13. Chuyện chiếc áo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lưu ý: tất cả chỉ là sự hư cấu dựa trên sự thật ^ _ ^
---------------------
– Lạnh phải không, đã bảo cậu mặc áo khoác vào rồi không nghe.

ChanYeol nhìn người bên cạnh đang co ro như chú cún con gặp nước thì vừa giận vừa thương.

– Ai biết buổi tối lại lạnh vậy chứ.

Baekhyun biết là mình sai cho nên cũng không dám lên tiếng cãi, chỉ bĩu môi khẽ lẩm bẩm trong miệng. Cậu cũng đâu muốn a~ lạnh chết mất.

– Mặc vào.

ChanYeol không chịu được nữa đem chiếc áo bên ngoài của cởi ra đưa cho Baekhyun, rồi lại kéo người kia vào sát mình.

– Ấm hơn chưa.

– Hì hì hì hì

Baekhyun có áo để mặc, có gấu ôm cười típ mắt làm cho ai đó dù bị lạnh nhưng trong lòng lại vô cùng ấm áp.

Đến trường quay, Baekhyun với chiếc áo xanh dù hơi quá khổ nhưng ấm áp và càng toát lên vẻ đáng yêu, còn ai đó với chiếc áo sơ mi xanh nhàu nhĩ lại ngắn bộ dáng vô cùng chật vật.

Baekhyun cũng không phải là kẻ vô tâm, nhìn ai đó cứ mỗi lần giơ tay hay " phiêu " theo nhạc là cứ phải một tay giữ áo thì bứt rứt không yên.

– Trả đó mặc vào đi.

Baekhyun đấu tranh một hồi quyết định cởi chiếc áo trên người ra đem trả cho chủ nhân của nó.

– Sao thế, lạnh lắm đó.

ChanYeol có vẻ không hiểu nhìn người kia, bên trong mặc mỗi chiếc áo cộc tay không khéo về lại ốm mất. Cậu sẽ đau lòng a~

– Quần bảy sắc còn muốn khoe, xấu hổ chết đi được.

Baekhyun nói xong liền quay đi để lại ai đó ngẩn ra không hiểu gì, để rồi một lúc sau không những không biết xấu hổ mà còn đứng cười như kẻ ngốc. Thì ra là người kia lo lắng cho cậu, muốn bảo vệ hình tượng cho cậu, thích quá đi mất.

Kẻ nào đó đem áo mặc vào sau đó như chú cún con bám theo người kia. Nhưng niềm vui chưa được bao lâu thì chuyển sang lo lắng, khi thấy người kia cả người run lên vì lạnh.

Vì thế người ta lại thấy happy virus của EXO chạy khắp nơi phát huy thế mạnh của mình – hóng hớt bà tám, lúc sau mang theo một chiếc áo len màu xám trở về bên người kia cười hớn hở.

Cũng từ đó người ta lại thấy trên người Baekhyun có thêm chiếc áo khoác, dù hơi quá cỡ nhưng lại rất dễ thương.

– Lạnh lắm không hay là để tớ cởi áo đưa lại cho cậu mặc nha.

Vừa lên xe ChanYeol đã xót xa đem người kia ôm vào lòng, áo khoác trả rồi còn mỗi chiếc áo cộc ngắn chắc là lạnh lắm.

– Khỏi cần có mỗi cái áo mặc qua mặc lại không thấy phiền phức à.

Baekhyun thấy ai đó chuẩn bị cởi chiếc áo xanh ra một lần nữa thì vội cản lại. Có mỗi cái áo đổi đi đổi lại không biết bao nhiêu lần người ngoài nhìn vào chắc nghĩ hai người nghèo khổ lắm. Đúng là xấu hổ mà.

– Hì hì vậy để tớ ôm cậu cho ấm nha.

Nói rồi không cần sự cho phép ôm chầm lấy người kia vào trong lòng, mà người kia vốn sợ lạnh cho nên cũng chẳng thèm phản đối.

Chỉ tội nghiệp cho bạn Chen của chúng ta chứng kiến một màn từ đầu đến cuối mà nổi hết cả da gà. Cậu dù gì cũng là " Chen điện hạ " trong mắt Fan a~ sức mạnh của cậu là điều khiển sấm sét không phải làm bóng đèn hixhix


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro