Chap 65: Kí ức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ngươi...ngươi...rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Một giọng điệu sợ hãi vang lên trong căn hầm ẩm mốc mùi phân chuột sộc lên nồng nặc, sàn đất ẩm ướt nhớp nháp. Vick sợ hãi lùi về một góc phòng. Đã vài tháng kể từ sau cuộc tổng tiến công thất bại đó ông ta chốn chui chốn lủi mọi ngóc ngách hòng tránh được sự truy sát của Chanmin. Thế nhưng đời lắm bất ngờ, cuối cùng cũng rơi vào tay Chanmin. Số phận bi thảm đang đến dần.

Tên Fred đáng chết dám lừa ông. Nghĩ tới Fred càng làm cho Vick sôi máu. Sống ngần ấy năm lại bị một tên nhãi vắt mũi chưa sạch lừa.

Fred nói rằng Park ChanJoon lâm trọng bệnh, Chanyeol và ChanJoon đang xảy ra chiến tranh lạnh. Cứ nghĩ rằng sẽ lợi dụng "lòng quân hoang mang" quân nhà vua không có sự chuẩn bị tấn công giành thằng lợi. Không ngờ....đã vậy nửa trận chiến Fred ôm người đẹp biệt tăm biệt tích. Lúc đó phát hiện đã quá muộn, đám cấp E của ông thiệt hại hơn phân nửa.

- Ngươi nghĩ rằng sau khi gây ra chuyện lớn như thế nghĩ mình có thể sống sao?

Chanmin hừ lạnh nhìn Vick đầy khinh bỉ. Nếu không phải do ông ta thì Baekhyun sẽ bị cắn sao? Cậu ấy sẽ bị Chanyeol biến đổi sao? Muốn được sống yên ổn? Đừng mơ tưởng!

- Chanmin...đừng quá ngông cuồng. Việc làm của ta không là gì so với việc ngươi đã làm ba năm trúớc. Hahaha....đừng mong quên.

Vick phát rồ cười ha hả nhìn Chanmin đầy chế giễu.

Nhếch một nụ cười nửa miệng, giơ khẩu súng để giữa mi tâm Vick, ngón tay bóp cò.

- Vậy hãy để nó trôi vào quá khứ đi.

"Đoà..nn..g" máu từ Vick bắn tung toé lên mặt, Chanmin lạnh lùng xoay người rời khỏi căn phòng. Baekhyun có lẽ đang chán nản ở lâu đài chờ anh về. Ngày cử hành hôn lễ cũng sắp tới rồi.

....

Một ngày của 3 năm trước,

Trời mưa rơi tầm tã, sấm chớp đùng đùng. Chanmin đứng trước một hang động mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm vào Vick đang như một xác chết nằm dưới đất như một nùi rẻ rách. Bên trên trần hang động là hàng ngàn con cấp E đang treo mình nằm ngủ.

Chúng đã bị nhốt ở đây 15 năm... ở đây đã phong toả kết giới giam giữ.

Nhận thấy có người đến gần Vick vểnh tai lên nghe ngóng, lồm cồm đứng dậy.

- Ồ! Thảo nào hôm nay trời mưa.

Chanmin nhìn Vick không chớp mắt, bước chân lại gần tới cửa hang.

- Có muốn rời khỏi đây?

Vick ngạc nhiên nhìn Chanmin như hoá đá. Cậu ta vừa nói với ông điều gì? Ông không nằm mơ chứ?

- 15 năm là quá dài.....thế nhưng điều kiện của cậu là gì?

Vick cũng không phải là kẻ ngu, ông thừa hiểu "Trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí" huống chi Chanmin là người có dã tâm lớn.

Nở một nụ cười giảo hoạt, Chanmin hài lòng với biểu hiện của Vick.

- Tàn sát tất cả

- Được!

...

Và thế là Chanmin chính là người phá hủy kết giới khiến lũ cấp E ồ ạt thoát ra tràn vào giết hại con người.

Alan cũng đâu hay biết chính đứa đệ tử của mình đứng sau vụ tấn công. Việc ông bị một tên cấp E cắn Chanmin cũng chứng kiến nhưng không ra tay giúp đỡ. Để ông từ từ chết đi.

- Chanyeol....xin...xin cậu..giết tôi..

Phải! Cuối cùng khiến cho Baekhyun hận Chanyeol. Đấy chính là điều Chanmin muốn. Anh muốn cho Park ChanJoon biết không thể bỏ mặc càng không để cho Chanyeol yên ổn lên làm vua.

Nhưng Chanmin đâu biết việc đi gặp Vick đã bị Victor phát hiện. Ngày Alan chết Victor cũng có mặt nhưng sau đó ông bị mất tích mấy năm trời. Chanmin nhốt Victor ba năm, nếu như không phải Victor chăm sóc cho mẹ của mình thì ông chắc chắn sẽ chết.

Tất cả mọi thứ từ Chanyeol...anh đều muốn cướp đoạt....

Tất cả...

------------------

Chanmin trở về lâu đài, lệnh thông báo đã ban ra anh và Baekhyun sẽ kết hôn sau hai ngày nữa. Tất cả mọi thứ anh đều chuẩn bị kỹ càng.

Baekhyun tần ngần xem xét bộ áo cưới xinh đẹp treo ở góc tủ. Vẫn là một màu đen tuyền.... Ngày cưới đã cận kề thế nhưng trong lòng cậu không có một chút cảm giác háo hức, chờ mong nào.

Trong đầu bỗng hiện lên một khuôn mặt yêu nghiệt, mái tóc bạch kim rạng rỡ còn có nụ hôn cuồng nhiệt. Trái tim như bị bóp nghẹt đau đớn, một giọt nước mắt rơi xuống....

Một cánh tay vòng qua eo ôm cậu thật chặt, Chanmin tựa đầu vào vai Baekhyun, đôi môi hôn lên vai cậu thật nhẹ.

- Tại sao lại khóc?

Khẽ lắc đầu Baekhyun xoay người lại chủ động ôm lấy eo Chanmin nở một nụ cười.

- Anh yêu em sao?

Rất hài lòng với sự chủ động của Baekhyun, đôi môi Chanmin khẽ dương lên, đặt lên môi Baekhyun một nụ hôn phớt nhẹ sau đó ôm lấy cậu để mặt cậu áp vào trái tim.

- Yêu em nhiều hơn em nghĩ.

Baekhyun nhìn anh đôi mắt khẽ lay động, đối diện với lời thừa nhận của anh trái tim thoáng qua khẽ xao động nhưng rồi cũng không hiểu sao vụt mất như ánh đèn tắt trong đêm khuya.

- Yêu em rất nhiều sao?

Cười khẽ phát ra tiếng Chanmin vuốt nhẹ cánh môi mềm của Baekhyun yêu chiều, ngón tay vuốt nhẹ tóc cậu.

- Rất nhiều!

Khi nói những điều này trong lòng Chanmin hiểu rõ. Anh thực sự yêu cậu rất nhiều. Rất muốn ngay tức khắc cưới cậu làm vợ. Bởi lẽ trong lòng anh vẫn còn một chút bất an khó giải thích. Chỉ khi nào cậu là của anh điều đó mới chấm dứt.

- Cảm ơn anh... Chanmin

Áp mặt vào lồng ngực của Chanmin, vòng tay ôm anh chặt hơn... Baekhyun nở một nụ cười đầy hài lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro