chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ChanBaek] Liệu chúng ta có hạnh phúc?
Chap 24 :

_Ya! - Baekhyun tức giận đẩy Chanyeol ra.

_Em sao vậy? - Anh mở to mắt, rõ ràng khi nãy còn không có bài xích.

_Anh ... anh làm gì vậy? - Thấy ánh mắt khó chịu của anh, cậu cúi mặt lý nhí. Tự trách bản thân mình vô dụng, lại lụy tình nữa rồi.

_Hôn em. - Chanyeol bá đạo trả lời lại.

_Tại sao anh lại hôn tôi? Anh không có quyền như vậy đâu. - Cậu lửng lờ hỏi một câu.

_Anh yêu em mà! - Chanyeol nhìn thái độ của con mèo nhỏ trước mặt, miệng thoát ra âm thanh trong vô thức.

_Xin anh tự trọng một chút! - Baekhyun cố gắng thay đổi cảm xúc của chính bản thân mình. Yêu ư?

_Được rồi bảo bối, anh đầu hàng, em đừng giận nữa. - Chanyeol biết mình đã quá nóng vội, liền quay lại bàn làm việc.

Baekhyun dè chừng anh, từng bước giơ bàn chân nhỏ tiến về phía trước. Chanyeol mỉm cười thích thú, Baekhyun đáng yêu như vậy sao? Anh trước đây đã quá vô tâm rồi.

_Đây là hồ sơ của tôi. - Baekhyun giơ tay để tập hồ sơ trên bàn, bản thân nhanh chóng rụt tay lại.

_Tôi có ăn thịt em đâu. - Chanyeol nửa đùa nửa thật trả lời cậu.

_...

_Được rồi. Em có thể bắt đầu làm việc từ ngày mai, nhưng em phải làm thực tập trong một năm theo yêu cầu của bệnh viện để ra. - Anh xem xét hồ sơ rồi nghiêm túc nói.

_Vâng, tôi đã biết. - Baekhyun ngoan ngoãn gật đầu.

_Ngữ điệu xa cách quá, nhưng tôi lại muốn thân mật với em cơ. - Chanyeol lại giở trò trêu chọc.

_Ý anh là sao? Tôi ... tôi ...

_Hay tôi dạy cho em nhé ? - Anh đột ngột chồm người qua phía bên kia bàn làm cậu giật nảy mình lùi ra mấy bước.

_Tôi ... tôi ... - Cậu nắm chặt quai cặp, miệng lắp ba lắp bắp.

_Hửm ? - Chanyeol nhướn mày, kiểu như "Tôi nghe không rõ."

_Em ... em biết rồi.

_Tốt, em có thể về rồi. - Anh hài lòng ngồi lại vị trí cũ.

_Được, tôi xin phép.

Baekhyun như vớ được vàng, tay vơ vội tập hồ sơ trên bàn mau chóng di chuyển ra phía cửa. Nhưng khi chưa kịp nắm tay vào chốt khóa thì đã bị một bàn tay lớn kéo giật ngược lại. Bản thân cậu va vào một không gian ấm áp, mùi hương thân quen một lần nữa xộc lên mũi.

_Anh .. anh ...tôi ...tôi ...

_Em xưng hô sai rồi. Không thể chấp nhận được. Phải phạt thôi! - Anh ghé sát vào tai cậu thì thầm.

Chanyeol khóa chặt sự chuyển động của con mèo nhỏ trong vòng tay mình, anh dùng lưỡi liềm láp vành tai nhỏ mẫn cảm rồi rê dọc theo quai hàm tìm đến môi. Lưỡi anh mạnh bạo luồn thẳng vào trong, tung hoành ngang dọc trong khoan miệng đầy mật ngọt đó. Rời bỏ đôi môi sưng mọng kia, anh tiếp tục nhấm nháp từng tất da thịt ở vùng cổ thanh tao, bất chợt nút mạnh một cái, dấu hôn đỏ hỏn đánh dấu sự chiếm hữu in lại trên cổ cậu.

_ ... a ... - Baekhyun chịu không nổi sự kích thích này mà rên lên một tiếng.

Chanyeol mỉm cười toại nguyện, cậu đúng là vẫn còn yêu anh, nếu không thì tại sao lại cho anh hôn một cách dễ dàng như vậy. Chống cự ư? Như chuồn chuồn đạp nước.

_Baekhyun, anh yêu em.

___

_Sao? Cô suy nghĩ đến đâu rồi ? Có chịu hợp tác với tôi không ? - Linda từ đâu lù lù xuất hiện sao lưng Seohyun.

_Mặc dù không biết cô là ai, nhưng tôi quyết định sẽ hợp tác. - Seohyun đứng trước ban công lộng gió nói.

_Tốt, thông minh đó. - Linda vỗ tay bôm bốp tán thưởng.

_Chỉ vì tôi nghĩ cậu ta quá mạnh thôi. - Seohyun cười khuẩy một cái.

_Mạnh sao? - Linda nhíu mày hỏi.

_Tôi nghĩ điều này cô phải biết rõ hơn tôi chứ. Nhìn cậu ta rõ ràng hơn tôi rất nhiều.

_... - Linda không nói gì thêm, cô ta quay ưng bước đi.

_À không, chúng ta chứ. - Miệng Seohyun lại nói thêm một câu.

Cùng là loài rắn độc như nhau, đương nhiên hiểu được tâm tình của nhau cũng là việc quá đơn giản. Seohyun sớm đã nhìn ra Linda là muốn lợi dụng cô để đá bay con người tên Baekhyun kia. Nhưng cô ta đã lầm. Hãy chờ coi, vở kịch của Seo Joo Hyun sẽ diễn ra như thế nào.

_Baekhyun? Linda? Chờ coi. ... hahaha ... - Seohyun ngửa mặt lên trời mà cười lớn. Đúng là tính già hóa non mà. Đem người ta đi lợi dụng rồi để người ta nắm được thóp, một phát đưa mình vào bẫy. Đó là quả báo, chính là quả báo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro