[1]:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biên Bá Hiền là một thằng nhóc câm. Từ nhỏ đến lớn luôn bị cô lập.

Ngày còn bé, Bá Hiền vẫn còn nhớ như in cảm giác tủi thân đến phát khóc, chỉ có thể trốn một góc nhìn bọn trẻ trong xóm chơi đùa.

Lớn lên một chút, Bá Hiền liên tục phải hứng chịu những trò đùa quái ác của đám học sinh cùng trường. Thời điểm bị chúng nhốt trong phòng vệ sinh, Bá Hiền chỉ có thể co người phát ra tiếng ư a cầu xin. Bởi vì không thể kêu cứu, đến khi cha mẹ tìm được cậu, Bá Hiền đã sớm ngất đi vì mệt và lạnh.

Lại đến khi Bá Hiền tốt nghiệp Đại học. Khó khăn lắm mới được nhận vào làm tạp vụ cho một công ti loại trung. Nhân viên công ti cũng không ai làm khó cậu nữa, hay nói đúng hơn, là xem như Bá Hiền không tồn tại....

Cứ ngỡ như cuộc đời cậu sẽ vẫn chỉ là một chuỗi bi kịch đều đều tiếp diễn, nhưng không.

Ngày cậu gặp được anh. Chính là ngày mà cậu cảm nhận được, ánh mặt trời không còn chói mắt, bản thân cậu chỉ là bị khiếm khuyết không phải người vô dụng.

" Nếu không có ai khác hiểu được em muốn nói gì cũng không sao, anh hiểu được là tốt rồi. Như vậy, lời Bá Hiền muốn nói, chỉ dành cho một mình anh! "

Những lời ngày đó anh nói với cậu. Bá Hiền đã đem nó khảm thật sâu vào lòng. Anh ấm áp, anh dịu dàng, thế giới ngoài kìa bộn bề cạm bẫy. Em không cần người khác chấp nhận, chỉ cần một mình anh ....

Phác Xán Liệt, cám ơn anh ! Em yêu anh !

-Joy-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro