Chapter 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-XXXIX-

CHAP NÀY CÓ H NÊN YẾU THÌ ĐỪNG RA GIÓ~

Byun Baekhyun bị Park Chanyeol đè vào tường, đầu bị nghiêng qua một bên hôn hít với hắn. Khoảng ngực trần áp vào tường, phía sau lưng lại là thân thể nóng rực như bị lửa thiêu của Park Chanyeol. Cảm giác nóng lạnh đồng thời làm Byun Baekhyun có chút chống đỡ không nổi, bắt đầu cật lực vặn vẹo muốn thoát ra.

Park Chanyeol sao lại để cho cậu được như ý nguyện, bàn tay to lớn của hắn mò ra phía trước tìm dây lưng của cậu để mở nó ra, một tiếng động vang lên, quần của Byun Baekhyun cũng đă rơi xuống mặt đất. Đôi chân trần vừa tiếp xúc với không khí liền nổi lên một lớp gai óc. Một tay Park Chanyeol tiếp tục nắm lấy cằm của Byun Baekhyun, tay kia không an phận mà đi xuống thân dưới của Byun Baekhyun xoa nắn đường cong xương chậu hoàn mỹ của cậu.

Byun Baekhyun nhịn không được mà rên hừ hừ, nước bọt chảy ra giữa chỗ môi lưỡi đang quấn lấy nhau của cả hai. Park Chanyeol hiệu suất rất cao mà chờ cho đúng thời cơ, vói ngón tay vào trong quần lót của Byun Baekhyun vuốt ve làn da bóng loáng, lướt bàn tay khắp cặp mông xinh đẹp của cậu. Byun Baekhyun giật thót cả người, thoáng cái quay lại đẩy Park Chanyeol ra, cúi đầu muốn kéo quần mình lên. Cánh tay lại đột nhiên bị Park Chanyeol níu lấy, cả người đều lảo đảo, cảm giác được phía sau lưng bị áp vào tường lần nữa, trước mắt là gương mặt gần trong gang tấc của Park Chanyeol.

"Còn muốn trốn đi nơi nào?"

Byun Baekhyun thật sự trốn đi. Park Chanyeol muốn hôn cậu thì cậu cũng trốn, Park Chanyeol muốn sờ cậu thì cậu cũng trốn. Byun Baekhyun càng trốn lại càng kích thích dục vọng của Park Chanyeol. Park Chanyeol cắn răng không biết là Byun Baekhyun không biết hay là biết rõ cho nên mới cố ý làm như vậy.

Byun Baekhyun lại giãy giụa một lần nữa, tựa như đang chơi một trò khiến cậu thấy vui vẻ. Sau khi cậu kéo quần lên thì giận dỗi mà nhìn Park Chanyeol, như là đang trách cứ hắn xé áo sơ mi của mình. Ánh mắt kia lại làm cho Park Chanyeol căng thẳng trong lòng. Những động tác không biết là vô tình hay cố ý của Byun Baekhyun như sợi lông chim khẽ lướt qua lồng ngực của Park Chanyeol, hơi ngứa một chút nhưng không để lại dấu vết gì cả. Tựa như hiện tại, Byun Baekhyun đang vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra mà ngồi xổm xuống thắt dây giày lại. Park Chanyeol rốt cuộc nhịn không được cậu khi nóng khi lạnh như vậy, dùng một tay kéo đầu cậu đến trước phần hông của mình.

Byun Baekhyun ngẩng đầu nhìn xem Park Chanyeol như quân lâm thiên hạ mà từ trên cao nhìn xuống cậu. Sau đó, Byun Baekhyun cong một bên khóe miệng lên cười tà, linh hoạt dùng răng chậm rãi cởi bỏ dây lưng trên quần tây của Park Chanyeol. Lúc quần tây rơi xuống, Byun Baekhyun đưa lưỡi ra liếm vật đã ngẩng đầu lên sau lớp quần lót như có như không của Park Chanyeol. Vạt áo của bộ âu phục màu đen mà Park Chanyeol đang mặc luôn đong đưa trước mắt cậu, Byun Baekhyun cảm thấy nó rất đáng ghét liền muốn đứng lên cởi áo khoác của Park Chanyeol ra, nhưng lại bị Park Chanyeol đè đỉnh đầu xuống không cho cậu đứng dậy, sau đó Park Chanyeol tự cởi áo khoác mình ném sang một bên.

Thính lực xuất chúng của Byun Baekhyun cho dù đang vào lúc làm chuyện ấy vẫn không hề kém nhạy bén. Cậu nghe thấy ngoài nhà vệ sinh truyền đến tiếng bước chân nôn nóng của rất nhiều người, thậm chí người dẫn đầu đã đẩy cánh cửa ở phía ngoài ra.

"Bọn họ có ở trong này không?" Một tiếng người vang lên, trong giọng nói lộ rõ sự lo lắng.

"Vừa rồi Chanyeol quả thật đã lôi thằng nhóc kia đi trong hành lang rồi rẽ vào chỗ này. . ."

"Chanyeol cũng thiệt là, không để cho người khác bớt lo. Vì một thằng nhóc rắm thối không biết trời cao đất rộng đến cướp hôn lễ mà hủy đi tiền đồ của mình, còn làm hại chúng ta thay cậu ấy nói chuyện với sếp. Haizz~"

Nghe thấy các đồng nghiệp của Park Chanyeol nói huyên thuyên bên ngoài, Byun Baekhyun chớp mắt một cái, sau đó hé miệng dùng hàm răng nhỏ nhưng bén nhọn của mình cắn lên chỗ yếu ớt nhất của Park Chanyeol.

"!" Điểm chí mạng đột nhiên bị tập kích, nhưng bởi vì bên ngoài có người cho nên chỉ có thể cắn răng nuốt tiếng kêu xuống bụng. Park Chanyeol hung hăng trừng mắt nhìn Byun Baekhyun, lại phát hiện ra cậu đang híp mặt cười rất vui vẻ.

Quả nhiên là một ác ma từ tận sâu trong đáy lòng.

Park Chanyeol kéo vai của Byun Baekhyun lên để cậu đứng đưa lưng về phía mình, tiếp đó liền kéo quần dài và quần lót của cậu ấy xuống, rồi lại cởi quần lót của mình ra, một loạt động tác lưu loát liền mạch, sau đó cầm phân thân của mình tiến thẳng vào cái huyệt chặt khít ở phía sau.

"ĐM!" Byun Baekhyun bị đau nên nhịn không được mà kêu thành tiếng. Mặc dù sau khi được âu yếm thì mình cũng có phản ứng, nhưng mà phía sau chưa được mở rộng đã bị một quái vật khổng lồ nhồi vào thì vẫn đau đớn như bị xé toạt. Phân thân ở phía trước vốn có chút đứng thẳng lên cũng bị mềm nhũn xuống, áp vào mặt tường lạnh buốt, cảm giác khó chịu như sắp chết tới nơi.

Cả đám kiểm sát trưởng ở bên ngoài nghe thấy bên trong buồng về sinh tận cùng có tiếng hỗn loạn rồi cả tiếng chửi bậy, thầm nghĩ nên rời xa chỗ thị phi này sớm một chút thì tốt hơn. Trong lòng bọn họ đều lặng lẽ cầu nguyện Park Chanyeol đừng đánh Byun Baekhyun đến te tua tàn tạ, dù sao thì cướp hôn cũng không phạm pháp.

Nghe thấy tiếng bước chân càng lúc càng xa, Park Chanyeol rốt cuộc có thể không cần kiêng nể gì nữa, dùng bàn tay vỗ nhẹ vào khe mông Byun Baekhyun ý bảo cậu thả lỏng.

"Sắp bị cậu kẹp gãy rồi."

"ĐM! Gãy luôn càng tốt!" Byun Baekhyun tức giận quay đầu lại trừng hắn, thầm nghĩ Park Chanyeol thừa lúc cậu không có ở đây đã tự tu luyện mình thành một cặn bả công rồi.

Park Chanyeol từ phía sau chồm đến cắn trái cổ không nổi lên rõ ràng nhưng vẫn rất nhạy cảm của Byun Baekhyun, cảm nhận được người trong ngực không thể khống chế được mà run lên.

"Như con mèo hoang không nghe lời thì đương nhiên sẽ bị trừng phạt. Hơn nữa, đừng có mắng những lời khó nghe như vậy. Bây giờ ta tôi đang đ* cậu."

Byun Baekhyun còn muốn quay đầu lại tiếp tục mắng nữa, lại cảm giác được tay của Park Chanyeol đã chụp lên chỗ hiểm ở phía trước của mình. Phân thân của cậu trong tay hắn dần căng cứng lên, huyệt sau cũng dần kẹp chặt phân thân của Park Chanyeol.

Động tác tay của Park Chanyeol càng lúc càng nhanh, cả người Byun Baekhyun bắt đầu không thể kiềm chế được mà phát run, rốt cuộc thét lên chói tai rồi phóng thích trong tay Park Chanyeol.

"Kỹ xảo của cậu cùng tiến bộ không ít. . ." Cơ thể của Byun Baekhyun đã xụi lơ, không chút sức lực mà nói ra một câu.

"Là do thầy của tôi dạy giỏi." Park Chanyeol đưa môi về trước hôn lấy cậu.

"Ai?"

"Hử?"

"Kỹ thuật hôn môi của tôi có khá hơn Ye Eon không?"

"... Ưm." Park Chanyeol làm sao biết được, hắn chưa bao giờ đụng tới Ye Eon, mà cũng chỉ có Byun Baekhyun mới đi hỏi vấn đề kỳ lạ này thôi.

Không nghĩ tới Byun Baekhyun lại quay đầu, biếng nhác mà nói, "Tôi cũng cảm thấy như vậy."

Sau khi Park Chanyeol phục hồi tinh thần thì đột nhiên trừng lớn hai mắt.

"Cậu có ý gì?"

Byun Baekhyun trưng ra vẻ mặt vô tội: "Quả thật kỹ thuật hôn môi của cô ấy không được tốt lắm."

Park Chanyeol thô bạo mà xoay người Byun Baekhyun lại để cho cậu quay mặt về phía mình, nâng một chân cậu lên gác trên tay mình, đưa mặt tới gần.

"Chỗ nào của cậu đã chạm vào cô ấy rồi?"

Một nụ hôn như gặm cắn kéo dài xuống tận phía dưới, như trả thù mà để lại những vết đỏ chi chít.

"Chỗ này sao? Hay chỗ này?"

Có trời mới biết hắn vì quên mất Byun Baekhyun mà đã từng thật sự nghĩ tới đi tìm những cô gái khác, cho rằng loại chuyện này mặc kệ là làm với ai đều rất vui vẻ. Về sau lại phát hiện không có bất cứ người nào có thể làm cho hắn hưng phấn như Byun Baekhyun.

Đã thua trong tay cậu ấy còn thủ thân như ngọc vì cậu ấy, mà Byun Baekhyun lại đi giở trò với vị hôn thê của hắn.

"A a a —— Cậu đừng cắn tôi——" Tiếng kêu ư ử của Byun Baekhyun quanh quẩn trong tai hắn, nhưng trong lòng Park Chanyeol lại chỉ có ý nghĩ trừng phạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro