Chap 94: Trả thù (tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu kéo chiếc chăn mỏng. Đưa tay cầm nó, tiếng thở của anh càng mãnh liệt....

Cậu dám! Anh nắm chặt quả đấm, trên trán nổi gân xanh, mồ hôi chảy ra. Hừ! Chanyeol cũng có ngày này, đáng đời.

"Baekhyun, em dám!"

Anh cắn răng, vẻ mặt trở nên vặn vẹo....

"Em tất nhiên dám."

Người đàn ông này lúc này còn lớn tiếng với cậu? Hừ, cậu chính là dám! Múc kem ra, trực tiếp dùng tay thoa lên. Toàn thân anh chợt co rút, đầu cứng ngắc, băng hỏa kết hợp, loại cảm giác này chỉ có tự bản thân mới hiểu được!... Baekhyun, em thật là! Em được lắm!

"A, tan ra rồi..."

Cậu kinh hô, chơi cũng đã lâu, kem đã tan chảy ra rồi.
Bắp thịt của anh căng đau muốn giãy giụa, nhưng cái còng tay đáng chết, giữ anh thật chặt không động đậy được....

"Baekhyun, cái con người đáng chết này, thả anh ra ngay lập tức! Lập tức!"

Chanyeol luôn tỉnh táo, băng lãnh như sương nhưng lần này trước mặt cậu lại mất khống chế...

"Em không thả! Không bằng em giúp anh có được hay không?"

Anh nổi điên, xem ra thật đáng thương, nếu để cho thủ hạ của anh nhìn thấy một ông chủ anh minh thần võ như anh lại bị một người nhỏ bé như cậu đối xử thành ra như vậy, không khéo kéo cậu ra ngoài bắn một vạn lần không tiếc?

"Baekhyun, lập tức, dùng tay của em, miệng của em, lập tức. . . . . ."

Người đàn ông này, thiệt là, không chịu thua đi cầu cậu, chỉ là nhìn anh kích động như vậy, cậu sẽ tốt bụng tha cho anh!

Người này do một tay anh tạo nên, dĩ nhiên biết làm sao để lấy lòng anh nhưng thật sự rất mệt mỏi, cậu đã phấn đấu lâu như vậy tại sao anh còn có thể ngẩng cao đầu? Một chút kích tình ra ngoài cũng không có.

Tay của cậu mỏi chết đi được, miệng cũng vậy, anh còn không ra được. Không được, cậu không muốn chơi nữa....

"Baekhyun, em dám tránh ra thử xem..."

Mang theo dục vọng chưa thỏa mãn, cái miệng nhỏ nhắn của cậu thoáng buông thì anh rống to ra ngoài. Cậu thật đúng dám rồi! Chỉ là lần này cậu cũng muốn anh sống không được chết không xong, hừ! Cùng anh ở chung nhiều năm, một chút phương diện nào đó coi như cậu đã hiểu.
Lần nữa cuối đầu, quả nhiên mười mấy phút sau, hô hấp của anh trở nên vừa nhanh vừa vội, anh tột cùng đang ở trước mắt...
Mà cậu cứ như vậy buông lỏng miệng...

"Baekhyun!"

Anh nhỏ giọng quát khiển trách, trong giọng nói có rõ ràng không dám tin....

"Thật xin lỗi, em không muốn chơi!"

Cậu nhìn dục vọng đang phát tiết kích động mà không làm gì được, ghé vào lỗ tai anh nhẹ nhàng nói ....

"Chanyeol ngàn vạn lần không được dùng thú tính đối phó em, em ghét nhất người như vậy."

Cậu nói xong nhẹ nhàng đứng dậy, xuống giường.

"Em dám đi, em nhìn thử xem!"

Anh dùng lực giùng giằng, muốn đứng dậy nhưng đáng chết không được. Anh chưa bị trêu qua như thế, Baekhyun, em thật giỏi!

"Thời gian không còn sớm, ChanChan nhất định đang chờ em trở về, cái này, cho anh dùng thôi...."

Cậu mị hoặc cười một tiếng, vốn là nghĩ tiêu sái bước đi nhưng giống như nhớ được cái gì, bỗng nhiên quay lại, mở hộc tủ ra, cầm một vật ra hướng đến người trên giường nói ....

"Chanyeol , Lay nói cái đồ này đối với anh là một bảo bối, không bằng, anh dùng đi..."

Cũng biết tứ chi anh bị trói dưới tình huống này sao có thể sử dụng? Đáng đời! anh không phải rất thích sao? Búp bê thổi khí để cho anh ba ngày ba đêm không bị hư đó!
Baekhyun chưa bao giờ biết mình cũng có thể hư hỏng như vậy! Mọi người đều do bị bắt buộc mà ra!

"Byun Baekhyun!!!!"

Chanyeol không dám tin nhìn cái đó nằm ở trên người của anh, không phải nói con búp bê thổi khí, mẹ nó! Đời này anh chưa từng bị loại sỉ nhục như thế này!
Người đàn ông tức giận rống to vang vọng khắp phòng, vách tường như rung lên! Baekhyun bịt lỗ tai chạy xuống lầu, chết rồi, cậu không phải quá đáng quá chứ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro