Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Trung học phổ thông 8:00 A.M :
- Baekhuyn, Luhan thầy hiệu trưởng gọi 2 cậu kìa ! _ 1 cậu bạn hớt ha hớt hải chạy vào lớp.
- Mình biết rồi ^_^ cảm ơn cậu ! _Cậu bước ra khỏi chỗ ngồi tiến đến bàn Luhan - Đi thôi !_ Luhan đưa bộ mặt ỉu xìu ra nhìn nó.
- Mình sợ quá à ! Lỡ không được thì tính sao đây ?
- Thì phải đi mới biết được chứ!_ Cậu kéo tay Luhan lôi đi.
* Phòng hiệu trưởng :
"Cộc...cộc...cộc"
- Mời vào!_ Một giọng nói ôn tồn vang lên.
Cậu đẩy cửa nhẹ bước vào, cả 2 đồng thanh:
-Chúng em chào thầy !
- À ! 2 em ngồi đi thầy có việc muốn thông báo !
- Nae !!!!
Thầy lấy ra trong ngăn bàn 1 tờ giấy rồi nói :
- Kết quả kỳ thi giành học bổng S.M school đã có rồi !
Nghe đến đây trán Luhan đầy mồi hôi còn ngực cậu cứ thúc liên hồi. Hai đứa chỉ biết siết chặt tay nhau mà cầu nguyện.
- Hai em chính thức là nam sinh của S.M school kể từ hôm nay !!!
Cậu và Luhan không tin vào tai mình nữa . Cậu lắp bắp :
- Thầy...thầy cho ...tụi em mượn...bảng thông báo !
- Đây ! 2 em cứ xem thầy tự hào về 2 em lắm !_ giọng thầy có vẻ phấn khởi.
Cậu và Luhan xin phép ra ngoài .
- Buyn Baekhuyn 600 điểm. Xiao Luhan 590 điểm !_cậu đọc to.
- YEAHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!!!!!!_ Luhan la như tên trốn trại .
(Soon: mất hết tiền đồ ==" . May là đang ở sâu trường)
Cậu hét lên sung sướng.
- Yeahhhhh ! Ba mẹ, con làm được rồi !
Rồi cả 2 ôm nhau nhảy cẫng lên. Sau 5' điên loạn thì buôn nhau ra đọc tiếp:
- Sau 1 tuần nhận được thông báo thì các học sinh phải đến trường làm thủ tục nhập học !_ cậu vừa dứt lời Luhan hỏi :
- Sau 1 tuần hả ? Sao nhanh quá vậy?
- Ờ ! Về lớp thông báo cho m.n nào !
Cả 2 kéo nhau vào lớp.

____________________

* Đêm trước khi đi :
"Baekhuyn dễ thương nghe điện thoại...... Baekhuyn dễ thương nghe điện thoại"
Vâng nhạc chuông điện thoại rất hợp vs nhan sắc anh.
- Alô ! Baehyun nghe !_ cậu nhấc máy
- Tớ đây , mai tớ qua đón cậu nhớ !
- Ừ thanks nha hihi !
- Mẹ tớ nói tụi mình sẽ ở chung nhà với anh họ của tớ !
- Cho tớ gửi lời cảm ơn mẹ cậu nha !
- Ukm ! Thôi cậu ngủ đi nga mai tớ qua đón bye bye nhoa !
- Ukm nai nhỏ ngủ ngon.
Đầu dây bên kia cúp máy cậu cũng mơ màng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau những tia nắng chiếu vào cửa sổ làm cậu tỉnh giấc. Ngó nhìn đồng hồ hơn 7h cậu hốt hoảng bay vào nhà vệ sinh. Cậu kéo vali ra khỏi ngôi nhà thân thương, nó được sinh ra và lớn lên trong vòng tay của bố mẹ. Khẽ nhìn lại những chiếc cúp mà cậu thi đấu mang về cũng nhiều quá chớ nhỉ ? Cậu nhẹ nhàng lâu nước mắt rồi bước ra ngoài.
"Tạm biệt bố mẹ ! Khi học xong con sẽ trở về..."

__________________________
* 9:00 A.M tại thành phố Lucky
Cậu và Luhan vừa xuống máy bay cả 2 đang kéo vali bước đi thì Luhan nói :
- À mình quên là còn một số thủ tục phải hoàn tất, ở yên đây mình đi một chút rồi quay lại !
- Ok .
Luhan quay đi được 15' thì cậu nghe thấy tiếng la thất thanh :
- CƯỚP !!!!! BỚI NGƯỜI TA CƯỚP !!!!!!
Cậu vừa phát giác thì một bóng đen vụt ngang mặt, cậu lập tức đuổi theo. Cậu đuổi ra đến cổng thì tên đó mở cửa leo lên 1 chiếc xe ôtô và rồ ga. Nhưng mà muốn thoáng khỏi cậu đâu phải dễ. Cậu bay lên tung 1 cước vào kính xe.
"Xoảng..."
Cả người và xe đều không còn nguyên vẹn. Tên đó lộn tròng mắt bị cậu lôi ra ngoài cho bảo vệ. Cậu phủi tay trước sự tán thưởng nhiệt liệt của m.n.
- Cái gì đây ?_ 1 giọng nói nghiêm nghị nhưng toát lên 1 chút uy quyền khiến cho người ta phải rung sợ.
Cậu xoay người lại thấy 1 tên con trai đầu màu đỏ chói , mặt vest đen , khuôn mặt thì ôi thôi đẹp hết chỗ nói đang trừng mắt lên nhìn mình.
-Hả?!!
Cậu đang đứng hình không biết trả lời ra sao.
- Là cậu làm sao ?_ cái giọng nói lạnh tanh vang lên.
- Ờ thì...... _ mắt cậu đảo qua đảo lại.
- Đúng là xui xẻo ! Hừ !_giọng hắn phát ra chút bực tức.
-Thưa cậu ,chúng ta phải đi ngay bay giờ ạ !_ 1 trong những tên áo đen sau lưng hắn lên tiếng.
- Tôi biết rồi !_ hắn đáp
Hắn quay sang cậu nhìn ko chút thiện cảm
- Đúng là sáng sớm ra đường gặp kẻ phá hoại ! Tránh ra !_ hắn quá cậu giật mình.
- Ê ! Anh làm gì dữ vậy ? Tôi làm bể kính xe anh thì sao chớ ? Chỉ muốn bắt cướp thôi mà, tại anh không khóa cửa xe thôi ,bây giờ bày đặt quát người khác à ,? Đúng là đồ phách lối!_cậu làm 1 tràng.
- Cậu ... cậu !_hắn lắp bắp.
- Cậu sao con ? Cậu đẹp quá phải hong? Cậu biết mà không cần khen đâu !
- Giữ cậu ta lại !_hắn ra lệnh cho thuộc hạ.
'Muốn hành hung bổn thiếu gia à ? Coi như các người hết thương mẹ '
"Bốp........phịch......binh.....bốp"
5 tên thuộc hạ của hắn đo đất , m.n xung quanh đang đơ tập thể. Hắn khẻ nhíu mày lại.
- Muốn bắt tôi à ? Còn lâu !_ cậu vênh mặt lên nhìn. Cùng lúc đó Luhan chạy đến :
- Gì vậy Baekie ?
Luhan nhìn hắn rồi reo lên.
- A ! Anh là Park Chanyeol đúng không?
Hắn nhìn Luhan hình như nhớ ra điều gì đó :
- Em là em họ Kai đúng không ?
-Nae ! Anh đến sân bay có việc gì à?
- Ừ! Anh giải quyết một số việc nhưng có lẽ phải quay về rồi * lườm cậu ́*- anh đi trước đây ?
Luhan cúi đầu chào nhẹ. Hắn quay lưng bỏ đi mà tức không tả được. Lần đầu tiên có người nói chuyện với hắn như vậy lại còn là một nhóc dễ thương nữa chứ. Hắn ra lệnh cho thuộc hạ :
- Điều tra nhóc lúc nãy cho tôi !
- Vâng ! Thưa bang chủ !

____________End chap 1_______

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#loilove