집 앞에서

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ bỏ.

Em xin lỗi, em không giỏi việc đó. Cảm giác thua cuộc xộc vào lồng ngực, tàn hương, anh ơi em khó thở. Kể cả khi em cố cứu vãn, em cũng chẳng thể làm gì ngoài nhặt lên từng mảnh vụn dưới ánh trăng cô độc. Em thua cuộc trước cả khi mọi thứ kịp bắt đầu. Chiều ban mai kia bà bảo, cuộc đời như cuộc thi kéo co, tay em đây, tay nắm lấy dây thừng đỏ. Bà ơi có chăng đây là tình yêu? Có chăng kẻ kéo được nhiều hơn sẽ thắng? Có chăng dây thừng kia sẽ chẳng hóa thòng lọng? Có chăng tay ta sẽ thôi rướm máu?

Anh ơi, em thua rồi.

Nhịp chân trên nền đá nhân đôi. Người hỡi, em đợi người. Một chút thôi, em thầm nguyện cầu, người ơi, mẩu lưu ly úa màu góc bàn liệu có in bóng trên tinh tú kia? Anh ơi, giờ đây trước cổng nhà, mình em gõ gót giày bữa tinh mơ. Khóc đến ráo hoảnh hốc mắt, gào thét tên người trong thin không. Em khẩn cầu đốm lửa trời cao đừng lụi bại khi dáng người còn khuất sau góc tối. Tiếng bước chân xa dần.

Điệu nhạc anh khẽ thì thầm bên tai vọng về từ nơi xa. Hương sồi vương tóc anh đêm cuối thu, lọn tóc xoăn khẽ vùi mình vào vai em. Người ơi, em nguyện cược mạng quèn này đổi một suất hát, người kề bên, vùi người vào lòng em. Tỉ tê trăm nghìn điều về chàng thơ lòng mình, em đó, chính em. Tình ta là bông tuyết đầu mùa, chuyện đã rõ, xin người đừng huyễn hoặc. Đớn đau này mình em gặm nhấm, nhọc nhằn thế hỡi ôi ai thấu cho. Đêm cuối thu ta tựa vai, áo anh mắc trên vai em, nói nhỏ, anh cố tình đấy.

Tình ta không đủ lớn như ta đã nghĩ.

우리 변백현 너무 귀여워. 진짜.

[a gift for Byunie_243 ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro