quốc. Không biết có bao nhiêu nam nhân tràn ngập các loại 

hâm mộ đố kỵ đối với vị Guile có được một nữ hoàng mang dung mạo tuyệt trần. (Dịch: Các chú mà biết hắn cua 

được cả hai nữ hoàng thì chắc phải nổi lửa thiêu sống hắn). Đối với Guile hay Đọa Thiên Sứ đế quốc thì đại hôn với 

nữ hoàng là đại hỉ sự nhưng đối với cái tên có một Thủy Tinh cung chen chúc thì đây lại dấy lên một hồi sóng gió 

rồi.

Athena: "Xin chào vương phu điện hạ!"

Cơ Á: "Vương phu điện hạ, có chuyện gì sao?"

Isabela: "A, thì ra là vương phu điện hạ. . ."

Lola: "Cái gì?"

Pagliuca: "Uầy, vương phu điện hạ giảo hoạt đã tới ."

Lomond: "À. . . Đội trưởng điện hạ."

Olivia: "Lão. . . Vương phu điện hạ! Tỷ tỷ nói ta gọi vậy đó !"

Trần Duệ: "Ôi mẹ ơi!"

Liên tiếp ba ngày, bất kể là Athena, Cơ Á, Lola hay là Isabella, đều không thèm ngó đến hắn, vừa thấy mặt đã cung 

kinh xưng hô, sau đó trốn tránh.

Nam nhân chân heo vốn hàng đêm sênh sang hậu cung thoáng cái lâm vào tình trạng phòng không đối chiếc, loại 

chênh lệch giữa lòng sông với biển rộng này khiến cho nam nhân chân heo lệ rơi đầy mặt.

Quá hiển nhiên, cử hành đại hôn với Mejia không thể nghi ngờ là một đòn đánh sâu vào các nương nương trong 

hậu cung.

Nội tâm Trần Duệ hiểu rõ, tình cảm của mình với những vị muội tử này đều không thua kém gì Mejia thậm chí còn 

hơn, nếu chỉ xác định danh phận cùng với Mejia đúng là không công bình, cho nên Trần Duệ đưa ra một quyết định 

trọng đại.

Cầu hôn!

Lấy danh nghĩa Trần Duệ cầu hôn toàn bộ các chị em trong hậu cung!

CHƯƠNG 768: ĐẠI TÁC CHIẾN CẦU HÔN BẮT ĐẦU

Từ khi xuyên việt đến nay, Trần Duệ đã gặp qua rất nhiều ngươi, đối mặt với rất nhiều chuyện, cuối cùng có các 

nàng cùng đồng hành trên đường đời, mặc gió, mặc mưa, sinh tử không rời.

Giờ cũng đã đến lúc cho các nàng một mái ấm gia đình đích thực rồi.

Đầu tiên Trần Duệ đi đến hoàng cung Ám Nguyệt, tìm Athena.

Bởi vì đủ chuyện thần xui quỷ khiến, Athena không trở thành nữ nhân đầu tiên của hắn nhưng chính là người đầu 

tiên hắn yêu, cho đến hiện tại chính là người hắn yêu sâu đậm nhất.

"Nhưng mà, ta yêu chàng, không phải thích, mà là yêu." Thân ảnh nữ tính đại ác ma đốt cháy sinh mạng khi đối mặt 

với ma đế đã khắc sâu vào linh hồn hắn, vĩnh viễn không thể phai mờ.

"Athena, em còn nhớ lúc ta đi Tử Vong chi hải, chúng ta đã có lời thề dùng máu tươi hòa nhau không? Bên cạnh 

nhau cả đời, cho đến khi sinh mạng của chúng ta kết thúc, trong lòng anh, em đã sớm là thê tử chân chính không thể 

thay thế, chúng ta hãy cử hành một hôn lễ thật long trọng, tiếp nhận lời cầu hôn chính thức của anh nhé, được 

không?"

Nhìn Trần Duệ quỳ một gối trên mặt đất đưa ra một chiếc nhẫn, đôi mắt Athena chớp động hồng quang xinh đẹp hiện 

lên vẻ hạnh phúc rực rỡ nhưng sau đó lại cắn môi dao động lắc đầu: "Không được."

:

"Như vậy, em hãy đeo lên..." Trần Duệ đột nhiên phản ứng: "Cái gì?"

Athena không đáp ứng? Nghe lộn ư? Đây là thất bại không thể tưởng tượng nổi.

"Ta còn có việc, chàng về trước đi." Athena vội vàng xoay người đi mất, để nam nhân chân heo đang trợn mắt há 

mồm đứng y nguyên tại chỗ.

"Ảo giác?"

Nam nhân chân heo hung hăng lắc đầu, vừa hay nhìn thấy Cơ Á đang trong sảnh đi ra. Mỹ mạo và khí chất của Cơ Á 

cho dù là trong mị ma nhất tộc cũng là tồn tại đỉnh cấp, dáng người bốc lửa tỏa ra khí chất mê người, có thể nói là 

thanh lệ và kiều mỵ cực phẩm kết hợp, không cần tỏ ra vẻ, chỉ một ánh mắt lơ đãng, có thể khiến cho tất cả nam nhân 

bình thường bạo tăng hormone.

Khi mới xuyên việt đến ma giới, đối với trạch nam non nớt hồi đó mà nói nàng đúng là một ma nữ đáng sợ, thường 

xuyên cố ý câu dẫn khiến dục hỏa đốt người, làm nam nhân chân heo tâm kinh đảm hàn, đến sau khi lấy thân phận 

Arthur đại sư tiếp xúc cùng Cơ Á, mới chính thức hiểu được nàng biến tất cả thống khổ thành nụ cười, cười càng vũ 

mị chính là khóc càng đau khổ. Từ lúc hắn giúp nàng mở lòng, giúp nàng tháo đi gông xiềng trói buộc, hắn có 

được một nữ nhân kiều mỵ đáng yêu thỉnh thoảng có chút giảo hoạt, chính là tiểu yêu nữ của hắn.

Kỳ thật, trừ thiên phú câu dẫn trời sinh của mị ma nhất tộc, Cơ Á không giỏi miệng lưỡi cho lắm, lúc thân mật bên 

nhau lớn mật tận tâm phục thị chính là phương thức biểu đạt của nàng, cũng chính là một trong những đồng lõa đưa 

đến phúc lợi lớn nhất của nam nhân cặn bã nào đó khi "mọi người cùng vui".

"Cơ Á."

Tiểu yêu nữ vừa nhìn thấy Trần Duệ, trên mặt thoáng hiện nét vui mừng, đôi mắt chớp động, cũng là tiến lên thi lễ: 

"Vương phu điện hạ, có chuyện gì sao?"

Trần Duệ vừa nghe liền có xúc động muốn đánh đòn, không đổi cách gọi được hay sao?

Nhưng mà, hiện tại không phải thời điểm bắt lại đánh đòn, vẫn là nên dùng chân tình đến công phá đi!

"Cơ Á… Hiện tại ta muốn hỏi nàng một câu thật lòng, nàng có nguyện ý gả cho ta, trở thành thê tử của ta, để ta chiếu 

cố nàng cả đời được không?"

Biểu lộ của Cơ Á trong nháy mắt thay đổi, nguyên nét mặt đang cố ý biểu lộ cứng ngắc, chuyển thành cao hứng và 

vui mừng không thể nào che giấu, được người mình yêu trịnh trọng thổ lộ là khoảnh khắc hạnh phúc nhất của nữ 

nhân. Nnàng gần như là không cần nghĩ ngợi gì mà thốt lên: "Đương nhiên!"

Tiểu yêu nữ bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, âm thanh trở nên lắp bắp: "Đương nhiên… không được! Không phải! Ta… 

ta hôm nay không rảnh, đi trước."

Tiểu yêu nữ vội vàng hấp tấp bước đi vài bước, lại như không nỡ mà quay đầu lại chêm thêm một câu: "Lần sau… 

aiz, để, để lần sau nói tiếp…"

Ảo giác! Nhất định vẫn là ảo giác! Nam chân heo lệ rơi đầy mặt.

Thải Hồng sơn cốc, phòng thí nghiệm.

Đối với tiên nữ long tiểu thư, Trần Duệ vẫn có mười phần nắm chắc, cho dù có được tuyệt thế dung mạo không thua 

gì Katherine, nhưng Lola trong mắt rất nhiều người, kể cả long tộc miêu tả chính là "điên cuồng", "đáng sợ", mà 

trong mắt hắn lại là ôn nhu, đáng yêu, động lòng người, tài trí, độc nhất vô nhị…

(Một vị long tộc đại gia nào đó thét lên: Đúng là thằng ngu mù mắt.)

Lúc đầu Trần Duệ tại Thải Hồng Sơn cốc tiếp xúc với Lola là vì giải trừ thượng cổ phù ngữ của Pagliuca, đã từng làm 

vật thí nghiệm trong tay cốc chủ đại nhân chuyên giả ngốc nên hắn đã ăn không ít đau khổ. Sau này, quan hệ hai 

người dần dần trở nên vi diệu, trong một lần ngoài ý muốn phát sinh quan hệ thân mật. Từ đó trở đi, hai người mới 

thực sự trở thành người yêu thân thiết như keo sơn, tình cảm ngày càng sâu đậm, mỗi khi nhớ đến bộ dạng giả ngốc 

hỏi "cái gì?" của mỹ nữ mắt kính, trong lòng hắn lại ngập tràn ấm áp.

"Lola, nàng hãy để ta trở thành người vĩnh viễn thủ hộ sinh mạng nàng có được không?"

"Cái gì?"

"Gả cho ta được không?"

"Cái gì?"

"Chúng ta kết hôn đi."

"Cái gì?"

". . ."

Qua một lúc lâu, nam nhân chân heo chỉ nhận được mỗi đáp án có hai chữ, đành lệ rơi đầy mặt mà chạy đi ---- đây 

không phải ảo giác!

Ôm tia hy vọng cuối cùng, nam nhân chân heo đi đến tiểu viện u tĩnh nào đó, trong khoảng sân nhỏ hương trà bay 

thơm ngát.

Nơi này có một vị đã từng được phong là bông hoa mạn đà la của đế quốc, âm hiểm độc ác, đã từng cùng hóa thân 

"Charles" của hắn mặt trái mặt phải, tính toán lẫn nhau, tận đến lúc sắp chết mới thổ lộ ra quá khứ bi thảm của nàng. 

Từ sau khi dục hỏa trùng sinh, nàng mới rửa sạch mùi mạn đà la biểu lộ ra đóa hoa tuyết đạt lai thuần khiết ngát 

hương thơm. Cho dù là lúc nào, trong khoảnh sân này, đều sẽ có một nữ nhân pha sẵn trà chờ hắn.

Hạnh phúc không phải chỉ là kích tình oanh oanh liệt liệt, nhiều lúc chính là khoảnh khắc bình yên mà ấm áp.

"Lão bản… a, vương phu điện hạ, ngươi tới rồi?" Hồi ức của người nào đó đang ngon trớn lại bị tiếng của một cô 

nàng long tộc đánh thức.

Trần Duệ sững sờ: "Olivia, ngươi sao lại ở chỗ này... ủa, Helen, ngươi cũng vậy sao?"

"Hừ! Vương phu điện hạ." Công chúa tiểu nhân ngư đặt chén trà xuống, ánh mắt bất thiện liếc hắn, phát ra khả năng 

miệng lưỡi độc ác sở trường: "Tuy ta là tù phạm và nô bộc nhưng chút ít quyền tự do hoạt động vẫn có. Isabela tỷ 

tỷ, đừng để ý tới tên nam nhân vô sỉ hoa tâm này nữa!"

Có tù phạm hay nô bộc nào trâu bò cỡ này sao? Đầu Trần Duệ đã có chút vã mồ hôi.

Quên đi, trọng điểm hôm nay không phải chuyện này. Ánh mắt nam nhân chân heo đảo về phía cô mụ đại nhân. Từ 

lúc bị "mời" làm phù dâu, Isa tiểu thư vẫn đọ sức Mejia cả ngoài sáng lẫn trong tối, lúc này lại có thể đoạt vị trí thứ 

nhất trước Mejia, nhất định sẽ ưng thuận chứ không cự tuyệt --- những muội tử này nhất định là đã thông đồng 

trước, nếu vậy chỉ cần giải quyết xong một em, còn lại tự nhiên sẽ…

"Isa, ta có một chuyện vô cùng quan trọng không biết…" Trần Duệ nhìn nhìn về phía hắc long tiểu thư và công chúa 

mỹ nhân ngư.

Isabela duỗi cánh tay, tỏa ra vài nét lười biếng phong tình động lòng người, giống như không nhìn thấy ánh mắt 

Trần Duệ, không có chút ý tứ nào để Olivia và Helen tránh đi: "Chuyện gì?"

Hắc Long tiểu thư nhảy ra: "Ta biết rồi! Lão bản là tới là để bổ ma"

Trần Duệ: ". . ."

"Bổ ma?" Tiểu nhân ngư công chúa hiển nhiên khá nghi hoặc với cái từ này. "Có nghĩa là gì?"

Hắc long tiểu thư tiến lên nói thầm vài câu. Olivia lần trước phá hoại chuyện tốt của hai người đối với lý giải bổ ma 

vẫn còn trong giai đoạn hôn môi, tuy chỉ như thế, cũng đã đủ khiến cho ánh mắt công chúa tiểu nhân ngư nhìn về 

phía Trần Duệ càng thêm khinh thường.

"Có chuyện gì nói thẳng là tốt rồi." Isabela mỉm cười.

"Vậy thì…" Trần Duệ nghĩ đến cái đám anh dũng chiến sĩ cầu hôn giữa đường ở thế giới kia, hạ quyết tâm, đứng 

trước mặt hắc long tiểu thư và công chúa tiểu nhân ngư, nói ra lời cầu hôn chân tâm.

Đôi mắt Isabela xẹt qua nét ôn nhu và thỏa mãn nhưng cũng bất động thanh sắc mà lắc đầu: "Thực xin lỗi."

Ánh mắt cô mụ đại nhân lóe lên vẻ giảo hoạt, lại thêm một câu: "Ta không phải là người tùy tiện."

Nếu như lúc trước nói "thực xin lỗi" giống như một cú đấm mạnh, hung hăng đánh nam nhân ảo giác nào đó văng ra 

ngoài thì, bảy chữ thêm dấu chấm câu giống như giáng thêm tám đòn liên kích vào nam nhân đang lơ lửng trên 

không. Nạn nhân cuối cùng K.O trên mặt đất, hai mắt đẫm lệ mà vẽ thành hình tròn.

Tiểu nhân ngư công chúa hai mắt tỏa sáng: "Không sai! Isabela tỷ tỷ, ta ủng hộ ngươi, chỉ có nữ nhân ngu xuẩn nhất 

mới chịu đáp ứng loại nam nhân này".

Không nghi ngờ gì, miệng lưỡi độc địa của công chúa tiểu nhân ngư thêm vào vạn phần hiểm ác, bất quá nam nhân 

chân heo giờ đã phun ba lít máu, chẳng còn hơi sức đâu mà đáp lại. Bốn lần cầu hôn cứ nghĩ ăn chắc ai ngờ… thất 

bại hoàn toàn.

Ngày hôm sau, ở một nơi nào đó.

"Làm như vậy với hắn có hơi quá lắm không?"

"Athena nói đúng… Kỳ thật hắn cầu hôn cũng rất cảm động, ta thiếu chút nữa đã đáp ứng hắn…"

"Các ngươi đều đau lòng thay hắn? Lola, ngươi thì sao?"

"Cái gì?"

"Lola!"

"Hả. . ."

"Kỳ thật, ta cũng không khác lắm… Nhưng đây là thời khắc mấu chốt, không thể mềm lòng! Thực ra chúng ta cũng 

không cần phải sốt ruột, chúng ta tính ra cũng không thau gì Mejia cả, dù sao Mejia cũng chỉ có thể cùng hắn tổ 

chức kết hôn "có tiếng mà không có miếng" thôi. Người thực không phải nằm trong tay chúng ta hay sao? Kết hôn là 

chuyện trọng yếu nhất của cuộc đời, chúng ta mỗi người trong đời chỉ có một lần, mà nam nhân đáng chết kia có cả 

bốn người chúng ta, có bốn lần kết hôn. Tháng sau, hắn lại muốn trở thành vương phu điện hạ. Nam nhân đều là 

như thế, càng dễ dàng chiếm được thì càng không biết quý trọng. Cho nên, chúng ta nhất quyết không thể dễ dàng 

đồng ý, nhất định phải kiên trì! Không để hắn khắc sâu giáo huấn này, từ nay về sau nữ nhân trong nhà sẽ càng 

nhiều… Nhớ kỹ ước định của chúng ta, ai nhận lời trước là thua, người đó cũng chính là địch nhân của các tỷ muội 

còn lại."

Đâu Đâu vận dụng thiên phú bắt chước mà diễn tả lại như đúc cảnh mấy vị chuẩn tân nương đại nhân bí mật đối 

thoại, nhất là lời Isabela, cái gì "có tiếng mà không có miếng", "nắm giữ trong tay" các loại y hệt, Trần Duệ nghe được 

mà vã cả mồ hôi.

"Câu cuối cùng của nữ chủ nhân Isabella hiển nhiên được tất cả các nữ chủ nhân khác mãnh liệt đồng ý, sau đó các 

nữ chủ nhân đều bắt tay lại cùng một chỗ. Loại khí thế này thật là dọa người, thật là dọa người… Chủ nhân, Đâu 

Đâu chính là liều cả tánh mạng mới nghe trộm được mấy tin tức tình báo quan trọng này."

Cho dù đã hủy bỏ chủ tớ khế ước, mà thực lực tổng hợp còn hơn cả Trần Duệ nhưng Đâu Đâu vẫn giữ bộ dáng a 

dua nịnh hót kia, thái độ và cách xưng hô cũng không thay đổi, có chút ràng buộc, mặc dù không còn cưỡng chế 

trói buộc, cũng sẽ không tách biệt ra.

Có lẽ trong khoảnh khắc Trần Duệ giải trừ khế ước, cũng chính là ký kết khế ước chân chính với trùng biến hình.

"Đâu Đâu, làm tốt lắm!"

Trần Duệ cũng không cẩn thận nghe Đâu Đâu khoa trương miêu tả về hung hiểm của lần công tác nghe trộm này, 

ném qua một khối bảo thạch lấp lánh, trùng biến hình hoan hỉ nhận lấy, hô to "chủ nhân vạn tuế".

Thông qua tình báo trùng biến hình cung cấp, Trần Duệ rốt cuộc xác định được chỗ mấu chốt… xiết chặt nắm tay --- 

cháy lên đi, dã tâm! Cháy lên đi, dục vọng Thủy Tinh cung, cho dù có thế nào thì cũng nhất định phải công phá 

thành lũy liên minh của đám muội tử này!

Nam nhân chân heo ý chí chiến đấu rực lửa cũng không biết được, gián điệp hắn tin tưởng mà trọng thưởng, sau khi 

gặp hắn liền lập tức hấp tấp mà chạy đến chỗ các nữ chủ nhân nhận phần thưởng thứ hai, tiếp tục hô to "nữ chủ 

nhân vạn tuế".

Đám nữ chủ nhân đồng dạng cũng không biết, tại một căn phòng khác, bốn người… quên, bốn con rồng đang lén 

lén lút lút mà mở hội nghị dự họp khẩn cấp.

Lên tiếng đầu tiên chính là độc long đại gia: "Julia, Danielle, các ngươi nghe Olivia nói rồi đó, Trần Duệ hôm qua cầu 

hôn Isabela. Tuy rằng Isabela không đáp ứng hắn nhưng xem ra đây cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, các 

ngươi chẳng lẽ không có cảm nhận gì sao?"

Hắc long đại tiểu thư cùng lam long liếc nhìn nhau, còn chưa mở miệng, phỉ thúy long tiểu thư đã giành lấy lên tiếng 

trước: "Ta có cảm giác là, Trần Duệ tuy hoa tâm nhưng có trách nhiệm hơn ngươi nhiều."

Cơ mặt độc long đại gia co rút lại: "Cái này… Đâu có phải là trọng điểm đâu!"

Tính cách phỉ thúy long tiểu thư cũng không ngang ngược nhưng hiện tại chính là "vượt lên", trừng mắt lạnh lùng 

nhìn độc long đại gia: "Cái này chính là trọng điểm!"

"So sánh" chính là thuộc tính bị động, kỹ năng chủ động của nữ nhân, nghe được bạn tốt nhất Isa được cầu hôn, lại 

nhìn tên long lừa đảo cả ngày hết ăn lại nằm không có chút nào động tĩnh, cũng khó trách phỉ thúy long tiểu thư 

buồn bực.

"Tiểu Betty, nàng chính là tài phú quý giá nhất của ta… Yên tâm, tương lai của chúng ta, ta sớm đã có kế hoạch." 

Độc long đại gia nhìn ra tính cách náo sự của phỉ thủy long tiểu thư, vội vàng dùng lời ngon tiếng ngọt ổn định tâm 

tình của nàng. "Olivia là đứa con gái duy nhất của Augustine Las đại nhân, lúc trước Long Hoàng bệ hạ uy bức lợi 

dụ, thật vất vả mới khiến cho nàng trở thành hôn thê của Trần Duệ. Một khi Augustine Las đại nhân biết chuyện Trần 

Duệ kết hôn cùng các nữ nhân khác, mà Olivia vẫn chỉ là một vị hôn thê hữu danh vô thực thì…"

"Cái này khác nào tát vào mặt Long Hoàng đại nhân…" Danielle tiếp một câu.

"Chuyện này thì có thể như thế nào?" Luobei nhíu mày.

"Chuyện này quan hệ trọng đại!" Pagliuca rùng mình một cái: "Bất kể thế nào, Trần Duệ cũng là con rể của Long 

Hoàng đại nhân, có Olivia, Augustine Las đại nhân sẽ không sử nặng hắn, nhưng mà… chúng ta tương lai nhất định 

sẽ là bao cát trút giận, nhất định sẽ bị giận chó đá mèo! Đến lúc đó, chúng ta đều sẽ bị triệu hồi Long đảo cầm tù chịu 

phạt, làm không tốt ta cả đời này sẽ không thấy ánh sáng mặt trời à nhầm mặt trăng!"

Phỉ Thúy long tiểu thư cũng cả kinh, hắc long đại tiểu thư bên cạnh cũng cho là đúng, với tính cách Long Hoàng 

đại nhân, khả năng này xác thực rất là cao.

"Cho nên, chúng ta tuyệt đối không thể ngồi chờ chết! Nhất định phải nhằm vào lúc gã nhân loại kia chưa kết hôn, 

không từ thủ đoạn mà thúc đẩy hôn sự của Olivia!" Độc long đại gia vỗ bàn. "Vì tự do của bổn đại gia… vì hạnh 

phúc của tiểu Betty… ặc, còn vì hạnh phúc của mọi người!"

"Đúng, không từ thủ đoạn!" Bốn con rồng nhất thời cùng đứng lên, trên mặt lộ ra chiến ý cường đại, lần đầu tiên 

đoàn kết như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro