chap 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ChanBaek] Liệu chúng ta có hạnh phúc?
Chap 35:

Biểu hiện gần đây của Seohyun vẫn như trước, lúc nào cũng ra vẻ dịu dàng ôn nhu trước mặt Chanyeol, chăm sóc cho anh một ngày ba bữa không thiếu, im lặng đúng lúc cần thiết, còn mang theo một chút sướt mướt của con gái nữa. Nhưng tại sao, hết thảy mọi cảm xúc bên cô anh đều tưởng tượng ra Baekhyun. Có thể lắm chứ, anh chỉ yêu mỗi mình Baekhyun thôi, lúc vắng cậu lại đem hình ảnh của cậu gắn ghép lên người khác ... Lầm tưởng những yêu thương này để làm gì cơ chứ? Park Chanyeol.. cuối cùng anh đã nghiệm ra đúng vần đề.

_Thiếu gia? - Chanyeol nhận được một cuộc gọi từ số máy lạ.

_Ai?

_Tôi là Byungmin đây? - Là tên vừa bị đuổi ra khỏi tổ chức vào tháng trước.

_Chuyện gì? - Anh nhàn nhạt lên tiếng.

_Cậu mau chuyển vào tài khoản của tôi 1 triệu won đi, tôi sẽ cho cậu biết. - Gã cười hề hề qua điện thoại.

_Điên à?

_Ấy, cậu đừng nói tôi điên chứ. Tốt thôi, dù sao thì cứ liên lạc qua số điện thoại này khi cần tôi.

Chanyeol cúp máy. Thằng điên!

"Cốc cốc cốc"

_Seohyun à, đến lúc về phòng uống thuốc rồi đó! - Là âm thanh của ba Seohyun gõ cửa phòng anh.

_Cô ấy không có ở đây. - Chanyeol mở cửa nhìn ông ta.

_Hả? Nó chẳng phải đã qua bên đây từ lúc chiều sao? - Ông ta có vẻ ngạc nhiên lắm.

_Từ chiều? - Chanyeol nhíu mày nhìn ông ta.

_Phải, lúc nó tỉnh dậy từ giấc trưa đã lo chạy qua bên đây tìm cậu. Đến giờ chưa có về.

_Mau đi tìm!

Mọi việc càng trở nên rối rắm hơn, sao cô ta lại mất tích lúc này cơ chứ?

_Alo, Sehun? - Chanyeol vội vàng cầm máy.

_Chuyện gì?

_Baekhyun, vẫn ở đó chứ? - Anh vì sao lại hỏi như vậy?

_Không, cậu ấy từ trưa đã xin về sớm.

_Cái gì?

Park Chanyeol tức giận cúp máy. Vì cái gì cơ chứ? Có thể hiểu theo hướng lo lắng của Chanyeol, một là Baekhyun lại bắt Seohyun đi rồi, hoặc là, cả hai đều bị bắt cóc.

___

_Tạt nước nó đi!

Tên to con bặm trợn tay cầm xô nước lớn tiến đến tạt cho Seohyun và Baekhyun tỉnh dậy. Hai người đang bị trói vào hai chiếc cột nhà cũ kỹ tại một nhà kho hoang ven biển.

_Linda? - Seohyun nhanh chóng nhận ra đồng phạm của mình. Cũng phải, thân thuộc quá mà.

_Sao? Có ý kiến gì không? - Linda cười nhẹ.

_Cô ... cô ...

_Cô cái gì? - Linda tiến gần lại, bóp mạnh cằm của Seohyun.

_Cô, rắn độc. - Seohyun đau đớn mức nghiến răng nghiến lợi. Nhưng vẫn rất ngoan cố dùng miệng lưỡi của mình.

"Chát" - năm dấu tay đỏ lựng trên mặt Seohyun.

_Mày tưởng mày thánh thiện như thiên nga hay sao? Chó chết. - Linda tức giận nắm tóc Seohyun kéo ngược ra sau.

_A ...

_Mày xem, mày ngoan ngoãn như cậu ta thì có ra nông nỗi này không?

Linda quay mạnh đầu của Seohyun về phía cậu, nơi có một người vẫn hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

_Thôi, giỡn với tụi bây đủ rồi. bây giờ chúng ta nên vào chủ đề chính chứ nhỉ?

_...

_Tao vốn dĩ chỉ muốn tụi bây trở thành những diễn viên không chuyên mà thôi.

_Ý cô là gì ? Nói thẳng đi ! - Baekhyun lãnh đạm bây giờ mới lên tiếng.

_Mày dùng giọng điệu đó với ai chứ thằng chó. - Linda quát cậu.

_... tôi đang nói chuyện với ma à? - Cậu nghênh lại cô ta.

_Tát nó cho tao.

Tiếng Linda vừa dứt thì tên đàn em đã đứng trước mặt Baekhyun, hắn dùng bàn tay thô kệch của mình tát liên tiếp 5, 6 cái vào mặt cậu. Máu từ khóe miệng trào ra, nhưng tuyệt nhiên vẫn không có chút âm thanh đau đớn từ cậu.

_Đủ rồi. Chừa cái mặt nó cho đẹp để còn lên hình nữa chứ. - Linda phủi phủi tay ý bảo tên đàn em lui xuống.

_Rốt cuộc mày muốn cái gì ? - Seohyun nhìn cô ta đầy căm phẫn.

_Tao sao ?

_...

_Thì có gì đâu. Tao chỉ muốn quay AV và GV phiên bản HD của tụi bây thôi mà !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro