Phần 3: Bóng lưng anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Fic: Bóng lưng anh
_Author: Chỉ yêu anh 66
_Editor: Liên Chi

1.
Cho đến bây giờ, những gì Biện Bạch Hiền nhận được chỉ là bóng lưng của Phác Xán Liệt, cho dù lúc còn ở trường đại học hay là sau khi kết hôn. Xán Liệt, đến khi nào thì em mới không còn nhìn thấy bóng lưng của anh nữa... ngày đó sẽ tới sao... chắc là không đâu, đối với anh, có lẽ em không hề tồn tại, anh nghĩ xem có phải em quá cố chấp hay không! Rõ ràng anh không hề yêu em, nhưng em lại cố gắng chịu đựng, 10 năm, kiên trì đến 10 năm! Biện Bạch Hiền, mày thật là hết thuốc chữa! Dõi theo một người suốt 10 năm...

2.
Phác Xán Liệt, khi nào thì, em mới có thể không nhìn thấy bóng lưng của anh nữa? Khi nào thì anh mới có thể phát hiện em đang đứng phía sau anh...

3.
Chẳng qua sau này Phác Xán Liệt mới biết được, Biện Bạch Hiền không hề kiên cường, nhưng cậu bắt buộc phải kiên cường, bởi vì Biện Bạch Hiền chỉ có chính bản thân cậu. Sau đó nữa, anh mới biết, anh căn bản không biết gì về cậu, toàn bộ những thứ anh biết chỉ là cái tên Biện Bạch Hiền mà thôi. Lại sau đó nữa, Phác Xán Liệt mới biết mình ngu ngốc cỡ nào mới bỏ lỡ một người tốt như Biện Bạch Hiền. Dĩ nhiên, đó là chuyện của rất lâu sau...

4.
Đến một ngày, anh có thể nào phát hiện ra, đằng sau anh luôn có một kẻ ngốc dõi theo anh, chờ anh. Đến một ngày, anh có thể nào phát hiện ra, bản thân anh có biết bao nhiêu tàn nhẫn. Đến một ngày, nếu em rời xa anh, anh có đau khổ hay không, có lạ lẫm hay không, nhưng mà... ngày đó sẽ đến sao...

5.
Vì Phác Xán Liệt, Biện Bạch Hiền đã trả giá bằng 10 năm tuổi thanh xuân, vì Phác Xán Liệt, Biện Bạch Hiền có thể không cần ai cả, vì Phác Xán Liệt, Biện Bạch Hiền đã học được rất nhiều thứ mà vốn dĩ bản thân cậu không hề thích, vì Phác Xán Liệt, Biện Bạch Hiền có thể từ bỏ tất cả, không giữ lại bất cứ thứ gì.

Thế nhưng...

Phác Xán Liệt ở đâu...

6.
Xem đi! Em cố gắng như vậy nhưng vẫn đánh mất anh! Tìm lại không được, thứ không thuộc về em, đột nhiên thuộc về em, rồi lại không thuộc về em, mà bây giờ, đã hoàn toàn không thuộc về em, Phác Xán Liệt...

7.
"Tôi yêu anh 10 năm!"

"Ở cùng anh 5 năm, thế nhưng, tôi có được cái gì, vĩnh viễn chỉ có bóng lưng của anh, ngay từ đầu, cũng không cảm thấy có cái gì không tốt, nhưng mà tôi lại càng ngày càng tham lam, tôi muốn có tất cả từ anh, tình yêu của anh, thế nhưng, anh điều cho Vivian, cho dù lúc chúng ta ở bên nhau, thì người trong lòng anh vẫn không phải là tôi! Anh tự tính thử xem, 5 năm nay anh về nhà được mấy lần, anh có từng quan tâm đến tôi chưa? Ngay cả một người không quen biết như Kim Chung Nhân mà cũng có thể quan tâm tôi như vậy, còn anh thì sao? Tôi đau đớn, Lộc Lộc chỉ cần liếc mắt nhìn sơ cũng có thể nhận ra, nhưng anh lại không biết, tôi gầy Lộc Lộc cũng chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn ra nhưng anh lại không biết, tôi bị bệnh, anh bảo tôi đi bác sĩ, cũng là Lộc Lộc trực tiếp kéo tôi đến bệnh viện, tôi đang suy nghĩ cái gì, Lộc Lộc đều biết hết, tôi ở bồn rửa tay nôn đến mức dạ dày cũng muốn văng ra ngoài, nhưng anh không biết, cuối cùng người ở bên cạnh tôi vẫn là Lộc Hàm!"

"Thế nhưng, người kết hôn với tôi là anh chứ không phải cậu ấy!"
[Biện Bạch Hiền]

8.
Anh chẳng biết gì về cậu... anh không biết cậu thích cái gì, anh không biết cậu thích màu sắc gì, anh không biết cậu thích loài hoa gì, anh không biết cậu thích ăn món gì, anh không biết cậu yêu anh bao nhiêu, anh không biết sinh nhật cậu là ngày nào, anh không biết cậu quan tâm anh nhiều bao nhiêu, anh không biết hoá ra cậu lại đau đớn như vậy, anh không biết cậu đã tự mình chịu đựng bao nhiêu, anh không biết cậu mỗi ngày phải làm thế nào để trôi qua, anh không biết 10 năm này, 5 năm này cậu đối mặt như thế nào, anh không biết cậu có bao nhiêu mệt mỏi, anh không biết cậu có bao nhiêu khó chịu, anh không biết cậu tuyệt vọng dường nào khi mất đi đứa nhỏ, anh không biết cậu mang thai, anh thậm chí còn không muốn có con... Hoá ra, tôi đã làm em tổn thương nhiều như vậy, hoá ra, tôi cũng biết đau...

9.
"Tôi yêu anh không có nghĩa là anh có thể tuỳ ý làm tôi tổn thương, tôi yêu anh không có nghĩa là cái gì tôi cũng có thể chịu đựng được, tôi yêu anh chỉ có thể đại diện cho việc ở trong tâm trí tôi anh quan trọng hơn một chút, nếu tôi không yêu anh, thì anh chẳng là cái gì cả!"
[Biện Bạch Hiền]

10.
Em cho tôi toàn bộ thế giới, nhưng tôi chưa từng hồi đáp.

Em luôn luôn mỉm cười với tôi, nhưng tôi chưa bao giờ ngoái đầu nhìn lại.

Em vẫn yêu tôi, nhưng tôi hoàn toàn không hay biết.

Người ta nói trong tình yêu, ai yêu nhiều hơn thì người đó sẽ thua, thế nên tôi đã làm em bị tổn thương rồi đúng không? Nếu, thời gian có thể đảo ngược, tôi sẽ nắm chặt tay em, ôm em vào lòng, để cho em từ nay về sau không còn nhìn thấy bóng lưng của tôi nữa.

11.
Những vô tình, những khờ dại, những phản bội, những lừa dối, những thương tổn, những lạnh lùng, tất cả mọi thứ...

Tôi xin lỗi...

12.
Dùng mười năm của tôi, đổi lấy sự thiên chân vô tà trước kia của em được không?

Dùng mười năm của tôi, đổi lấy tình yêu trước kia của em được không?

Dùng mười năm của tôi, để tôi có thể yêu em lần nữa được không?

Dùng mười năm của tôi, đổi lấy tình yêu trong mười năm tiếp theo của em được không?

Trở về được chứ?

Phác Xán Liệt...

Rất nhớ em...

Phác Xán Liệt nhớ Biện Bạch Hiền...

_____END_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro